Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 821: Chạy về Lâm Hải



Sân bay Trung Kinh, phòng chờ máy bay hạng thương gia.

Bạch Tiểu Thăng kéo theo một nhóm nối đuôi nhau mà vào.

Tính từ giờ phút này đến khi đăng ký còn có hơn một giờ nữa, Bạch Tiểu Thăng quyết định ăn gì đó một chút trước rồi nghỉ ngơi một tý ở chỗ này.

- Mời ngồi!

Bạch Tiểu Thăng đứng lại, làm tư thế “Xin mời” với Trần Cửu Tranh ở sau lưng, sau đó ngồi xuống phía đối diện của hắn.

Sắc mặt Trần Cửu Tranh mù mịt, ánh mắt lạnh lùng nhìn Bạch Tiểu Thăng, đi đến chỗ ngồi kia.

Ba vị trợ lý sự vụ đều ngồi vào chỗ riêng của mình.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đi mua đồ ăn còn chưa trở lại.

Sau khi ngồi xuống, Trần Cửu Tranh lấy điện thoại di động của mình ra, nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng nhìn qua, lập tức lúc lắc điện thoại, cười lạnh nói.

- Bạch sự vụ quan, cậu nhìn tôi như thế làm gì. Không lẽ, tôi không thể dùng điện thoại sao?

- Tùy ông thôi.

Bạch Tiểu Thăng nhún vai, cười nhạt nói.

Trần Cửu Tranh cố ý nâng cao tay, gõ chữ nhìn như gửi tin nhắn, như đang liên lạc với anh trai trưởng Trần Cửu Thiên của mình.

Thực ra cho dù hắn thật sự liên lạc cho Trần Cửu Thiên, hắn cũng không thể làm như bây giờ, càng không thể làm vậy ngay trước mặt Bạch Tiểu Thăng!

Bạch Tiểu Thăng cười lơ đễnh một tiếng.

Một tiếng thông báo vang lên, Bạch Tiểu Thăng cũng lấy điện thoại di động của mình ra nhìn lướt qua.

Vị trợ lý sự vụ cuối cùng được phái ra ngoài vừa gửi tin nhắn thông báo cho hắn, chứng cứ đã được cố định!

Thật ra từ trước khi rời khỏi nhà họ Trần, lời nói của Bạch Tiểu Thăng không hoàn toàn đầy đủ.

Đến tận bây giờ tất cả điều tra mới kết thúc, tất cả chứng cứ chuẩn xác được gửi trở về tổng bộ.

Nhóm trợ lý sự vụ có trở về hay không thật ra không quan trọng, bởi vì tài liệu đã đầy đủ toàn bộ!

Chỉ bằng những tài liệu này, Trần Cửu Tranh thực sự xong rồi.

Chức vụ chắc chắn bị truy cứu đến cùng.

Nhân viên ở dưới có liên quan như là đám người Trần Trường Lạc, tình huống đặc biệt nghiêm trọng cũng sẽ bị miễn chức! Đồng thời chuyển giao cho trụ sở công kiểm!

Nghĩ đến lũ sâu bọ to lớn như vậy bị thanh trừ, trong lòng của Bạch Tiểu Thăng rất vui vẻ.

Tập đoàn là của hắn, hắn tuyệt đối không cho phép cái loại bại hoại này tồn tại!

Trong óc của Bạch Tiểu Thăng giờ phút này, cũng vang lên giọng nói của Hồng Liên.

- Đã hoàn thành điều tra về người phụ trách sản nghiệp tỉnh An Giang Trần Cửu Tranh, là quản lý cấp cao mục nát, tham lam của tập đoàn, điểm số được thưởng là mười lăm điểm!

- Trong giai đoạn quan sự vụ, tất cả điểm số đạt được sẽ tăng thêm 20%, điểm số lấy được vượt định mức tăng thêm ba điểm.

- Trước mắt, tổng điểm là cấp bậc sự vụ quan là mười tám điểm, khoảng cách đến cấp bậc đại sự vụ quan còn tám mươi hai điểm!

Một hơi lấy được mười tám điểm à, cũng gần như một phần năm số điểm!

Mặc dù Bạch Tiểu Thăng cảm giác được như vậy vẫn là có hơi ít, dù sao đây cũng là một vị người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực.

Có được điểm số như vậy, tâm tình của Bạch Tiểu Thăng tự nhiên rất vui vẻ.

- Không biết là với một người phụ trách sản nghiệp khu vực, sẽ cho mình bao nhiêu điểm!

Bạch Tiểu Thăng nói thầm trong lòng, còn nhếch miệng cười một tiếng với Trần Cửu Tranh đang ngồi đối diện.

Một bên Trần Cửu Tranh làm bộ loay hoay bấm điện thoại, một bên cảnh giác âm thầm chú ý Bạch Tiểu Thăng, bỗng nhiên nhìn thoáng thấy Bạch Tiểu Thăng tự dưng quỷ dị cười một tiếng, còn lộ ra một hàm răng trắng, hắn lập tức có cảm giác rợn cả tóc gáy, ánh mắt cũng cảnh giác lên, rất có thể ý của người kia là "Tôi đã biết rõ ông đang rình coi tôi, cũng biết rõ tâm lý của ông đang không được khoẻ mạnh”.

Bạch Tiểu Thăng vẫn hồn nhiên không biết răng mình bị xem thành một kẻ đang tra tấn tâm lý người ta.

Hắn cất điện thoại di động đi, nhìn Trần Cửu Tranh một chút, cười nói.

- Trần Cửu Tranh tiên sinh, mời ông gọi điện thoại cho Trần Cửu Thiên tiên sinh, tôi muốn trò chuyện cùng ông ta.

- Vì cái gì mà phải dùng điện thoại di động của tôi mà không phải của cậu?

Lông mày của Trần Cửu Tranh lập tức nhíu chặt lại, ánh mắt của hắn tăng thêm cảnh giác.

- Tiết kiệm tiền.

Bạch Tiểu Thăng đàng hoàng trịnh trọng đưa ra một lý do khiến cho người ta còn nói được lời gì.

Trần Cửu Tranh thật là muốn mặc kệ Bạch Tiểu Thăng.

Nhưng mà ngay sau đó, trong lòng của hắn lại khẽ động.

Bạch Tiểu Thăng dùng điện thoại di động của hắn để gọi điện như thế này cũng tốt, số điện thoại này có thể giúp anh trai của hắn Trần Cửu Thiên biết rõ rằng Bạch Tiểu Thăng đã tới!

Lại còn đi cùng với hắn!

Những thay đổi trên mặt của Trần Cửu Tranh lọt vào trong mắt của Bạch Tiểu Thăng khiến hắn không khỏi cười một tiếng.

Những lời nói trong lòng kia của Trần Cửu Tranh, nhờ hệ thống phân tích vẻ mặt “mô phỏng” đã hiện ra hết ở trong đầu của Bạch Tiểu Thăng.

- Bạch sự vụ quan đã muốn tiết kiệm như thế, vậy thì dùng điện thoại của tôi nha.

Trần Cửu Tranh bấm điện thoại gọi đi, lúc hắn đưa qua trên mặt hiện lên không ít châm biếm.

Bạch Tiểu Thăng cười cười,

Lơ đễnh tiếp nhận điện thoại di động, đưa lên bên tai.

- Cửu Tranh!

Một giọng nói trầm thấp hùng hậu vang lên trong điện thoại.

- Trần tiên sinh, là tôi đây.

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng, cất giọng nói ra.

- Cậu là ai?

Trước tiên là Trần Cửu Thiên giật mình, sau đó bừng tỉnh, giọng nói cất cao lên.

- Cậu là Bạch Tiểu Thăng!

- Không sai, là tôi!

Giọng điệu của Bạch Tiểu Thăng thân thiết như bạn bè, vừa nói vừa nhìn Trần Cửu Tranh bên cạnh.

- Tôi đã đến Trung Kinh điều tra. Em trai của ngài? Rất là phối hợp đó! Có điều, trong lúc trả lời các vấn đề thường rất dông dài. Hai vấn đề lại tốn thời gian một tiếng của chúng tôi. Đương nhiên, chúng tôi có nhiều thời gian chơi cùng ông ta. . .

Bạch Tiểu Thăng nói chuyện với Trần Cửu Thiên mười mấy phút.

Trong lúc đó, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đều đã đi mua đồ ăn về, Bạch Tiểu Thăng để bọn họ ăn trước, còn mình thì đứng dậy đi đến góc trong của phòng khách quý để tiếp tục nói chuyện.

Mặt của Trần Cửu Tranh lạnh lùng ở một bên nhìn chằm chằm Bạch Tiểu Thăng, một bên ăn uống rất không khách khí.

Hắn cũng cần duy trì thể lực để lấy sức đối phó họ Bạch và những người này.

Nói chuyện điện thoại xong, Bạch Tiểu Thăng cười ha hả trả điện thoại trở về cho Trần Cửu Tranh.

- Trần Cửu Thiên tiên sinh dường như bề bộn nhiều việc, không muốn chúng ta quấy rầy, tôi có thể hiểu được

Trần Cửu Tranh nhận lấy điện thoại di động mà không nói một lời.

- Bạch sự vụ quan!

Lâm Vi Vi tỏ ra rất thân thiết đưa phần thức ăn cho Bạch Tiểu Thăng.

Trên mặt của Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nhận lấy, vừa ăn vừa nhìn Trần Cửu Tranh.

Cuộc điện thoại này nhìn như bình thường nhưng lại rất quan trọng!

Đầu tiên là làm cho Trần Cửu Thiên cảm thấy áp lực, càng làm tư tưởng của hắn thêm rối loạn.

Tiếp theo, sẽ khiến Trần Cửu Thiên có ảo giác, nghĩ là Trần Cửu Tranh đang giữ chân mình ở Trung Kinh.

Lại còn làm cho Trần Cửu Tranh tin là anh trai của hắn biết rằng bọn hắn đang về Lâm Hải, không cần phải liên lạc lại nữa.

Đương nhiên đây chính là tình huống lý tưởng nhất!

Trần Cửu Tranh có thể gửi tin nhắn ở ngay dưới tầm mắt của mình hoặc là khi đi nhà vệ sinh gọi điện thoại liên lạc lại với Trần Cửu Thiên một lần nữa.

Khả năng gửi tin tức càng lớn.

Nhưng mà Trần Cửu Thiên kia là loại người đa nghi, rất có thể nhận định thao tác mình mượn điện thoại di động của Trần Cửu Tranh vừa rồi là đang "Câu cá" .

Vừa rồi trong điện thoại Bạch Tiểu Thăng cũng vô tình hay cố ý nói đùa lái qua để “làm nền" .

Khả năng gọi điện thoại cũng không nhỏ.

Có điều, lát nữa lập tức lên máy bay thì điện thoại này sợ là rạng sáng mới có thể gọi được.

Bạch Tiểu Thăng tin tưởng là Trần Cửu Thiên kia sẽ không thay đổi suy nghĩ. Bởi vì hắn đang "Bề bộn nhiều việc" .

Không những thế, Bạch Tiểu Thăng còn quyết định.

Cơm nước xong xuôi, trong lúc đợi để lên máy bay, hắn sẽ để cho trợ lý sự vụ tiến hành xét hỏi Trần Cửu Tranh, khiến Trần Cửu Tranh không rảnh rỗi nổi một phút, cho dù Trần Cửu Tranh có rảnh rỗi, cũng chỉ nghĩ đến nghỉ ngơi và đi ngủ.

Chiến thuật gây kiệt sức!

Bao nhiêu đường tính toán đều muốn ngăn Trần Cửu Thiên truyền tin tức về bên kia.

Bạch Tiểu Thăng ăn rất ngon lành, cười rất ngọt với Trần Cửu Tranh.

Trần Cửu Tranh cũng lười để ý đến hắn, vùi đầu vào ăn ngấu nghiến từng ngụm.

Hắn cần thể lực! Mặc kệ là bây giờ hay là khi đến Lâm Hải!

- Anh trai mình dù sao cũng là người phụ trách khu vực, bên mình còn có Trịnh Thiên Hồng nên chưa hẳn đã thất bại!

Trần Cửu Tranh âm thầm tự nhủ với bản thân là phải kiên trì không được buông bỏ.

Giờ phút này, thư phòng trong nhà Trần Cửu Thiên ở Lâm Hải.

Trần Cửu Thiên cùng Trịnh Thiên Hồng đã thay đổi địa điểm về chỗ này để chuẩn bị tìm ra phương án phản công.

Bạch Tiểu Thăng gọi điện thoại cho hắn, thực sự khiến hắn phiền lòng nổi cáu và thêm lo âu.

Dưới trạng thái thâm lý như thế này khiến cho năng lực phân tích và phán đoán cũng bị hạ thấp trên diện rộng.

Nhưng mà sự thông minh của hắn vẫn chưa bị hạ xuống.

- Anh Trịnh, tư liệu anh cũng nhìn rồi. Có chuyện tôi vẫn muốn hỏi anh!

Trần Cửu Thiên nói với Trịnh Thiên Hồng.

- Anh muốn tôi đưa ra những tài liệu này, phần lớn là của những người có ở trên địa bàn của tôi, anh dùng bọn họ thì làm cách nào mưu hại được Bạch Tiểu Thăng? Vừa phải cứu Cửu Tranh, lại còn giúp tôi được trong sạch nữa?

- Anh đến cùng là làm thế nào?

Bạn cần đăng nhập để bình luận