Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 465: Thì ra là người trong nhà!



Thị trưởng Quý Minh Dương nói với Bạch Tiểu Thăng cái gì? Kính đã lâu? ! Doãn Đông Phong cảm thấy như người trong mộng.

Doãn Hạo Nhiên cũng không kịp chuẩn bị, kinh ngạc đến mức im lặng.

Dù bản thân Bạch Tiểu Thăng cũng sững sờ, nhưng mà sau đó lại cười nói,

- Quý thị trưởng, ngài khách khí!

- Tốt, tốt!

Ánh mắt Quý Minh Dương chứa đầy sự khen ngợi, dò xét Bạch Tiểu Thăng.

Người trẻ tuổi này rất trầm ổn, không kiêu không gấp. Ánh mắt của hắn thâm thúy, lộ ra vẻ tự tin, khuôn mặt lộ ra vẻ lạnh nhạt. Nếu chỉ tính riêng phần tâm tính này thì đã mạnh hơn rất nhiều nhân sĩ thành công rồi!

Quý Minh Dương càng xem càng ưa thích.

- Tới đây, Bạch tổng, chúng ta nói chuyện một chút.

Quý thị trưởng thậm chí dùng tay làm dấu mời.

Thị trưởng khiêm tốn với Bạch Tiểu Thăng như thế, làm cho cả thư ký Trương Manh cũng phải nhìn Bạch Tiểu Thăng với ánh mắt khác.

Doãn Đông Phong bỗng nhiên có loại cảm giác —— không tốt!

Thái độ của thị trưởng đối với Bạch Tiểu Thăng quá hăng hái a! Nếu so với bọn họ thì còn nhiệt tình hơn mấy phần!

Rõ ràng là cha mình dựa vào tình nghĩa nhiều năm qua mới có thể mời thị trưởng ra mặt nói chuyện. Bây giờ làm sao lại có cảm giác mặt mũi của cha mình còn không bằng Bạch Tiểu Thăng chứ. . .

Doãn Đông Phong không nhịn được phải nuốt một ngụm nước miếng!

Doãn Hạo Nhiên nhìn Bạch Tiểu Thăng đang ngồi vào đối diện mình với ánh mắt không thể tưởng tượng nổi.

Quý Minh Dương cũng đi tới ngồi xuống ở chính giữa, mỉm cười trái nhìn phải nhìn.

- Được rồi, hiện giờ người hai bên đều tới đủ vậy thì tôi cũng nên làm người hoà giải thôi. Chuyện này chúng ta sẽ xử lý đầu tiên.

Quý Minh Dương cười nói.

Bạch Tiểu Thăng, hai cha con nhà họ Doãn cùng nhìn vào Quý thị trưởng.

Bọn họ cũng cơ bản đoán được thị trưởng muốn nói đến cái gì.

- Hiện nay trên mạng náo loạn, tranh luận đến túi bụi về việc liên quan tới chất lượng hạng mục của Quốc Tế Hạo Bắc, chi tiết của chuyện này còn liên quan đến một loạt các vấn đề.

Quý Minh Dương nói,

- Tôi sẽ nói về cái nhìn của tôi đối với loại tranh luận này đi. Nó có mặt hữu ích của nó, có thể đốc thúc các công ty của chúng ta càng thêm chú về chất lượng của các hạng mục, tăng cao trách nhiệm trong lòng mỗi người, tăng số người mua, độ hài lòng của người sử dụng cùng với hình tượng của công ty! Cuối cùng sẽ có lợi cho các công ty! Đồng thời nó cũng đưa đến một lời nhắc nhở cùng tác dụng gợi mở cho các ban ngành chính phủ chúng tôi! Đó là làm thế nào để hoàn thiện tốt hơn việc giám sát, cam đoan thị trường ổn định có trật tự!

Quý Minh Dương rất chân thành nói ra những lời này.

Bạch Tiểu Thăng âm thầm gật đầu, rất khâm phục.

Không hổ là thị trưởng! Nói chuyện cũng không phải bình thường, nhìn vấn đề ở góc độ vượt qua người thường, càng nhiều, càng rộng, càng sâu hơn!

Cha con Doãn Hạo Nhiên xấu hổ cười làm lành. Bọn họ không nghĩ tới, cũng căn bản không quan tâm đến những cái kia, bọn họ chỉ quan tâm đến danh dự cùng lợi ích của Trung Kinh Hạo Nhiên mà thôi!

- Đương nhiên.

Quý Minh Dương bỗng nhiên xoay chuyển, nói với Bạch Tiểu Thăng,

- Nếu suy tính từ góc độ kinh tế của Trung Kinh thì tôi không hy vọng một công ty bất động sản uy tín lâu năm thuộc thành phố chúng ta cứ như vậy ngã xuống! Tôi nói như thế, Bạch Tiểu Thăng, cậu có hiểu không?

Thị trưởng muốn giúp bên mình nói chuyện!

Doãn Đông Phong, Doãn Hạo Nhiên hai mắt tỏa sáng, ánh mắt bao hàm sự chờ mong.

Bạch Tiểu Thăng suy nghĩ một chút, sau đó cười một tiếng.

- Quý thị trưởng, kỳ thật tôi cũng không dối gạt ngài. Tôi cùng nhà họ Doãn, truyền thông Trung Kinh cùng Trung Kinh Hạo Nhiên xác thực tồn tại mâu thuẫn rất sâu, mà loại mâu thuẫn này không phải do tôi tạo thành mà là do bọn họ đến kiếm chuyện với tôi trước! Mặc kệ là với tư cách cá nhân hay là người phụ trách công ty thì tôi tất nhiên phải phản kích!

Bạch Tiểu Thăng thản nhiên nói.

Hai cha con kia biểu lộ có mấy phần mất tự nhiên, cũng không có phản đối.

Nếu như làm Bạch Tiểu Thăng tức giận mà đem sự tình của Doãn Đông Lôi nói ra thì càng khó xử hơn.

Bây giờ, nếu thị trưởng Quý Minh Dương đã ra mặt giúp bọn họ ép chuyện này xuống thì bọn họ chỉ cần ở bên thành thành thật thật nghe là được.

Dù sao Bạch Tiểu Thăng cũng là thằng điên. Ai nghĩ ra được nếu trêu chọc phải một người điên sẽ tạo thành hậu quả gì!

Hai cha con nhà họ Doãn lúc đầu chờ mong Bạch Tiểu Thăng sẽ chống đối thị trưởng, nhưng mà bây giờ nước đã đến chân, nghĩ đến việc khi Bạch Tiểu Thăng chống lại thị trưởng thì tuyệt đối sẽ liên lụy đến bọn họ, mà việc này hai người họ lại không hy vọng xảy ra. . .

- Tôi không dối gạt ngài, bọn họ gặp phải vấn đề không chỉ riêng chút chuyện này, mà còn có rất nhiều chuyện khác. Bản thân bọn họ có vấn đề rất nhiều, tôi nếu lập tức bộc lộ ra ngoài! Những vấn đề kia chồng chất cùng một chỗ thì đủ để đem toàn bộ Trung Kinh Hạo Nhiên triệt để phá vỡ!

Bạch Tiểu Thăng nói khiến cho hai cha con nhà họ Doãn không nhịn được phải rùng mình một cái!

- Nhưng mà bây giờ ngài đã nói như thế thì vì Trung Kinh, tôi đồng ý, tôi sẽ tận hết khả năng dừng việc này lại.

Bạch Tiểu Thăng thành khẩn nói với thị trưởng Quý Minh Dương.

Bạch Tiểu Thăng một không lên án nhà họ Doãn, hai không nói ra yêu cầu hoặc điều kiện gì, hắn chỉ đơn giản trần thuật lại một cách thẳng thắn.

Quý Minh Dương khẽ gật đầu, bên trong ánh mắt lộ ra vẻ khen ngợi.

Kỳ thật, Bạch Tiểu Thăng vẫn một mực mở ra hệ thống phụ trợ thứ ba —— hệ thống phân tích vẻ mặt trung cấp, sau khi phân tích vẻ mặt biến hóa của Quý Minh Dương. Bạch Tiểu Thăng phát hiện ra, kỳ thật vị thị trưởng này cũng đã rõ ràng rất nhiều chuyện!

Ngay trước mặt người biết chuyện mà giấu giấu diếm diếm thì rất không sáng suốt, đặc biệt là việc đối phương là thị trưởng nữa chứ!

Thế thì dứt khoát thẳng thắn một chút, ít nhất cũng có thể lưu lại một cái ấn tượng tốt.

Quý Minh Dương rất hài lòng với thái độ của Bạch Tiểu Thăng nên mỉm cười gật đầu, sau đó chuyển hướng sang hai cha con nhà họ Doãn.

Nhưng mà lúc nhìn sang, trong vẻ tươi cười của hắn lộ ra mấy phần lành lạnh.

- Bạch Tiểu Thăng cùng truyền thông Trung Kinh đã thả ra thiện ý rồi. Như vậy các người có phải cũng nên có chút biểu thị hay không?

Quý Minh Dương cười nói,

- Về sau nếu như các người còn muốn gây chuyện cùng truyền thông Trung Kinh, cùng Bạch Tiểu Thăng. Thì tôi là người đầu tiên không đồng ý!

Quý thị trưởng mặc dù đang cười nhưng giọng nói không nhanh không chậm, nhưng lại lộ ra mấy phần uy nghiêm.

Trái tim của Doãn Hạo Nhiên, Doãn Đông Phong không nhịn được co thắt một trận.

Thị trưởng cùng với Bạch Tiểu Thăng là thương lượng còn đối với bọn họ là cảnh cáo!

Hai cha con này cùng nở nụ cười, tranh thủ thời gian gật đầu.

Hiện giờ, coi như bản thân Trần Cửu Tranh đồng ý hợp tác thì bọn họ cũng không dám lại có ý nghĩ đi tính toán Bạch Tiểu Thăng nữa!

Nếu không thì thị trưởng cũng sẽ không bỏ qua cho bọn họ!

Nhà họ Doãn lần này thua thật rồi! Doãn Hạo Nhiên cảm thán.

Chúng ta ban đầu ngàn vạn lần không nên trêu chọc đến tên ôn thần Bạch Tiểu Thăng này a!

Họ Bạch này có thủ đoạn quá ác, quá mạnh!

Đáng sợ hơn là thị trưởng lại đối đãi với hắn ta bằng con mắt khác a! Trong lòng Doãn Hạo Nhiên hơi hồi hộp.

- Vâng, chỉ cần cuộc phong ba này ngừng, chúng tôi tuyệt đối tuyệt đối sẽ không lại cùng truyền thông Trung Kinh, cùng Bạch Tiểu Thăng. . .cùng Bạch tổng, có bất kỳ sự không thoải mái nào.

Duẫn Hạo Nhiên chỉ biết vâng lời nói ra lời cam đoan.

Hắn lần này thật sự phải cúi đầu.

Về phần Doãn Đông Phong thì không dám có chút dị nghị gì!

- Phán đoán ra đối phương nói là thật!

Giọng nói của Hồng Liên vang lên trong đầu Bạch Tiểu Thăng, hắn cười một tiếng sau đó cầm lấy điện thoại nhắn một tin cho Lâm Vi Vi.

Tất cả dừng lại!

Sắc mặt của Quý Minh Dương khôi phục như thường, vẻ mặt tươi cười,

- Tốt, nhiệm vụ hoà giải của tôi đã hoàn thành viên mãn rồi. Doãn tiên sinh, hai người nếu không có việc gì nữa thì tôi cũng không giữ mọi người.

Thị trưởng bắt đầu hạ lệnh trục khách.

Doãn Hạo Nhiên, Doãn Đông Phong tranh thủ thời gian cáo từ.

Bạch Tiểu Thăng cũng muốn đi nhưng lại bị thị trưởng giữ lại.

Hai người dù lòng có hiếu kỳ nhưng lại không dám nán lại, chỉ đành xám xịt rời đi.

Quý Minh Dương nhìn Bạch Tiểu Thăng cười to,

- Bạch Tiểu Thăng a Bạch Tiểu Thăng, thầy của tôi một mực nói cậu là rồng trong loài người, tôi hiện giờ cuối cùng cũng gặp cậu. Tốt lắm, tôi đang có chuyện quan trọng muốn giao phó cho cậu đây!

Bạch Tiểu Thăng sững sờ.

Thầy?

- Không lẽ, ngài là học sinh của Tống Giai đại sư?

Bạch Tiểu Thăng không thể tin được hỏi một câu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận