Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 340: Cái bản phương án thiết kế kia!



Dương Thiến Nhi ra ngoài chào hỏi phục vụ viên, một lần nữa đổi một bàn rượu thịt, đương nhiên chất lượng cũng phải tốt hơn lúc nãy, ngay cả rượu cũng phải là loại đắt nhất.

Chỗ này dù sao cũng là "Sân nhà" của Bạch Tiểu Thăng, với đàn ông thì mặt mũi là quan trọng nhất.

Huống hồ, Dương Thiến Nhi nghĩ đến nếu là mở tiệc chiêu đãi Trần Cửu Tranh thì Bạch Tiểu Thăng hoàn toàn có thể về công ty báo cáo khoản phí chiêu đãi này, lại có Trần Trường Khoảnh làm chứng thì dù là tổng giám đốc Tống Trường Không cũng không thể nói được gì.

Nhưng nàng không biết nếu để Tống Trường Không biết Bạch Tiểu Thăng, Trần Trường Khoảnh hai người cùng nâng cốc vui vẻ, lại còn mời thêm Trần Cửu Tranh nữa.

Lão Tống chắc chắn sẽ ngủ không ngon giấc mấy ngày mấy đêm suy nghĩ lung tung không ngừng mất.

- Hai người này là chị họ và anh họ của tôi.

Bạch Tiểu Thăng chỉ hướng Bạch Phỉ, Bạch Nhiên giới thiệu cho mấy người Trần Cửu Tranh.

- Ngài, ngài, ngài là Trần Cửu Tranh tiên sinh!

Bạch Phỉ hoảng sợ trừng to mắt, lúc nói chuyện cũng lắp bắp.

Trần Trường Khoảnh chỉ giới thiệu sơ qua về Trần Cửu Tranh, Trần Cửu Tranh thường xuất hiện trong các tin tức, Bạch Phỉ tự nhiên là nhận ra vị đại lão này là ai!

Trần Cửu Tranh tại Trung Kinh đâu chỉ là nổi danh không thôi! Ông ta nổi tiếng xa gần với biệt hiệu, Trần một nửa. Ý chỉ một nửa GDP của tỉnh An Giang là do công của ông ta, là do ông ta chống một nửa giang sơn của An Giang!

Vị đại lão này, thậm chí ngay cả tỉnh trưởng cũng đã gặp qua, còn hội đàm, trò chuyện qua về kế hoạch quy hoạch phát triển sản nghiệp của tỉnh. Cũng đã được lên TV rất nhiều lần!

Thị trưởng Trung Kinh thường thường sẽ đi thị sát các công ty, đối với công trạng của ông ta khẳng định rất nhiều lần.

Cái công ty mà Bạch Phỉ đang làm cũng coi như là công ty lớn, nhưng nếu so sánh quy mô cùng công trạng với các công ty trong khu vực thì cũng không có chỗ để xếp hạng. Ngay người đứng đầu công ty hắn, ngày bình thường là ông chủ cao cao tại thượng nhưng nếu muốn gặp Trần Cửu Tranh cũng không có tư cách!

Bây giờ mình lại có thể gặp được rồi!

Bây giờ Bạch Phỉ giống như đang nằm mộng, khẩn trương đến mức hô hấp dồn dập, nở nụ cười khiêm tốn, ngay cả tay cũng không biết nên đặt ở nơi nào.

Đối mặt với người có sự kinh sợ, ánh mắt lại cung kính với mình, Trần Cửu Tranh ngược lại cười ha ha hưởng thụ, rất hòa ái nói chuyện phiếm hai câu.

Bạch Phỉ cũng chào hỏi Kevin ở bên cạnh Trần Cửu Tranh một tiếng.

Khác nghề như cách núi, Bạch Phỉ mặc dù không biết Collison, không rõ Kevin tiên sinh có địa vị lớn bao nhiêu. Nhưng nhìn thấy Trần Trưởng Khoảnh ở bên cạnh cũng rất khách khí với ông ta, thì cũng nghĩ ra được đây có lẽ là một nhân vật rất lớn nên tất nhiên cũng sẽ cung kính với ông ta.

Cùng hai đại lão bắt chuyện xong, Bạch Phỉ thức thời lui qua một bên, ánh mắt lúc này lại nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, trong mắt tràn đầy sùng bái!

- Tiểu Thăng đã có thể tiếp xúc đến cấp độ này sao, Trần một nửa. . . Ông trời của tôi! Tên tiểu tử này bình thường không hiển sơn không lộ thủy, vậy mà lại lợi hại như thế!

Hiện giờ Bạch Phỉ đã triệt để phục Bạch Tiểu Thăng.

- Cậu ta mới chính là người lăn lộn tốt nhất trong nhà họ Bạch, toàn bộ nhà họ Bạch cộng lại chỉ sợ cũng không bằng cậu ta! Vậy mà trước giờ cậu ta vẫn diệu thấp như vậy, thật là không thể tưởng tượng nổi!

Không riêng Bạch Phỉ, Bạch Nhiên cũng đồng dạng chấn kinh.

Hồi tưởng lại thời gian Bạch Tiểu Thăng mới về nhà, nàng còn muốn tìm việc làm cho người ta, khuyên người ta phải cố gắng làm việc. Bạch Nhiên liền cảm thấy khuôn mặt của mình nóng lên!

Quả thật là do nàng kiến thức nông cạn mà!

- Tiểu Thăng, em về sau chính là tấm gương của chị. Chị sẽ lấy em làm mục tiêu.

Bạch Nhiên được gặp qua hai vị đại nhân vật, cá tính nữ cường nhân phát tác, âm thầm tạo dựng mục tiêu cho chính mình.

Rượu thịt một lần nữa được đem lên, mọi người cùng nhau ngồi vào bàn.

Mới đầu Bạch Phỉ, Bạch Nhiên còn có chút mất tự nhiên, dù sao đang ngồi với hai vị đại lão có thân phận cách xa bọn họ. Có thể cùng thị trưởng thậm chí tỉnh trưởng ngồi cùng bàn, những tiểu nhân vật như bọn họ nào có tư cách.

Nhưng Bạch Tiểu Thăng vẫn rất bình tĩnh mời bọn họ ngồi xuống, hai người cũng không có cách nào. Nhưng mà vừa nghĩ tới mình cùng Trần một nửa ngồi ăn cơm chung một bàn thì trong lòng hai người không khỏi tự hào.

. . .

Bạch Tiểu Thăng cùng Trần Cửu Tranh, Kevin hàn huyên vài câu, sau đó thì đổi chủ đề.

- Trần tổng cùng Kevin tiên sinh đều là đại nhân vật trăm công nghìn việc, khó có được thời gian rảnh rỗi cùng nhau ăn cơm như thế này, hai vị. . . Là bạn bè lâu năm sao?

Bạch Tiểu Thăng thử thăm dò hỏi.

- Trần tổng cùng Kevin tiên sinh là bạn học cũ, rất nhiều năm không gặp, lần này Kevin tiên sinh có dịp đến Trung Kinh, Trần tổng tự nhiên là muốn tận tình chủ nhà tiếp đãi rồi.

Trần Trường Khoảnh thay mặt trả lời.

- Thì ra là thế!

Bạch Tiểu Thăng gật đầu, nhìn Trần Trường Khoảnh cười nói.

- Trần tổng, làm sao lại tới đây tiếp khách, anh cùng Trần Cửu Tranh tiên sinh. . .

- Trần Cửu Tranh tiên sinh là chú hai của tôi.

Trần Trường Khoảnh thẳng thắn trả lời.

Bạch Tiểu Thăng "A" một tiếng, cũng không có biểu hiện gì khác, chỉ là nhìn anh ta một cái thật sâu.

Dương Thiến Nhi lại nhịn không được kinh hãi.

Không nghĩ tới, vị Trần phó tổng này lại có bối cảnh cứng như vậy, vậy mà lại là cháu trai của người phụ trách tỉnh vực của Tập Đoàn Chấn Bắc, khó trách bình thường làm ra thần thái tâm cao khí ngạo như vậy, thì ra là hậu trường đủ cứng!

- Nếu biết sớm hai vị đại lão ở chỗ này ăn cơm thì tôi phải đi qua chào hỏi mới đúng, làm phiền các vị qua đây, thật là sai lầm, lát nữa tôi sẽ tự phạt một chén!

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

Trần Trường Khoảnh âm thầm bĩu môi.

Đừng có nhìn tên này bây giờ nói như vậy, nếu lúc trước mình thật sự cho người đến gọi, không biết tên tiểu tử này sẽ có phản ứng như thế nào.

- Chỉ là không biết hai vị đại lão tới gặp tôi có chuyện gì không?

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười, nhẹ giọng hỏi.

Tới thời điểm nói chính đề rồi.

Trần Cửu Tranh nhìn Kevin một chút, Kevin hướng Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng.

- Chủ yếu là tôi muốn gặp Bạch Tiểu Thăng tiên sinh, tôi đã sớm nghe qua các chiến tích của ngài nên rất hâm mộ.

Kevin ung dung nói ra mục đích của mình.

Người nước ngoài cũng không thành thật như mình nghĩ!

Trần Trường Khoảnh không khỏi oán thầm.

Đường đường là tổng giám đốc Collison ở tận Châu u, còn Bạch Tiểu Thăng thì tại Trung Kinh, cách xa nhau cả vạn dặm có bắn đại bác cũng không tới, vậy mà lại nói thưởng thức tài hoa, còn hâm mộ đã lâu, lời này nói ra cũng quá không có trình độ đi!

- Vậy sao?

Bạch Tiểu Thăng cười hỏi lại.

- Không biết Kevin tiên sinh, từ chỗ nào mà biết được tôi có tài hoa.

Tiểu tử này đúng là không biết xấu hổ.

Sâu trong đôi mắt của Trần Trường Khoảnh hiện lên một tia xem thường.

Kevin cười không nói, lấy điện thoại di động của mình ra, thao tác một phen sau đó đưa qua cho Bạch Tiểu Thăng xem.

- Bạch Tiểu Thăng tiên sinh, phần phương án này đúng là không thể bắt bẻ!

Nụ cười trên khuôn mặt của Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên biến mất.

Phương án này hắn chỉ đưa một bản cho mập mạp!

Đây là cho Kesson dùng để đoạt về thị trường, đối phó với Collison!

Giờ phút này tổng giám đốc Collison lại cầm cái này ra để khen hắn!

Trong lòng Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên xiết chặt.

Bên kia quả nhiên là đã xảy ra chuyện, chỉ là không biết cái này tại sao lại nằm trong tay tổng giám đốc Kevin của Collison!

Những người đang ngồi đây thần sắc đều ngạc nhiên nhìn hai người họ.

Khi Kevin tiên sinh xuất ra cái bản phương án gì đó, Bạch Tiểu Thăng sắc mặt lập tức thay đổi.

Đây là có chuyện gì?

Trần Cửu Tranh nghi ngờ nhìn Kevin, vẻ mặt mấy người Trần Trường Khoảnh cũng rất mờ mịt.

- Bạch Tiểu Thăng tiên sinh đưa ra bản phương án này cho Ron, cậu ta cũng chính là một vị cổ đông của công ty Kesson đối đầu với Collison chúng tôi.

Kevin nhìn nhìn điện thoại di động của mình, vẻ mặt khâm phục gật đầu, giải thích cho mọi người biết.

- Lấy góc độ nhà nghiên cứu thị trường mà xem xét, nếu như Kesson dùng kế hoạch này, thì chỉ cần một đến hai năm là có thể đánh bại Collison!

Kevin dứt lời, cực kỳ cảm khái nói tiếp.

- Đây đúng là một kế hoạch làm cho người ta phải kinh diễm!

Một người để Kevin tán dương cùng thưởng thức như vậy nguyên nhân lại chỉ do một phần phương án thiết kế, điều đó làm cho Trần Cửu Tranh âm thầm chấn kinh, nhìn Bạch Tiểu Thăng với đôi mắt khó có thể tin, thậm trí còn có chút nóng bỏng.

Đến bây giờ thì ông ta mới hiểu được vì sao mà Kevin muốn đến thấy người trẻ tuổi này như vậy!

Thiên tài, không, yêu nghiệt!

Bạch Tiểu Thăng này tuyệt đối là người rất có bản lĩnh! Dạng người này, nhất định phải mời chào!

Trần Cửu Tranh nhanh chóng làm ra quyết định.

- Kevin tiên sinh, chúng ta là người quang minh chính đại nên không nói chuyện mờ ám, phần tài liệu này vì sao lại nằm trong tay ông! Bên kia, cuối cùng là đã xảy ra chuyện gì?! !

Bạn cần đăng nhập để bình luận