Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 170: Tôi chuẩn bị cho mọi người niềm vui bất ngờ.



Truyền thông tới cửa! Toàn bộ hạng mục đều khẩn trương.

Từ lãnh đạo tới nhân viên sau khẩn trương là oán giận, lần này truyền thông chắc chắn muốn công kích, bắt họ chịu trách nhiệm rồi!

Rõ ràng bọn hắn mới là bên bị hại, hiện tại lại bị trả đũa!

Tuy nhiên khẩn trương cũng được, oán giận cũng thế, tóm lại truyền thông đã tới.

Chỉ cần bất cẩn một chút thôi, nhẹ thì hình ảnh của hạng mục bị kém đi, nghiêm trọng hơn là ảnh hưởng đến khai trương, ảnh hưởng đến vinh nhục thành bại của hạng mục!

Bạch Tiểu Thăng bình tĩnh cùng Trưởng phòng hành chính, lão Vương đi ra ngoài.

Đây có thể coi là một tác động của hạngn mục này đến thị trường!

Hồng Liên đưa rất nhiều vụ án kinh điển vào đầu Bạch Tiểu Thăng, cung cấp cho hắn tham khảo.

Bạch Tiểu Thăng vừa đi vừa tính toán nhiều vụ án.

Nguy cơ đối mặt với truyền thông, còn có không ít những người công chính khách quan. Lần này tới cửa, số người đến sẽ có sự xen lẫn của người mà đối phương thuê về truyền thông, viết lách, bọn hắn sẽ không lấy thái độ trung thực ra viết báo.

Có thể nói cho dù mình nói cái gì thì cũng sẽ bị xuyên tạc!

Bạch Tiểu Thăng bước chậm lại, rồi dừng lại.

Lông mày của hắn hơi nhíu lên, suy tư.

Trưởng phòng hành chính, lão Vương đứng bên cạnh, nhìn hắn nghi ngờ, nhưng cũng không dám quấy rầy.

Thật lâu sau, Trưởng phòng hành chính mới thử thăm dò.

- Quản lý Bạch, chúng ta còn đi gặp truyền thông không?

Bạch Tiểu Thăng bừng tỉnh, cười với Trưởng phòng hành chính một tiếng.

- Gặp, nhưng phòng tiếp khách không thích hợp. Như vậy đi, cậu dẫn bọn họ đến phòng họp lớn, tôi sẽ ở đó, nói rõ ràng với bọn hắn, cũng tiếp nhận những câu hỏi của bọn họ!

- Được.

Trưởng phòng hành chính gật đầu, vội vàng rời đi.

Lão Vương lo âu nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Hắn lăn lộn ở nơi làm việc nhiều năm như vậy, đã trở thành nhân viên giảo hoạt, biết rõ trong này có bè lũ xu nịnh.

Cho dù Bạch Tiểu Thăng tư duy nhanh nhẹn, IQ, EQ siêu phàm thì cũng rất khó.

Hôm nay, hắn phải đối mặt với một đám truyền thông, những người kia đều giỏi ăn nói bẫy người cao siêu, còn có thể làm người ta choáng ngợp rồi đưa vào bẫy.

Với lại hôm nay nhóm người này đến có thể bảo đảm tính công chính khách quan sao!

Lão Vương rất lo lắng.

- Hay là chúng ta sẽ liên lạc với Vương phó tổng, Thượng tổng để các vị lãnh đạo nghĩ biện pháp đi!

Lão Vương nói ra ý kiến.

Hắn thật lòng không muốn nhìn Bạch Tiểu Thăng xảy ra chuyện.

Bạch Tiểu Thăng biết rõ suy nghĩ trong lòng của lão Vương, cười nhẹ với hắn.

- Binh đến tướng ngăn, nước đến đất chặn, nên tới thì cuối cùng cũng không tránh được!

Bạch Tiểu Thăng an ủi, sau đó đến bên cạnh lão Vương, hạ giọng, kề tai hắn nói nhỏ.

Lần này mất khoảng chừng mấy phút đồng hồ.

Bạch Tiểu Thăng nhắn nhủ không chỉ có một việc!

Sau khi Bạch Tiểu Thăng nói xong, ánh mắt lão Vương lóe lên.

- Được, tôi ngay lập tức đi xử lý!

Lão Vương trịnh trọng gật đầu.

- Thành bại ở tôi, cũng ở ông!

Bạch Tiểu Thăng nhàn nhạt cười một tiếng, vỗ cánh tay lão đại ca.

- Lần này, bộ phận Phát triển chúng ta liên thủ, chúng ta nhất định bất bại!

Bạch Tiểu Thăng còn nhớ mình là một thành viên của bộ phận Phát triển.

Trong lòng lão Vương nóng lên, gật đầu mạnh một cái, vội vàng rời đi.

Bạch Tiểu Thăng ngừng chân một lát, thở nhẹ, cất bước đi đến phòng họp lớn, âm thanh bước chân vang dội!

Hắn muốn trở thành là tổng giám đốc tương lai của Tập Đoàn Chấn Bắc!

Chỉ là Thiên Nam, chỉ là một hạng mục, chỉ là mấy nhà truyền thông nho nhỏ, nào có thể ngăn cản bước chân của hắn!

Bên trong phòng họp lớn.

Các nhà truyền thông hội tụ, có mười mấy người, trang bị phỏng vấn đầy đủ, thanh thế không nhỏ.

Những người này lấy một người đàn ông trung niên làm trung tâm, vây quanh hắn, ngồi cùng một chỗ.

Trên mặt người đàn ông trung niên kia luôn treo một bộ mặt như cười như không, sắc mặt trắng bệch.

Tên của hắn là Trang Bác Nghệ, rất nổi danh trong giới truyền thông, có phòng làm việc riêng.

Hôm nay tới những truyền thông này, truyền thông nhỏ chiếm đa số, tầng trung có hai nhà, tạp chí lớn không tới.

Những người này do Trang Bác Nghệ dẫn đầu, phần lớn người là nhờ Trang Bác Nghệ cho một sấp tiền tài trợ đi lại, một nhóm người khác, là do thấy điểm nóng cờ hiệu, tập hợp một chỗ.

Tóm lại, bọn hắn lấy Trang Bác Nghệ làm đầu tàu.

Lúc này, sắc mặt Trang Bác Nghệ rất kiêu ngạo, vểnh chân bắt chéo.

- Đây là lá trà gì, nào giống hạng mục kiểu mẫu đâu.

Trang Bác Nghệ bưng nước trà lên, thản nhiên nhìn một chút, trào phúng nói, sau đó đặt xuống bàn, hơi dùng sức, nước trà đổ ra mặt bàn.

- Cái loại trà rởm này, tôi không muốn uống.

- Hạng mục bọn hắn thật quá kiêu ngạo, chờ lâu như vậy ngay cả lãnh đạo cũng không ra!

- Dù sao người ta cũng là hạng mục kiểu mẫu, xem thường chúng ta là những truyền thông nhỏ bé!

- Phỏng vấn tất cả xong, sau khi về chúng ta phải thông báo cho thật tốt.

Mấy phóng viên của nhà truyền thông hùa theo câu chuyện của Trang Bác Nghệ, châm chọc khiêu khích, không hề cố kỵ.

Những nhân viên ở hạng mục đứng bên cạnh không nhịn được nhíu mày, sắc mặt khó coi lại chẳng làm gì được chỉ có thể nhẫn nhịn.

Trang Bác Nghệ nhìn họ đắc ý.

Lần này đến, hắn cũng nhận lời nhờ vả——Tôn Hướng Đông cho hắn một khoản thù lao lớn, nhờ hắn mang theo một số người trong giới, đến đưa tin về quảng trường Outlets phát sinh vụ việc "Người người oán trách, ác kiện" !

Đối với Trang Bác Nghệ mà nói, chỉ cần tài chính đủ thì việc gì hắn cũng làm.

Cho dù bên trong hạng mục làm chết một con chuột, hắn cũng biến chuyện trở thành nghe rợn cả người, thảm không còn tính nhân đạo!

Lần này, Tôn Hướng Đông chỉ đích danh, muốn bôi xấu một người tên là Bạch Tiểu Thăng, người kia chính là người tổng phụ trách hạng mục.

"Những thứ này là mình am hiểu nhất! Chút nữa, tên Bạch Tiểu Thăng kia tới, chỉ cần mở miệng, dù nói sự việc thành lông gà vỏ tỏi, râu ông nọ cắm cằm bà kia. Mình cam đoan, dù là ai nhìn qua báo mà mình nói về hắn, đều sẽ căm hận hắn đến cực điểm!"

Trang Bác Nghệ tràn đầy tự tin.

Đều nói người viết văn bút như đao, tay hắn sở hữu thanh đao vô hình kia, chút nữa giơ lên cao, giết người vô hình.

- Bạch Tiểu Thăng, mặc dù tôi không biết cậu là loại người gì, cũng không quen biết, không oán không cừu, nhưng mà nhận tiền của người thì hết lòng làm việc cho người. Hôm nay, cậu chết cũng phải chết, mà không chết cũng phải chết!

Trang Bác Nghệ âm thầm cười lạnh.

Về phần Tôn Hướng Đông từng nói Bạch Tiểu Thăng tâm trí siêu phàm, xảo trá đa dạng, Trang Bác Nghệ vốn không để ý.

Quá nhiều người tài ba, đối mặt với việc truyền thông tới bất ngờ, đối mặt với máy chụp ảnh, camera đều sẽ ngơ ra, chờ phản ứng lại thì đã trễ! Huống chi là một tên Bạch Tiểu Thăng.

Trang Bác Nghệ bày mưu nghĩ kế!

Trong phòng này, các nhà truyền thông đã đợi đã lâu, bắt đầu không kiên nhẫn được nữa.

Rất nhiều người la hét, muốn gặp người phụ trách.

- Thật có lỗi, các vị tôi tới rồi!

Cửa phòng họp lớn vừa mở ra, Bạch Tiểu Thăng mặt mỉm cười, nhanh chân đi đến.

- Tôi là người tổng phụ trách hạng mục, Bạch Tiểu Thăng!

Hắn là người tổng phụ trách hạng mục!

Bây giờ các phóng viên đều hoang mang, đánh giá Bạch Tiểu Thăng.

Người tổng phụ trách này còn rất trẻ!

- Có thể bắt đầu chưa?

Có người không nhịn được, cất giọng hỏi.

Bọn hắn mất kiên nhẫn rồi sao, Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng.

- Các vị an tâm chớ vội, đợi thêm ba năm phút nữa.

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

- Tôi cam đoan sẽ dành cho mọi người một niềm vui bất ngờ!

Bạn cần đăng nhập để bình luận