Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2423: Một bữa cơm tốn nhiều công sức (1)

Người đàn ông trung tuổi ngồi dựa lưng với Bạch Tiểu Thăng ở nhà hàng còn đang gọi điện thoại, chỉ có điều giọng nói rõ ràng đã nhỏ hơn rất nhiều, còn dùng một tay khác che lại, hình như phát hiện vừa rồi mình nhất thời kích động nên nói hơi lớn tiếng.

Ông ta cũng để ý đến Bạch Tiểu Thăng phía sau, vừa rồi vị trí phía sau vẫn chưa có người nào, thậm chí xung quanh đây cũng không có người ngoài, cho nên ông ta mới không do dự.

Bây giờ lại khác, có người ngoài lại phải chú ý.

Bạch Tiểu Thăng rất bình tĩnh cắt miếng bít tết trong đĩa của mình.

Thật ra với khoảng cách có một chút như vậy, cho dù đối phương có nói nhỏ hơn nữa, anh vẫn có thể nghe được rõ ràng, có Hồng Liên giúp đỡ tất cả những điều này đều dễ như trở bàn tay.

Nhưng đáng tiếc chính là sau đó đối phương không nói được tin tức gì hữu dụng đã nhanh chóng cúp máy, vùi đầu ăn cơm của mình.

Bạch Tiểu Thăng dùng dĩa ăn xiên một miếng thịt bò đưa vào trong miệng, vừa nhai vừa suy nghĩ.

Trong trường hợp công khai này không thể nghe được tin tức gì quá mức quan trọng.

Tin tức mới nghe chỉ là do bất ngờ.

Nếu muốn biết nhiều hơn, vậy cũng chỉ có thể từ từ tâm sự với đối phương.

Nhưng nếu mình chủ động qua bắt chuyện, còn nói đến nội dung trong cuộc điện thoại đối phương vừa gọi, chắc chắn sẽ khiến đối phương cảnh giác.

Đến cuối cùng, càng chẳng nói được gì.

Ngược lại không bằng để cho đối phương chủ động qua nói chuyện, đến lúc đó tất cả quyền chủ động lại ở phía bên mình...

Bạch Tiểu Thăng tiếp tục ăn cơm, chờ ăn xong mới lấy khăn ăn lau miệng, lấy ra điện thoại di động của mình gọi video cho Lâm Vi Vi.

Trong lúc đang chờ đợi, tiếng reng reng reng đã khiến người trung tuổi phía sau ngẩng đầu nhìn qua.

Nhưng người kia chỉ khẽ nhíu mày, đại khái cảm thấy hơi âm ĩ nhưng cũng không nói gì.

Bên Lâm Vi Vi nhanh chóng nghe máy.

Bạch Tiểu Thăng cầm điện thoại ra xa, nói chuyện video với Lâm Vi Vi:

- Vi Vi, bây giờ có phải em đang ở cùng với ngài Subdu Hart không?

Tên Subdu Hart lập tức làm cho người đàn ông trung tuổi phía sau Bạch Tiểu Thăng nghiêm mặt lại.

Đối phương quay đầu kinh ngạc nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng,

Cũng qua vai của Bạch Tiểu Thăng nhìn thấy điện thoại di động của anh.

Bạch Tiểu Thăng mượn mặt phản quang trên mặt điện thoại n nhìn thấy nhưng vẫn rất bình tĩnh.

Bên kia video, Lâm Vi Vi quay màn hình điện thoại về phía Subdu, đáp lại:

- Đúng vậy, em đang ở cùng với ngài Subdu, tham quan công ty của ngài ấy.

Người đàn ông trung tuổi phía sau Bạch Tiểu Thăng hoảng hốt liếc mắt nhận ra Subdu trên màn hình điện thoại, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc không tin nổi.

