Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2106: Giao hàng tới cửa (1)

Bạch Tiểu Thăng trò chuyện với Lục Vân, Giả Thành Sơn về suy nghĩ mình lấy thành phố Beach làm trụ cột thương nghiệp, cho hai người một bản phô tô về chính sách ưu đãi thương nghiệp của thành phố Beach dành cho anh để hai người về suy nghĩ. Sau khi tiễn hai người rời đi, Bạch Tiểu Thăng quay ngược về phòng, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đã bước vào.

Vừa rồi, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đều không ở đây nên không biết tình hình đám người Bạch Tiểu Thăng trò chuyện thế nào. Lúc này, bọn họ tất nhiên sẽ hỏi một chút.

Bạch Tiểu Thăng nói thật với Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh, nói Lục Vân và Giả Thành Sơn có hứng thú với ý tưởng thương nghiệp này của anh, hơn nữa gần như chắc chắn sẽ tham dự vào trong đó, bảo bọn họ nên chuẩn bị trước.

- Anh Tiểu Thăng, anh thật lợi hại! Các người mới trò chuyện bao lâu, cũng chỉ có nửa giờ đã có thể thuyết phục được ngài Lục Vân và ngài Giả Thành Sơn, quá đỉnh!

Lâm Vi Vi nhìn Bạch Tiểu Thăng và trực tiếp giơ hai ngón tay cái, quả thật là bộ dạng vô cùng bội phục.

Nếu như hai vị bá chủ thương nghiệp Lục Vân và Giả Thành Sơn công nhận ý tưởng của Bạch Tiểu Thăng, đồng thời ra sức triển khai hoạt động chuyện này, Bạch Tiểu Thăng lại thật sự như hổ thêm cánh, có thể sáng tạo ra một kỳ tích trong giới kinh doanh.

Tư tưởng thương nghiệp này của Bạch Tiểu Thăng, cũng sẽ thay đổi bố cục thương nghiệp của một địa khu, thậm chí sẽ để lại một nét bút lớn trong giới thương nghiệp của, mang tới cho rất nhiều doanh nghiệp một thời cơ và biến hóa tốt khó có thể tưởng tượng được.

Suy nghĩ một chút có thể chứng kiến cảnh tượng rầm rộ đó, Lâm Vi Vi cũng có chút hưng phấn, đồng thời tự hào vì Bạch Tiểu Thăng.

Lôi Nghênh cũng cười nói:

- Ngài Lục Vân còn có Giả Thành Sơn đều ở trong cấu trúc liên minh thương nghiệp của Tiểu Thăng. Trước kia, Tiểu Thăng mang tới cho bọn họ nhiều thu hoạch kinh doanh như vậy, bọn họ chỉ sợ là đang bánh ít đi qua, bánh quy đưa lại, ít nhiều cũng có chút mặt mũi!

- Vẫn là kế hoạch của anh Tiểu Thăng tốt! Bọn họ biết nhìn hàng!

Lâm Vi Vi kiên trì như vậy.

Bạch Tiểu Thăng lập tức cười, nói với Lâm Vi Vi:

- Được được, cô không cần khen tôi như vậy, tôi cũng đỏ mặt đấy.

Lâm Vi Vi trực tiếp làm mặt quỷ.

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng lại nói:

- Nhân vật giống như ngài Lục Vân và Giả Thành Sơn, thuyết phục bọn họ thì đơn giản cũng không đơn giản. Chuyện bọn họ không tán thành, cô có nói mấy ngày mấy đêm, nói tới thủng trời, bọn họ cũng chưa chắc công nhận. Nếu là chuyện bọn họ cảm thấy hứng thú thì căn bản không cần tốn nước miếng, thời gian một hai chén trà nhỏ nói ra, khiến cho bọn họ thấy được vài điều thực chất, vậy là đủ rồi. Mà bản thân chuyện này vừa vặn phù hợp với hứng thú của bọn họ, với khẩu vị của bọn họ mà thôi.

Đây cũng là “nguyên nhân” thật sự Bạch Tiểu Thăng chỉ dùng trong thời gian cực ngắn, đã có thể thuyết phục được hai bá chủ thương nghiệp lớn.

Nghe anh nói như vậy, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh lập tức gật đầu.

Tiếp theo, đẩy mạnh chuyện này đâu vào đấy là được. Liên quan đến vấn đề quan trọng thì không thể gấp được.

- Đúng rồi.

Lâm Vi Vi hình như nhớ tới điều gì, nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Vừa rồi, khi các người đang nói chuyện, em nhận được một cuộc điện thoại, anh đoán là ai gọi tới.

Lâm Vi Vi rõ ràng không thật sự muốn để cho Bạch Tiểu Thăng phải đoán, một giây tiếp theo đã trực tiếp cho ra đáp án:

- Là Matida của công ty Yorkgo kia gọi tới.

- Cô ta sao?

Bạch Tiểu Thăng Vi Vi khẽ nhíu mày, bất chợt lại giãn ra.

Anh nghĩ ra rồi.

Lúc đó, tổng giám đốc Fiwood và Matida của công ty Yorkgo trình diễn một cảnh tượng trò khôi hài “đưa" bọn họ một ít manh mối điều tra mới. Bạch Tiểu Thăng nói duy trì một tuần án binh bất động, bên này lại thật sự một không có động tác lớn.

Cho dù điều tra cũng chỉ là bảo nhân viên Bộ giám sát ngầm điều tra.

Xem ra, đối phương không chờ nổi.

- Thú vị thật, hai ngày nay tôi vẫn nghĩ, có phải cũng nên có tin tức hay không.

Lôi Nghênh cũng xoa cằm mỉm cười nói.

- Matida kia hẹn tôi buổi chiều uống cà phê, nói có việc muốn nói với tôi. Địa điểm là một quán cà phê ở Mulango. Cô ta nói cô ta vừa vặn tới bên này làm việc.

Lâm Vi Vi hỏi:

- Vậy tôi đi gặp cô ta nhé?

Bạch Tiểu Thăng nghe vậy cười nói:

- Người ta đi thật xa tới, gặp một lần cũng là chuyện đương nhiên.

Lâm Vi Vi gật đầu, nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, tiếp tục hỏi thăm:

- Vậy tôi nên trò chuyện với cô ta thế nào?

Bạch Tiểu Thăng nhìn thấu suy nghĩ của những người này nhưng không vạch trần, nhìn thấu mà không nói ra, tất nhiên có rất nhiều chú ý trao đổi. Lâm Vi Vi muốn nhờ Bạch Tiểu Thăng chỉ điểm.

- Như vậy đi, đến lúc đó cô đi nói vậy với cô ta...

Lúc này, Bạch Tiểu Thăng bày mưu đặt kế một hồi với Lâm Vi Vi.

Lâm Vi Vi liên tục gật đầu, đáp ứng nói:

- Được, được, hiểu rõ.

Nghe bọn họ trò chuyện xong, Lôi Nghênh nói:

- Nếu đã vậy, tôi sớm sắp xếp, trao đổi tiến độ và phương thức với những nhân viên Bộ giám sát.

- Cực khổ.

Bạch Tiểu Thăng nói với bọn họ:

- Chúng ta cũng bắt đầu bận rộn rồi. Tôi cũng phải nhanh chóng lên kế hoạch cho tập đoàn doanh nghiệp khu Đại Trung Hoa còn có xí nghiệp riêng của chúng ta, thế nào cũng phải tham dự vào tư tưởng thương nghiệp bên này.

Bạch Tiểu Thăng rầu rĩ nói:



- Phù, lại chết bao nhiêu tế bào não rồi. Tôi nghe nói, dùng não quá độ sẽ bị rụng tóc, chờ đến lúc tôi trung tuổi, liệu có bị trọc đầu hay không...

Điều này lại không thể nói trước được. Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đều khẽ cười một tiếng.

...

Hai giờ chiều, ăn cơm trưa xong, Lâm Vi Vi xuất hiện ở trong quán cà phê trên một con phố thương mại tương đối nổi tiếng ở thành phố Mulango.

Quán cà phê này nằm sát đường, có kính thủy tinh, ngồi ở bên trong vừa lúc có thể nhìn thấy cảnh đường phố.

Một vài người dân địa phương và khách du lịch đều thích hưởng thụ sự yên tĩnh ở đây.

Sau khi Lâm Vi Vi vào cửa, đã thấy có người đứng dậy, hưng phấn vẫy tay với cô. Đó chính là cô thư ký của Fiwood ở công ty Yorkgo - Matida.

Lâm Vi Vi đi qua báo với bồi bàn mình muốn gọi cà phê rồi mỉm cười đi tới.

- Lâm, đã lâu không gặp!

Matida đáng yêu như em gái nhà bên, thân thiết chào hỏi Lâm Vi Vi.

Trên thực tế, cô ta còn lớn tuổi hơn cả Lâm Vi Vi.

- Đã lâu không gặp, Matida, gần đây có khỏe không?

Lâm Vi Vi mỉm cười trả lời và ngồi xuống đối diện với Matida.

Vẻ mặt Matida lập tức trở nên tiều tụy, còn vén tóc, mỉm cười nói:

- Lâm, cảm ơn sự quan tâm của cô, tôi, tôi vẫn tốt.

Lâm Vi Vi gật đầu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận