Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 487: Rất thành công! Còn có tin tức xấu?



Sau hai giờ, nhóm người Bạch Tiểu Thăng đã tới địa điểm mục đích của chuyến đi này —— Văn phòng trụ sở Tỉnh ủy.

Bạch Tiểu Thăng nhìn qua cửa sổ xe, lập tức nín lặng suy nghĩ.

Ký túc xá mới xây cao năm mươi mét, mười tầng. Bên ngoài đơn giản, trang nghiêm, nghiêm túc, khí thế đập vào mặt, làm cho người ta kính sợ.

Xe lái vào, thẳng đến nhà để xe, sau đó ba người đi thang máy, thẳng lên lầu chín.

Cửa thang máy vừa mở ra đã thấy ngoài cửa có một vị trung niên nét mặt nghiêm túc đang đứng, tựa hồ như đang đợi thang máy.

- Lão Quý?

Người bên ngoài nhìn thấy Quý Minh Dương thì thốt ra một câu.

- Phiền bộ trưởng!

Quý Minh Dương cất bước ra khỏi thang máy, cười.

- Thật trùng hợp, nếu ngài không có gì việc gấp thì chớ vội đi xuống, tôi bây giờ có chuyện cần báo cáo, chuyện trình báo thẩm tra thành phố chúng tôi đề cử công ty, ngài là uỷ viên thẩm tra là người phụ trách của hạng mục này, làm gì cũng nên nghe một chút a.

Tỉnh phủ nguyên lai tại Trung Kinh, Quý Minh Dương cùng những người lãnh đạo này cũng rất quen, nói chuyện cũng tùy ý hơn.

Trên mặt vị Phiền bộ trưởng kia lộ ra một nụ cười,

- Được thôi, lão quý đã mở miệng vậy thì tôi trước hết cùng ông đi qua đi.

- A, đúng rồi, vị này chính là đại diện cho công ty của thành phố chúng tôi đến báo cáo công ty gương mẫu —— tổng giám đốc truyền thông Trung Kinh —— Bạch Tiểu Thăng.

Quý Minh Dương giới thiệu Bạch Tiểu Thăng đang đứng sau lưng mình cho đối phương.

- Bạch Tiểu Thăng, vị này là Phiền bộ trưởng thuộc bộ Tổ chức của Tỉnh ủy, cũng là người phụ trách thẩm tra lần này.

Quý Minh Dương giới thiệu.

- Phiền bộ trưởng chào ngài!

Bạch Tiểu Thăng khiêm tốn lễ độ, phi thường vừa vặn chào hỏi.

- Chào cậu!

Phiền bộ trưởng dò xét từ trên xuống dưới Bạch Tiểu Thăng, nhịn không được gật đầu khen ngợi, đưa tay qua.

Bạch Tiểu Thăng cùng Phiền bộ trưởng bắt tay.

- Lão quý, vị tổng giám đốc của ông đúng thật là trẻ tuổi a! Khả năng là người trẻ tuổi nhất mà tôi đã gặp qua, lại còn phi thường ổn trọng nữa, rất tốt!

Phiền bộ trưởng không tiếc lời khen ngợi Bạch Tiểu Thăng.

Nghe vậy trên mặt Quý Minh Dương tràn đầy nụ cười.

- Tiểu Trần, cậu dẫn bọn họ đến phòng hội nghị, tôi cùng Quý thị trưởng lập tức tới ngay.

Phiền bộ trưởng phân phó cho vị bí thư bên cạnh mình.

Vị bí thư kia lúc này mới dẫn theo Bạch Tiểu Thăng, Trương Manh rời đi.

Quý Minh Dương thì cùng Phiền bộ trưởng đi một hướng khác.

Bạch Tiểu Thăng cùng Trương Manh đi đến một căn phòng họp lớn, hai vị bí thư cũng quen biết nên khách sáo một phen, bí thư của Phiền bộ trưởng kêu người đưa qua hai chén trà sau đó liền rời đi.

Trương Manh cùng Bạch Tiểu Thăng ở tại phòng họp, ước chừng được một giờ, cửa phòng làm việc bị người ta mở ra là bí thư của Phiền bộ trưởng trở về, đối hai người cười nói,

- Lãnh đạo an bài buổi chiều báo cáo, để cho tôi mang hai vị đi ăn cơm trước, nếm thử đồ ăn ở căn tin chúng tôi.

Trương Manh, Bạch Tiểu Thăng đi theo vị bí thư này đến căn tin. Nhìn thấy căn tin thật sự rất sạch sẽ và có thứ tự, căn tin lớn như vầy mà không hề ồn ào, đám người ở giữa giao lưu với nhau giọng cũng rất thấp.

Bạch Tiểu Thăng, Trương Manh ăn cơm xong, trở về về văn phòng làm việc kia.

Một giờ rưỡi chiều, cửa phòng họp vừa mở, những người lãnh đạo tới.

Hai người tranh thủ thời gian đứng dậy đón, Phiền bộ trưởng, Quý Minh Dương còn có hơn mười vị lãnh đạo nối đuôi nhau mà vào, theo thứ tự ngồi xuống.

Bạch Tiểu Thăng được Quý Minh Dương dẫn đầu, cùng các lãnh đạo bắt chuyện qua.

Lần này Quý Minh Dương là tới làm báo cáo, Bạch Tiểu Thăng là nhân vật chính vì thế nên ngồi bên cạnh Quý Minh Dương.

Những người lãnh đạo này có cấp bậc cũng phi thường cao việc này đủ thấy trong tỉnh đối với hạng mục công ty gương mẫu này cũng rất coi trọng, không khí tại hiện trường vô cùng trang nghiêm. Khi bọn họ biết được Bạch Tiểu Thăng lần này là người phụ trách công ty trình báo, trong ánh mắt của bọn họ lộ ra một chút ngạc nhiên củng dò xét.

Người này quá trẻ, vẫn chưa tới ba mươi tuổi!

Tổng giám đốc các công ty khác, hơn bốn mươi tuổi đã có thể gọi là trẻ tuổi, người này chưa tới ba mươi tuổi tuyệt đối là khác loài.

Bản thân Quý Minh Dương cũng không tránh khỏi hồi hộp.

Chuyện này, đối với thành phố Trung Kinh là một chuyện lớn.

Trung Kinh, bây giờ bị xưng là trung tâm kinh tế thành thị của tỉnh An Giang, năm ngoái GDP leo lên tới vị trí mười ba thành phố đứng đầu, còn nhỉnh hơn Lang Bắc Thị nửa điểm, toàn thành phố cũng đang tiến hành thành thị đổi mới, cải tạo thăng cấp.

Lần này nếu lấy được giải ở hạng mục thành thị gương mẫu cấp tỉnh thì sẽ được giúp đỡ rất nhiều, mấu chốt vẫn là vinh dự, cái vinh dự này không thể thiếu thốn! Đặc biệt là không thể bị thành thị gần Trung Kinh là Lang Bắc Thị đẩy xuống!

Nước đã đến chân, Quý Minh Dương cũng rất lo lắng, cũng sợ Bạch Tiểu Thăng lo lắng giống mình.

Bạch Tiểu Thăng đã chuẩn bị xong hết thảy, âm thầm hít sâu một hơi, chậm rãi nói.

Để để được đến chức vụ này cậu đã trải qua biết bao sóng to gió lớn, nhưng hôm nay, thật khả năng đây là sóng to nhất!

Đôi mắt của mọi người tại đây đều nhìn chăm chú vào hắn, trong đôi mắt đó đều mang theo một cỗ uy áp khiến cậu cảm giác được áp lực nặng nề.

- Tương lai, mình sắp thành là người đứng đầu Chấn Bắc Tập Đoàn, là tập đoàn có đẳng cấp Thế Giới. Khi đó, sợ là sẽ ngồi cùng với các nhân vật đầu não có cấp bậc quốc gia! Sẽ so với lần này sóng gió này còn cao hơn nữa, mình sẽ cùng lãnh đạo cấp cao nói chuyện! Cho nên, mình không thể luống cuống!

Bạch Tiểu Thăng bắt đầu tưởng tượng, tưởng tượng mình sẽ nói chuyện cùng người cao hơn.

Loại biện pháp này sẽ làm dịu sự lo lắng, với hắn có tác dụng cực kỳ tốt.

Bạch Tiểu Thăng dần dần trầm tĩnh lại.

Tài liệu đã được in ra từ Bạch Tiểu Thăng rồi đến Trương Manh đưa đến tay các vị lãnh đạo, thiết bị trình chiếu có người chuyên phụ trách, Bạch Tiểu Thăng đưa USB chứa tư liệu tới, liền có người giúp đỡ mở lên.

Chuẩn bị xong hết thảy thì tâm tình của Bạch Tiểu Thăng cũng đã được điều chỉnh ổn định không khác biệt lắm.

