Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2653: Sắp lật trời! (1)



Đạn bắn ra như mưa rào, lạnh lùng, tàn nhẫn vô tình, trong nháy mắt làm cho hơn nửa đám lính đánh thuê phải ngã xuống đất, giống như con rối gỗ, không có sức phản kháng.

Cơ thể máu thịt làm sao có thể chống lại gió bão sắt thép như vậy.

Một số người khác điên cuồng tìm chỗ nấp, nhưng bức tường thấp ngăn cách đại sảnh cũng dễ dàng bị đạn bắn xuyên qua, yếu ớt như trát bằng bùn vậy.

Khói thuốc súng, bụi bặm, máu, tiếng kêu lên thảm thiết biến nhà hàng thành nơi tàn sát.

Jami và Nagasha dù sao cũng chỉ là người phụ nữ, đã sợ đến mức ôm đầu kêu lên chói tai.

Nhưng cũng may tầm bắt của bộ chiến xa cố ý tránh các cô, cũng tránh Bạch Tiểu Thăng và Matthew “Răng gãy” nằm trên mặt đất.

Còn lại ba gã lính đánh thuê chú ý thấy chỗ của hai người phụ nữ là khu an toàn, trực tiếp nhào qua, cố gắng bắt cóc con tin.

Nhưng bên cạnh bộ chiến xa có hai bóng người xông tới, dùng lá chắn mở đường, đội đột kích đi theo phía sau, đội hình chiến thuật thành thạo kín kẽ.

Là bộ đội đặc công!

Khi đám lính đánh thuê kịp phản ứng thì đạn đã bắn chính xác tới trước mặt.

Cho dù bọn họ lập tức đánh trả, nhưng tiếp đó vẫn là cái chết.

Khi một tên lính đánh thuê cuối cùng ngã trong vũng máu, cũng có nghĩa là cả trận chiến đấu kết thúc.

Từ đầu đến cuối, không ngờ không quá năm phút!

Jami và Nagasha được bộ đội đặc công xông vào bế đi. Sau đó Bạch Tiểu Thăng và Matthew bị một đám người dùng súng chỉ vào đầu.

Matthew chấn động phát hiện ra huy hiệu trên cánh tay của bộ đội đặc công này không ngờ là đội bảo vệ tinh nhuệ nhất của Nadian.

Nếu muốn dùng tới bọn họ, cần phải được lệnh của tổng thống!

- Người của mình, đây là người nhà!

Hai người Châu Á một nam một nữ được người bảo vệ phía sau bước nhanh tới trước mặt Bạch Tiểu Thăng, vẻ mặt sốt ruột kiểm tra tình hình của anh.

Cuối cùng, Bạch Tiểu Thăng được chuyển lên cáng cứu thương đưa đi.

Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, vì sao đội quân cấp cao nhất của Nadian lại xuất hiện?

Matthew hoàn toàn không hiểu sao Bạch Tiểu Thăng có đãi ngộ tốt như vậy. Gã bị người thô bạo đẩy ra ngoài nhưng lại không để ý tới đau đớn và tuyệt vọng, trong đầu chỉ suy nghĩ về vấn đề này.

Ra khỏi nhà hàng, Matthew mới phát hiện cảnh tượng bên ngoài càng thêm chấn động, từ phía xa, có rất nhiều cảnh sát, binh linh, thậm chí có quân đội, xe chỉ huy lắp ra đa trên chiến trường.

Với loại ra đa trên chiến trường này có thể dễ dàng xuyên qua tường nhà, căn cứ vào nguồn nhiệt để biết rõ chỗ đứng của mỗi người.

Chẳng trách, ở dưới tình huống có con tin mà bộ chiến xa dám mạnh mẽ phá tường nổ súng!

Chỉ là tình hình bên trong đều phong tỏa, rốt cuộc là ai đã thông báo với bên ngoài?

Là ai đi điều động đội quân tinh nhuệ?

Matthew suy nghĩ nát óc, cuối cùng vẫn không nghĩ ra.

Gã làm sao đoán được, trong đầu người ta sẽ trang bị trí tuệ nhân tạo siêu cấp!

Bạch Tiểu Thăng vừa phát hiện ra đám lính đánh thuê đã dựa vào Hồng Liên liên hệ với Lôi Nghênh, bảo anh ta thông báo với Charlie, yêu cầu Nadian phái binh đi cứu.

Gửi tin nhắn từ xa cũng là một trong những chức năng của Hồng Liên, vẫn có thể làm được, nhưng tương đối tiêu hao tinh thần mà thôi.

Nếu không, nói không chừng bây giờ Bạch Tiểu Thăng có kiệt sức nhưng vẫn còn có thể tỉnh táo.

Có hoàng tử nhỏ Charlie bên kia lên tiếng, biết được hai nhân vật quan trọng của gia tộc lớn cũng dính dáng vào trong đó, đội quân tinh nhuệ của Nadian đóng quân ở Hamore lập tức được phái ra, trong thời gian rất ngắn đã chạy tới...

Lúc này, Matthew bị áp giải dẫn đi. Chờ đợi gã chính là phiên xét xử nghiêm khắc, mà Nadian cũng là nước còn giữ hình phạt tử hình.

Chỗ nhà hàng có người đặc biệt đi giải quyết tốt hậu quả, tất nhiên không cần phải nói tới.

...

Lúc Bạch Tiểu Thăng tỉnh lại, đã là buổi chiều, anh mở mắt ra, cảm giác cả người muốn rời ra từng mảnh, không còn chút sức lực nào.

- Anh Tiểu Thăng, anh đã tỉnh rồi!

Lâm Vi Vi ở bên cạnh thấy Bạch Tiểu Thăng mở mắt ra, lập tức hưng phấn kêu lên.

Cô mang quầng mắt thâm, vừa nhìn đã biết cô chờ tới bây giờ không rời một bước.

Lôi Nghênh cũng đúng lúc đẩy cửa bước vào, trong tay cầm theo hộp đựng thức ăn, vừa thấy Bạch Tiểu Thăng tỉnh lại, cũng tươi cười.

Bạch Tiểu Thăng cố mở to mắt quan sát xung quanh.

Đây là một phòng đơn trong bệnh viện, chắc khoảng mấy chục mét vuông, rộng rãi thoải mái, thiết bị cần đều có cả.

- Tôi đang ở đâu thế?

Bạch Tiểu Thăng yếu ớt nói.

Lâm Vi Vi vội trả lời:

- Đây là bệnh viện an dưỡng dành riêng cho tổng thống Nadian. Anh đã hôn mê hai ngày rồi. Thật là làm em sợ muốn chết.

- Thật sao, cô là ai?

Bạch Tiểu Thăng hỏi với vẻ mờ mịt.

- Anh Tiểu Thăng, anh… anh đừng dọa em!

Lâm Vi Vi bị dọa cho giật mình, cũng sắp khóc, xoay mặt nói với Lôi Nghênh:

- Có phải anh Tiểu Thăng bị mất trí nhớ không?

Vẻ mặt Lôi Nghênh biến đổi, cũng khẩn trương vội nói:

- Tôi đi gọi bác sĩ!

- Không cần.

Lúc này Bạch Tiểu Thăng mới giãy giụa cười, nói:

- Tôi đùa các người thôi.

Lâm Vi Vi đúng là vừa tức vừa buồn bực, lại không dám trách anh.

Lôi Nghênh cũng vậy.

Bạch Tiểu Thăng phát hiện bên cạnh chất đầy hoa tươi, còn có các loại quà thăm hỏi.

Thấy anh nhìn tới, Lâm Vi Vi vội nói:

- Là các nhân viên chính trị trong Nadian đưa tới. Còn có, ngài Lowia giám đốc điều hành của gia tộc Milutlo, cô Jami, ngài Gerlos tộc trưởng gia tộc Falklin, cô Nagasha cũng đã tới. Ngoài ra, hoàng tử nhỏ Charlie cũng đặt biệt phái người tới thăm. Những người bạn, đối tác của chúng ta đều đã tới. Ngài Bạch Tuyên Ngữ cũng nhiều lần gọi điện thoại tới.

Trong hai ngày này, không biết đã có bao nhiêu nhóm người đến đây thăm hỏi.

Bạch Tiểu Thăng không tiện gật đầu, chỉ chớp mắt, thể hiện mình biết rồi.

Lâm Vi Vi nhận lấy hộp đựng thức ăn từ trong tay Lôi Nghênh, ân cần nói:

- Anh Tiểu Thăng, anh có đói bụng không, có muốn ăn một chút không?

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười, nói:

- Được.

Thấy anh tỉnh lại và muốn ăn, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh cũng thở ra một hơi. Một người ở trong phòng bệnh chăm sóc anh, một người ra ngoài gọi điện thoại, báo tin tốt cho các nơi.

Trong một tuần sau đó, Bạch Tiểu Thăng lại yên tâm an dưỡng trong bệnh viện này.

Thức ăn ngon cộng thêm chữa bệnh cao cấp, cơ thể của Bạch Tiểu Thăng vốn cũng tốt, chỉ một ngày là anh đã khôi phục lại sức khỏe.

Trong thời gian này, từng nhóm người không ngừng tới thăm hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận