Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 936: Các người đều có vấn đề!



Lâm Kha đứng bên cạnh Bạch Tiểu Thăng, ở đây cũng có chỗ được sắp xếp cho nàng từ trước.

Mắt thấy Bạch Tiểu Thăng từ khi tiến vào đến bây giờ lần lượt chào hỏi với mọi người, chỉ trong thời gian 10 phút ngắn ngủi này, sắc mặt đám người đang ngồi ở đây đều có biến hóa.

Kinh ngạc, cảnh giác, thoải mái, lo lắng.

Chỉ sợ phần lớn trong số họ đều có tâm tình này, không khác lắm so với việc ngồi trên xe cáp treo.

Lâm Kha không nhịn được cười, thời điểm nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, trong lòng cũng có chút bội phục.

Những sự vụ quan như bọn họ lúc ra sân ai mà không mang theo vẻ uy nghiêm, sau đó sát phạt rồi xong việc.

Những Tổng giám đốc công ty con không thuộc loại lệ thuộc trực tiếp này, chỉ có ngồi nghe phán xét bổ nhiệm mà thôi.

Nhưng mà, ít ra cũng làm cho bọn họ thống khoái.

Nhưng bây giờ Bạch Tiểu Thăng rõ ràng đang luyện lòng người mà.

Nhớ lại lúc vừa rồi, ở quán cà phê Thiên Không trên tầng cao nhất, Bạch Tiểu Thăng từng nói qua những lời làm cho nàng phải suy nghĩ.

- Những người này đến ngày hôm nay đều ở trên vị trí Tổng giám đốc công ty con, nhìn qua thì họ có vẻ rất tôn sùng, nhưng lại không động đậy được, cũng không thăng tiến nổi. Thời gian lâu dần tất nhiên sẽ mệt mỏi, lúc làm việc thậm chí sẽ xem xét đến lợi ích cá nhân hoặc không làm theo quy củ, nhưng họ sẽ không đụng đến phòng tuyến cuối cùng.

- Đối với bọn hắn, phải làm sao ?

- Nếu cô thông báo phê bình để cho mọi người đều biết, từ đó hi vọng có thể răn đe. Nhưng mà, bọn hắn sẽ không cảm thấy đau điếng người, hơn nữa khi cảm thấy tiền đồ mình đã bị ảnh hưởng, ngược lại sẽ ngày càng tản mạn hơn.

- Nếu cô giết một người để răn trăm người, hoặc là dứt khoát bắt toàn bộ. Một mặt, xử phạt quá nặng sẽ làm lòng người rét lạnh, mặt khác, cần phải biết 'Nước quá trong thì không có cá'! Huống hồ, ai có thể cam đoan những người lên sau sẽ có năng lực mạnh hơn bọn hắn chứ!

- Đương nhiên, nếu bỏ mặc thì cũng không được ! Chớ thấy đó chỉ là việc nhỏ, nhưng sẽ làm bọn hắn ngày càng đi lệch, cuối cùng rất có thể sẽ triệt để luân hãm.

- Cho nên, tôi muốn để cho bọn hắn phải khắc sâu vào ký ức một lần, làm cho bọn hắn ghi nhớ, người đang làm thì trời đang nhìn, Bộ Sự Vụ cũng chú ý đến hành động của bọn hắn!

- Nhưng sau khi đánh một gậy, cũng phải cho một củ cà rốt, làm cho bọn hắn vừa cảm thấy đau nhức, vừa cảm thấy vui sướng!

Lần này Bạch Tiểu Thăng nói cũng có chút ý tứ.

Lâm Kha cũng đang rửa mắt đợi xem.

Bạch Tiểu Thăng nói ra câu kia làm cho bầu không khí cả phòng bỗng nhiên ngưng trọng.

Rất nhiều người nở nụ cười vô cùng miễn cưỡng.

Theo bọn họ thấy, vị sự vụ quan kiểu mới trẻ tuổi này bắt đầu dâng lên sát uy !

Trong ánh mắt của Hàn Đống và Hàn Thừa Nhân cũng có chút ngưng trọng, nhưng mà bọn hắn ngược lại không có quá mức e ngại.

Dù sao thì trước đây bọn hắn cũng đã cung cấp cho Bạch Tiểu Thăng tất cả tài liệu để tự chứng minh mình trong sạch !

Công ty Hàn gia cùng với thực nghiệp Vân Tự cũng chỉ tiến hành hợp tác một cách bình thường, nếu nói thu lợi thì nhiều lắm chỉ có thêm chút hợp đồng hợp tác, nhưng mà vẫn tuyệt đối bảo chất bảo lượng !

Cũng phải nói trong chuyện này là do Hàn Đống có ánh mắt.

Tuy rằng sẽ kiếm ít đi một chút, nhưng lại đảm bảo được an toàn. Dù sao hai người con trai của hắn đều đảm nhiệm chức vụ ở tập đoàn Chấn Bắc, không thể không cẩn thận hơn một chút, lưu cái một cái đường lui, cũng là để phòng bị có ngày bị thanh toán.

Bây giờ, Hàn Thừa Nhân nghĩ lại sự kiên trì lúc trước của cha mình thì bắt đầu bội phục, cuối cùng vẫn là gừng càng già càng cay.

Nếu không phải là Hàn Đống kiên trì thì chính mình thật sự có thể đã phạm sai lầm, đến lúc đó làm sao có thể thản nhiên như bây giờ.

- Bạch sự vụ quan, ngài muốn tính toán với chúng tôi cái gì thế?

Có người miễn cưỡng nở nụ cười rồi cất tiếng hỏi.

Người này tự cảm thấy vấn đề của bản thân tương đối nhỏ nên mới dám dẫn đầu lên tiếng.

- Điện thương Lạc Tâm, Trần Tổng.

Bạch Tiểu Thăng nhìn vào hắn rồi cười mỉm nói,

- Công ty các vị năm nay có công trạng không tệ, xếp hạng thứ bảy trong những công ty đang ngồi ở đây.

Được Bạch Tiểu Thăng khen ngợi ở trước mặt mọi người, làm cho vị Trần Tổng này nở nụ cười vui vẻ.

Hắn vừa định khiêm tốn một chút thì nghe thấy Bạch Tiểu Thăng tiếp tục nói,

- Nhưng mà nghiệp vụ mới năm nay, sau khi báo cáo để triển khai thì dính líu đến việc phạm quy. Nguyên nhân không phải là do cơ hội buôn bán trôi qua trong chớp mắt, mà do gặp phải kỳ kiểm tra đánh giá hàng năm, có thành phần cá nhân của anh ở bên trong. Tuy sau đó đã cân nhắc chu toàn, báo cáo tường tận, nhưng mà vẫn như cũ không phải là hành động của một người quản lý nên có!

Giọng nói của Bạch Tiểu Thăng bình thản, ánh mắt bình thản, sắc mặt bình thản, giống như chỉ đang trần thuật chứ không phải trách cứ.

Nhưng sắc mặt của vị Trần Tổng này lại tái đi.

Chuyện này vốn rất mờ mịt, sau khi giải trình một cách tường tận thì Bộ Sự Vụ cũng đã tán thành lý do mà hắn chậm nộp báo cáo. Nhưng bây giờ lại bị vị Bạch Tiểu Thăng sự vụ quan này nhận ra!

Vị Trần Tổng kia lập tức không còn bình tĩnh như trước.

Nhìn thấy hắn như thế, đám người còn lại không nhịn được ngầm nuốt một ngụm nước bọt.

Người quen thuộc lão Trần thì tất nhiên biết rõ hắn làm việc rất cẩn thận, ở chuyện này thì tất nhiên sẽ làm đến mức một giọt nước cũng không lọt. Nhưng lại không nghĩ rằng ngay cả vấn đề nhỏ đó mà Bạch Tiểu Thăng cũng không buông tha ?

Nếu như thế thì những vấn đề kia của bọn hắn, có phải cũng đã bị vị Bạch Tiểu Thăng sự vụ quan này mò ra hết rồi hay không !

- Trong việc này, sợ, sợ là có hiểu lầm gì đó rồi. Bạch sự vụ quan, ngài có khả năng không biết, tôi đã từng trình báo nguyên nhân với Bộ Sự Vụ.

Vị Trần Tổng này vẫn muốn giải thích.

Bạch Tiểu Thăng cười cười, liếc mắt nhìn Lâm Vi Vi.

Lâm Vi Vi mỉm cười đi đến, sau đó ưu nhã mở ra một tập văn kiện, rút ra một tờ giấy cho vị Trần Tổng kia xem.

Vị Trần Tổng kia nghi ngờ cầm tới, nhưng chỉ nhìn lướt qua một chút thì hai mắt hắn trợn tròn.

Thứ Bạch Tiểu Thăng nói chỉ là một cái vấn đề nhỏ của hắn, những vấn đề khác còn lớn hơn nhiều, hơn nữa tất cả đều được ghi rõ chứng cứ ở bên cạnh.

Nhưng mà, Bạch Tiểu Thăng lại không có nói ra ngoài !

Sắc mặt của vị Trần Tổng này trắng bệch, bên trong ánh mắt ẩn ẩn có một tia tuyệt vọng. Hắn cảm thấy lần này chính mình sợ rằng sẽ trở thành con gà bị giết để dọa khỉ.

Lâm Vi Vi rất lễ phép cầm lại tờ giấy kia rồi kẹp lại vào tập văn kiện.

Đám người thấy Trần Tổng phản ứng như vậy thì run rẩy trong lòng.

Lão Trần cũng coi như trầm ổn, còn dám phản bác lại. Nhưng tại sao khi nhìn qua tờ giấy kia lại có vẻ mặt như thế?

Chỉ sợ là vấn đề ghi lại bên trong đó còn nghiêm trọng hơn nhiều so với vấn đề vừa rồi!

Có người bị để mắt tới làm cho đám người cũng ngấm ngầm thở ra một hơi, giống như bản thân đã có thể may mắn thoát khỏi rồi.

Bạch Tiểu Thăng nhìn đám người xung quanh một chút rồi cười nói,

- Tôi cũng có vài thứ cho các vị xem!

Hắn vừa nói xong, Lâm Vi Vi đã lần lượt phát ra từng tờ giấy, những người cầm được chúng thì sắc mặt bỗng nhiên thay đổi.

Chỉ ngắn ngủi mấy phút đồng hồ, bầu không khí toàn trường đã ngưng kết lại.

Sự khô nóng truyền ra từ trong lòng.

Trên trán mỗi người đều xuất hiện mồ hôi.

Lôi Nghênh chờ hai phút đồng hồ rồi đi thu hồi những tờ giấy đó, bắt đầu từ vị Tổng giám đốc lúc đầu kia.

Vẻ mặt mỗi người đều rất khó coi.

Tình huống bây giờ còn nghiêm trọng hơn rất nhiều so với tưởng tượng của tất cả mọi người.

Bằng vào những "Chứng cứ" này, bọn hắn chỉ sợ đều sẽ bị giáng chức, hoặc là bị xử phạt thật sự.

Chứ không phải chỉ là thông báo phê bình đơn giản như trước đây!

Đây đúng là "Ghi chép" của Bạch Tiểu Thăng?

Thật sự có thể thanh tẩy tất cả bọn hắn!

Hàn Thừa Nhân cũng nhận được một tờ giấy, những vấn đề bên trong được liệt kê rõ ràng, nhưng mà những vấn đề của hắn nhỏ hơn nhiều so với người khác, thậm chí những vấn đề đó có một chút là gượng ép.

Sắc mặt hai cha con Hàn gia đều ngưng trọng khó coi, nhưng mà trong lòng bọn hắn lại tràn đầy cảm kích đối với Bạch Tiểu Thăng.

Dù sao thì tất cả mọi người đều bị tra ra vấn đề, nếu hết lần này tới lần khác bọn hắn lại không có thì sẽ chỉ nhận được sự ngờ vực vô căn cứ.

Những người bị tra ra ở đây, rất nhiều manh mối đều do người Hàn gia cung cấp.

Hàn Thừa Nhân cũng nhận được sự thanh tẩy này, đúng là do Bạch Tiểu Thăng cố ý đưa ra chút bảo hộ đối với bọn hắn.

- Quý vị, còn có lời gì muốn nói sao ?

Bạch Tiểu Thăng cười nhạt nói.

Không ai lên tiếng.

Tất cả mọi người đều ủ rũ.

Theo bọn hắn thấy, bây giờ đã có "Chứng cứ vô cùng chính xác", một khi báo lên trên thì nhân vật phía sau bọn hắn cũng khó tham gia vào.

Dù sao, người nhìn chằm chằm vào bọn hắn chính là Bạch Tiểu Thăng !

- Liên quan tới vấn đề của các công ty ở Vân Hải, tôi đã báo cáo rồi.

Bạch Tiểu Thăng cười nói,

- Nội dung cũng không liên quan đến bất kỳ công ty cụ thể nào, cũng không liên quan đến bất kỳ người cụ thể nào! Chỉ đối việc, không đối người.

Một câu này làm cho tất cả mọi người không nhịn được phải nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Bọn hắn đều rất kinh ngạc, lại có chút không hiểu.

Chỉ đối việc không đối người? Đây là vì sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận