Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1376: Nữ nhân xinh đẹp ngạo kiều (1)

Lần đi này, là ba người Bạch Tiểu Thăng đi trước, sẽ có một đoàn khảo sát đi theo sau. Nhân viên của đoàn khảo sát này Bạch Tiểu Thăng định giao cho Hạ Hầu Khải lựa chọn, dù sao ông ấy cũng có kinh nghiệm.

Lần đi Châu u này, một mặt là đi khảo sát, quan trọng nhất vẫn là muốn gấp rút trở thành đối tác.

Ba người Bạch Tiểu Thăng đi khoang hạng nhất.

Khoang hạng nhất của máy bay này, mỗi một chỗ là một khoang riêng, chỗ ngồi rộng rãi thoải mái dễ chịu, có cả chức năng xoa bóp, ẩn ở hai bên có tủ đồ uống, tủ đồ ăn vặt, tủ rượu có từ Sprite, Cola đến rượu vang hảo hạng, từ bánh quy đến trứng cá muối đều có, chỗ ngồi mở rộng, còn có thể dễ chịu nằm xuống, để cho người ta ngủ một giấc.

Ở giữa chỗ ngồi trước sau cách xa nhau, trái phải không phải toàn bộ đều kín mà là kín một nửa.

Bạch Tiểu Thăng nhìn qua khoang hạng nhất, có nhiều chỗ ngồi, kín toàn bộ cũng có, nhưng loại này có không gian rộng rãi đến mức xa xỉ, bên trong cũng chỉ có hai ghế ngồi, nhưng lại không được kín đầy đủ, ngược lại vẫn rất hiếm thấy.

Lâm Vi Vi đối với chuyến đi này có chỗ cực kỳ bất mãn, ba người bọn họ lại chỗ ngồi xa nhau, cũng không biết bộ phận hành chính bên kia làm cái quỷ gì, sao lại đặt như vậy.

Đối với cái này, Bạch Tiểu Thăng còn phải trấn an nàng một phen.

Tìm tới vị trí của chính mình, Bạch Tiểu Thăng ngay tại thời khắc đó phát hiện ghế bên cạnh là một đại mỹ nhân hoạt sắc sinh hương, so với mình có chút lớn tuổi hơn.

Khiến cho hắn không khỏi nhìn nhiều thêm một chút.

Đối phương có mái tóc dài màu vàng óng, xoã tung, bóng loáng, cho người ta có một loại cảm giác như kim sa lộng lẫy.

Gương mặt của nàng tinh xảo, làn da thanh tú, thực giống như một loại kem, lông mày thanh mảnh giống như saphire, ánh mắt hững hờ, lộ ra mấy phần lười biếng, mũi của nàng cao thẳng, phía dưới là đôi môi đỏ hồng, thật giống như một tác phẩm nghệ thuật. Dưới chiếc cằm trơn bóng là cái cổ dài mảnh khảnh, có xương quai xanh xinh đẹp. Chết người nhất là áo sơ mi trắng thấp ngực, gò núi tròn vo sung mãn, ở giữa là khe rãnh thật sâu.

Mỹ nữ da trắng này bắt chéo chân, dưới váy là đôi chân dài được bọc bởi tất đen, hai chân không mập không gầy, vừa đúng, đôi cao gót dưới chân ít nhất cũng 8cm, khiến cho dáng người nàng càng thêm hoàn mỹ. Mắt cá chân căng cứng phình ra, bọc trong tất đen, càng vô cùng dụ hoặc.

Người đẹp lười biếng và thanh lịch đang nhìn vào một tờ tạp chí.

Trang bìa tạp chí là một người mẫu nam cường tráng, khoẻ đẹp, cân đối, nội dung cũng như thế, nàng thấy hứng khởi, sẽ duỗi ngón trỏ thon dài trắng tuyết, nhẹ nhàng lướt qua đôi môi mỏng manh của mình, sơn móng tay trên móng tay dài như một ngọn lửa, càng khiến nàng lộ ra mấy phần mê người.

Nữ nhân này cử động ngả ngớn, nhìn rất “háo sắc”, nhưng hết lần này đến lần khác trên thân nàng không có một tia tà. Ngược lại, khí chất của nàng còn vô cùng “cao thượng”.

Đây cũng là chỗ khiến cho Bạch Tiểu Thăng vô cùng hiếu kỳ, cũng là một trong những nguyên nhân khiến hắn chú ý.

Có lẽ phát giác người bên cạnh nhìn chăm chú mình, đối phương nhíu mày lại, bình thản trực tiếp nhìn qua.

Nhìn chằm chằm người khác như thế, quả thật không lịch sự. Bạch Tiểu Thăng áy náy cười một tiếng, thu hồi ánh mắt.

Nữ nhân kia hai mắt lại đánh giá Bạch Tiểu Thăng, có một sự mất mát ẩn ẩn trong ánh mắt nàng.

Nếu chỉ từ khía cạnh nhìn, Bạch Tiểu Thăng một thân khí chất, hắn cũng chưa đến ba mươi tuổi. Là một nam nhân “bình thường”.

Chỉ có nhìn chăm chú vào Bạch Tiểu Thăng và tới nói chuyện với nhau, mới có thể cảm nhận mị lực siêu phàm kia.

Nữ nhân kia hiển nhiên không chú ý tới.

- Tiên sinh, xin chào.

Một vị tiếp viên hàng không da trắng, gương mặt luôn vui vẻ đi tới, trong tay nâng một cái khay, dùng kẹp kẹp khăn nóng lên đưa cho Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng ôn hoà cười một tiếng, tiếp nhận khăn mặt, dùng tiếng Luân Đôn thành thục nói,

- Cảm ơn.

Tiếng đáp lại này của Bạch Tiểu Thăng rất có từ tính, khiến cho nụ cười của tiếp viên hàng không càng vui tươi hơn, cũng làm cho mỹ nữ bên cạnh liếc sang một chút, có lẽ cảm thấy giọng của người nam nhân Châu Á này nghe rất được.

Sau đó, tiếp viên hàng không quay người đưa cho mỹ nữ bên cạnh khăn nóng.

- Cảm ơn, tôi không cần cô phục vụ, cô đổi cho tôi một anh chàng đẹp trai tới đi.

Mỹ nữ yêu cầu bằng một giọng nói chắc chắn không thể từ chối.

Tiếp viên hàng không sững sờ, còn muốn nói gì nữa.

Mỹ nữ nhặt một thứ giống như thẻ trong khoang hành khách, thoáng nhìn qua một cái.

Đôi mắt tiếp viên hàng không co rụt lại.

Đây là thẻ VIP đặc biệt của hãng hàng không này, lãnh đạm với khách hàng này, rất có thể không giữ được bát cơm!

- Được thôi, phu nhân.

Tiếp viên hàng không lập tức nở một nụ cười, vội vàng rời đi.

Một lát sau, anh chàng cao ráo chói chang, dáng người rắn chắc tới đưa khăn mặt.

Lần này, mỹ nữ tựa hồ rất hài lòng, tiếp nhận khăn mặt chà chà tay, sau đó lại cởi giày cao gót, lộ ra đôi chân đẹp thon dài.

- Tôi có chút mệt mỏi, cậu đấm chân cho tôi một chút đi.

Mỹ nữ ra lệnh.

Yêu cầu như thế khiến cho người kia sững sờ, Bạch Tiểu Thăng bên cạnh cũng cảm thấy ngạc nhiên.

Coi như đây là khoang hạng nhất, trên máy bay còn cung cấp dịch vụ bóp chân sao?

Chưa từng nghe thấy.

- Phu nhân thật không có ý tứ, đây không phải phạm trù công việc của tôi.

Người kia trực tiếp cự tuyệt.

Coi như đối mặt với một người tuyệt sắc giai nhân, một đại nam nhân như hắn quỳ xuống bóp chân cho nàng, cũng vẫn là quá mức.

Nếu xung quanh không có ai, có lẽ xuất phát từ tiền có thể sẽ còn miễn cưỡng chấp nhận. Nhưng có thể là do tâm lý bên cạnh là một là một hành khách nam, thậm chí còn nhìn chằm chằm chỗ này.

Yêu cầu như thế phàm là nam nhân, đều rất khó có thể tiếp nhận. Huống hồ, công ty hàng không cũng không có quy định này.

Dù đây là vị khách hàng cực kỳ tôn quý, cũng không thể như thế.

Mỹ nữ nghiền ngẫm ngửa đầu nhìn,

- Tôi cùng với ông chủ công ty hàng không của các người, rất thân quen.

Thật sự rất khó xử.

Ý tứ bên kia rất rõ ràng, là nói, nếu không đồng ý, liền có thể khiến anh ta mất việc!

Lấy bát cơm ra so sánh với tôn nghiêm, hiển nhiên cái sau quan trọng hơn.

Tuy nhiên, lần này không như trước, anh ta đang do dự.

Mỹ nữ cười một tiếng, lấy ra một tập chi phiếu đính kim cương, móc ra một cây bút, nhanh chóng viết xuống một dãy số, sau đó xé nó đưa cho anh ta xem.

- Như vậy, có thể rồi chứ?

Rõ ràng, con số trên tấm chi phiếu kia khiến anh ta nhìn đăm đăm, cổ họng nhấp nhô, đối phương rốt cuộc không để ý tới Bạch Tiểu Thăng, trực tiếp quỳ một chân trên đất, đem chân mỹ nữ cẩn thận từng li từng tí giữ trong tay.

Mỹ nữ kia miệng nhếch lên một vòng cười nhạt, có chút thoả mãn, nhưng cũng như có mấy phần thất vọng, hai ngón tay nhẹ nhàng hất lên, ném tờ chi phiếu xuống mặt đất.

Động tác gần như nhục nhã này không khơi dậy bất kỳ sự bất mãn nào với người kia. Hắn vội vàng cầm lấy chi phiếu cho vào túi, sau đó cẩn thận từng li từng tí nhào nặn bắp chân cho mỹ nữ.

Mỹ nữ nhắm mắt nằm trên ghế, thần sắc hưởng thụ.

Bạch Tiểu Thăng cũng không lộ ra vẻ mặt gì.

Mỗi người đều có cách sống của chính mình, Bạch Tiểu Thăng không muốn đánh giá người khác, lúc này, hắn cũng chỉ phối hợp nằm xem tạp chí thời trang.

Xem một quyển tạp chí tiếng Anh, thấy không thú vị, Bạch Tiểu Thăng nhặt một quyển tạp chí tiếng Đức lên xem.

Dù sao hắn cũng có Hồng Liên hỗ trợ, chướng ngại ngôn ngữ gì đó đều không tồn tại.

Lật hết một quyển tạp chí tiếng Đức, Bạch Tiểu Thăng lại xem tiếng Tây Ban Nha.

Nhưng chỉ nhìn một chút, Bạch Tiểu Thăng phát hiện có gì đó khác thường, quay đầu sang, phát hiện mỹ nữ bên cạnh có chút hăng hái dò xét mình.

Đúng lúc này, người kia ấn vào bàn chân của người phụ nữ hoàn hảo, bắt đầu nhào nặn bắp chân của mỹ nữ. Nào có thể đoán được, ngón tay hắn vừa chạm đến, liền bị mỹ nữ đá một cước, té lăn ra, sau đó là một cái tát rõ to.

Người da trắng anh tuấn kia không khỏi hoảng sợ bụm mặt, khó tin nhìn mỹ nữ.

Người kia vốn là nữ nhân mềm mại, lại hừ lạnh một tiếng, nói,

- Ta có để cho ngươi đụng vào bắp chân của ta sao? Tiện tay, cút cho ta.

Một bên là nam nhân dáng người cao gầy, bắp thịt vững chắc, một bên là nữ nhân kiều mị hoá lạnh lùng. Nam nhân thế mà không kêu một tiếng, đứng dậy rồi vội vàng rời đi.

Bạch Tiểu Thăng nhàn nhạt liếc mắt nhìn bóng lưng kia, trong đầu ngấm ngầm dao động.

Hắn cũng không có ý coi thường, dù sao người khác lựa chọn thế nào cũng không liên quan đến hắn, chỉ là Bạch Tiểu Thăng đã có thành kiến đối với người phụ nữ này…

- Này….

Lúc Bạch Tiểu Thăng muốn cúi đầu đọc sách, bên cạnh có người chào hỏi hắn.

Bạch Tiểu Thăng nhìn qua.

- cậu là người Châu Á, Trung Hoa sao? Biết mấy loại ngôn ngữ thế?

Mỹ nữ thần sắc hững hờ, tuỳ ý tra hỏi.

Bạch Tiểu Thăng thu hồi ánh mắt, không để ý đến đối phương, tiếp tục xem tạp chí

- A, người Trung Hoa...

Mỹ nữ bỗng nhiên bật cười một tiếng,

- Quả nhiên, đều thích ra vẻ hiểu biết, giả vờ giả vịt!

Bạch Tiểu Thăng nhíu mày.

Nếu đối phương chế nhạo mình thì cũng thôi đi, nhưng mấu chốt là đối phương chế nhạo người nước mình, cái này thật quá mức.

Bạn cần đăng nhập để bình luận