Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2648: Hoan nghênh quý khách ghé thăm (2)



Không bao lâu, bên ngoài truyền đến tiếng ô tô.

Sau đó, một số người đi đến. Dẫn đầu chính là Jami và Nagasha. Các cô vừa vặn gặp nhau, vừa nói vừa cười cùng đến đây.

Đi theo sau lưng các cô chính là mấy nam nữ với ánh mắt nhạy bén, tất cả đều là vệ sĩ chịu trách nhiệm bảo vệ an toàn cho hai người phụ nữ, bên thắt lưng phình ra, rõ ràng mang theo vũ khí.

Ông chủ của nhà hàng này chủ động chạy tới tiếp đón hai quý cô, trên mặt tươi cười đưa bọn họ vào trong phòng.

Những vệ sĩ đi theo hai người đứng canh gác ở bên ngoài cửa phòng riêng, còn lại được nhân viên cửa hàng dẫn tới phòng khác.

Hai người Huck - đội trưởng vệ sĩ của Nagasha và Ondo cận vệ của Jami vừa khéo lại có quen biết, cả hai đều từng đi lính trong bộ đội đặc chủng, cũng vừa nói vừa cười.

Nhưng khi di chuyển qua một góc, Huck vô tình chú ý thấy hai nhân viên dẫn đường lại không khỏi khẽ nhíu mày.

Hắn vẫn có cảm giác hai người này có hơi lạ.

Có thể là căn cứ vào sự mẫn cảm, hoặc là nhìn hai người kia đi lại nhẹ nhàng lại thiếu nhiệt tình.

Trực giác an toàn nhạy bén làm cho Huck không coi chuyện này là chuyện nhỏ, mà có phần chuyện bé xé ra to, dùng ánh mắt ra hiệu cho Ondo.

Người kia lúc đầu không hiểu, sau đó lấy lại tinh thần nhưng không cảnh giác như Huck mà đáp lại bằng một ánh mắt chế giễu.

Phải biết rằng bọn họ quanh năm ra ngoài đều sẽ gặp phải chút vài tình huống, nhưng thật sự thời điểm xảy ra chuyện thì tính nguy hiểm rất thấp, dù sao đây chính là Hamore, thành phố an toàn.

Sau khi tiến vào phòng nghỉ, Huck cố ý đi tụt lại phía sau, tay thả xuống bên thắt lưng.

Khi cửa phòng phía sau vừa đóng lại, hai nhân viên phục vụ đi ở phía trước đột nhiên xoay người, trong tay cầm súng có lắp ống hãm thanh, trong nháy mắt đã bắn ngã gần hết tất cả mọi người.

Ngay cả Ondo cũng ngã xuống, trong miệng phun ra chất lỏng màu đỏ.

Huck vừa vặn cố ý tụt lại phía sau, mượn người phía trước che thân, tránh được đợt nguy hiểm đâu tiên, nhưng anh ta bỏ qua ý định rút súng, trực tiếp đạp bay một tên cầm súng, nhào qua nắm chặt cổ tay một tên cầm súng khác, áp dụng đánh gần người.

Anh ta đặc biệt tự tin về điều này.

Nhưng vừa đánh, Huck mới kinh hãi phát hiện ra, đối phương chỉ là một tên trộm cướp bình thường không ngờ lại có thuật cận chiến và lực lượng còn cao hơn anh ta.

- Đây không phải là trộm cướp bình thường!

Một tên cầm súng khác nhìn thấy cảnh tượng như vậy, không ngờ lại cất vũ khí, có phần hứng thú đứng ở bên cạnh khoanh tay quan sát, hình như có lòng tin tuyệt đối vào đồng bọn của mình.

Trong lúc kinh hãi, Huck phát huy hết tiềm lực của mình, dốc hết lực mới đẩy người và xoay lại, bỗng nhiên nắm chốt cửa, mở cửa muốn chạy đi.

Vào giây phút mở cửa đó, trong mắt Huck bắn ra sức sống.

Nhưng sau khi cửa mở, một bóng người bên ngoài đâm thẳng vào trong ngực anh ta, một quyền nhanh như chớp đúng vào giữa cổ họng của anh ta.

Xương cổ của Huck bị đánh nát, trên mặt hiện ra vẻ khủng hoảng, cảm thấy ngạt thở và liều mạng hít thở, dưới ánh mắt lạnh lùng của ba người kia, anh ta cuối cùng mềm nhũn xuống.

Ba kẻ đàn em bình thường của Matthew lặng lẽ đóng cửa, bắt đầu xử lý hiện trường...

Tất cả xảy ra quá đột ngột, chỉ một lát đã dừng lại.

Bất kể là Jami, Nagasha ở trong một gian phòng riêng khác, hay là hai vệ sĩ ở cửa đều hoàn toàn không phát hiện ra.

Rất nhanh, chiếc xe của đám người Bạch Tiểu Thăng cũng đến.

Bạch Tiểu Thăng mang theo món quà và Basil với ý xấu cùng đi vào nhà hàng.

- Hoan nghênh quý khách ghé thăm!

Vẫn là chủ nhà hàng gượng cười nghênh đón.

Basil đứng ở bên cạnh Bạch Tiểu Thăng âm thầm nhìn xung quanh, cảm giác trong nhà hàng vẫn như cũ, không hề có gì khác thường thế nào.

Những tên lính đánh thuê được hắn bỏ số tiền lớn ra thuê đâu? Không phải nói đã tới bên này chuẩn bị xong rồi à? Người đâu rồi?

Còn nữa, lát nữa, những người này sẽ "Hành động" thế nào?

Là trực tiếp xông vào trong phòng trói người à? Mình đã sớm đánh tiếng với bọn họ, chắc sẽ không bị liên lụy, chỉ có điều cũng sẽ bị trói lại cho có vẻ...

Vậy hắn có thể chịu khổ sao?

Những người này sẽ xuống tay có chừng mực, dù sao, bọn họ cũng là chuyên nghiệp.

Khác với Basil hoàn toàn không nhìn ra điều gì khác thường nhau, Bạch Tiểu Thăng vừa bước vào nhà hàng này, trong nháy mắt đã nhạy bén tự nhiên thấy cảnh giác.

Điều này hoàn toàn căn cứ vào giác quan thứ sáu.

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng thấy được vẻ tương cười "Nhiệt tình" mà "Rõ ràng" của ông chủ, năng lực quan sát được anh rèn luyện qua thời gian dài đã lập tức nhìn ra vẻ khác thường.

Cùng lúc đó, Bạch Tiểu Thăng nhận thấy được, hai nhân viên lau bàn đã lặng lẽ đến cửa bên kia.

- Chỗ đây không thích hợp!

Tóc gáy của Bạch Tiểu Thăng lập tức dựng đứng, trong lòng lập tức cảnh giác, phản ứng đầu tiên chính là lui ra ngoài, nghĩ dựa vào bản thân thì dù thế nào cũng có thể xông ra được.

Chỉ là bên cạnh có một kẻ liên lụy.

Bạch Tiểu Thăng liếc nhìn Basil, muốn ra hiệu cho hắn biết nguy hiểm, kết quả lại bất ngờ phát hiện ra Basil hết nhìn đông tới nhìn tây, trong ánh mắt hình như còn mơ hồ có chút mong chờ.

Trong lòng Bạch Tiểu Thăng lập tức thoáng động.

Khi anh gặp người này ở trong cửa hàng đồ sứ đã thấy không bình thường, kết hợp với cảnh tượng lúc này, Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên hiểu rõ.

Chẳng lẽ cũng giống như trong Ganand, Basil mua côn đồ tới đối phó với mình.

Nhưng những người khác còn ở bên cạnh mình...

Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên hiểu rõ, vì sao mình “vô tình” gặp được Basil ở cửa hàng đồ sứ.

Giỏi lắm, hắn đang suy nghĩ gì chứ? Ở đây có hai nhân vật quan trọng của gia tộc Milutlo, gia tộc Falklin, trong trường hợp này mà hắn cũng dám ra tay sao?

Không rảnh suy nghĩ về ý định của Basil, Bạch Tiểu Thăng rất bình tĩnh khoác cánh tay lên trên vai Basil.

- Ngài Bạch, ngài đây là?

Basil bị dọa cho giật mình, không hiểu nói.

- Làm vậy thì có vẻ quan hệ của chúng ta gần gũi, một lúc nữa cũng tiện giới thiệu với hai quý cô kia.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói.

Con tin ở trong tay, tất cả đều dễ nói chuyện.

- Tôi thấy… không cần đâu.

Basil cố gượng cười nói, theo bản năng muốn tránh ra.

Chỉ là hắn làm sao có thể là đối thủ của Bạch Tiểu Thăng quanh năm tập gym. Cánh tay Bạch Tiểu Thăng nhìn như không cường tráng lại chẳng khác nào sắt thép, làm cho hắn không tránh thoát được.

Cuối cùng, Basil chỉ đành cố cười nghe theo.

Đúng lúc này, Jami và Nagasha mới từ trong phòng đi ra, dường như muốn đi tới phòng vệ sinh.

Bọn họ từ phía xa thoáng nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng, nhất thời phất tay.

Bạch Tiểu Thăng lại chỉ đứng ở đó không đi qua, mà mỉm cười giơ tay ra hiệu về món đồ trong tay:

- Hai quý cô, các cô qua đây đi, tôi cho các cô xem mấy đồ tốt.

Jami, Nagasha thấy thế ánh mắt nhất thời kinh ngạc, bước nhanh tới.

Hai vệ sĩ vốn đứng ở cửa thấy thế, cũng đi theo.

Trong góc phía xa, Matthew đang quan sát tất cả, đồng tử hơi co lại, thông qua tai nghe quyết đoán nói:

- Mục tiêu đã cảnh giác, lại hành động ngay bây giờ!

Trên thực tế, Matthew cũng lập tức bị Bạch Tiểu Thăng thu hút, cảm giác người đàn ông Trung Quốc này nhìn có vẻ tầm thường lại giống như một thanh kiếm chưa rút ra khỏi vỏ, mang theo sự sắc bén.

Trong khi Bạch Tiểu Thăng quan sát nhân viên cửa hàng, gã lại biết được đối phương đã phát giác.

Cho dù không biết vấn đề ở chỗ nào, Matthew vẫn cong môi cười hưng phấn giống như người thợ săn gặp được con mồi tinh ranh.

Cửa hai nhân viên đi tới, trực tiếp đóng cửa.

Mà sau lưng hai vệ sĩ đi phía sau Jami, Nagasha đã có thêm hai bóng người.

- Cẩn thận!

Đồng tử của Bạch Tiểu Thăng hơi co lại, lập tức phát ra tiếng hô cảnh báo.

Đã muộn rồi!

Jami và Nagasha nghe Bạch Tiểu Thăng hét lớn một tiếng thì bị dọa cho giật mình, bất chợt nghe được phía sau có tiếng động, chờ hai cô quay đầu, chỉ thấy người mình dẫn theo đã bị hai nhân viên quán vặn gãy cái cổ, nằm trên mặt đất.

Hai người phụ nữ trực tiếp choáng váng, sau đó đều phát ra một tiếng kêu chói tai, che miệng hoảng sợ.

Hai nhân viên quán không chút hoang mang tới gần các cô.

- Nhanh tới đây!

Bạch Tiểu Thăng hét to một tiếng, Jami, Nagasha mới hồi phục lại tinh thần, hốt hoảng chạy về phía anh.

Hai nhân viên vừa đóng cửa cũng đi về phía bọn họ.

Trên mặt những người này hiện ra nụ cười lạnh, không chút hoang mang, không vội ra tay, dường như muốn dồn con mồi tới cùng một chỗ.

Trên thực tế, trước đây bọn họ thật sự đã từng được căn dặn, không thể đánh hai người phụ nữ.

Một lúc nữa, Matthew sẽ ngay trước mặt các cô tuyên bố là Bạch Tiểu Thăng trêu chọc rắc rối, nói rõ hai người phụ nữ bị anh liên lụy.

Ông chủ quán đứng chung một chỗ với Bạch Tiểu Thăng, Basil run lẩy bẩy, bỗng nhiên xoay người chạy về một hướng khác.

Nhưng ông ta mới chạy không được mấy bước đã đụng phải Matthew dẫn người xông tới.

Matthew trực tiếp bóp cổ đối phương và kéo qua.

Ông chủ quán kia không ngừng giãy giụa, mãi đến khi không còn phản ứng nào nữa thì Matthew mới buông tay ra, mặc cho chủ quán ngã xuống, mỉm cười nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng:

- Hoan nghênh quý khách ghé thăm, vị khách của tôi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận