Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 498: Đè sập đối thủ



Vẻ mặt Phác Đại Chính đắng chát.

Lão biết đây là tiếng Trung. Mặc dù nghe không hiểu, thế nhưng…

Kevin đây rõ ràng là đang làm khó dễ lão, mọi người rõ ràng có thể dùng tiếng Anh giao lưu, vì sao còn muốn chuyển qua tiếng Trung, phiên dịch một lần nữa.

- Ngài Kevin, chúng tôi rất có thành ý, cũng xin ngài…

- Ông Phác, ông có chức vụ gì?

Kevin hỏi, câu này là tiếng Anh.

- Hiện tại tôi đang đảm nhiệm chức xã trưởng của công ty.

Phác Đại Chính nói.

- Xã trưởng, vậy tức là giám đốc công ty rồi, nhưng tôi là tổng giám đốc Collison! Ông Phác cho là công ty của các người để ông đàm phán cùng tôi, xem như là có thành ý sao?

Kevin hừ lạnh một tiếng:

- Nếu cần, gọi hội trưởng các người đến! Còn có, tìm người phiên dịch tiếng Trung đi, các người nói Tiếng Anh quá thao đản (tiếng chửi)!

Kevin dứt lời liền cúp điện thoại.

Từ lúc bị Công ty BZ áp chế đến giờ, lúc này hắn rốt cục cũng ‘nở mày nở mặt’ một lần.

- Sớm biết thoải mái như thế, mình nên sớm hợp tác cùng Bạch Tiểu Thăng một chút! Mười triệu đồng Euro kia, tốn thật đúng là giá trị!

Kevin lầm bầm lầu bầu, tươi cười rạng rỡ.

Bên kia, Phác Đại Chính khóc không ra nước mắt.

Trước đây, rõ ràng là lão liên hệ cùng Kevin, đối phương cũng không nói cái gì mà chức vụ không ngang nhau, lúc này đột nhiên tích cực trên vấn đề này như vậy.

Kỳ thật, nói như thế cũng không sai, thực lực của hai bên công ty không sai biệt lắm, đối phương là tổng giám đốc, nên nói chuyện cùng hội trưởng nhà mình.

Bất quá Lý Chính Huyễn hội trưởng luôn luôn rất cao ngạo, sau khi nói chuyện cùng ngài Kevin một lần, liền ‘vứt’ cho mình, trước mắt tự mình lại đi mời hội trưởng ra mặt, sẽ không phải chất vấn năng lực của mình chứ…

Phác Đại Chính nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt, định lần nữa thăm dò gọi điện thoại cho ngài Kevin.

Lần này, đối phương căn bản không thèm bắt máy!

Kevin đây là bày ra tư thái, hoặc là hội trưởng đến nói chuyện, hoặc là khỏi nói chuyện.

Sắc mặt Phác Đại Chính phát khổ, lại không dám tìm hội trưởng ngay lúc này.

Coi như tìm, vậy cũng phải kéo dài một chút, ra vẻ mình đã tận lực…

Sáng sớm sáu giờ tại Seattle, là mười giờ tối tại nước H.

Nước H, William – đại diện chuyên biệt của Collison, đang ở một nhà hàng món ngoại quốc, mở tiệc chiêu đãi hai vị khách.

Hai vị khách này, phân biệt là trợ lý xã trưởng của hai tập đoàn truyền thông lớn.

Đối phương đúng hẹn mà tới.

Trong vòng một ngày, công ty Collison đột nhiên làm ra hành động lớn, dù là giá thành phẩm nhập khẩu hay vốn tài chính kếch xù, khiến hai tập đoàn truyền thông này đều vô cùng tò mò, muốn mượn cơ hội này tìm hiểu thật giả một phen.

Trong phòng, ngoại trừ phiên dịch, chỉ có ba người cùng nhau uống rượu.

Mỗi một món thức ăn khéo léo, mỗi một ly rượu, William đều khen không dứt miệng, dùng bữa, mời rượu, không hề đề cập tới nội dung của lần gặp mặt này.

Hai vị trợ lý xã trưởng kia đều quen biết nhau. Dù sao cũng là đối thủ cạnh tranh, lúc này đều vô cùng hiếu kỳ muốn đặt câu hỏi, lại đều kiềm chế lấy, ai cũng không mở miệng trước.

Phác Đại Chính bên kia rất nhanh đã biết được tin tức.

Lúc trước lão chỉ được biết William liên hệ hai tập đoàn kia, lúc này đối phương cũng bắt đầu hành động rồi.

Phác Đại Chính luống cuống.

- Sao lại như vậy, đại diện chuyên biệt của Collison vì sao lại cùng ngồi uống rượu với đối thủ cạnh tranh của công ty mình, lại còn là hai nhà, bọn họ muốn làm gì!

Ngay lúc biết được tin tức, sắc mặt Phác Đại Chính trở nên rất khó coi.

Vẽ một cái bánh lớn cho Collison, từng bước tìm kiếm điểm mấu chốt của đối phương đều là lão đề nghị với hội trưởng, cũng tự tay tổ chức.

Làm phi thường xuất sắc, được hội trưởng khen ngợi trước mặt mọi người.

Hiện tại xem ra, vấn đề phiền toái rồi, Collison thật sự không có ý định nói chuyện với bọn hắn, chẳng những từ bỏ đầu tư lúc trước, còn muốn cùng với đối thủ cạnh tranh đến đánh lén bọn hắn!

Phác Đại Chính nghĩ tới đây, trán liền ứa mồ hôi lạnh.

Hiện tại không thể trì hoãn nữa, chờ bên kia đàm phán thành công, mình mới tìm hội trưởng, hoặc là có người nói với hội trưởng trước một bước, vậy cái chức xã trưởng này của lão liền nguy!

Phác Đại Chính vội vàng cầm điện thoại lên, gọi đi:

- Trợ lý Kim, hội trưởng Lý Chính Huyễn có đó không? Tôi có chuyện muốn báo cáo!



Sáng sớm bảy giờ tại Seattle.

Kevin đã rời giường, rửa mặt xong, đang soi gương chỉnh chiếc nơ áo, điện thoại di động trên bàn liền vang lên.

Kevin liếc nhìn, dãy số hiện tên Lý Chính Huyễn, khóe miệng của hắn câu lên một nụ cười.

Sau khi Kevin nhận được cú điện thoại này không lâu, William liền nhận được một tin nhắn ngắn, xem xong, hắn đứng dậy nói với hai vị trợ lý xã trưởng đã ăn uống xong, kìm nén không đặt câu hỏi:

- Thật vui khi ăn tối cùng hai vị, Collison chuẩn bị tiến vào mở trụ sở tại thị trường nước H, hi vọng sẽ hợp tác cùng hai vị nhiều hơn trong tương lai, hôm nay là bữa tiệc giúp tăng tiến tình hữu nghị giữa chúng ta, tôi rất hài lòng, công ty còn có việc, tôi xin đi trước, mong rằng về sau sẽ cùng nhau ăn nhiều hơn.

Lúc phiên dịch chuyển đạt chi tiết lời nói của William, vẻ mặt hai vị trợ lý xã trưởng kia như là người trong mộng.

Kevin cùng Lý Chính Huyễn nói chuyện trọn vẹn một giờ, đã đạt thành ý hướng hợp tác, Kevin nâng giá gấp rưỡi tất cả tài nguyên đã thu mua với ‘giá cả hữu nghị’ chuyển cho Công ty BZ.

- Ngài Kevin đúng là thật có thủ đoạn! Hợp tác cùng quý công ty, tôi rất chờ mong! Hi vọng chúng ta không còn là địch nhân nữa!

Lý Chính Huyễn chính miệng nói ra câu này.

- Tôi cũng hi vọng như thế.

Kevin cười nói trong điện thoại:

- Còn nữa, hội trưởng Lý, các ông vận khí thật tốt đụng tới loại công ty có hành vi ‘bình thường’ như Collison chúng tôi, nếu như ông gặp một tên họ Bạch, vậy ông thật sự là phải cẩn thận, ha hả.

Đầu bên kia điện thoại, khóe miệng của hội trưởng Lý Chính Huyễn co giật một cách rõ ràng.

Lão tự nhiên không biết rõ tên họ Bạch gì kia, lại bị một câu ‘loại công ty có hành vi ‘bình thường’ như Collison chúng tôi’ kia của Kevin làm cho muốn hộc máu.

Thật là một tên thương nhân Châu u hèn hạ vô sỉ, lòng tham vô đáy!

Nội tâm Lý Chính Huyễn chửi ầm lên.

William – đại diện chuyên biệt của Collison, sau khi cấp trên hai bên hội đàm xong thì đến cửa, đang ký kết cùng xã trưởng Phác Đại Chính, hợp đồng đã sớm được thiết kế tốt rồi.

Ngay khi nhìn thấy nội dung hợp đồng, vẻ mặt Phác Đại Chính phát khổ.

Bz giày vò đến cùng theo đề nghị của mình, ngược lại phải bồi thường một trận thật lớn.

Đây là nỗi nhục to lớn trong đời sống nghề nghiệp của chính mình…

Với lại, luôn cảm thấy hội trưởng sẽ không bỏ qua cho lão!

Hết thảy ‘gõ chùy hoà âm’(tất cả đều được sắp xếp ổn thỏa).

Tâm tình Kevin quả thật tốt khỏi nói, chờ Ariel xuất hiện bên cạnh bàn ăn, hắn lập tức thông báo tin tức tốt này cho em gái mình, đồng thời không khỏi đắc ý khoe khoang thành quả chính mình lấy được.

- Thôi đi, nếu không nhờ Bạch Tiểu Thăng, chỉ sợ anh vẫn còn phiền muộn ở chỗ nào đó rồi!

Ariel xem thường nói.

- Không sai!

Kevin hiếm thấy không có cãi lại:

- Em nói xem, trang trại bên này của chúng ta có vài chai rượu vang mấy trăm năm, vận chuyển bằng đường hàng không cho hắn để bày tỏ tấm lòng thì thế nào.

- Không, vẫn là chờ có cơ hội em sẽ tự mình đem đi tốt hơn!

Ariel nói.

Nghĩ đến Bạch Tiểu Thăng, đôi mắt đẹp của cô sáng lên, vẻ mặt hưng phấn.

‘Muội đại bất trung lưu’ (em gái lớn không thể giữ trong nhà được nữa)!

Kevin yên lặng than thở.

Bạch Tiểu Thăng chuẩn bị lên giường đi ngủ, đột nhiên nhịn không được hắt hơi mấy cái:

- Mình bị cảm sao, hay là có người mắng mình? Quên đi, mặc kệ, nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai đi báo cáo với thị trưởng Quý Minh Dương! Tất cả đã chuẩn bị ổn thỏa, chỉ chờ ông ấy gật đầu!

Bởi vì chuyện của anh em Kevin, hắn chậm trễ một chút thời gian, có điều lại để cho Lâm Vi Vi bọn họ giúp đỡ qua phương án lần một, nhân tiện làm lắng lại một chút tâm tình, cũng không tính là lãng phí thời gian.

Vừa nghĩ tới phương án sắp được áp dụng, dù là bản thân Bạch Tiểu Thăng, cũng không khỏi có mấy phần hưng phấn, còn có mấy phần chờ mong.

- Trò hay sẽ bắt đầu!



Bạn cần đăng nhập để bình luận