Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2619: Lại là vì… cậu ta! (1)



Đêm khuya, ở St. Paulis Nam Mỹ.

Doanh nghiệp lớn nhất của tập đoàn Chấn Bắc ở địa phương - tập đoàn Dark Brown, văn phòng trong tổng bộ vẫn đèn đuốc sáng trưng, rõ ràng có rất nhiều người đang ngồi đây, nhưng bọn họ có vẻ yên lặng khác thường.

Yên lặng có chút dọa người.

Bên cạnh bàn làm việc hình tròn có một nhóm người đang ngồi vây quanh lại câm như hến.

Người quản lý doanh nghiệp có tài sản trên năm trăm triệu trong tập đoàn Chấn Bắc, ai có thể chạy tới, gần như đều đã tới.

Chủ trì cuộc họp là Bạch Tuyên Ngữ có vẻ mặt vô cùng thâm trầm.

Tình hình bên này hiện tại còn tệ hơn so với sự tưởng tượng.

Có tin tức nói cơ mật thương mại bị tiết lộ đã bị người ta cùng lúc gửi tới trong tay của tất cả tập đoàn tài chính lớn trong đó có gia tộc Milutlo, gia tộc Falklin, rất nhiều doanh nghiệp lớn có đẳng cấp hàng đầu. Các tập đoàn lớn đều đang rục rịch, thèm nhỏ dãi bánh ga-tô của bọn họ ở bên này.

Nói không khách sáo, tất cả mọi người nắm giữ doanh nghiệp trong tay đang ngồi ở đây lúc này đều là miếng thịt béo trong mắt người khác.

Tất cả bọn họ đều là con mồi, là loại nói không chừng trong phút chốc sẽ bị người đời xé xác!

Trên người Bạch Tuyên Ngữ ngồi máy bay bay qua đây đã gọi mấy chục cuộc gọi điện thoại, sớm sắp xếp các loại biện pháp có thể bù đắp.

Mọi người đang ngồi không một ai dám chậm trễ, tất cả đều dựa theo chương trình rời đi.

Nhưng bất kể là phân phối tài chính hay các loại hợp đồng tài liệu đã ký xong, thậm chí nguyên liệu sản phẩm vận chuyển đều không phải là loại có thể dùng một cuộc gọi là dừng lại được.

Mất bò mới lo làm chuồng cũng cần phải có thời gian, mà lúc này bọn họ thiếu nhất cũng chính là thời gian.

Một khi những quái vật khổng lồ như gia tộc Milutlo và gia tộc Falklin bắt đầu ra tay, bọn họ sẽ gây ra hiệu ứng động dây chuyền.

Vô số doanh nghiệp bên ngoài chẳng khác nào sói đói sẽ nhào tới, gặm bọn họ hầu như không còn, căn bản không có biện pháp đề phòng nào hữu hiệu.

Chờ chết thật sự là chuyện dày vò nhất trên đời này...

Bạch Tuyên Ngữ đã im lặng một lúc lâu, chân mày nhíu lại, ngay cả mắt cũng đỏ ngầu và đầy tơ máu.

Tổng giám đốc tập đoàn Dark Brown thấp thỏm lo âu, thỉnh thoảng liếc nhìn Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị đã gần như sắp nổi điên.

Tài liệu cơ mật bị chính bị thư ký bên cạnh ông ta trộm đi và tiết lộ ra ngoài, bây giờ người kia còn không biết tung tích thế nào, cho nên hắn ông ta càng sợ phải nhận lấy cơn giận của Bạch Tuyên Ngữ hơn những người khác.

- Bây giờ, tất cả các người có ai còn có đề nghị gì tốt không?!

Cuối cùng Bạch Tuyên Ngữ lại lên tiếng, ngay cả giọng nói cũng khàn khàn.

Mọi người ở đây ngơ ngác nhìn nhau rồi lần lượt lắc đầu, thậm chí cũng không dám phát ra tiếng thở dài nữa, rất sợ sẽ trở thành mồi dẫn lửa thiêu đốt cảm xúc của Bạch Tuyên Ngữ.

Bạch Tuyên Ngữ chờ đợi một lát, thấy không có ai trả lời thì trong mắt đầy vẻ thất vọng.

Thật ra, chính bản thân hắn cũng không có cách gì tốt, bởi vì tất cả những cách có thể làm đều đã làm, đáng tiếc vẫn như muối bỏ biển.

Lúc này, tuyệt vọng và bi quan đã tràn ngập ra.

Trông cậy vào việc doanh nghiệp bên ngoài kiêng kỵ uy danh của tập đoàn Chấn Bắc mà không dám ra tay sao? Vậy thì ngay cả bản thân Bạch Tuyên Ngữ cũng không dám nghĩ tới.

Dù sao, những quái vật khổng lồ như gia tộc Milutlo và gia tộc Falklin sẽ hoàn toàn không kiêng kỵ điều này, mà chỉ cần bọn họ ra tay, những quý tộc, tài phiệt, gia tộc, tập đoàn tài chính, doanh nghiệp nhỏ khác sẽ chen nhau lao về phía trước, khi con số đủ nhiều, uy hiếp lớn mạnh của tập đoàn Chấn Bắc cũng đã bị giảm xuống tới mức vô hạn.

Bạch Tuyên Ngữ chỉ cảm thấy nghẹn trong ngực, một cơn giận ép xuống ở đó, làm cho hắn thấy nghẹn tới mức vô cùng khó chịu.

Kế hoạch thương nghiệp bị tiết lộ ra ngoài là kế hoạch hay, chỉ là ở ngay thời điểm ban đầu lại bị người ta bán đi, hơn nữa chuyện xảy ra trong tay hắn, điều này khiến hắn không biết phải ăn nói làm sao với tập đoàn.

Một khi khu Nam Mỹ bị tổn thất lớn, vậy hắn làm Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị cũng chẳng còn mặt mũi nào ngồi trên vị trí này nữa!

Bạch Tuyên Ngữ vừa hận lại vừa không cam lòng, bỗng nhiên đấm mạnh một cái xuống bàn làm việc.

Cái bàn gỗ dày phát ra một tiếng động lớn, ngay cả chén trà gần đó cũng nảy lên.

Tất cả mọi người bị dọa cho giật mình, cẩn thận liếc nhìn qua rồi vội vàng cúi đầu xuống. tổng giám đốc tập đoàn Dark Brown thậm chí cũng không dám thở mạnh nữa.

Lòng bàn tay truyền đến cảm giác đau đớn dữ dội, làm cho Bạch Tuyên Ngữ bình tĩnh một chút.

Hắn liếc mắt nhìn mọi người đang ngồi ở đó, giọng điệu đã dịu xuống, khàn khàn nói:

- Xin lỗi, là tôi không khống chế được cảm xúc của mình. Chuyện này xảy ra vấn đề đều là trách nhiệm của tôi, không liên quan gì đến các người!

Bạch Tuyên Ngữ quay lưng lại, mệt mỏi vung tay lên nói:

- Các người đi đi!

Mọi người đang ngồi do dự nhìn nhau, không ai đứng dậy.

- Đi!

Bạch Tuyên Ngữ trầm giọng quát khẽ.

Lúc này mọi người mới vội vàng đứng dậy, nhanh chóng rời đi.

Nhưng sợ rằng tối nay sẽ chẳng có ai có thể ngủ ngon. Tất cả sẵn sàng chờ sáng, để phòng vị Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị này gọi.

Trong văn phòng lớn rất nhanh chỉ còn lại một mình Bạch Tuyên Ngữ, hắn bước chậm đi tới bên cửa sổ nhìn về phía St. Paulis đang chìm trong bóng đêm.

Chân trời phía xa tối tăm, thâm trầm làm người ta cảm thấy vô vọng.

- Có lẽ còn có một đường sống cuối cùng, có thể đi thử.

Bạch Tuyên Ngữ bỗng nhiên lẩm bẩm nói.

Đó cũng là cách duy nhất mà hắn chưa thử cách, chính là trực tiếp nói chuyện với hai gia tộc lớn, mong bọn họ đừng ra tay.

Nhưng thứ nhất là quan hệ này không dễ tìm, thứ hai, cho dù tìm được, người ta chưa chắc sẽ nể tình.

Cho dù hai gia tộc lớn đồng ý, tập đoàn Chấn Bắc cũng phải bỏ ra cái giá rất đắt, đồng thời tổn thất cũng chưa chắc có thể giảm xuống được bao nhiêu.

Quan trọng là tập đoàn Chấn Bắc thể hiện ra sự chật vật của mình ở trước mặt tồn tại cùng cấp.

Đây là một sự xấu hổ!

Bạch Tuyên Ngữ giơ tay lên che hai mắt, bởi vì hắn thật sự chán nản, càng không muốn nhìn thấy cái bóng đang phản chiếu lên kính.

Là bọn họ chật vật không chịu nổi như vậy.

- Cháu cuối cùng vẫn làm mất hết thể diện của tập đoàn, cháu rốt cuộc có phải là một Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị đạt tiêu chuẩn không, ông nội?

- Ông nội rốt cuộc đang ở đâu vậy...

Bạn cần đăng nhập để bình luận