Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2421: Đường dây nóng trợ giúp (1)

Lâm Vi Vi chủ động đưa ra ý định, muốn cùng Subdu đi tham quan Chi nhánh Quốc tế Gaolun, Bạch Tiểu Thăng và Lôi Nghênh tất nhiên đều hiểu rõ mục đích của cô.

Phản ứng đầu tiên của Bạch Tiểu Thăng chính là không đồng ý.

Subdu rõ ràng có ý định khác với Lâm Vi Vi. Một cô gái làm như thế là quá mạo hiểm, chẳng khác nào đưa dê vào miệng cọp.

Bạch Tiểu Thăng không muốn để cho Lâm Vi Vi đi qua mạo hiểm, cho nên lập tức mở miệng từ chối đề nghị này.

Sau khi ngăn cản thất bại, Bạch Tiểu Thăng lại muốn lên tiếng, tiếp tục từ chối chuyện này.

Nhưng lần này, Bạch Tiểu Thăng chưa mở miệng, Lôi Nghênh đã kéo góc áo của anh.

Bạch Tiểu Thăng liếc nhìn Lôi Nghênh, thấy anh ta rất bình tĩnh lắc đầu.

Ý kia đừng đi ngăn cản nữa.

Bạch Tiểu Thăng nhìn hai mắt của Lôi Nghênh, đọc được ẩn ý của anh ta:

Nếu Lâm Vi Vi chủ động đưa ra bước này, đó chính là cô đã từng suy nghĩ chu đáo. Cô không phải là thứ phụ thuộc bất kỳ kẻ nào, không cần cứ phải làm việc theo ý của ai, đây là sự tôn trọng đối với cô. Là một người đàn ông, bọn họ có thể lo lắng, nhưng không thể ép buộc cô bỏ qua suy nghĩ của mình, đặc biệt còn là ngay trước mặt người ngoài. Một khi cứng rắn ngăn cản, cũng sẽ làm cho Lâm Vi Vi khó xử.

Bạch Tiểu Thăng im lặng.

Hai năm qua Lâm Vi Vi xuất phát từ suy nghĩ sức khỏe, an toàn và duy trì dáng người, lúc rảnh rỗi cũng học tán đả và cách chiến đấu gần người với hai người bọn họ.

Bạch Tiểu Thăng có thể tìm kiếm cách huấn luyện tốt nhất, hữu hiệu nhất trên toàn mạng, Lôi Nghênh vốn chính là một cao thủ chiến đấu hàng đầu, dưới sự huấn luyện của hai người, Lâm Vi Vi đã có năng lực tự vệ, đơn thuần chỉ một hai người đàn ông cường tráng trong lúc hoàn toàn không đề phòng, cũng có thể chịu thiệt trước cô, bị cô đánh ngã.

Nhưng cô luôn đi theo bên cạnh hai người nên hoàn toàn không cơ hội ra tay mà thôi.

Cũng bởi vì mỗi lần gặp phải cảnh tượng bạo lực, đều rất hung bạo mạnh mẽ, Lâm Vi Vi vẫn không thích hợp trực tiếp cứng đấu cứng.

Nếu không thể ép cô thay đổi ý định ở trước mặt Subdu, vậy làm tốt các bảo đảm liên quan, cộng thêm bản thân Lâm Vi Vi cũng thật sự có tài, sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn được.

Trong đầu Bạch Tiểu Thăng bắt đầu nhanh chóng suy tính.

Suy nghĩ xem một mình Lâm Vi Vi đi theo bên cạnh Subdu, có khả năng gặp phải những nguy hiểm gì, còn phải làm thế nào để giảm mức nguy hiểm xuống gần bằng không...

Lúc này, Subdu đang nhiệt tình nói chuyện với Lâm Vi Vi. Mà Lâm Vi Vi nhìn qua, cũng vô cùng chờ mong chuyến đi cùng lần này.

Nhưng khóe mắt Lâm Vi Vi thỉnh thoảng vẫn liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Cô sợ Bạch Tiểu Thăng tức giận, sợ anh không đồng ý với quyết định này của mình.

Khi phát hiện Bạch Tiểu Thăng không tiếp tục phản đối nữa, cô mới thầm thở phào nhẹ nhõm.

Chẳng mấy chốc, máy bay đã hạ cánh xuống sân bay quốc tế của thành phố Domido.

Mọi người xuống máy bay, bên ngoài có mấy chiếc xe đang chờ đợi bọn họ.

Lúc này Lâm Vi Vi mỉm cười nói với Subdu:

- Ngài Subdu, ngài xem có thể phái một chiếc xe đưa hai người đồng nghiệp của tôi vào trong thành phố được không.

Đối mặt với yêu cầu này của người đẹp, Subdu cười sang sảng nói:

- Điều này đương nhiên là không thành vấn đề!

Thật ra, cho dù chỉ nể mặt chị họ Amido của mình, anh ta cũng nên bảo người đưa người anh em tên "Bạch" kia đi, tiện thể còn có cả tên to con này nữa.

Lâm Vi Vi đi tới chào từ biệt Bạch Tiểu Thăng và Lôi Nghênh:

- Hai người đi trước đi, em đi thăm công ty của ngài Subdu bên kia xong sẽ quay lại tìm hai người.

Lâm Vi Vi quay lưng về phía Subdu, còn nháy mắt với Bạch Tiểu Thăng, ra hiệu trong lòng cô đều biết, bảo Bạch Tiểu Thăng yên tâm.

Bạch Tiểu Thăng khẽ thở dài một tiếng và giơ cao điện thoại nói:

- Được rồi, có thể liên hệ bất cứ lúc nào! Cô chú ý... tin tức nhiều hơn!

Bạch Tiểu Thăng thực tế muốn nói là "an toàn".

- Em biết rồi.

Lâm Vi Vi nhìn anh cười ngọt ngào.

Lôi Nghênh cũng nhìn Lâm Vi Vi gật đầu một cái.

Sau đó, Subdu mời Lâm Vi Vi lên xe của anh ta. Bạch Tiểu Thăng, Lôi Nghênh nhìn theo bọn họ rời đi, lúc này mới lên một chiếc xe đã được thu xếp cho mình.

Sau khi lên xe, Bạch Tiểu Thăng liền nhanh chóng lấy điện thoại di động ra, soạn tin tức.

Bạch Tiểu Thăng không làm gì khác mà đang liên hệ với tất cả nhân viên Bộ giám sát trong trụ sở chính của tập đoàn Chấn Bắc ở Kagash.

Bạch Tiểu Thăng yêu cầu bọn họ cần phải chạy tới thành phố Domido vào buổi chiều, anh muốn thu xếp một mạng lưới an toàn, bí mật cho Lâm Vi Vi.

Đồng thời, trong đầu Bạch Tiểu Thăng đã kiểm tra vị trí cụ thể của Chi nhánh quốc tế Gaolun, biệt thự Subdu đã nhắc tới và các tình hình xung quanh.

Sau khi làm xong những chuyện này, chiếc xe chở hai người Bạch Tiểu Thăng cũng đã tiến vào khu vực thành phố Domido.

Sân bay vốn cách bên này không xa.

- Hai người muốn đi đâu, tôi sẽ đưa các người đi?

Tài xế lái xe dùng khẩu âm tiếng Anh địa phương, khách sáo nói.

- Anh cứ dừng ở bên đường là được rồi.

Bạch Tiểu Thăng trả lời.

Tài xế kia hơi bất ngờ, ngược lại cũng không có ý kiến gì.

Dù sao thả hai người xuống, anh ta có thể trở lại báo cáo kết quả công tác.

Xe đỗ lại, hai người Bạch Tiểu Thăng cảm ơn tài xế rồi xuống xe.

, Bạch Tiểu Thăng đứng ở bên đường nhìn theo chiếc xe kia rời đi, sau đó lại nói với Lôi Nghênh:

- Như vậy đi, Lôi Nghênh bây giờ anh gọi xe đi tới bên phía Quốc tế Gaolun theo dõi. Tôi đã gọi người chúng ta có thể dùng ở bên Kagash này, bảo bọn họ chạy tới vào buổi chiều. Nhưng trước khi bọn họ tới, anh phải đảm bảo Lâm Vi Vi ở đó tuyệt đối không thể xảy ra sai sót!

- Được!

Lôi Nghênh trả lời dứt khoát cũng không nói gì thêm.

Theo dõi, bảo vệ an toàn cũng vốn là nghề ban đầu của anh ta.

Lôi Nghênh giơ tay đi đón xe luôn, chẳng mấy chốc đã gọi được xe.

Nhìn theo chiếc xe chở Lôi Nghênh rời đi, lúc này Bạch Tiểu Thăng mới an tâm. Lôi Nghênh làm việc, anh vẫn luôn luôn yên tâm.

Nơi đây chỉ còn lại một mình Bạch Tiểu Thăng, anh không vội gọi xe rời đi, mà chậm rãi đi bộ theo con đường này, đồng thời lấy điện thoại di động ra gọi.

Bạch Tiểu Thăng gọi cuộc điện thoại này cho Ôn Ngôn.

Cần phải để cho Ôn Ngôn biết tình hình trước mắt bên này, Bạch Tiểu Thăng còn cần anh ta ra sức ủng hộ nữa.

Trước đây anh bắt tay vào điều tra vấn đề liên quan tới gia tộc của Caroline, đã vận dụng tất cả người có thể dùng trong bộ môn ở bên này.

Lúc này lại thêm một gia tộc của Phó tổng giám đốc Ma Căn, phương diện người thật sự là trứng chọi đá.

Còn nữa, phải đồng thời đối phó với một tồn tại cùng cấp trong tập đoàn, cộng thêm một phó tổng giám đốc, Bạch Tiểu Thăng cũng cần một người bạn liên minh có lực lượng mạnh mẽ.

Người này chỉ có thể là Ôn Ngôn mà thôi.

Sau khi điện thoại được kết nối, trước khi Bạch Tiểu Thăng mở miệng, Ôn Ngôn đã mỉm cười khen:

- Bạch Tiểu Thăng, bây giờ cậu đúng là nổi tiếng rồi đấy, một hơi giải quyết mấy rắc rối, tin tức báo về tổng bộ, mấy ngày qua tôi thật sự đã nghe đủ lời khen ngợi dành cho cậu. Uy tin của cậu đang càng ngày càng tăng, cũng sắp vượt qua phó tổng giám đốc rồi. Tôi vẫn suy nghĩ, có thể sau lần này cậu sẽ được Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị bổ nhiệm làm Phó tổng giám đốc cũng không chừng.

Những lời này phần lớn chỉ là vui đùa.

- Ngài Ôn Ngôn, những lời trêu chọc thì chờ sau này chúng ta lại nói đi. Bên phía tôi gặp phải tình huống mới.

Bạch Tiểu Thăng vào thẳng vấn đề chính.

- A, tình hình mới gì vậy?

Ôn Ngôn cũng cảm thấy tò mò về lời nói của Bạch Tiểu Thăng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận