Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1295: Bạch Tiểu Thăng hướng tới vô địch! (1)

Bạch Tiểu Thăng đứng trên đài, mặt hướng về phía đài chủ tịch.

Trên đài hội nghị, Suoen Si, Trầm Bồi Sinh, Dư Hưng Diệu, Sophia, Phương Bắc Quân, Trữ Nhược Lan, Ryan năm vị Sự Vụ Quan Chấp Hành đang ngồi trên đó, còn có hai vị quản lý cấp cao tổng bộ không biết tên cùng ngồi. Tổng cộng có chín người.

Trong những người này, Trầm Bồi Sinh là người không có tư cách cũng như không có lý do gì ngồi ở nơi đó nhất.

Dù sao, hắn cũng là đối tượng vấn trách lần này. Nào có đạo lý ngồi ở trên đài hội nghị, làm bạn với "Chủ Thẩm quản", "Bồi Thẩm Đoàn" được cơ chứ!

Thế nhưng, Suoen Si lại vẫn cứ mời hắn đi qua ngồi !

Suoen Si rõ ràng là đang hướng về những người khác, công nhiên truyền lại một loại ám chỉ không tầm thường, là một sự bao che đối với Trầm Bồi Sinh!

Cổ đại có Quan Quan Tương Vệ, hôm nay chẳng lẽ Suoen Si cũng muốn công khai chơi trò bao che đồng liêu này của mình sao?

Không cần nghĩ sâu cũng biết rõ, sở dĩ Suoen Si là như vậy, là căn cứ vào lợi ích mà cân nhắc.

Là đơn thuần không muốn ở chỗ này bao biện làm thay, tránh cho đi quá giới hạn, chọc giận Tổng giám đốc bộ sự nghiệp Khu Châu Á, Tưởng Quát, hay là chỉ muốn kết tình nghĩa cùng với Trầm Bồi Sinh?

Cái này còn chưa biết chừng.

Nhưng mà mỗi một loại khả năng, cũng đáng giá cho Suoen Si làm như vậy.

Dù sao thì quyền phán xét cũng ở trong tay hắn.

Hắn làm thế nào, trả giá cần thiết cũng không lớn, mà thu hoạch lại rất kinh người!

Ở dưới đài, vẻ mặt Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh rất nghiêm túc, nhíu lông mày nhìn cái cảnh này.

Tổng giám đốc bộ sự nghiệp khu Châu Á không ở đây, Tổng giám đốc bộ sự nghiệp khu Châu u lại bao che như thế, bây giờ lập trường của Phương Bắc Quân cũng chưa rõ ràng, năm người sự vụ Quan Chấp Hành lại có hai vị ủng hộ Trầm Bồi Sinh, vừa rồi họ còn công nhiên hướng về những người bên cạnh, tiến hành ngôn ngữ lừa dối.

Trước mắt phía bên mình đối mặt, quả thực chính là một hồi "Tai nạn" !

Hai người đều có chút bận tâm, nhìn Bạch Tiểu Thăng đang đứng trên đài.

Dưới sự đối lập lớn như thế mà có thể lên trận, chỉ có một mình hắn!

Hai người mình đây đều không có cách nào chia sẻ với hắn, mà chỉ có thể ở phía dưới ngầm cổ động mà thôi.

Một bên khác, Lâm Ngọc, Trình Lưu lại nhìn nhau, nhìn bóng lưng của Bạch Tiểu Thăng, cười lạnh.

Họ Bạch thật sự cho rằng đột nhiên đến, cùng Hạ lão đầu chơi trò man thiên quá hải, liền có thể đánh bọn họ trở tay không kịp, để bọn họ vạn kiếp bất phục sao?

Chỉ là trò cười!

- Lão sư nói không sai, Hạ lão đầu tử kém chính là nhân mạch, hiện tại lại mất đi thực quyền thì không còn ý nghĩa gì nữa mà Suoen Si tiên sinh không giúp chúng ta! Họ Bạch coi như đem cái chứng cứ nào đến, thì lại thế nào, thật có thể khiến cho cái chứng cứ đó áp đảo nhiều người như thế này sao?

Lâm Ngọc thậm chí đè thấp âm thanh nói nhỏ với Trình Lưu.

Trình Lưu vẫn thận trọng trước sau như một, cũng cười lạnh mà nói với Lâm Ngọc.

- Chỉ e đây là thủ đoạn cuối cùng của Hạ Hầu Khải và Bạch Tiểu Thăng, chỉ cần chúng ta vượt qua được lần này, bọn hắn đúng thật là hết biện pháp, chân chính không làm gì được nữa.

Lâm Ngọc gật đầu.

Nhìn trên đài Suoen Si "Thiên vị", đội hình sự vụ Quan Chấp Hành ủng hộ lão sư nhà mình, khóe miệng hai người đều nổi lên ý cười.

Trận "Nguy cơ" này, đối với phe mình mà nói, thật sự tồn tại sao?

- Cho dù có nguy cơ, đó cũng là nguy cơ của Bạch Tiểu Thăng! Mày căn bản không có biết được, đội hình mà mày đối mặt mạnh mẽ tới cỡ nào!

Lâm Ngọc cười lạnh nhìn bóng lưng bạch Tiểu Thăng.

Trên đài, chỉ có một mình Bạch Tiểu Thăng lẻ loi trơ trọi, đối mặt với một đám người đang nhìn chăm chú ở trên đài hội nghị.

Biểu hiện trên mặt Dư Hưng Diệu, Trữ Nhược Lan giống như cười mà không phải cười.

Sophia một mặt yên lặng, ánh mắt chăm chú.

Phương Bắc Quân vẫn thưởng thức cây bút trong tay, không có nhấc đầu lên.

Ánh mắt của Ryan trầm ổn, thần sắc vẫn luôn bình thản.

Hai vị quản lý cấp cao tổng bộ lại có ánh mắt khác nhau.

Trong mọi ánh mắt, có đùa cợt, có xem kỹ, có không thèm để ý, có nghiền ngẫm.

Giống như chỉ có thiếu mỗi ủng hộ.

Trầm Bồi Sinh mang theo mấy phần cười lạnh, lười biếng mà nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Sắc mặt Bạch Tiểu Thăng hoàn toàn yên lặng như trước đây, giống như không nhìn thấy loại cục diện không công chính này, càng không có bất kỳ phẫn nộ nào, chỉ là yên lặng chỉnh lý vật trong tay, yên lặng chuẩn bị.

Suoen Si cười nhìn xem Bạch Tiểu Thăng, lại về phía Trầm Bồi Sinh.

Phát giác Suoen Si nhìn chăm chú chính mình, Trầm Bồi Sinh liền đổi một bộ thần sắc rất cảm kích, cười gật đầu với Suoen Si.

Trầm Bồi Sinh tin tưởng, Suoen Si nhất định có thể đọc được ý nghĩa sâu sắc của "sự khiêm nhường" có chủ ý của mình.

- Lần này ông giúp tôi, lần sau, tôi sẽ báo đáp ông!

Tổng giám đốc bộ sự nghiệp khu Châu u, nếu như có thể có được tình “Hữu nghị” của một vị lập tức sẽ trở thành Tổng Giám đốc chấp hành khu Châu Á, sẽ là giá trị tới cỡ nào chứ.

Trầm Bồi Sinh tin tưởng Suoen Si là một người thương nhân Châu u, sẽ tính rõ ràng được khoản này.

- Tôi có thể bắt đầu chưa, Suoen Si tiên sinh.

Bạch Tiểu Thăng phát biểu, âm thanh trong sáng, chữ chữ rõ ràng, không lẫn lộn một chút tâm tình nào.

Suoen Si một bộ phong thái thân sĩ, làm cái tư thế “mời”.

Bạch Tiểu Thăng lễ phép gật đầu, nhìn về phía Trầm Bồi Sinh, ánh mắt cũng biến thành sắc bén như ưng.

- Trầm Bồi Sinh tiên sinh, ông ở khu Đại Trung Hoa nhậm chức mấy chục năm, trở thành Đại sự vụ quan hơn mười năm, công lao trong nhiệm kỳ của ông là không cần phải nói, công ty rất ngợi khen đối với ông, thăng chức, đồng thời cho ông hưởng thụ rất nhiều ưu đãi, nhưng mà ông đã đối đãi với sự tín nhiệm của tập đoàn như thế nào?

Ánh mắt Bạch Tiểu Thăng sắc bén như đao, nhìn thẳng vào hai mắt của Trầm Bồi Sinh.

Bạch Tiểu Thăng mặc kệ có bao nhiêu người ủng hộ Trầm Bồi Sinh, mặc kệ bên mình thế đơn lực cô ra sao.

Một khi mặt đối mặt, vậy thì xuất kiếm thôi !

Giờ này ngày này, Bạch Tiểu Thăng hắn cầm chứng cứ vô cùng xác thực, nhất định phải đem Trầm Bồi Sinh tru diệt ở ngay tại nơi này!

Nếu như có người công nhiên bao che, bất luận là ai, Bạch Tiểu Thăng đều muốn đấu đến cùng.

Nếu là có người chuyện lớn hóa nhỏ, hắn liền dám việc nhỏ hóa to!

Tập đoàn là nhà mình, ai dám làm loạn nó, mình liền diệt người đó!

Bá khí của bạch Tiểu Thăng bắt nguồn từ nội tâm tuôn trào ra.

Hắn có thân phận người thừa kế làm át chủ bài cuối cùng, càng yên tâm vì có chỗ dựa vững chắc hơn, phút cuối hắn có thể ra nhiều thủ đoạn hơn nữa.

Đường đường chính chính, thì hắn đường đường chính chính.

Còn nếu giở trò, hắn sẽ giở trò hơn!

Bạch Tiểu Thăng trung khí mười phần, tiếp tục nói tiếp.

- Trầm Bồi Sinh ông ở khu Đại Trung Hoa kết bè kết cánh, làm việc theo ý cá nhân, vì người khác mà thiết kế chuyện, dùng người không khách quan.

- Ông đến nâng đỡ nhiều người phụ trách sản nghiệp khu vực tỉnh, khiến cho bọn hắn phát triển thế lực của riêng mình, khuyến khích một số sự vụ quan nên bị trục xuất, cũng như chiếm giữ các vị trí quan trọng.

- Ông ở trong tối lệnh cho cấp dưới đem tư sản thuộc sở hữu của tập đoàn rút ra, thành lập một công ty ở bên ngoài xí nghiệp, dựa vào một ít người ủng hộ bên trong tập đoàn, tiếp tục trộm tài nguyên của tập đoàn.

- Ông lợi dụng chức vụ của mình, bài trừ những người đối lập, đem những người có thể uy hiếp được các người trục xuất ra khỏi tập đoàn.

- Ông...

Bạch Tiểu Thăng một hơi trần thuật mười hai mục tội lớn của Trầm Bồi Sinh.

Sắc mặt Trầm Bồi Sinh âm trầm, ánh mắt dữ tợn, nghe qua liền bất tri bất giác ngồi thẳng người.

Suoen Si nhìn Trầm Bồi Sinh một chút, nhưng người sau lại không có phát hiện.

Giống như tất cả sự chú ý của Trầm Bồi Sinh đều rơi vào trên người Bạch Tiểu Thăng.

Rất nhanh, Bạch Tiểu Thăng trần thuật xong tất cả tội danh.

Suoen Si cười ha ha, mở miệng nói.

- Bạch Tiểu Thăng, những thứ mà cậu nói, chỉ là tội danh không rõ ràng, hời hợt, cậu có gì để chứng minh những cái này hay không?

- Có.

Bạch Tiểu Thăng khẳng định.

Dứt lời, hắn nhìn về phía bên kia, ra hiệu cho Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh mở màn hình chiếu.

Từ sau khi Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đi vào, liền phối hợp với nhân viên công tác, đã sớm chuẩn bị hoàn tất các dụng cụ cần thiết.

Trong phòng họp lớn này, có một tấm màn hình chiếu chiếm trọn một mặt tường, có thể đem chi tiết nhỏ bé nhất phơi bày ra.

Nhìn thấy bạch Tiểu Thăng ra chỉ thị, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh để cho nhân viên kỹ thuật phát hình đã chuẩn bị trước.

Một phần chứng cứ được phát trên màn.

Có dấu lăn tay, ký tên chứng minh, có bản hợp đồng bản gốc, có các dạng văn thư công và tư, có thư tín mà mọi người gửi cho nhau.

Những chứng cứ được liên tục chiếu ra, bạch Tiểu Thăng một bên miêu tả đâu ra đó.

Tất cả chứng cứ, vừa vặn khớp với mười hai hạng mục phạm tội.

Tất cả chứng cứ đều liên quan đến một người!

Bạn cần đăng nhập để bình luận