Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 815: Tôi không cần hợp tác!



Khách mới tới thăm không có gì kỳ lạ, kỳ lạ là thái độ nét mặt của Lâm Vi Vi.

Có vẻ như người tới không tầm thường!

Trong lòng Bạch Tiểu Thăng nhận định.

Vi Vi mới đến đây, không có ai biết đến, người khách tới thăm có thân phận thế nào mới có thể làm cho nàng phản ứng như thế, là do chức vụ sao?

Đại sự vụ quan là cấp trên của mình nếu muốn nói chuyện gì sẽ trực tiếp thông báo mình đến gặp, chắc chắn không đích thân đến đây.

Nếu trợ lý của đại sự vụ quan đến, Lâm Vi Vi có thể mời trực tiếp, lại không thể quay lại thông báo như thế.

Người tới có khả năng tám chín phần mười là một vị sự vụ quan nào đó!

Mà trong số các sự vụ quan, Lâm Kha, Phùng Ly và Vương Tân Thành, tên tuổi những người này Lâm Vi Vi đều đã nghe qua, biết rõ là người quen của mình, sẽ trực tiếp mời vào.

Cho nên, khách tới không là người quen!

Một người không phải là sự vụ quan có quen biết sao?

. . .

Khóe miệng Bạch Tiểu Thăng không nhịn được vểnh lên mỉm cười.

Lâm Vi Vi nhìn thấy Triệu Thiên Trạch, cũng không tránh né nàng, chỉ là nói nhỏ giọng,

- Là một vị sự vụ quan!

Điều này chứng tỏ Bạch Tiểu Thăng phán đoán đúng.

- Đi, chị Triệu, tôi đưa tiễn chị, thuận tiện đi nghênh đón vị sự vụ quan này!

Bạch Tiểu Thăng cười nói với Triệu Thiên Trạch.

Triệu Thiên Trạch cũng gật đầu cười.

Đám người ra khỏi phòng.

Bạch Tiểu Thăng nhìn thấy người chờ ở bên ngoài, hắn có dáng người không cao, cũng rất rắn chắc, ước chừng đã hơn bốn mươi tuổi, gương mặt góc cạnh đường nét rõ ràng, mắt một mí, mắt tam giác, xương gò má cao, nhìn qua có tướng mạo đặc thù của người Hàn Quốc.

Đi theo sau hắn là một nữ trợ lý xinh đẹp có thân thể linh lung.

Nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng đi ra, người kia khóe miệng khẽ nhếch lên mỉm cười, tiến lên chào đón.

- Bạch sự vụ quan!

Đối phương nở nụ cười đưa bàn tay ra,

- Tôi là Phác Bản Hi, sự vụ quan quốc tịch Hàn Quốc.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười bắt tay với hắn.

Trình độ tiếng Hoa của gã này rất thông thạo!

- Phác sự vụ quan, hân hạnh làm quen, xin mời!

Bạch Tiểu Thăng chủ động chào hỏi nhiệt tình.

Phác Bản Hi gật đầu cười và đi theo Bạch Tiểu Thăng vào phòng, mà Triệu Thiên Trạch được Lâm Vi Vi đưa ra ngoài.

- Mời qua bên này!

Bạch Tiểu Thăng mời Phác Bản Hi qua ngồi chỗ ghế sô pha.

- Chỗ của Bạch sự vụ quan rất tốt, rất không tệ!

Phác Bản Hi vừa ngồi xuống vừa ngắm nghía xung quanh một lượt, không kìm được khen ngợi.

Bạch Tiểu Thăng nhàn nhạt cười, cơ bản không coi lời đó là thật.

Lâm Vi Vi cũng không hài lòng với phong cách bày biện của văn phòng này, vừa thông báo ý kiến thay đổi cho bên hậu cần, căn phòng này còn chưa thay đổi gì hết, hoàn toàn là ở trạng thái ban đầu.

Vị Phác sự vụ quan này nheo đôi mắt nhỏ.

Sau khi hai người ngồi xuống, Lâm Vi Vi dâng trà lên rồi lui ra chờ ở ngoài cửa.

Phác Bản Hi cố ý nhìn lại cửa ra vào một chút.

Vì lí do tính chất của công việc này, văn phòng sự vụ quan lắp đặt thiết bị vật dụng rất chú trọng tính riêng tư, tính bí mật cách âm cực kì tốt. Cơ bản là ở bên trong phòng đóng kín cửa trò chuyện, dù là đứng cạnh cửa nghe lén cũng không nghe rõ ràng chuyện gì.

Huống chi bên ngoài còn có "Người một nhà" trông cửa, cũng không có khả năng để cho người khác nghe trộm.

Bạch Tiểu Thăng nhìn thấy thái độ của Phác Bản Hi thì cười nói,

- Nào Phác sự vụ quan, uống thử chút trà ở chỗ tôi xem.

- Được, được.

Phác Bản Hi uống một ngụm trà, không nhịn được khen,

- Trà ngon, trà ngon!

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười không nói, chính mình cũng uống một ngụm trà.

Lá trà này là mặt hàng phổ thông nói gì mà trà ngon. Trong danh sách vật phẩm Lâm Vi Vi muốn thay đổi có nhắc đến loại trà này.

Phác Bản Hi đặt chén trà xuống, chủ động trò chuyện cùng Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng cũng không vội, ung dung cùng hắn nói chuyện phiếm.

Mãi tới hơn mười phút, cuối cùng Phác Bản Hi mới đổi đề tài đi thẳng vào vấn đề chính.

- Tôi nghe nói Bạch sự vụ quan đang điều tra về chuyện tham nhũng của người phụ trách sản nghiệp tỉnh An Giang Trần Cửu Tranh, còn đưa ra một vài chứng cứ trình lên tổng bộ?

- Đúng vậy!

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười trả lời.

- Không giấu gì Bạch sự vụ quan, tôi cũng đang điều tra về Trần Cửu Tranh, trong tay tôi cũng đã nắm giữ một số chứng cứ nhất định!

Thần sắc Phác Bản Hi có chút nghiêm túc nói.

- Vậy à?

Bạch Tiểu Thăng rõ ràng có chút ngoài ý muốn,

- Phác sự vụ quan, ngài cũng. . . Trùng hợp như vậy sao?

- Đúng thế!

Phác Bản Hi vỗ đùi,

- Tôi đã điều tra và thu thập chứng cứ được hai năm, từ rất lâu trước khi ngài trở thành sự vụ quan. Không tin ngài có thể kiểm tra qua, đầu năm nay, tôi đã đưa ra một bản báo cáo về hành vi thiếu trách nhiệm với công việc của Trần Cửu Tranh, đáng tiếc lúc ấy khuyết thiếu chứng cứ, tổng giám đốc bên kia nhất thời không chấp nhận phê chuẩn cho phép thực hiện điều tra.

Bạch Tiểu Thăng gật gật đầu.

Tuy nhiên, trong lòng của hắn lại đang cười lạnh.

Bỏ bê công việc là tội danh gì, "Không chăm chú, không chịu trách nhiệm đối với công việc của mình", trong này có rất nhiều lỗ hổng.

Hơn nữa, Phác Bản Hi đưa ra một số bằng chứng, ngay cả bên văn phòng tổng giám đốc cũng không chấp nhận cho phép điều tra, nói lên những thứ đó cơ bản là không có liên quan.

- Tôi nói những điều này, Bạch sự vụ quan ngài có thể hiểu ý. . .

Phác Bản Hi mỉm cười nhìn Bạch Tiểu Thăng.

- Không hiểu lắm!

Bạch Tiểu Thăng ngoài cười nhưng trong không cười nhìn Phác Bản Hi,

- Phác sự vụ quan có ý gì chứ, là muốn nói Bạch mỗ đã vượt biên giới, lấn sang vụ án của ngài?

- Không không không!

Phác Bản Hi nhanh chóng khoát tay phủ định, cười nói,

- Ngài trình đơn điều tra, văn phòng tổng giám đốc cũng đang nghiên cứu phê duyệt, tôi làm sao có thể ngăn ngài lại để từ bỏ được. Ý tôi là. . . Hợp tác!

- Chúng ta cùng nhau xử lý vụ này, trong tay tôi cũng có rất nhiều bằng chứng chính xác về Trần Cửu Tranh, chúng ta cùng chia sẻ thành tích đạt được, tôi sẽ chủ động yêu cầu bên văn phòng tổng giám đốc dành cho ngài ba bảy, tôi ba phần thành tích! Ngài thấy thế nào?

Phác Bản Hi nói xong, mỉm cười nói,

- Bạch sự vụ quan, chúng ta đều là sự vụ quan, ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, yêu cầu nhỏ như thế, ngài sẽ không thể không đáp ứng chứ! Về sau, Phác Bản Hi tôi có vụ án, cũng sẽ kéo ngài cùng nhau làm, chuyện này sẽ giúp ngày thăng tiến nhanh hơn, lo gì đâu mà không nhận.

- Uhm! Đúng vậy!

Bạch Tiểu Thăng gật gật đầu.

- Ngài đồng ý?

Phác Bản Hi vui mừng hỏi lại.

Nhìn thấy Phác Bản Hi bộc lộ cảm xúc trong nháy mắt, Bạch Tiểu Thăng quả quyết mở hệ thống phân tích biểu hiện cao cấp ra.

Mãi cho đến bây giờ, Phác Bản Hi vẫn đang đóng vai diễn là một nhân vật ham công trạng.

Nhưng mà, thực ra. . .

Bạch Tiểu Thăng muốn "Lắng nghe một chút" !

Sau khi hệ thống phân tích biểu hiện đạt tới cấp cao nhất, nó có một năng lực thú vị.

Bạch Tiểu Thăng gọi đùa là "Đọc Tâm Thuật", thực ra đó là Hồng Liên căn cứ vào biểu hiện cảm xúc của đối phương, mô phỏng ra tiếng nói bên trong tâm trí của họ.

- Tốt rồi, vậy là anh ta đã đồng ý, mình muốn tìm hiểu rõ xem cuối cùng anh nắm giữ được bao nhiêu thứ!

- Cuối cùng cũng có kết quả để bàn giao với vị kia!

Trong đầu Bạch Tiểu Thăng vang lên giọng nói của Phác Bản Hi, đương nhiên không phải bản thân, mà là Hồng Liên tạo ra.

Nghe những lời này, Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nhìn Phác Bản Hi,

- Phác sự vụ quan, phương thức hợp tác cùng có lợi như ngài đề xuất bên bộ sự vụ chắc là rất cổ vũ a!

Phác Bản Hi cười to, còn chưa một lát thì nghe thấy Bạch Tiểu Thăng tiếp tục nói.

- Tuy nhiên, hai bên hợp tác với nhau cũng đạt được điểm số tương đương, giữa sự vụ quan và đại sự vụ quan thì không lên nói chuyện hợp tác.

Bạch Tiểu Thăng thu lại nụ cười, lạnh lùng, ngạo mạn nói,

- Thật đáng tiếc, bộ phận quyền hạn của tôi sánh ngang với đại sự vụ quan, nên ngài kém xa tôi! Hơn nữa, tôi đã thu thập chứng cứ đầy đủ, không cần giúp đỡ từ bên ngoài. Ngài nói xem, tại sao tôi phải cùng hợp tác cùng chia sẻ thành tích với ngài?

Bạch Tiểu Thăng đứng dậy, đi đến mở cửa ra, dùng tay làm dấu mời, còn mỉm cười.

- Cho nên, xin mời đi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận