Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1059: Đại sự vụ quan xuất mã



Nếu là người khác được đưa cho một núi rắc rối phức tạp, ở trong lại có rất nhiều chứng cứ manh mối liên quan, chắc chắn là đau đầu muốn chết đi.

Nói không chừng phải xem đi xem lại vô số lần, đồng thời phải ghi chép, làm một vài biện pháp loại trừ, sau đó quay trở lại những điểm đáng lưu ý có thể dẫn dắt nào đó, có lẽ mới có thể tìm được điểm cắt vào để giải quyết vấn đề.

Nhưng Bạch Tiểu Thăng thì không cần.

Hắn chỉ cần nhìn qua một lần, Hồng Liên sẽ giúp khắc sâu vào ký ức cho hắn.

Đối với mỗi mạch suy nghĩ về một vài vấn đề của Bạch Tiểu Thăng, Hồng Liên cũng sẽ ghi chép xuống bất cứ lúc nào, thậm chí nó cũng sẽ phát hiện và đánh dấu ra một vài phát hiện liên quan.

Những thứ này ở trong đầu của Bạch Tiểu Thăng trở nên cực kỳ rõ ràng.

Tốc độ và hiệu suất của não người cộng thêm trí tuệ nhân tạo so với suy nghĩ của não người đơn thuần nhanh hơn đâu chỉ có trăm lần hay ngàn lần!

Đem lại tiện lợi như vậy đương nhiên Bạch Tiểu Thăng có thể tìm ra điểm đột phá tốt nhất chỉ trong thời gian ngắn nhất.

Lúc này Bạch Tiểu Thăng đang tập trung vào một chút tư liệu báo cáo, con ngươi của hắn tỏa sáng.

Chính xác mà nói là đang chú ý đến cái tên ở trong báo cáo -- Trầm Dụ!

Thật ra, ngày đó sự hoảng sợ trong mắt khi mà Trầm Dụ biết được thân phận đại sự vụ quan của Bạch Tiểu Thăng đã trở thành ấn tượng khắc sâu với hắn.

Ban đầu Bạch Tiểu Thăng cho rằng đó là sự kính nể trong lòng của Trầm Dụ đối với bộ sự vụ.

Hoặc là bởi vì đã từng bị sự vụ quan xét xử nên có lưu lại bóng tối ở trong lòng.

Thế nhưng sau đó nhớ lại thì Bạch Tiểu Thăng cảm thấy có chỗ sai sai.

Đặc biệt bên trong chứng cứ mới vừa mới nhận, không chỉ một lần xuất hiện tên Trầm Dụ mà còn có cả tên tập đoàn Bắc Tự nữa!

Càng ngày Bạch Tiểu Thăng càng nhận định rằng, sau khi Trầm Dụ rời khỏi tập đoàn cũng đã có liên hệ với một ít người còn trong tập đoàn.

Thậm chí, Trầm Dụ có thể khiến cho tập đoàn Bắc Tự phát triển và cắm rễ trong thời gian ngắn ở Thiên Thu đều là nhờ sự giúp đỡ của những người kia!

Dù sao thì Thiên Thu cũng là địa bàn mà Quách Vân Tâm quản lý!

Bạch Tiểu Thăng còn điều tra được sự vụ quan lúc trước khóa chặt đến nỗi gần như có thể bắt được Trầm Dụ chính là Trần Vũ Thành!

Đáng tiếc, Trần Vũ Thành đấu đá với Trầm Dụ cũng lâu nhưng thật không may là cuối cùng Trầm Dụ đúng là bị xét xử bởi Lâm Ngọc.

Vừa rồi trong mấy suy nghĩ bâng quơ của Bạch Tiểu Thăng lại lấy Trầm Dụ ra làm một trong những điểm đột phá.

Nhưng mà, đó thực sự là một vấn đề.

Trầm Dụ cùng tập đoàn Bắc Tự chỉ là một cái danh từ ở trong chứng cứ.

Chỉ thế thôi.

Không thể dựa vào chứng cứ còn lại trên báo cáo, chỉ có lời nói một phía mà Bạch Tiểu Thăng có thể đi điều tra người ta được.

Bạch Tiểu Thăng chỉ là đại sự vụ quan có địa vị tôn sùng ở trong tập đoàn, nhưng ở ngoài tập đoàn thì không có quyền gì đến tra hỏi công ty của người khác được.

Nhưng mà trước mắt thì khác!

Trầm Dụ tự mình tham gia tố cáo Trần Vũ Thành đến tập đoàn Chấn Bắc.

Chỉ cần như vậy Bạch Tiểu Thăng hắn liền có cái để lấy cớ đi!

Hơn nữa căn cứ vào nội dung báo cáo của Trầm Dụ, Bạch Tiểu Thăng nhanh chóng nối liền mấy cái liên quan lại một chỗ, hình thành một sợi dây ở trong đầu.

Có nhiều thứ lập tức sáng tỏ không còn trở ngại.

- Trầm Dụ cùng với công ty của hắn đã xuất hiện mấy lần ở bên trong chứng cứ đang nắm giữ! Trước mắt lại tự mình xuất hiện lần nữa, đặc biệt là ngay sau lúc chúng ta vừa mới ra ám hiệu cho Quách Vân Tâm và Tôn Hữu Hợp xong…

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười đứng dậy, ánh mắt của hắn nhấp nháy.

- Cái tên này tự nhiên trở thành con cá lớn!

- Xem ra lần này phải để cho đại sự vụ quan ta đây tự mình ra tay rồi!

Bạch Tiểu Thăng suy nghĩ rồi nhếch miệng thành một nụ cười.

Cười xấu xa.

Nếu Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh nhìn thấy nụ cười này chắc chắn sẽ nói thầm với nhau.

Trong một năm trước, mỗi lần Bạch Tiểu Thăng bật cười như thế, sẽ luôn luôn có người gặp phải không may…

Lần này người đó chính là Trầm Dụ.

Bạch Tiểu Thăng vừa cười xấu xa vừa thu xếp đồ đạc vừa gọi điện thoại cho Lâm Vi Vi.

- Vẫn đang trên đường à Vi Vi. Bây giờ tình hình có thay đổi một chút, em nghe anh dặn…

Gọi điện thoại cho Lâm Vi Vi xong Bạch Tiểu Thăng lại gọi điện ngay cho Lôi Nghênh.

Sau hai cuộc điện thoại sắp xếp xong xuôi cho hai bên, Bạch Tiểu Thăng mới mặc quần áo, nhẹ nhàng lái xe đi thẳng đến tập đoàn Bắc Tự để gặp Trầm Dụ.

Hơn một tiếng sau, Bạch Tiểu Thăng đã đứng ở trước cao ốc Bắc Tự của tập đoàn Bắc Tự, ở dưới ngước cổ lên nhìn cũng không khỏi cảm thán.

- Không hổ danh là công ty kinh doanh bất động sản, đến là lắm tiền nhiều của mà.

Giờ phút này, Trầm Dụ đang họp cùng với tầng lớp cao cấp của công ty mình, bộ mặt tức giận tay vỗ bàn miệng quát lớn mấy người phía dưới làm ăn tắc trách.

Thư ký vội vàng chạy đến thì thầm vào tai hắn một chút,

Trầm Dụ lập tức sững sờ.

Người ngồi chỗ này phát hiện ra biểu lộ trên gương mặt của ông chủ rất kỳ lạ, ở trong sự kinh ngạc dường như còn có một ít hoảng sợ.

- Hôm nay tới đây thôi, trước tiên mọi người quay về đều phải tự mình phê bình tỉnh lại cho tôi!

Trầm Dụ nói ra một lời nghiêm khắc tàn khốc rồi sau đó cùng thư ký rời đi trong vội vàng,

Rất nhiều người quay mặt nhìn nhau, không biết là có chuyện gì vừa xảy ra nữa.



Bạch Tiểu Thăng đang ngồi ở một góc của sảnh lớn, thản nhiên thưởng thức trang trí ở đây, liền nghe thấy tiếng bước chân gấp gáp từ phía sau.

Người còn chưa đến đã nghe thấy giọng nói.

- Đại sự vụ quan Tiểu Thăng, sao ngài lại tự mình đến đây rồi, lại còn không lên tiếng báo trước để tôi tiếp đón từ xa, không làm tròn bổn phận!

Bạch Tiểu Thăng quay lại mỉm cười.

Trên mặt Trầm Dụ mang theo nụ cười nhiệt tình, gần như đang chạy chậm đến.

Toàn bộ công nhân viên trong sảnh lớn này đều kinh ngạc.

Bàn tiếp đón phía trước cũng hoàn toàn chấn động rồi nhìn về phía Bạch Tiểu Thăn bên kia, cảm thấy may mắn là vừa rồi không có gì thất lễ.

Ông chủ đã tự mình ra nghênh đón lại còn biểu hiện như vậy với người ta. Chỉ sợ là đích thân thị trưởng đến mới có được loại đãi ngộ này.

Cũng không biết người trẻ tuổi kia có lai lịch gì!

Trong mắt rất nhiều người tràn đầy sự kính nể.

- Làm phiền Trầm tổng rồi, cũng là do sáng nay tôi nhận được tin là ông gửi tài liệu tố cáo đến cho tập đoàn chúng tôi, nhớ đến chúng ta cũng là người quen cũ nên mới đến đây nhìn xem một chút, không có làm phiền đến công việc của ngài chứ!

Bạch Tiểu Thăng cười nói ôn hòa.

- Không, không có! Ngài có thể tới đây chính là vinh hạnh của tôi, mau xin mời, xin mời!

Trầm Dụ vô cùng ân cần mời Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng có để ý đến trong mắt của Trầm Dụ vẫn có một tia hồi hộp bất an như cũ.

Bạch Tiểu Thăng càng vui vẻ.

Trầm Dụ à, lần này Trần Vũ Thành có thể thoát thân ra khỏi rắc rối hay không cũng nhờ hết vào ông.

Nếu như có chỗ nào hãm hại ông…

Coi như ông cũng đáng đời đi.

Bạch Tiểu Thăng vui vẻ tiến lên.

Lúc Bạch Tiểu Thăng đến tập đoàn Bắc Tự thì Lâm Vi Vi cũng đang ngồi đối diện với tổng giám đốc của một công ty tương ứng thuộc tập đoàn.

Biết được Lâm Vi Vi là trợ lý của đại sự vụ quan, cái ông tổng giám đốc kia có sự lo sợ tái mét mặt mày, nụ cười cũng tha thiết hơn.

- Thân phận giống như ngài đây, ngài phải tự mình đến tận đây cơ chứ, chỉ cần ngài nói một câu tôi sẽ gửi tài liệu đến cho ngài mà!

Cái ông tổng giám đốc kia nở nụ cười chan chứa.

- Đều là công tác vì tập đoàn, phải đi một chuyến thì có làm sao.

Lâm Vi Vi cười nói.

- Đại sự vụ quan Tiểu Thăng còn nói cho chúng tôi biết là nhất định phải là tự thân chúng tôi đi làm. huống hồ bây giờ chính đại sự vụ quan Tiểu Thăng cũng đang đi ra ngoài đấy.

- Đại sự vụ quan tự mình xuất mã!

Cái ông tổng giám đốc kia nghe thấy một câu mà trố mắt ngoác mồm.

Đại sự vụ quan cao quý bao nhiêu, sao có thể tự mình tham gia vào chuyện công tác này được.

- Không biết ngài ấy đi đến xem xét công ty của tập đoàn nào vậy?

Tổng giám đốc kia thăm dò.

- Không phải công ty của tập đoàn mà là tập đoàn Bắc Tự ở bên ngoài.

Lâm Vi Vi cười nói.

- Chủ tịch bên đó còn có một chút tình cảm cá nhân với đại sự vụ quan Tiểu Thăng đó!

Cái ông tổng giám đốc kia cực kỳ kinh ngạc, con ngươi cũng lóe lên, lập tức cười nói.

- Hóa ra là như vậy à!

- Không nói chuyện kia nữa, tôi cần những thứ này, mặt khác cần nói chuyện với mấy người này.

Lâm Vi Vi đưa ra một tờ giấy có nội dung đã được chuẩn bị từ trước.

- Được, được, không có vấn đề!

Cái ông tổng giám đốc kia không hề liếc mắt nhìn đã vừa lòng đáp ứng.

- Quách Vân Tâm tiên sinh đã bắt chuyện với chúng tôi rồi, để cho chúng tôi hết sức phối hợp với công việc của các ngài. Ngài cần gì chúng tôi sẽ dốc lòng đưa lên!

Bên phía Lôi Nghênh.

Tuy nói hắn phải đi tỉnh lỵ bên ngoài, thế nhưng bởi vì giao thông nhanh và tiện nên cũng không muộn hơn bao nhiêu so với Bạch Tiểu Thăng và Lâm Vi Vi bên kia, giờ phút này hắn cũng đang đi về phía văn phòng tổng giám đốc cùng với trợ lý thân tín của tổng giám đốc.

Lôi Nghênh cũng tiết lộ hành tung của Bạch Tiểu Thăng.

- Đại sự vụ quan tự thân xuất mã đi tới tập đoàn Bắc Tự…

Đối phương cũng giật mình lập tức cười nói.

- Không hổ là đại sự vụ quan, việc gì cũng tự làm lấy! Khiến người ta phải kính trọng!

Lôi Nghênh nở một nụ cười mang ý tứ sâu xa cũng không nói nhiều.



Tin tức liên quan đến động tĩnh của Bạch Tiểu Thăng đã được truyền đến chỗ Quách Vân Tâm trước buổi trưa.

- Tố cáo của Trầm Dụ vừa mới báo lên, cái tên Bạch Tiểu Thăng đã lao tới bên hắn, có phải là quá nhanh một chút hay không!

- Nói là hai người có quen biết trước đây còn có một chút tình nghĩa sao?

- Những thứ này Trầm Dụ cũng chưa từng nói với mình!

Ánh mắt của Quách Vân Tâm chập chờn một lúc thì có một cuộc điện thoại gọi đến, điện thoại này chính là của Tôn Hữu Hợp.

- Ông Quách! Trầm Dụ với cả các ông nữa còn có bao nhiêu chuyện giấu diếm tôi đấy!

Tôn Hữu Hợp vừa mở miệng đã nói năng cực kỳ giận dữ.

- Tại sao Trầm Dụ vừa mới sáng ra đã gặp mặt Bạch Tiểu Thăng!

Bạn cần đăng nhập để bình luận