Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1872: Khủng hoảng của gia tộc Tây Nhã (2)

- Còn có chuyện tệ hơn sao? Đó là chuyện gì vậy?

Lâm Vi Vi không nhịn được hỏi.

Tây Nhã thở dài, nghiến răng nghiến lợi nói:

- Chú White say rượu đã ký sáu hợp đồng không công bằng với công ty lớn kia! Kể từ đó, chúng tôi hoàn toàn rơi vào trong cục diện chết! Sau đó, cha tôi nghiêm khắc hỏi chú White, nhưng chú ấy nói mình căn bản không nhớ được gì! Chắc là trong lúc say rượu mới bị lừa ký thôi!

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh nghe vậy thì không nhịn được hít sâu một hơi.

Đây quả thực là lửa cháy đổ thêm dầu, họa vô đơn chí, đường cùng còn đụng phải cục diện chết!

- Nhà doanh nghiệp kia và cha cô - ngài Taylor đã nhiều lần giao lưu và đạt được ý định, khiến ngài Taylor cảm thấy đây là cơ hội. Nói vậy, đây thật sự là cơ hội. Nhưng vào phút cuối cùng của hợp đồng lại ký mấy bản hợp đồng không công bằng. Như vậy, sợ là đối phương đã có âm mưu được vạch ra từ trước, thậm chí người chịu trách nhiệm của bọn họ không ở Nam Mỹ, nhân lúc ngài Taylor đi Châu u mới ký hợp đồng đều nằm trong kế hoạch của bọn họ.

Bạch Tiểu Thăng trầm giọng nói:

- Có thể thấy được, chú White của cô cũng bị đối phương điều tra rõ ràng, thậm chí về sở thích và khuyết điểm của ông ta cũng bị đối phương biết rõ như lòng bàn tay.

Bạch Tiểu Thăng hơi dừng một chút mới nói tiếp:

- Thậm chí có lý do tin tưởng, trước đây gia tộc cô bị tính kế khó thoát khỏi sự liên quan tới nhà doanh nghiệp kia!

Vì đối phó với gia tộc Tây Nhã, nhà doanh nghiệp kia đã diễn kịch kinh doanh với bọn họ, đúng là dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào để từng bước lập ra cạm bẫy này.

Bạch Tiểu Thăng thật sự muốn được gặp mặt người chịu trách nhiệm của đối phương, nói hắn là con sói ác giả dối cũng không quá đáng.

Bất kể thế nào, đối phương thành công lấy được đồ mình muốn và dồn gia tộc của Tây Nhã vào đường cùng.

Kể từ đó, cho dù cha của Tây Nhã có năng lực mấy đi nữa cũng khó trốn khỏi bàn tay của đối phương.

- Vụ tính kế trong thương nghiệp này tuyệt đối có thể gọi là hung ác!

Bạch Tiểu Thăng không nhịn được nói:

- Tôi nghĩ là có kẻ muốn báo thù.

- Nào có thù oán gì chứ!

Tây Nhã nói với vẻ chắc chắn:

- Nếu không cha tôi làm sao có thể không hề cảm thấy được!

Bạch Tiểu Thăng gật đầu.

Vậy thuần túy là muốn cắn nuốt việc buôn bán trong gia tộc của Tây Nhã, mưu cầu một chữ "Lợi".

Trong mấy lĩnh vực kinh doanh, gia tộc của Tây Nhã quả thật chiếm địa vị rất mạnh.

Chỉ cần có thể nuốt được bọn họ lại có nghĩa là tiếp nhận định mức thị trường và con đường trong việc kinh doanh của gia tộc Tây Nhã, không thể nghi ngờ sẽ làm cho đối phương càng trưởng thành mạnh hơn.

Nhưng loại tình cảnh "cắn nuốt" này thường thấy nhiều ở cá lớn ăn cá bé.

Nếu như nhà Tây Nhã cũng có thể gọi là "cá bé", vậy đối phương rốt cuộc là tồn tại lớn tới mức nào mới có thể nuốt được lớn như vậy!

Bạch Tiểu Thăng lập tức cảm thấy tò mò về thân phận của đối phương.

Nói đến đây, Bạch Tiểu Thăng cũng cảm thấy được một câu chuyện "cổ quái". Trong lời Tây Nhã kể không hề nói ra tên họ của công ty này, dù vô tình hay cố ý cũng không muốn nhắc tới.

Đây là vì sao?

Lâm Vi Vi không nhịn được nói:

- Nếu ngài White bị quá chén mới ký kết hợp đồng còn rất không công bằng, tại sao các người không đi khiếu nại.

Bình thường, gia tộc như của Tây Nhã có thể mời được luật sư có tiếng tăm lên tòa án để khiếu nại, không nhất định là không thể tiếp nhận được.

Lâm Vi Vi cũng không hiểu về điều này.

Tây Nhã cười gượng:

- Chúng tôi tất nhiên đã làm như thế, chỉ có điều chúng tôi mời một đoàn luật sư thì bọn họ lại mời tới càng nhiều hơn. Hơn nữa, vụ án này rất dễ dàng tranh cãi hết năm này tới năm khác, trước khi không chính thức có phán quyết hợp đồng vô hiệu thì chúng tôi vẫn phải thực hiện. Tôi cảm thấy lấy tình hình phát triển trước mắt, gia tộc của chúng tôi không thể chống được tới khi vụ kiện thành công, cũng chưa biết chừng...

Chính Tây Nhã nói đến đây cũng rất chán nản.

Lâm Vi Vi lập tức nghẹn lời.

- Truyền thông.

Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên nói.

Mọi người theo bản năng nhìn về phía anh.

Bạch Tiểu Thăng nói tiếp:

- Ở trong thời gian tin tức bùng nổ, vì sao các người không bắt tay từ truyền thông, đánh một cuộc chiến dư luận! Vận dụng nghi ngờ, cho dù không thể xoay chuyển được tình thế thì cũng sẽ gây ra rắc rối lớn cho đối phương.

Đây cũng là chuyện làm cho Bạch Tiểu Thăng thấy kỳ lạ.

Anh cho Hồng Liên kiểm tra và nhận được dữ liệu giống như không liên tục, luôn cảm thấy trong đó thiếu một ít gì nữa.

Bất kỳ dữ liệu nào chỉ cần xuất hiện ở trên mạng thì nhất định sẽ để lại dấu vết, Hồng Liên sẽ tìm ra chúng.

Nhưng lần này, nó lại kiểm tra không được đầy đủ.

Tây Nhã nặng nề thở dài:

- Thật ra, chúng ta vẫn cố ý không để cho giới truyền thông biết được những hợp tác bất bình đẳng này. Đám người lớn tuổi trong nhà đều cho rằng trước đây chú White bị đưa lên báo đã để lại ảnh hưởng tệ hại, làm cho thị trường chứng khoán bị giảm mạnh. Nếu như những hợp đồng lại bị đưa ra ánh sáng thì cổ phiếu của chúng tôi có thể sẽ phải đối mặt với – sự sụp đổ!

Một lần như vậy, gia tộc của Tây Nhã sẽ rơi vào tình trạng vạn kiếp bất phục, khó có thể còn sống.

- Cho nên, gia tộc chúng tôi cố gắng hết sức ngăn cản các báo đăng chuyện này.

Tây Nhã nói:

- Mà hình như đối phương cũng cố gắng che giấu chuyện này, không có dùng hợp đồng kia để công kích chúng tôi, chúng tôi cũng cho rằng bọn họ không muốn ảnh hưởng khuếch tán ra.

Chuyện này đưa lên báo là một khả năng xoay chuyển, nhưng cũng chỉ là một cơ hội mà thôi, nhưng dựa theo hậu quả lại rất có khả năng làm cho thị trường chứng khoán gia tộc hoàn toàn sụp đổ, làm cho gia tộc tiêu đời.

Gia tộc của Tây Nhã không muốn báo truyền thông cũng là hành động bất đắc dĩ.

Dù sao, ai cũng không thể chơi cuộc chiến dư luận đến trình độ cao như Bạch Tiểu Thăng.

Hai bên ăn ý mới tạo thành truyền thông khó kiếm được tin tức, cũng làm Bạch Tiểu Thăng không điều tra được nội dung liên quan.

Bạch Tiểu Thăng khẽ gật đầu, xem như đã hiểu vì sao ngay cả Hồng Liên cũng không điều tra ra được.

Bởi vì rất nhiều dữ liệu không được đăng lên, Hồng Liên có siêu thần đến mấy cũng không có cách nào biết được.

Cho dù không thể đi được con đường dư luận này, theo Bạch Tiểu Thăng thấy, cũng có rất nhiều thủ đoạn khác để khống chế ngược lại.

Ngài Taylor - cha của Tây Nhã kinh doanh một gia tộc lớn như vậy trong mấy chục năm mưa gió từng trải quá rất nhiều mưu kế đặc biệt không tầm thường, sẽ không thể không nghĩ ra được.

Ông lại không hề có thủ đoạn phản công sao?

Ông lại cụt hứng trơ mắt nhìn gia tộc rơi xuống như thế sao?

Bạch Tiểu Thăng lại thấy tò mò.

- Lúc này, gia tộc chúng tôi cùng đường, chỉ đành phải làm một ít hợp đồng kinh doanh cắt thịt với doanh nghiệp thứ ba để lấy về trước một khoản tiền tới duy trì vốn lưu động, ứng phó hợp đồng bất bình với xí nghiệp lớn kia.

Tây Nhã nói:

- Cũng chính là những hợp đồng và séc mà tôi qua lấy hôm nay. Sau đó, các người cũng biết rồi, tôi bị tấn công ở trên đường trở về.

- Tôi có lý do tin tưởng đây cũng là hành động của công ty kia! Trừ bọn họ ra, sẽ không ai tính kế chúng tôi như vậy cả!

Tây Nhã trầm giọng và nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng:

- Anh Tiểu Thăng, tôi biết anh chắc chắn đang nghĩ chúng tôi đã đến tình cảnh, vì sao cũng không áp dụng một chút thủ đoạn cực đoan đi đánh trả đối phương, dù sao ngay cả kẻ địch cũng xác định, cùng lắm thì cá chết lưới rách thôi.

Bạch Tiểu Thăng thấy Tây Nhã nói như thế thì khẽ gật đầu, hỏi:

- Vì sao?

- Bởi vì chúng tôi kiêng kỵ!

Tây Nhã khó nhọc nói:

- Công ty này có bối cảnh đáng sợ, nếu như chúng tôi áp dụng cách thức đặc biệt, sợ rằng... sẽ làm cho cả gia tộc cũng khó có thể đặt chân ở Ganand!

Nghe Tây Nhã nói như thế, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh lập tức kinh ngạc.

Đối thủ lại đáng sợ như thế sao? !

- Bọn họ có lai lịch gì mà có thể khiến cho các người kiêng kỵ như vậy?

Bạch Tiểu Thăng cũng không nhịn được ngạc nhiên nói.

Đã đến tình trạng nguy cơ đứng trước cái sống và cái chết mà bọn họ vẫn kiêng kỵ đối phương sao?

Điều này đủ thấy đối phương cũng không tầm thường gì.

Bọn họ không lựa chọn sử dụng cách thức đặc biệt sẽ dẫn đến kinh doanh tổn thất nặng nề thậm chí phá sản, nếu áp dụng sẽ làm đối phương tức giận, làm cho gia tộc của Tây Nhã không có miếng đất cắm dùi ở chỗ này!

Đây phải là bối cảnh tốt tới mức nào chứ!

Tây Nhã hạ quyết tâm nói cho Bạch Tiểu Thăng biết.

Cô gằn từng chữ:

- Anh Tiểu Thăng, công ty này chịu sự quản lý của tập đoàn Chấn Bắc!

Bạn cần đăng nhập để bình luận