Hắn bắt đầu đĩnh đạc trình bày.

Bắt đầu buổi báo cáo.

Giọng nói của Bạch Tiểu Thăng không vội không chậm, từng chữ rõ ràng vô cùng, một mạch liền xong, không hề dừng lại một chút nào.

Mới đầu, Quý Minh Dương còn lo Bạch Tiểu Thăng sẽ luống cuống, chuẩn bị trợ giúp lúc cần thiết. Sợ hắn ta căng thẳng sẽ nói không được đầy đủ, nên chuẩn bị bổ sung.

Nhưng nghe Bạch Tiểu Thăng báo cáo một hồi Quý Minh Dương cũng nhịn không được kinh ngạc.

Tên này, thật là trời sinh, vậy mà đối mặt với buổi báo cáo lần này, cũng không chút luống cuống nào!

Sắp xếp lời nói thứ tự vô cùng rõ ràng!

Lợi hại! Đúng là người mà thầy mình cực kỳ tôn sùng!

Quý Minh Dương nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng ánh mắt bao hàm sự khen ngợi.

Tất cả lãnh đạo đều gật đầu, ánh mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng cũng có vài phần tán thưởng.

Người trẻ tuổi này, bề ngoài còn bình tĩnh hơn so với một số người bốn mươi tuổi, năm mươi tuổi đứng đầu các công ty khác.

Phiền bộ trưởng cũng gật đầu không ngừng, trên khuôn mặt nghiêm túc cũng lộ ra một nụ cười. Quý Minh Dương lúc cùng ông khen ngợi Bạch Tiểu Thăng, ông còn hơi nghi ngờ, hiện tại xem ra, người trẻ tuổi này thật sự không tệ. Loại tiềm chất này nếu là không phải tại công ty mà là tại trụ sở, cũng tuyệt đối là một nhân vật đứng đầu!

Trương Manh ở sau lưng Quý Minh Dương cũng âm thầm kính nể.

Không trách được vì sao thị trưởng ưu ái cậu ta như thế, thật sự là rất giỏi! Dưới loại tình huống này nếu là mình cũng sẽ lo lắng, mà cậu ta tựa hồ căn bản cũng không biết bối rối là gì! Trương Manh có chút chịu phục.

Sau một tiếng, Bạch Tiểu Thăng đã nói xong.

Tất cả nội dung bên trong, đã có văn bản phác thảo, lại có căn cứ số liệu, còn có hình ảnh tư liệu.

Chỉ riêng những thứ này, làm được liền so với cái tám công ty tham gia ứng tuyển khác tốt hơn nhiều!

Tiếp đó là lúc đặt câu hỏi, những người lãnh đạo tựa hồ cố ý muốn kiểm tra Bạch Tiểu Thăng nên hỏi hắn rất nhiều vấn đề.

Họ hỏi mà Quý Minh Dương cũng nhịn không được suy nghĩ muốn ra mặt nói giúp Bạch Tiểu Thăng.

Nhưng kết quả là Bạch Tiểu Thăng trả lời không có một sơ hở, câu trả lời rất vừa vặn, lập tức khiến những người lãnh đạo đang ngồi ở đây cao hứng.

Phần đặt câu hỏi kết thúc, những người lãnh đạo đều hài lòng gật đầu.

Liên quan tới giai đoạn thẩm tra thứ nhất của truyền thông Trung Kinh, trên cơ bản đã thông qua rồi.

Tiếp đó, uỷ viên sẽ sẽ phái người tới một lần, không có vấn đề lớn, liền có thể tiến hành giai đoạn chuẩn bị.

Hội nghị thẩm tra kết thúc, những người lãnh đạo lần lượt rời đi, Quý Minh Dương để Trương Manh đưa Bạch Tiểu Thăng đi trước, ông cùng Phiền bộ trưởng lại trò chuyện một chút.

Trương Manh cùng Bạch Tiểu Thăng, liền tại giữa thang máy chờ.

Nửa giờ sau, Quý Minh Dương mới trở về.

Một đường đi thang máy xuống bãi xe, ngồi lên xe, Quý Minh Dương lúc này mới nói với Bạch Tiểu Thăng.

- Hôm nay rất thành công, bất quá, có một tin tức tốt, một tin tức xấu! Các cậu muốn nghe cái nào trước?

Rất thành công, nhưng lại có tin tức xấu?

Bạch Tiểu Thăng lập tức sững sờ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận