Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 586: Trung Kinh thắng!



Thiên Thanh bỏ cuộc? Trung Kinh lấy được danh ngạch!

Lời nói của hai vị bộ trưởng khiến toàn trường yên tĩnh.

Tất cả mọi người rung động, hai mặt nhìn nhau, thậm chí bao gồm lãnh đạo Thẩm Ủy.

Quý Minh Dương, Trương Manh càng là trợn mắt há mồm, khó có thể tin.

Ngược lại, thần sắc của Bạch Tiểu Thăng vẫn bình tĩnh một chút.

Yên tĩnh qua đi, toàn trường bắt đầu sôi trào, đám người nghị luận ầm ĩ.

- Đây là có chuyện gì? Làm sao Thiên Thanh Thị lại bỏ cuộc?

- Không thể tưởng tượng nổi, bọn họ gần như trăm phần trăm có thể cầm tới danh ngạch.

- Công ty Thiên Thanh trước đây thật sự có vấn đề, nhưng bản thân bọn họ dũng cảm vạch trần, lại xử lý thỏa đáng, ý của tỉnh lỵ là không truy cứu nữa, làm sao còn...

- Vừa rồi tôi còn gặp Đới Danh Thành của Thiên Thanh Thị, không nghĩ tới hắn lại đến xin bỏ quyền!

Đám người nhốn nháo cũng nói ra một ít điều mà Quý Minh Dương không biết.

Công ty đệ trình báo cáo có vấn đề? Phía lão Đới còn xảy ra chuyện này sao?

Quý Minh Dương cũng kinh ngạc một trận, khả năng hắn là người không “bà tám” nhất trong số tất cả các thị trưởng.

Chuyện này, bây giờ hắn mới biết!

Xin bỏ quyền đúng là một hạng mục quyền lợi của Thành phố địa cấp, Ủy viên xét duyệt là tổ trưởng, phó tổ trưởng cũng có quyền phê chuẩn.

Sau khi phê chuẩn, lập tức có hiệu lực!

Cũng tức là Thiên Thanh Thị rời đi thì thừa lại mười công ty Địa cấp thành phố chỉ phải hoàn thành xét duyệt cuối cùng, đều có thể tăng cấp!

Trong đó cũng bao gồm công ty Truyền thông Trung Kinh!

Quý Minh Dương cảm giác không chân thật, nguyên bản hắn không mơ tưởng cái gì.

Lại không nghĩ là, đột nhiên danh ngạch lại đến tay!

Đột ngột đến mức như thế!

Quý Minh Dương chỉ cảm thấy ngực có một đoàn lửa, lập tức bị nhóm lên, thiêu đốt nóng bỏng. Sự kích động bao nhiêu năm chưa từng có giờ phút này lại dâng lên!

Khiến hắn không nhịn được muốn reo hò!

Trương Manh cũng giống như thế, kích động, hưng phấn, sắc mặt ửng hồng.

Trời phù hộ Trung Kinh a!

Vương bộ trưởng vươn tay, dùng ngón tay trỏ gõ vang mặt bàn để mọi người im lặng một chút. Hắn cười một tiếng nói:

- Tôi tin mọi người cũng rất giật mình, tôi cũng rất giật mình. Vừa rồi Phiền bộ trưởng mới nói cho tôi biết tin tức này! Phiền bộ trưởng cũng chỉ tại trước khi mở phiên họp tiếp nhận và phê chuẩn mong muốn này!

- Lúc này, còn muốn tôi lặp lại sao? Truyền thông Trung Kinh thông qua!

Với nụ cười mỉm, Vương bộ trưởng lặp lại từng câu từng chữ.

Đối diện, Phiền bộ trưởng cũng mỉm cười nhìn Bạch Tiểu Thăng, Quý Minh Dương rồi giơ tay lên vỗ tay.

Vương bộ trưởng cũng vỗ tay theo.

Sau đó tất cả mọi người hoan hỉ vỗ tay.

Danh sách lần này, thật sự có tên Truyền Thông Trung Kinh!

Tất cả lãnh đạo dùng tiếng vỗ tay biểu đạt thành ý chúc mừng, thể hiện sự tán thưởng với Bạch Tiểu Thăng.

Quý Minh Dương cảm thấy hai mắt cay xè!

Hắn vỗ tay thật lớn, ném ánh mắt chúc mừng về phía Bạch Tiểu Thăng.

Theo một câu của Vương bộ trưởng, không nghi ngờ gì nữa việc này đã kết thúc.

Trong óc Bạch Tiểu Thăng lập tức vang lên một tiếng “Keng!”

Giọng của Hồng Liên vang lên:

- Chúc mừng chủ nhân, nhiệm vụ hoàn thành trọn vẹn, điểm thưởng: 20 điểm!

- Tổng điểm trước mắt là 70% cấp Tổng giám đốc, khoảng cách thăng cấp đến cấp Người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực còn 30 điểm!

Bạch Tiểu Thăng cười lên, đây mới là tin tức làm hắn cao hứng nhất.

Đến đây, giai đoạn thứ tư của Truyền Thông Trung Kinh chính thức kết thúc.

Thiên Thanh Thị xin từ bỏ tư cách, Trung Kinh xét duyệt thành công. Truyền thông Trung Kinh lấy được danh ngạch Công ty gương mẫu cấp tỉnh!

Sau khi hội nghị giải tán, tin tức kinh người này cấp tốc lan truyền.

Qua miệng người hữu tâm, nhanh chóng truyền lại mỗi một cái thành phố địa cấp.

Cùng ngày, ở Thành phố Lang Bắc, tòa nhà Thành phố.

Thị trưởng Tô Xu đang không trong thời gian xử lý sự vụ, uống một chén trà Phổ Nhị ấm.

Nữ bí thư vội vàng tiến vào văn phòng, tới cạnh nàng, cúi người thông báo tin tức này bên tai nàng.

Thị trưởng Tô Xu sững sờ, không thể tin nổi nhìn bí thư của mình.

- Xác định là thật?

- Xác định!

Bí thư gật đầu khẳng định.

Thị trưởng Tô Xu phất phất tay, bí thư lui xuống, nàng khẽ nhíu mày rồi lập tức lại cười, nụ cười xuất phát từ đáy lòng.

- Quý Minh Dương, anh được lắm.

Truyền thông Thiên Chinh, văn phòng Tổng giám đốc.

Thị trưởng Tô Xu nhận được tin tức không bao lâu thì gọi điện thoại cho Mục Bắc Thần.

Nhận được cú điện thoại này, Mục Bắc Thần mấy ngày nay hăng hái sáng láng, nụ cười lập tức cứng lại trên khuôn mặt.

Hắn rung động không tưởng tượng nổi.

- Tốt, thị trưởng Tô Xu, tôi đã biết.

Cuối cùng, Mục Bắc Thần rất lịch sự trả lời một câu.

Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, Mục Bắc Thần nhẹ nhàng cất kỹ điện thoại, đứng dậy đi tới phía trước cửa sổ.

Hắn nhìn xuống thành phố, ngóng về phía Trung Kinh.

Sau một khoảng thời gian im lặng thật lâu, Mục Bắc Thần bỗng nhiên bạo khởi, một cước đạp ngã một cái bình sứ cao ngang đầu người ở bên cạnh.

Bình sứ đổ xuống đất, vỡ nát, tiếng vang lớn kinh động đến Liễu Nguyệt ở ngoài cửa.

Đợi khi Liễu Nguyệt tiến đến, mặt Mục Bắc Thần lại không có biểu tình gì, ngồi lại sau bàn làm việc.

Liễu Nguyệt kinh ngạc nhìn mảnh vỡ bình sứ rơi đầy đất.

- Nguyên lai cá ướp muối thật có thể xoay người!

Mục Bắc Thần cười với Liễu Nguyệt nhưng vẻ mặt cười này lại khiến Liễu Nguyệt có cảm giác không rét mà run. Cô ta không dám đáp lại, chỉ yên tĩnh nghe Mục Bắc Thần lầm bầm.

Những gì Mục Bắc Thần nói, làm Liễu Nguyệt líu lưỡi.

- Truyền thông Trung Kinh, Bạch Tiểu Thăng! Bọn hắn cũng cầm tới danh ngạch công ty gương mẫu cấp tỉnh!

Thanh âm Mục Bắc Thần vẫn trầm thấp, cười lên ha ha:

- Hết thảy cũng vì thành phố Thiên Thanh bỏ cuộc! Cái ngôi sao tai họa Bạch Tiểu Thăng này vận khí lại tốt đến kinh người!

Bạch Tiểu Thăng! Ngươi chỉ thắng nhờ may mắn! Mục Bắc Thần trong lòng oán hận nói.

Rất nhiều người, cũng nghĩ như vậy.

Thậm chí, ngay cả Quý Minh Dương cũng có một tia ý tưởng như vậy.

Thẳng đến mấy ngày sau khi chuyện này kết thúc, Quý Minh Dương mới nhận được điện thoại của Đới Danh Thành, hai người trao đổi hồi lâu trong điện thoại.

Quý Minh Dương thế mới biết, trước khi Bạch Tiểu Thăng đi tỉnh phủ báo cáo đã gọi một cuộc điện thoại cho Đới Danh Thành.

Về phần nội dung cũng làm cho Quý Minh Dương líu lưỡi.

Quý Minh Dương hiểu rõ hơn ai hết, tại thành phố Thiên Thanh, Bạch Tiểu Thăng từng có đề nghị như thế nào với Đới Danh Thành, đồng thời còn có tư tưởng hợp tác giữa hai thành thị.

Thiên Thanh mặc dù yếu nhưng cũng có sở trường.

Trung Kinh tuy mạnh nhưng cũng có chỗ cần.

Giữa các thành thị, ngoại trừ mạnh - mạnh liên hợp, còn có cách làm bổ sung sản nghiệp, đồng dạng cả hai cùng có lợi.

Quý Minh Dương cúp điện thoại, bắt đầu lên kế hoạch hợp tác.

Tại các thành phố Địa cấp khác cũng lưu truyền một thuyết pháp: Thiên Thanh đầu đào, Trung Kinh báo lý.

Ở đây là mọi người nói Thiên Thanh tự động rút lui nên Trung Kinh mới có được chức danh đó vì thế bây giờ Trung khi hồi báo lại hợp tác với Thiên Thanh. Mọi người nghĩ đây là một cuộc mua bán.

Chỉ là hai thành thị người ta đường đường chính chính hợp tác, không giấu diếm, cũng không phải một bên ngã một bên đến đỡ, mà là hợp tác cùng phát triển.

Cái này ngược lại được Tỉnh phủ lớn tiếng khen ngợi!

Trừ điều đó ra còn nhờ Bạch Tiểu Thăng trợ giúp cùng dẫn đầu, Thiên Thanh lấy chính sách bồi dưỡng làm điểm sáng, nghênh đón tập đoàn Đằng Vân, Collison ở Châu u cùng nhiều loại công ty lớn tiến vào thị phần.

Đới Danh Thành vui đến cười không ngậm miệng lại được.

Đương nhiên, những điều này cũng là nói sau.

Bạch Tiểu Thăng, Truyền thông Trung Kinh thành công, khiến Mục Bắc Thần tức giận đến mức đập nát một cái bình hoa lớn.

Mà tại Trung Kinh, cũng có một người khác làm rớt bể một chén trà.

Người này là Trần Cửu Tranh.

- Cái tên khốn này, vận khí thật là tốt!

Trần Cửu Tranh hận đến nghiến răng nghiến lợi, tức giận nói với người đang ngồi ở ghế sofa đối diện:

- Còn có, hắn ở Truyền thông Trung Kinh, công ty kia lệ thuộc trực tiếp vào Tập đoàn, chúng ta muốn động đến hắn cũng không thể, thật tức chết ta rồi!

Trên ghế sofa.

Trần Cửu Thiên cười lạnh ngẩng đầu, nhìn người em trai của mình một chút, cười âm trầm.

- Vậy chúng ta, để hắn chuyển địa phương đi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận