Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1324: Kỳ thực ngươi hiểu được ý nghĩ của ta

Bạch Tiểu Thăng nói đến chỗ này, thanh âm hơi ngừng lại, ngồi thẳng người lên, bộ dáng nghiêm túc, ánh mắt sắc bén liếc nhìn tất cả mọi người đang ngồi ở đây một chút, chậm rãi nói.

Bạch Tiểu Thăng nói đến chỗ này, âm thanh rõ ràng trở nên vô cùng lạnh lẽo.

Mọi người đối mặt với Bạch Tiểu Thăng chợt cảm thấy nghiêm nghị hẳn lên.

- Chỉnh đốn những vấn đề kia, cần phổ biến hệ thống mới, biện pháp mới, thế nên rất cần sự phối hợp chặt chẽ của tất cả mọi người. Tôi nghĩ, một khi thông qua sự biểu quyết của mọi người, thiểu số phải phục tùng đa số, nhất định phải chấp hành xuống dưới. Tương đương với việc, mọi người đang có mặt ở chỗ này đã ngầm đồng ý với trách nhiệm của mình. Vì vậy, các vị không thể lười biếng.

Bạch Tiểu Thăng tiếp tục nói.

- Bằng không mà nói. . . Cũng đừng trách Bạch Tiểu Thăng tôi, xin lỗi trước.

Thanh âm của Bạch Tiểu Thăng ngừng lại, tiếng nói trở nên băng lãnh, không có một tia tình cảm nào.

Đang khi nói chuyện, trong ánh mắt của Bạch Tiểu Thăng bắn ra một tia ánh sáng kinh người, nhiếp nhân tâm phách (chấn động cả hồn phách).

Hai người Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư trùng hợp nhìn qua nhau, khiến cho đạo hàn mang kia đâm một cái, tâm lý lúc này chợt trở nên lạnh lẽo, dĩ nhiên kìm lòng không được mà bắt đầu sinh ra tâm lý sợ hãi.

Tiểu tử này, cái ánh mắt nhìn người kia, làm sao lại giống như cái lũ sói con vậy.

Đây là muốn ăn người sao.

Hai người Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư gần như đồng thời có cảm giác hồi hộp.

Kỳ thực, ấn theo mà nói, ở cái tuổi này của bọn họ, với phần tu dưỡng dày dặn, thì tuyệt đối không có khả năng bị dăm ba câu của một tên thanh niên trẻ tuổi và một ánh mắt hù sợ.

Cho dù, đối phương là lãnh đạo trực tiếp, là một Tổng giám đốc chấp hành Khu Đại Trung Hoa đi chăng nữa.

Coi như là Bạch Tiểu Thăng hai câu này, một ánh mắt, khiến cho Thương Đạt Đông hai người trong nháy mắt phá công.

Ngay cả khi đối mặt với Hạ Hầu Khải hay là Trầm Bồi Sinh, bọn họ cũng chưa từng có loại kiêng kị như thế này.

Có lẽ, bởi vì cái tên Bạch Tiểu Thăng này quá trẻ chăng?

Hắn sắc bén không muốn che giấu, một khi trèo lên vị trí đỉnh cao, thì trên hành động của bản thân minh sẽ có thể sẽ không nhìn thấu "Đại cục", cách làm không chút nào kiêng kị.

Loại tình hình này, vĩnh viễn không có khả năng xuất hiện trên người Hạ Hầu Khải hay là Trầm Bồi Sinh.

Hai người Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư cho rằng mình sản sinh ra cảm giác không tốt, là bởi vì duyên cớ này.

Hiển nhiên, bọn hắn còn không có chân chính ý thức được chỗ chân chính đáng sợ của Bạch Tiểu Thăng.

Những vị Đại sự vụ quan còn lại đang ngồi ở đây, khí tức cũng hơi chậm lại, kìm lòng không được mà gật đầu, biểu thị tán đồng với lời nói của Bạch Tiểu Thăng.

Trong những người này, thì sắc mặt của Hàn Nhật Trình trở nên tái nhợt, ngăn không được mà nuốt nước miếng một cái, tâm loạn như ma, hắn tất nhiên "Nghe minh bạch "

Bạch Tiểu Thăng nói, rất có thể dính đến tầng lớp cao quản, cũng có thể là những người có mặt ở đây, kia chẳng phải là đang chỉ hắn sao.

Thật sự là muốn bắt hắn khai đao a.

Trong lòng của Hàn Nhật Trình run lên, một cỗ hàn ý từ xương cục một mực dâng lên cho đến tận cùng cái ót, cảm giác toàn bộ phía sau lưng như là kim châm đầy khắp, đừng đề cập đến sự khó chịu rất nhiều.

Cổ nhân nói "Như có gai ở sau lưng", sợ rằng cảm giác cũng sẽ như thế này.

- Nhưng mà, kỳ thật tôi cũng rất tán thành đối với năng lực của các vị đang ngồi ở đây, mỗi một vị đều là….. m thanh của Bạch Tiểu Thăng hơi chậm lại, mỉm cười nhìn mọi người nói.

Trước đây, một phen nhắc nhở âm trầm sắc bén kia, cũng tựa như mây mưa mùa hè vậy, đến nhanh mà đi cũng nhanh.

- Có lẽ trước đây, có những người bên trong các vị nhận phải bức bách và uy hiếp của Trầm Bồi Sinh, làm ra sự tình mà thân bất do kỷ, cá nhân tôi cảm thấy chưa chắc không thể tha thứ. Chỉ cần các vị về sau cùng với tập đoàn bảo trì nhất trí đồng thuận, đem ra thái độ vốn có, thì tôi cam đoan mọi người sẽ nhận được đãi ngộ tốt hơn, không gian phát triển tốt hơn, dù là lần này xảy ra một chút điều chỉnh biến đổi, nhưng lại không ảnh hưởng đến quyền lợi của các vị, tất nhiên cũng sẽ có đền bù tổn thất tương ứng. Được rồi, những gì muốn nói thì tôi cũng đã nói xong. Hiện tại, chúng ta nói chuyện chính đi.

Nụ cười của Bạch Tiểu Thăng càng ấm áp.

Tựa hồ như Bạch Tiểu Thăng là muốn làm hạ nhiệt bầu không khí, nên mỉm cười với đám người.

Hắn cũng giấu diếm, sâu sắc liếc mắt nhìn Hàn Nhật Trình môt cái.

Ánh mắt này, nếu là người khác thì không có khả năng chú ý tới, nhưng Hàn Nhật Trình lại lập tức nhìn thấy, trong lòng nhất thời tựa như là phá vỡ gông cùm, trong đầu chợt nghĩ ra gì đó, lập tức tỉnh táo, giống như người chết chìm sau cùng bắt được một cây rơm rạ cứu mạng.

Hàn Nhật Trình Chân cảm giác rằng bản thân mình được cái ánh mắt này cứu vớt.

- Bạch Tiểu Thăng. . . Hắn đây là ám chỉ mình sao, cùng hắn đứng cùng một chỗ, mới có thể miễn chết ở lần tai nạn này.

Hàn Nhật Trình lập tức liền minh bạch.

Trước đây muốn kết hợp với Bạch Tiểu Thăng, quả thực là càng nghĩ càng đúng.

Hàn Nhật Trình am hiểu nhất chính là phỏng đoán tâm của người khác, Bạch Tiểu Thăng ám chỉ "rõ ràng" như thế, hắn nếu như không hiểu, vậy thì là đồ ngu ngốc rồi, chết như thế nào cũng không oan uổng.

- Bạch tổng nói rất đúng. Chúng ta thân là Đại sự vụ quan, nghĩa bất dung từ, tự nhiên dốc sức phối hợp với Bạch tổng trong lần chỉnh đốn và cải cách này, chúng ta nguyện ý bảo trì nhất trí với quyết sách của tập đoàn.

Lúc này, Hàn Nhật Trình quyết đoán, dẫn đầu lên tiếng, ngôn từ xúc động nói.

"Bảo trì nhất trí" trong lời nói của Hàn Nhật Trình, cũng là ám chỉ về hướng Bạch Tiểu Thăng rằng hắn đã hiểu.

Một khi thấy Hàn Nhật Trình tỏ thái độ như thế, mọi người chỉ là liếc nhìn hắn một cái, ngược lại cũng không thấy có bất kỳ cái gì ngoài ý muốn.

Dù sao, người này là người nhất quán như thế, am hiểu vuốt mông ngựa, ngày hôm qua cũng không chỉ được chứng kiến một lần, hôm nay lại dùng "Ngôn từ xúc động" như thế, lại có cái gì tốt đâu.

Hai người Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư thậm chí âm thầm bĩu môi một cái, trong lòng lúc này đối với Hàn Nhật Trình rất bất mãn, quả thực không muốn chào đón.

- Tên Hàn Nhật Trình này, bây giờ nói xinh đẹp, đẳng đi một hồi, tên họ Bạch kia quả thật bắt hắn khai đao, hoặc là tước đoạt quyền lực của hắn, hoặc là đoạt lợi ích của hắn, nhìn hắn còn có thể vui sướng hô to, la hét cùng với tên tiểu tử họ Bạch kia bảo trì nhất trí nữa hay không?

Trong ánh mắt của Thương Đạt Đông lộ ra một tia đùa cợt.

- Chúng ta trước đây không tiếp xúc với người này, cũng là bởi vì hắn làm người lắc lư phiêu hốt (đung đưa không ổn định), so với thứ cỏ đầu tường còn không bằng. Chỉ có điều, dựa vào những ngày này liền hiểu rõ, hắn chính là tiểu nhân lợi dụng rất tốt. Hiện tại vui mừng, đến thời điểm nói không chừng bản thân lại đứng về phía chúng ta bên này.

Trong lòng của Triệu Hân Dư cũng thầm nói.

Hai người Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư tâm cơ không tầm thường, được xưng tụng là cáo già cũng không ngoa, chỉ có điều, bọn hắn bởi vì cắm rễ ở đây thâm căn cố đế, vị trí ổn thỏa nhiều năm như vậy, cái cảm giác nguy cơ ở trong lòng kia kỳ thực đã mờ nhạt rất nhiều, chỉ cảm thấy Hàn Nhật Trình là đang cần vỗ mông ngựa, rất thích nịnh nọt hợp lòng cấp trên, lại không nghĩ đến Bạch Tiểu Thăng lặng yên không một tiếng động đã hoàn thành uy hiếp đối với Hàn Nhật Trình, tên này cũng đã "Quy hàng".

Hai người Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư còn tưởng rằng Hàn Nhật Trình khả năng rất lớn sẽ đứng về đội của bọn hắn đây.

Hạ Hầu Khải từ đầu đến cuối ngồi ở bên cạnh của Bạch Tiểu Thăng, kỳ thực vẫn luôn lưu ý biến hóa thần sắc của Hàn Nhật Trình.

Từ ban đầu đến những chuyển biến về sau, những phản ứng của hắn đều thu hết vào trong mắt.

Nhìn thấy biểu hiện cuối cùng, từ sâu trong đôi mắt của Hạ Hầu Khải lộ ra một tia ý cười.

Xong rồi.

Cái tên yêu nghiệt Bạch Tiểu Thăng này, nói không sai.

Cái tên Hàn Nhật Trình này, đã là "Người một nhà" của hắn.

- Tiếp theo, chúng ta tới thảo luận, địa phương thứ nhất cần phải chỉnh đốn và cải cách.

Bạch Tiểu Thăng lại lần nữa phát biểu.

- Liên quan tới chế độ của nhân viên quản lý hệ thống Bộ Sự Vụ của tập đoàn Chấn Bắc khu Đại Trung Hoa, bao gồm sự vụ quan và cả nhân viên trợ lý sự vụ quan.

Bạch Tiểu Thăng mở miệng chỉ ra những địa phương cần được chỉnh đốn và cải cách trong hạng mục, đầu tiên chính là hệ thống quản lý nhân sự của sự vụ quan và trợ lý sự vụ quan !

Điểm này được đưa ra mổ xẻ vừa quá chuẩn, lập tức khiến cho nhóm Đại sự vụ quan phải nghiêm túc lắng nghe.

Nói một cách nghiêm ngặt thì hệ thống này, đã quá lạc hậu, hơn nữa còn bị tìm ra rất nhiều lỗ hổng, trong những năm gần đây Hạ Hầu Khải đã phát hiện ra, cũng tiến hành nhiều lần tu bổ. Chỉ bất quá, điều này giống như là cái thùng gỗ, dùng đã quá nhiều năm, lỗ thủng quá nhiều, đắp vá và bồi bổ một chút, nhưng dù sao vẫn sẽ bị người quen thuộc khai thông được lỗ hổng mới chui qua.

Bạn cần đăng nhập để bình luận