Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2058: Người sau lưng (2)

Jenny cũng là một người thông minh, tất nhiên hiểu đạo lý này. Cô ta cũng không tiện tiếp tục xuất hiện ở trước mặt Phó thị trưởng Samba và Bạch Tiểu Thăng.

Thứ nhất là ảnh hưởng tới tâm trạng hai người kia. Thứ hai, chính là trên đường Jenny qua đây cũng xem như đã xác nhận được một việc. Cô ta muốn nhanh chóng báo cáo với BOSS của mình, nên cần một không gian độc lập.

Nhìn theo lão John đi cùng Phó thị trưởng Samba và Bạch Tiểu Thăng rời đi, Zach tiến đến bên cạnh Jenny, cười theo nói:

- Cô Jenny, cô xem bây giờ ngài John không thể phân thân, tôi tạm thời dẫn cô đi tới trong phòng khách, nghỉ một lát vậy?

Jenny lập tức nhìn Phó tổng giám đốc Zach cười quyến rũ nói:

- Vậy đành phải làm phiền ngài rồi, Phó tổng giám đốc Zach.

Nụ cười này thật sự khiến cho Phó tổng giám đốc Zach có cảm giác toàn thân tê dại, làm cho anh ta tươi cười đầy vẻ ga lăng ấm áp.

- Mời, mời cô đi bên này!

Phó tổng giám đốc Zach nhiệt tình nói.

Bỏ lại chuyện bên kia không nói, Phó tổng giám đốc Zach dẫn Jenny đến một phòng khách được trang hoàng theo phong cách cao cấp, lại căn dặn người tới bưng trà rót nước, mang hoa quả tới, thậm chí còn muốn tự mình ở lại nói chuyện, có thể nói là đãi ngộ với Jenny cực cao.

- Ngài Zach, tôi thấy anh vẫn nên đi qua chỗ ngài John đi. nếu chẳng may ông ấy có chuyện cần gọi ngài thì sao. Tôi ngồi ở đây là được rồi.

Jenny ngồi ở trên sô pha mỉm cười nói:

- Chờ bên anh làm xong chuyện, chúng ta lại trò chuyện cũng không muộn.

Người đẹp này không chỉ xinh đẹp còn rất tâm lý, ân cần.

Zach suy nghĩ một lát, cảm thấy cũng hợp lý, lập tức mỉm cười nói:

- Vậy, tôi lại đi qua đó xem thử. Cô Jenny ở đây có bất kỳ nhu cầu nào, cứ có thể nói với bọn họ, tôi sẽ cho người chờ ở bên ngoài.

Jenny lập tức cười, gật đầu.

Lúc này Zach mới xoay người rời đi, trước khi đi còn căn dặn người bên ngoài vài câu, lúc này mới đi qua bên phía Tổng giám đốc John chờ đợi sai bảo.

Thật ra, Phó tổng giám đốc Zach cũng muốn đi qua thể hiện.

Trước đây không lâu, anh ta ở dưới tầng suýt nữa chọc ra phiền toái lớn, lúc này không biểu hiện tốt một chút để bù đắp lại là quả thật không tốt.

Khi thấy Zach đi rồi, Jenny lại đợi một lúc, tin chắc không có ai quấy rầy, lúc này mới lấy điện thoại di động ra, bấm một số điện thoại gọi đi.

Đợi cuộc gọi được kết nối, Jenny lập tức sốt ruột không chịu được nói:

- Cô Caroline, tôi là Jenny, tôi có chút việc muốn báo cáo với cô!

Cô Jenny này không ngờ là do Caroline – quản lý ở tập đoàn Chấn Bắc khu Bắc Mỹ phái tới!

...

Nghĩ tới trước đây, Bạch Tiểu Thăng ở khu Bắc Mỹ đã làm cho Caroline dính đầy bụi đất, thậm chí đánh mất cơ hội cạnh tranh chức thị trưởng thành phố Ganand, tiến vào giới chính trị.

Caroline vô cùng thù hận Bạch Tiểu Thăng, kiên quyết đứng bên phía Phó tổng giám đốc Ma Căn.

Bất kể Bạch Tiểu Thăng là cố ý hay là vô tình, hành động của anh đã vô hình trung làm lớn mạnh lực lượng “phái phía Đông” của trụ sở chính Tập đoàn Chấn Bắc, mà muốn động tới Bạch Tiểu Thăng, “phái phía Đông" lấy Lộ Thành An, Lý Vận Nguyên dẫn đầu các phó tổng giám đốc tất nhiên sẽ không dễ dàng đồng ý.

Phó tổng giám đốc Ma Căn, Caroline một mặt giống như tay thợ săn yên lặng chờ cơ hội, một mặt bắt đầu lôi kéo tất cả lực lượng có thể giúp đỡ bọn họ.

Lần này tổng giám đốc sự nghiệp khu Châu Phi bị bệnh nhẹ, có thể sẽ từ chức. Khu Châu Phi tồn tại hai vị chính và phó giám đốc điều hành. Đến lúc đó người lên chức có thể là giám đốc điều hành, cũng có khả năng là trợ lý của ông ta. Nhưng giám đốc điều hành có khuynh hướng lập trường trung lập, mà phó giám đốc điều hành qua lại rất gần với đám người Ma Căn.

Lần này Caroline phái rất nhiều đặc sứ qua, trên danh nghĩa thăm viếng khảo sát, tìm cơ hội hợp tác giữa hai khu lớn, thật ra là cố gắng hết sức hợp tác nhiều hơn với các doanh nghiệp trực tiếp do phó giám đốc điều hành quản lý, làm cho công trạng của cá nhân của ông ta được nâng cao, không lâu sau đó có thể có đầy đủ bản lĩnh cạnh tranh địa vị cao hơn.

Còn nữa, giữa bọn họ cũng là tồn tại một vài hợp tác không muốn người khác biết.

Cũng bởi vì vậy, lần này Jenny phải chạy đến Lục Không bàn chuyện hợp tác. Lục Không mới bỏ qua cơ hội ở chỗ Đoàn doanh nghiệp Trung Quốc. Dù sao kinh doanh lớn như vậy, hợp tác nhiều như vậy, cái này bù cái kia, cá và chân gấu không thể nhận được cả hai.

Phó giám đốc điều hành khu Châu Phi tất nhiên càng có khuynh hướng hợp tác với khu Bắc Mỹ đang phát triển, vừa nắm được công trạng không nói, sau lưng cũng có thể nhận được thêm nhiều lợi ích hơn.

Cho nên “Lục Không" mới phải từ chối kiến nghị của thành phố Dilu, đồng thời đánh ra lý do ngụy trang cần chỉnh đốn nội bộ.

Bọn họ trăm tính ngàn tính lại không tính ra đến, lần này trong Đoàn doanh nghiệp Trung Quốc sẽ có Bạch Tiểu Thăng. Trong lúc vô ý Bạch Tiểu Thăng biết được tình hình bên này, càng làm anh thêm tò mò.

Lúc này:

- Cái gì, cô nói nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng ở Lục Không à? Hắn đi cùng Đoàn doanh nghiệp Trung Quốc với thăm quan Châu Phi, không ngờ lại đến đó à?

Bên kia điện thoại, Caroline nghe xong báo cáo, cũng cảm thấy kinh hãi.

- Nhưng bây giờ hắn còn không biết tôi do ngài phái đi, hắn thậm chí không biết bất kỳ tin tức gì của tôi cả.

Jenny nói rất chắc chắn với Caroline.

Ở trong điện thoại, Caroline trầm giọng nói:

- Vậy cô chú ý che giấu thân phận, cũng bảo lão John... Thôi đi, tôi đã từng gặp lão John của Công ty Lục Không rồi, đó là một cáo giá, ông ta biết nên làm thế nào.

Sau đó, Caroline nghi ngờ nói:

- Bạch Tiểu Thăng không có việc gì lại chạy đến Công y Lục Không làm gì? không phải Lục Không không sắp xếp cho đoàn doanh nghiệp Trung Quốc khảo sát à?

Nghe Caroline hỏi thăm, Jenny vội vàng nói:

- Đúng vậy, lão John đã từ chối lời mời của Phó thị trưởng địa phương, lại không ngờ Bạch Tiểu Thăng tự nhiên tìm tới cửa. Vậy ngài nói xem, tôi có cần tiếp tục bàn riêng với lão John nữa không?

Ở khu Bắc Mỹ, Bạch Tiểu Thăng có "uy danh hiển hách", ngay cả Caroline cũng nhiều lần thua thiệt dưới tay hắn, Jenny không thể không khiếp sợ được.

Hơn nữa cô ta không muốn xảy ra vấn đề, lại làm cho phu nhân Caroline trút cơn giận đến trên người cô ta. Vết xe đổ còn thiếu sao...

Cho nên Jenny muốn báo cáo lên, hỏi thăm ý của Caroline.

Bên kia điện thoại rơi vào trong sự im lặng. Jenny cũng không dám đi quấy rầy, cứ yên tĩnh chờ đợi như vậy.

Mãi đến khi trong điện thoại truyền đến giọng nói chắc chắn của Caroline:

- Cứ làm theo kế hoạch đã định, không thay đổi, sau đó chờ đợi chỉ thị của tôi.

- Tôi đã rõ!

Jenny vội nói.

Trong điện thoại, giọng nói Caroline vừa chậm rãi lại nhã nhặn nói:

- Jenny à, cô nói xem, tôi đối xử với cô thế nào?

Jenny nghe vậy liền sửng sốt, sau đó vội cười nói:

- Ngài đối với tôi còn tốt hơn cả chị em ruột! Ngài đã cho tôi tất cả!

- Vậy nếu như tôi cần cô làm ra một chút hy sinh cho tôi thì sao?

Caroline ung dung nói.

Những lời này làm cho Jenny đột nhiên có cảm giác tóc gáy dựng ngược. Cô ta không nhịn được hít thở dồn dập:

- Hy… hy sinh thế nào, thưa cô Caroline?

Bên kia điện thoại, Caroline sang sảng cười sang sảng nói:

- Tôi chỉ đùa với cô thôi.

- Cho dù thật sự có bảo cô phải hy sinh, tôi cũng sẽ làm cho cô nhận được nhiều hơn mất! Tôi đã bao giờ bạc đãi người khác đâu!

Caroline lại nói.

- Vâng, vâng.

Jenny vội cười nói.

- Được rồi, cô tạm thời cứ theo dõi tình hình, làm theo kế hoạch đã định đã. Sau này tôi sẽ liên lạc lại với.

Caroline nói với giọng điệu ấm áp.

Sau đó, điện thoại bị ngắt.

Jenny cầm điện thoại di động, duy trì một động tác này mất mấy giây, mới có thể rũ tay xuống, để điện thoại di động xuống, ánh mắt phức tạp nhìn màn hình đã tắt.

Bởi vì mấy câu nói vừa rồi, trán cô ta đã lấm tấm mồ hôi.

- Bảo tôi hi sinh, nếu tôi không nhận lời thì sợ rằng chỉ còn có một con đường chết.

Jenny lẩm bẩm nói:

- Cô Caroline, tôi hy vọng vừa rồi là cô đang nói đùa với tôi thôi!

- Quá dọa người!

Ở Ganand nước M tại Bắc Mỹ xa xôi, vẻ mặt Caroline không cảm xúc nhìn điện thoại trên bàn, tao nhã uống cà phê.

- Người đàn ông Bạch Tiểu Thăng này, anh thả ra cho hắn một phần, sẽ phạm phải sai lầm trí mạng, cho nên tôi phải làm ra một chuẩn bị ổn thoả tốt đẹp.

Caroline thì thào tự nói và bỗng nhiên tươi cười, giảo hoạt giống như một con hồ ly nghìn năm vậy:

- Nếu như tất cả quân cờ đều biến thành một cái bẫy đưa cho Bạch Tiểu Thăng, làm cho bên kia trở thành một quả mìn lớn, làm cho Bạch Tiểu Thăng biết rõ muốn chết, cũng nhất định phải đi tới đá một cái. Sau đó, ầm…"

Caroline bỗng nhiên cười khanh khách:

- Nghĩ thôi cũng cảm thấy thật thú vị!

Bạn cần đăng nhập để bình luận