Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 194: Tiễn trợ lý đen đủi

Vương Duệ ngồi ở trong phòng làm việc của mình, sắc mặt rất khó coi. Tiễn trợ lý cẩn thận từng li từng tí, một người đi đến đi lui, rón rén thu dọn đồ đạc.

Hạng mục đã không tiếp tục ở được nữa, ở lại chỗ này cũng không có ý nghĩa gì, vậy cũng chỉ có thể đi.

Mắt thấy từng đống đồ đạc thu thập chỉnh tề, Tiễn trợ lý nhịn không được thở phào nhẹ nhõm, một đầu đầy mồ hôi, rốt cục đóng gói xong, lập tức có thể trở về tổng công ty.

Cái hạng mục này, thật làm cho người ta lĩnh đủ!

Tiễn trợ lý xin phép Vương Duệ ra ngoài để cho tài xế chuẩn bị xe.

Lúc quay trở lại, Vương Duệ cũng chuẩn bị xong xuôi.

- Bạch Tiểu Thăng kia, ngài không cần phải để ý đến hắn, để hắn chơi đùa lung tung thôi, hạng mục đều thành như vậy, hắn còn có thể thay đổi càn khôn sao?

Tiễn trợ lý ôm lấy một đống đồ vật, trấn an Vương Duệ,

- Tôi vừa rồi nhìn thấy, hắn liên tục gọi một người lại một người Trưởng phòng để an bài công việc, lát sau lại để ba người đi vào cùng lúc, đây chả phải là giả bận bịu sao!

Tiễn trợ lý vô tình nói một chút, để Vương Duệ dẫm chân xuống.

- Cậu nói, Bạch Tiểu Thăng đang an bài công việc cho từng Trưởng phòng sao?

Vương Duệ nhíu mày nói.

- Đúng vậy.

Tiễn trợ lý đi ra ngoài.

- Thế thì. . . Không đi nữa!

Tiễn trợ lý vừa muốn mở cửa, Vương Duệ bỗng nhiên nói một câu như thế, sau đó đặt mông ngồi vào chỗ ngồi, cười lạnh,

- Tôi muốn nhìn một chút, Bạch Tiểu Thăng còn muốn nhảy nhót làm sao đây!

Tiễn trợ lý sững sờ.

Hắn ôm đồ vật đứng ở nơi đó, vẻ mặt khổ sở, hận không thể cho mình hai cái tát.

Mình đúng là có bệnh, không có chuyện thì nói nhiều làm gì! giờ lại không được trở về mà lại phải ở cái hạng mục nát này. Có chuyện gì lão Vương nhất định sẽ cho mình đi làm. Mẹ nó! Giờ ngay cả người dọn vệ sinh nhìn hai người mình đều không tốt!

Trong lòng Tiễn trợ lý ai thán một trận.

Vương Duệ ngồi ở chỗ đó, ánh mắt nhấp nháy.

Bạch Tiểu Thăng quá xảo trá, chuyện gì cũng có thể ngoài dự liệu.

Vương Duệ cũng không tin, Bạch Tiểu Thăng thật sự có thể mang theo quảng trường Outlets lật bàn. Dù sao Hướng Đông bên kia cũng có thẻ đánh bạc là nhân vật cấp Thiên hậu Ngụy Mặc Nhiễm, có nàng ở đó thì Hướng Đông chắc thắng. Với lại gần đây lấy được tin tức, Ngụy Mặc Nhiễm muốn thay đổi thời gian buổi hòa nhạc, làm vào lúc trước giờ khánh thành của quảng trường Hướng Đông.

Điều này quả thực làm Vương Duệ có chút ghen ghét, Tôn Hướng Đông quá may mắn!

Nhưng Bạch Tiểu Thăng vẫn không thể coi thường, nếu không so với Hướng Đông, tại Outlets có lẽ Bạch Tiểu Thăng thật sự tạo ra được một chút thanh thế.

Nếu nói như vậy, hoạt động khánh thành cũng không tính hoàn toàn thất bại, trách nhiệm của Bạch Tiểu Thăng sẽ nhỏ đi rất nhiều.

- Tôi ngược lại muốn xem, cậu còn có thể chơi thành dạng gì, tôi sẽ ở chỗ này nhìn cậu, coi như cậu thật có thủ đoạn gì, tôi cũng muốn để cậu khó thành công!

Vương Duệ âm trầm, nhỏ giọng nói.

Làm hỏng hạng mục này chỉ là sự hợp tác giữa hắn và Tôn Hướng Đông. Đối với quan trên là Trần Cửu Thiên, hắn còn có một cái nhiệm vụ quan trọng, đó là hố chết Bạch Tiểu Thăng.

Vương Duệ cũng không muốn thất bại trong gang tấc.

- Lão Tiễn, cậu đi ra bên ngoài hỏi thăm một chút, Bạch Tiểu Thăng đang giở trò quỷ gì!

Vương Duệ phân phó.

Trong lòng Tiễn trợ lý phát khổ.

Quả nhiên, vẫn muốn hắn đóng vai làm nhân vật xui xẻo sao?

Tìm hiểu?

Nào có dễ dàng như vậy! Vua của tôi, ngài cũng không nhìn một chút, ánh mắt người trong hạng mục nhìn chúng ta như thế nào, sao ngài không đi!

Vẻ mặt Tiễn trợ lý cầu xin, cũng không dám phản đối, đem đồ vật để xuống rồi mở cửa đi ra.

Vương Duệ ngồi ở chỗ đó, an tĩnh chờ đợi, cầm điện thoại di động tìm kiếm tin tức gần đây, nhìn xem thanh thế của Hướng Đông bên kia.

Thời gian trôi qua rất nhanh.

Rốt cục, cửa mở ra.

Tiễn trợ lý trở về.

- Thế nào?

Vương Duệ hỏi.

Đi lâu như vậy, lão Tiễn nhất định tìm hiểu được chút tin tức trọng yếu mang trở về, coi như chỉ biết một chút đại khái cũng được.

Lão Tiễn làm việc, mình còn rất yên tâm.

Vương Duệ chờ mong.

- Không hỏi thăm được!

Tiễn trợ lý đau khổ nói.

Hiện tại hắn mà va vào người ta một cái, người tốt một chút thì ngoài cười nhưng trong không cười, tùy tiện chào một tiếng rồi mặc hắn, nhưng có ít người dứt khoát làm như không thấy, thậm chí tỏ ra bất mãn.

Tiễn trợ lý nhớ lại, mười năm gần đây đều không có mất mặt như vậy, mà bây giờ hắn còn phải vội vàng cười làm lành với người ta.

Buông xuống cái mặt mo này nửa ngày, nhưng cuối cùng hắn không moi ra được một chữ.

Vương Duệ tối sầm mặt.

- Vô dụng!

Vương Duệ hầm hừ,

- Cậu không nói với bọn họ, là tôi bảo cậu hỏi sao!

Như thế nào đi nữa Vương Duệ cũng là Phó tổng, hắn không tin bản thân mình nói chuyện cũng không được!

- Tôi nói rồi.

Vẻ mặt Tiễn trợ lý có chút khó coi, nói chuyện ấp a ấp úng.

- Vậy tại sao còn không lấy được tin tức gì, bọn họ nói làm sao?

Vương Duệ nhíu mày hỏi.

- Bọn họ nói, Vương tổng muốn biết thì tất nhiên là có thể. Nhưng mà, xin Vương tổng đến hỏi Bạch quản lý, Bạch quản lý là người rõ ràng nhất.

Tiễn trợ lý cẩn thận từng li từng tí nói.

Vương Duệ sững sờ, sắc mặt nhịn đến đỏ lên, nổi giận quát một tiếng,

- Mẹ nhà nó, đám chó này! Đều học thói xấu của Bạch Tiểu Thăng!

Ngay cả mình đều không xem ra gì!

- Vậy phải làm sao bây giờ?

Tiễn trợ lý cẩn thận từng li từng tí hỏi.

Đã không hỏi được, Vương tổng cũng không thể bảo mình đi hỏi lại chứ.

Quả nhiên.

- Được rồi, cậu không cần đi hỏi bọn họ.

Vương Duệ nói.

Tiễn trợ lý âm thầm thở dài một hơi.

- Cậu đi theo dõi, xem bọn họ làm gì.

Vương Duệ nói câu này làm Tiễn trợ lý muốn khóc.

Đều tại lúc đó mình lắm mồm!

Tiễn trợ lý quyết định, đợi đến chỗ không có người, nhất định phải vả vào mồm của mình thật mạnh.

Lời nói của Phó tổng Vương Duệ không dùng được với người trong hạng mục.

Tiễn trợ lý chỉ đành ra ngoài, đi khắp nơi trong hạng mục, không để ý ánh mắt ghét bỏ của người bên ngoài, vất vả đi "Theo dõi".

Nhưng mà, từ lúc hắn tìm hiểu tin tức lần thứ nhất thì các trưởng phòng hình như đang đề phòng, thậm chí phái người chuyên môn để ý hắn.

Mãi cho đến lúc tan ca, Tiễn trợ lý vẫn không lấy được một chút tình báo nào.

Lúc về báo cho Vương Duệ, Tiễn trợ lý lại bị mắng to một trận.

Bạch Tiểu Thăng chuẩn bị tan ca, cũng căn dặn các trưởng phòng của hạng mục, để người trong hạng mục sớm trở về nghỉ ngơi.

Bạch Tiểu Thăng không thích nhất là tăng ca, tăng ca chỉ là lựa chọn bất đắc dĩ nhất, nếu là bình thường thì hắn sẽ coi đó là hiệu suất công việc đang giảm xuống.

Bạch Tiểu Thăng không có chủ trương trước khi tổ chức hoạt động khánh thành, để mọi người tăng ca thức đêm, làm người người oán trách, tinh thần hoảng hốt, điều đó là không sáng suốt.

Bạch Tiểu Thăng bố trí công việc ngày hôm nay, ở mặt thời gian để dư giả, an bài thỏa đáng, thậm chí mỗi sự kiện đều tăng thêm một hoặc hai phương án dự phòng, vì thế cũng không cần tăng ca.

Lãnh đạo an bài như thế, người trong hạng mục cũng rất cao hứng, nghiêm chỉnh chấp hành yêu cầu về công việc và nghỉ ngơi của Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng tan làm, trở về nhà, một mình yên lặng cắt tỉa một chút những yếu điểm của bản thân hai ngày nay, cảm giác rất hài lòng, hoàn toàn không có sơ hở.

Đang lúc hắn chuẩn bị đi ra ngoài, đi ăn một bữa cơm tối thật ngon để tự khao bản thân, cửa nhà hắn bị người gõ.

- Ai vậy?

Bạch Tiểu Thăng đi ra mở cửa.

Cửa vừa mở ra, hắn lại ngây ngẩn cả người, kinh ngạc nói,

- Là các người!

Lần này tới cửa.

Là khách nhân mà Bạch Tiểu Thăng không nghĩ tới —— khách không mời mà đến!

Bạn cần đăng nhập để bình luận