Người đàn ông kia chắc chắn biết Subdu Hart - Phó tổng giám đốc trẻ tuổi nhất của Quốc tế Gaolun từ trước tới nay. Ông ta chỉ không ngờ, người trẻ tuổi nhìn rất bình thường bên cạnh lại có thể tiếp xúc được người kia.

Người trung tuổi lập tức cảm thấy hứng thú với Bạch Tiểu Thăng.

- Em đừng về quá muộn, trên đường chú ý an toàn.

Bạch Tiểu Thăng căn dặn một tiếng, sau đó đổi tư thế, làm cho người sau lưng không thấy điện thoại của mình.

- Được.

Lâm Vi Vi mỉm cười trả lời.

Bạch Tiểu Thăng giơ một tay ra trước người mình, xem như vẫy tay chào Lâm Vi Vi, sau đó tắt video, chỉ có điều trong miệng vẫn còn nói:

- Trên phương diện làm ăn thì không cần miễn cưỡng, chỉ hơn một tỷ mà thôi, ngài Subdu không muốn cũng không có gì đáng ngại. Được, bên tôi đang ăn cơm, cúp máy trước đây.

Bạch Tiểu Thăng nói xong cũng cất điện thoại đi.

Bên kia điện thoại, Lâm Vi Vi cũng cất điện thoại đi.

Sau đó, cô áy náy mỉm cười nói với Subdu bên cạnh:

- Thật ngại quá, ngài Subdu, người bạn của tôi lo lắng cho sự an toàn của tôi nên gọi video cho tôi, hi vọng không khiến cho ngài mất vui.

Ngay trước mặt Lâm Vi Vi, Subdu cười ha ha, rất rộng rãi nói:

- Không sao, nhưng người bạn kia của cô thật sự không tệ, đáng để kết giao.

Lâm Vi Vi mỉm cười, gật đầu.

...

Trở lại nhà hàng bên này, sau khi Bạch Tiểu Thăng gọi video xong, người đàn ông trung tuổi phía sau kia lại hơi nghiêng người, bắt đầu quan sát anh từ trên xuống dưới.

Theo đối phương thấy, vụ kinh doanh hơn một tỷ mà Bạch Tiểu Thăng nói chuyện nhẹ nhàng như vậy, đúng là khí thế, thật quyết đoán!

Thoạt nhìn quần áo trên người Bạch Tiểu Thăng có vẻ bình thường, nhưng người biết tất nhiên nhìn ra được, tất cả đều là hàng tinh tế, không phải hàng may sẵn mà là hàng may đo, cắt theo dáng người. Không nói tới chuyện đắt tiền, người bình thường còn chưa chắc đã biết hàng.

Người có thể ăn mặc khiêm tốn như vậy, đều có phẩm vị và phong cách, hơn nữa là người cực không thiếu tiền!

Người đàn ông trung tuổi càng có hứng thú với Bạch Tiểu Thăng hơn.

Bạch Tiểu Thăng hình như vẫn không phát hiện ra, giơ tay gọi nhân viên phục vụ tới, gọi cốc cà phê.

Người đàn ông trung tuổi suy nghĩ một lát rồi cầm cốc của mình, đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi, đi vòng qua trước mặt Bạch Tiểu Thăng, tươi cười ngồi xuống.

Bạch Tiểu Thăng kinh ngạc nhìn đối phương, trong ánh mắt xem kỹ kèm theo chút cảnh giác, miệng nói khá lịch sự:

- Thưa ngài, ở đây có người.

Không ngờ xem đối phương là thành "Khách không mời mà đến".

Người trung tuổi kia lập tức mỉm cười nói:

- Người bạn trẻ tuổi, vừa rồi tôi ngồi sau lưng cậu.

Bạch Tiểu Thăng quay đầu liếc nhìn, lại quan sát đối phương từ trên xuống dưới, nghi ngờ nói:

- Thật sao? Vậy, tôi có thể giúp gì được cho anh?

Bạch Tiểu Thăng vẫn duy trì giọng điệu xa cách.

Nhưng đối phương dường như cũng hiểu, dù sao một người xa lạ đột nhiên ngồi vào chỗ đối diện, đổi lại là ông ta cũng phải sinh ra cảnh giác.

- Thưa ngài, tôi chỉ là muốn làm quen với ngài một chút thôi.

Người đàn ông trung tuổi cười ha hả nói, lấy từ trong cái túi mang theo bên người ra một tấm danh thiếp, đưa về phía Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng nhận lấy và liếc nhìn qua, trong miệng khẽ nói:

- Zakri, chủ tịch hội đồng quản trị công ty đầu tư bất động sản Domido?

- Chính là tôi đây.

Đối phương mỉm cười nói:

- Không biết ngài xưng hô thế nào?

Bạch Tiểu Thăng thản nhiên nói:

- Tôi đến từ Trung Quốc, ngài có thể gọi tôi “Bạch”.

- Hóa ra là ngài Bạch.

Doanh nhân tên Zakri cười nói:

- Ngài tới thành phố Domido để làm chuyện buôn bán sao?

Ông ta thấy, cho dù Bạch Tiểu Thăng trẻ tuổi nhưng mở miệng chính là vụ kinh doanh hàng tỷ thì không thể coi thường được.

Mấy năm nay, phía đông, đặc biệt là Trung Quốc phát triển thần tốc, bao nhiêu công ty lớn tập đoàn lớn đột nhiên xuất hiện như măng mọc sau cơn mưa.

Đây đều là những điều rõ như ban ngày trên thế giới.

Chẳng lẽ, người trẻ tuổi này lại là con cháu doanh nhân lớn nào đó tới bên này làm chuyện buôn bán?

Người này có thể nói chuyện làm ăn với Phó tổng giám đốc Gaolun, thật sự không tầm thường!

Bạch Tiểu Thăng nhíu mày nhìn Zakri, nói:

- Thưa ngài, chúng ta mới gặp mặt lần đầu, ngài lại thăm dò về tôi sao? Ngài thật sự chỉ là một doanh nhân à?

Zakri liền vội vàng cười xua tay:

- Thăm dò? Không có không có! Tôi làm sao có thể làm chuyện đó với khách từ xa tới chứ? Điều này không có đạo lý. Tôi chỉ muốn làm bạn với ngài, chúng ta đều là doanh nhân, càng nhiều bạn thì cơ hội càng nhiều, tài sản cũng càng nhiều.

Bạch Tiểu Thăng lặng lẽ cười, khóe mắt đuôi mày hình như có chút xem thường, bưng cà phê lên nhấp một hớp, khá lịch sự nói với Zakri:

- Thật ngại quá ngài, Zakri, con người tôi xưa nay không muốn bèo nước gặp nhau đã kết bạn. Làm bạn với tôi cần phải có chút thực lực.

Lời nói này kiêu căng cuồng vọng, không hề nể mặt!

Nhưng càng như vậy, Zakri lại càng cảm thấy... đáng tin!

Cậu ấm cô chiêu trẻ tuổi nào ngồi ôm núi vàng biển bạc mà không có tính tình kiêu ngạo được.

Nếu thật sự cung kính khiêm nhường khách sáo, vậy mới có vấn đề.

- Ngài Bạch, tôi kinh doanh không dám nói lớn tới mức nào, nhưng ở trong ngành bất động sản ở Kagash vẫn có một chút danh tiếng, còn là người đứng đầu trong thành phố Domido này.

Zakri thậm chí không khỏi đắc ý nói:

- Hai miếng đất tốt nhất ở thành phố này đều đang ở trong tay của tôi. Không nói dối ngài, cho dù là công ty con của tập đoàn Chấn Bắc cũng muốn mượn tài chính qua liên hệ với chỗ tôi đây!

Khi Zakri nói lời này còn lộ ra vẻ mặt kiêu ngạo.

Ông ta cũng muốn để cho bạn nhỏ phương đông này biết được thực lực mạnh mẽ của mình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận