Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1783: Kiêm hai chức

Tư Đồ Dần quản gia của chủ tịch hội đồng quản trị Bạch Chấn Bắc đến, làm cuộc họp có biến hóa bất ngờ, ông ta mang đến đơn “bổ nhiệm” liên quan tới Bạch Tiểu Thăng, điều này ngoài suy đoán của tất cả mọi người.

Trong giây lát, tất cả mọi người đều quan tâm tới nội dung của đơn "bổ nhiệm", nhưng lại không tiện giục Tư Đồ Dần nói mau.

Ôn Ngôn cung kính mời Tư Đồ Dần ngồi vào vị trí của mình, đó là vị trí của người chủ trì cuộc họp.

Tư Đồ Dần cũng không khách sáo, chỉ mỉm cười và gật đầu với Ôn Ngôn rồi đi tới.

Cho dù Tư Đồ Dần có danh hiệu quản gia nhưng trước đây ông cũng là thần tử nhiều năm cùng Bạch Chấn Bắc tranh đấu giành thiên hạ, đã có quyền can thiệp vào sự việc cấp bậc cao trong tập đoàn này, chỉ có điều không phân chia chức vụ cụ thể mà thôi.

Cấp bậc thực tế của Tư Đồ Dần không khác gì phó tổng giám đốc, tập đoàn có một cuộc họp gồm mấy người cấp bậc cao nhất gọi là "Cuộc họp mười lăm người" thì đã có một ghế của ông ta rồi!

Bởi vì Tư Đồ Dần mang danh hiệu là quản gia của Bạch Chấn Bắc, quyền lực thực tế của ông ta thậm chí còn cao hơn các phó tổng giám đốc khác.

Ngay cả Lộ Thành An có tư cách lâu năm như vậy cũng phải khách sáo với ông ta, gọi ông ta một tiếng "ông anh Tư Đồ".

Tư Đồ Dần mời mọi người ngồi xuống mới nói:

- Cho dù mấy năm nay ngài chủ tịch hội đồng quản trị không tới công ty, nhưng vẫn luôn chú ý tới tình hình của công ty, mỗi một chuyện lớn, nhỏ đều chưa từng bỏ qua!

Tất cả mọi người đều tin tưởng về điểm này.

Tư Đồ Dần nói tiếp:

- Việc liên quan tới khu Đại Trung Hoa phát triển, ngài chủ tịch hội đồng quản trị trước sau vẫn quan tâm, nhiều lần biểu thị khen ngợi và tán thành với người trẻ tuổi Bạch Tiểu Thăng này!

- Trước đây, Bạch Tiểu Thăng liên quan đến rất nhiều vụ án, ngài chủ tịch hội đồng quản trị cũng rất quan tâm. Mấy ngày trước, tình hình xoay ngược, người chịu trách nhiệm khu Nam Mỹ là vợ chồng Landvo bị điều tra, Bạch Tiểu Thăng được truyền thông chứng minh sự thực là giúp đỡ và phối hợp với liên minh cảnh sát mười hai nước. Cá nhân cậu ta còn nhận được giải thưởng do các giới của Nam Mỹ trao tặng. Ngài chủ tịch hội đồng quản trị rất vui mừng.

- Về vấn đề người trẻ tuổi này giúp tập đoàn loại bỏ nhân vật như Kathleen, ngài chủ tịch hội đồng quản trị cũng rất thưởng thức, đồng thời đưa ra phần thưởng!

Tư Đồ Dần nói tới đây, mắt Lý Vận Nguyên sáng lên, ánh mắt lão Ma Căn chợt nghiêm lại.

Bọn họ không hẹn mà cùng nghĩ đến một điểm, chẳng lẽ ngài chủ tịch hội đồng quản trị thật sự muốn cho Bạch Tiểu Thăng đi làm tổng giám đốc sự nghiệp của khu Nam Mỹ sao?

Nếu thật sự là thế, chuyện này xem như đã được quyết định!

Cho dù Tư Đồ Dần chỉ truyền lời, không có bất kỳ văn bản hoặc ghi âm trao quyền, nhưng chỉ cần ông ta nói thì mọi người đều chấp nhận.

Chính là một người chịu trách nhiệm của khu Nam Mỹ, Tư Đồ Dần căn bản không cần "giả truyền thánh chỉ", lấy thân phận của ông ta không cần thiết phải làm vậy.

Hơn nữa, Tư Đồ Dần trước sau là một người tồn tại trung lập, ai đi tới vị trí nào đều không có bất kỳ lợi ích nào liên quan tới ông ta.

Lộ Thành An và các phó tổng giám đốc còn lại cũng cho rằng Bạch Tiểu Thăng sẽ được được bổ nhiệm làm tổng giám đốc sự nghiệp khu Nam Mỹ.

Tâm trạng của các vị phó tổng giám đốc khác nhau.

Lộ Thành An, Lý Vận Nguyên vui vẻ, lão Ma Căn không muốn nhưng cũng không có cách nào, hai phó tổng giám đốc còn lại cũng theo đuổi tâm tư của riêng mình.

Những tổng giám đốc sự nghiệp khác nhìn Tưởng Quát có chút hâm mộ.

Nếu Bạch Tiểu Thăng thật sự thành tổng giám đốc sự nghiệp khu Nam Mỹ, vậy nhất định sẽ không quên cội nguồn, nói không chừng khu Châu Á và khu Nam Mỹ sẽ có một lần liên kết lớn oanh oanh liệt liệt, đến lúc đó còn ai có thể so sánh được với sự phát triển của bọn họ nữa!

Tưởng Quát nhặt không thành quả của Bạch Tiểu Thăng không nói, ở trong hợp tác tiếp theo sẽ rất có lợi, qua một thời gian nữa, chắc hẳn sẽ thăng chức nhanh hơn bọn họ cũng chẳng có gì là lạ.

Nghĩ tới trước đây, Tưởng Quát ủng hộ Bạch Tiểu Thăng, mọi người vẫn nói sau lưng là ông ta ngu ngốc, bây giờ xem ra Tưởng Quát đặt cược đúng chỗ rồi!

Lúc này, trong lòng Tưởng Quát lại càng mừng rỡ hơn, nhưng cũng có chút lo lắng. Mừng rỡ vì Bạch Tiểu Thăng thăng chức, không thể nghi ngờ sẽ khiến cho mạng lưới quan hệ của mình mạnh hơn, các loại lợi ích về sau cũng không cần phải bàn nữa. Lo lắng chính là Bạch Tiểu Thăng chịu trách nhiệm chính cho khu Đại Trung Hoa đang phát triển mạnh mẽ, thay đổi từng ngày, nếu như đổi một giám đốc điều hành mới, có thể sẽ lãng phí cục diện đang rất tốt đẹp này, làm cho xu thế chậm lại, hoặc là ngừng lại cũng chưa biết chừng.

Trong tất cả mọi người, có thể nói biểu hiện của Ôn Ngôn là bình thản nhất, giống như chuyện Bạch Tiểu Thăng có lên chức hay không, hoàn toàn không liên quan gì đến anh ta. Anh ta lại chờ nghe Tư Đồ Dần sắp xếp.

Nhưng trước khi Tư Đồ Dần nói ra, anh ta vẫn rất ủng hộ Bạch Tiểu Thăng...

- Ngài chủ tịch hội đồng quản trị nói, muốn tăng cho Bạch Tiểu Thăng một cấp để khích lệ, cho hắn trở thành biên chế cấp thứ tám!

Tư Đồ Dần vừa nói vừa quan sát phản ứng của mọi người.

Biên chế cấp thứ tám chính là cấp tổng giám đốc sự nghiệp, mọi người càng tin chắc vào chuyện Bạch Tiểu Thăng sẽ trở thành tổng giám đốc sự nghiệp khu Nam Mỹ.

- Về phần cương vị, Bạch Tiểu Thăng vẫn đảm nhiệm giám đốc điều hành khu Đại Trung Hoa, điểm này là không thay đổi.

Những lời tiếp theo này của Tư Đồ Dần thoáng cái đã làm cho tất cả mọi người trong đó có cả Ôn Ngôn đều ngẩn người đi.

Tăng trên cấp bậc nhưng cương vị không thay đổi?

Không phải cho Bạch Tiểu Thăng đi làm người đứng đầu khu Nam Mỹ à?

Tất cả mọi người đều nhìn về phía Tư Đồ Dần như muốn nói "có phải ông nói sai rồi không"?

Trong ánh mắt chú ý của mọi người, Tư Đồ Dần thản nhiên nói:

- Đồng thời, ở bên trong trụ sở chính, Bạch Tiểu Thăng sẽ kiêm nhiệm một chức vụ khác, cùng cấp với giám đốc điều hành!

Chức cao kèm thấp, kiêm nhiều chức!

Mọi người lập tức hiểu rõ.

- Nhưng chức vụ kiêm thêm chắc chắn phải lựa chọn ở trong tổng bộ.

Lão Ma Căn không nhịn được nói.

Nếu như Bạch Tiểu Thăng còn muốn làm giám đốc điều hành khu Đại Trung Hoa, mà còn đảm nhiệm chức vụ quan trọng trong tổng bộ thì khó bảo đảm sẽ không "Lợi dụng chức quyền để chiếm lợi", giúp khu Đại Trung Hoa phát triển.

Điều này có thích hợp không?

- Lão Ma Căn, ông nói vậy là có ý gì? Chẳng lẽ ông kiến nghị Bạch Tiểu Thăng đi khu Nam Mỹ làm một tổng giám đốc sự nghiệp, lúc này mới đúng à?

Tư Đồ Dần mỉm cười hỏi lại.

Lão Ma Căn ngẩn người, sau đó liên tục lắc đầu.

- Lần này ngài chủ tịch hội đồng quản trị sắp xếp tất nhiên có thâm ý ở trong đó, tôi tin tưởng đây là sắp xếp tốt nhất!

Lão Ma Căn nghiêm mặt nói.

Nói đùa, ông ta ước gì Bạch Tiểu Thăng đừng tranh giành quyền lợi ở khu Nam Mỹ đấy.

Lão hồ ly này đúng là yêu tinh nịnh bợ!

Các phó tổng giám đốc khác không nhịn được mà âm thầm với trừng mắt nhìn Ma Căn.

- Những người khác thì sao? Có ai còn có vấn đề gì không?

Tư Đồ Dần mỉm cười nhìn mọi người xung quanh.

Lý Vận Nguyên muốn nói lại bị Lộ Thành An nhìn qua nên đành nhịn xuống.

Việc đã đến nước này thì còn nói gì nữa. Kết quả như vậy thật ra cũng không tính là tệ rồi.

- Không biết Bạch Tiểu Thăng kiêm chức vụ ở ban ngành nào của tổng bộ vậy?

Ôn Ngôn bỗng nhiên hỏi:

- Nếu như hành chính, nhân sự mà người không ở đây thì không ổn đâu.

Mọi người cũng nghĩ đến vấn đề này.

Có thể không làm việc đúng giờ ở trụ sở chính, còn có thể làm việc, sợ rằng chỉ có...

Các phó tổng giám đốc và tổng giám đốc sự nghiệp lập tức nhìn về phía Ôn Ngôn.

Chỉ có Bộ giám sát!

Tư Đồ Dần nhìn Ôn Ngôn cười:

- Trong bộ của cậu không phải đang trống ghế thứ hai sao? Bảo cậu ta tới đó, cậu thấy sao?

Làm một giám đốc điều hành sự nghiệp lại làm người đứng thứ hai trong Bộ giám sát các tổng giám đốc sự nghiệp Bộ sự nghiệp trở xuống?

Chuyện này có hơi loạn, hơn nữa nghe có phần sai sai!

Tất cả tổng giám đốc sự nghiệp đều không khỏi ngơ ngác nhìn nhau.

Các phó tổng giám đốc cũng nhíu mày.

Ôn Ngôn mỉm cười và nói:

- Nếu như ngài Tư Đồ và ngài chủ tịch hội đồng quản trị cho rằng sự sắp xếp này thích hợp thì tất nhiên là thích hợp rồi.

Người này đúng là giỏi ăn nói!

Mọi người liếc nhìn Ôn Ngôn.

Cũng đúng, cho dù tất cả mọi người có dị nghị, có không đồng ý thì thế nào? Nếu như ngài chủ tịch hội đồng quản trị Bạch Chấn Bắc đã quyết định thì chưa từng nghe lời khuyên đâu...

Tất cả mọi người cũng không có ý kiến nữa.

Ban đầu Lý Vận Nguyên là người cương trực, muốn nói không thích hợp, nhưng liếc thấy lão Ma Căn đối diện lại không nói gì nữa.

Bạch Tiểu Thăng làm người đứng thứ hai trong Bộ giám sát cũng tốt!

Thấy mọi người không có ý kiến gì, Tư Đồ Dần cười:

- Đã thế thì cứ quyết định như vậy đi!

Tất cả đã không dị nghị về chuyện này, xem như quyết định, trên thực tế cuộc họp cũng kết thúc.

Tư Đồ Dần liền rời khỏi phòng họp, nào ngờ nửa đường lại bị lão Ma Căn quấn lấy.

- Ngài Tư Đồ, tôi có chuyện muốn hỏi ngài một chút.

Lão Ma Căn cười híp mắt nói.

- A, chuyện gì vậy? Anh cứ nói đi.

Tư Đồ Dần vẫn mỉm cười và nói rất khách sáo.

Lão Ma Căn nhìn xung quanh một lát, thấy không có ai quan tâm mới dịch sát vào và hạ giọng hỏi Tư Đồ Dần:

- Không biết họ “Bạch” của Bạch Tiểu Thăng kia có liên quan tới họ “Bạch” của ngài chủ tịch hội đồng quản trị không.

Vấn đề này làm cho Tư Đồ Dần cười ra tiếng, ông ta tương đối "Thản nhiên" đáp.

- Cùng một họ thì nhất định phải có quan hệ gì sao?

- Về chuyện này thì tôi không biết, không biết gì cả!

Tư Đồ Dần cười và nghênh ngang rời đi.

Lão Ma Căn nhìn theo bóng lưng Tư Đồ Dần với ánh mắt nghi ngờ.

Thật chỉ là trùng hợp cùng họ thôi sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận