Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1379: Demi Rose sắp bùng lửa giận (2)

Sau Khi Bạch Tiểu Thăng tỉnh lại, ngồi an tĩnh đọc sách.

Demi Rose cũng ở một bên nhìn lên sách, chỉ bất quá, kiểu gì cũng sẽ dành thời gian len lén hung dữ trừng mắt lườm Bạch Tiểu Thăng một chút.

Nếu như ánh mắt có sức mạnh như ánh sáng, cô ấy hận không thể đem Bạch Tiểu Thăng đâm thủng trăm ngàn lỗ.

Đó mới giải được hận !

Đúng thời điểm Demi Rose sử dụng "tấn công bằng ánh mắt ", Lâm Vi Vi đi tới, đi vào ngồi cạnh Bạch Tiểu Thăng.

Khác với Lôi Nghênh, chỗ ngồi của cô ấy ở phía sau. Đối với mọi chuyện phát sinh bên này, không có nhận biết.

Lâm Vi Vi còn ngáp một cái, rất xin lỗi chủ nhân chỗ ngồi, mỉm cười nói với Bạch Tiểu Thăng,

- Anh Tiểu Thăng, thật sự xấu hổ. Em buồn ngủ quá, lên là đi ngủ một giấc sâu, cho tới tận bây giờ đây.

Những ngày gần đây, cô ấy cũng vội vàng chuẩn bị cho chuyện xuất hành của Bạch Tiểu Thăng, ban đêm ngủ rất muộn, tự nhiên mệt mỏi không chịu được.

- Không có gì, vừa rồi anh cũng ngủ được một giấc. Dù sao còn rất lâu mới đến được, thừa dịp thời gian này nghỉ ngơi một chút, ngủ bù luôn khoảng thời gian này. Hơn nữa, thiếu nữ ngủ thêm một lát, rất tốt với da đấy.

Bạch Tiểu Thăng nói giọng ôn hòa, mỉm cười với Lâm Vi Vi.

Thái độ này tương phản hoàn toàn đối với mình lúc vừa rồi!

Sau khi Demi Rose nghiến răng nghiến lợi, quay sang đánh giá Lâm Vi Vi.

Một người mang vẻ đẹp gợi cảm của phương Tây, một người mang vẻ đẹp thuần khiết của phương Đông.

Hai người đều có vẻ đẹp trời ban, không ai thua thua ai, đơn thuần nói đến dáng người cũng cân sức ngang tài.

Cho dù Lâm Vi Vi hơi thua một chút dữ dằn, lại càng có loại cảm giác vừa phải.

Ánh mắt Demi Rose lướt trên người cô ấy, càng nhìn ánh mắt càng lộ ra địch ý.

Mỹ nữ nhìn mỹ nữ, bẩm sinh mang theo bài xích, điều này ở trong khoa học, xưng là " đồng tính đẩy nhau" . . .

- Tỉnh ngủ, bỗng nhiên thấy hơi khát.

Lâm Vi Vi thì thào nói.

Bạch Tiểu Thăng kéo ra ngăn tủ nhỏ bên cạnh mình, trực tiếp cầm ra một bình nước trái cây, vặn ra đưa sang.

Lâm Vi Vi ngòn ngọt cười, nhận lấy và há cái miệng nhỏ uống.

Bạch Tiểu Thăng lại từ bên trong một ngăn tủ nhỏ khác, cầm ra một túi hạt, tách mở miệng đưa cho cô,

- Bổ sung thêm vitamin.

- Cái này có béo không?

Lâm Vi Vi có chút do dự.

- Sẽ không đâu.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười giơ lên một quyển tạp chí trong tay,

- Mới vừa rồi, anh còn đọc trong một trang, có nói bổ sung hạt thích hợp, sẽ rất tốt với phụ nữ.

Lâm Vi Vi tò mò nhìn đi qua, lập tức thì thào nói,

- Đây là chữ nước nào?

- Tiếng Tây Ban Nha.

Bạch Tiểu Thăng nói.

Lâm Vi Vi cầm lấy túi hạt, mỉm cười nghiêng người dựa vào chỗ ngồi cạnh Bạch Tiểu Thăng,

- Em cũng không hiểu, anh Tiểu Thăng, anh đừng lừa em.

Bạch Tiểu Thăng cười,

- Anh có thể đọc cho em nghe một đoạn, em nghe một chút sẽ biết rõ, không phải anh nói bậy.

- Được.

Lâm Vi Vi cũng lập tức hứng thú,

- Hiếm khi em được sếp lớn đọc sách cho nghe, vậy em cũng phải nghiêm túc lắng nghe một chút.

Bạch Tiểu Thăng liền cầm lấy quyển tạp chí kia, dung tiếng Hoa dịch lại nội dung phía trên đọc cho Lâm Vi Vi nghe.

Lâm Vi Vi cười hì hì, một bên nghe, một bên dùng hai ngón tay giống như cây xanh nhạt cầm ra từng loại hạt đặt ở trong miệng, ưu nhã nhai lấy.

Ở bên cạnh, Demi Rose dữ dằn trừng mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Nam nhân thối này!

Chính mình đưa ra tám vạn bảng Anh, cũng đều không đọc sách cho mình nghe !

Thế mà trực tiếp đọc cho nữ nhân bên cạnh nghe !

Từ trong lời nói của nữ nhân kia, Demi Rose tự nhiên nghe ra, đây cũng là một cái tùy tùng.

- Mình còn không bằng một nữ tùy tùng của anh ta?!

Demi Rose hận đến không thể chịu được.

Demi Rose vốn đã sản sinh "Địch ý" với Lâm ViVi, ánh mắt càng mang vẻ u oán, hàm răng như tuyết trắng nhẹ nhàng cắn môi dưới.

Lâm Vi Vi ngồi ở góc khuất nên vừa vặn không nhìn thấy biểu hiện của Demi Rose, nhưng mà Bạch Tiểu Thăng lại có thể nhìn thấy, bất quá Bạch Tiểu Thăng căn bản coi như không thấy, còn có ý nghĩ rất lớn trong đó "Tôi khiến cô phải tức chết ".

Bạch Tiểu Thăng cũng là đường đi còn dài, không có gì để tiêu khiển, đụng phải cô nàng Demi Rose này, trong lòng tự nhiên chợt nảy sinh một điểm ác cho thú vị.

Cô nàng tự cho là có tiền, toàn bộ thế giới đều có thể vây quanh bản thân mình, có lẽ thiếu, chính là loại "Dạy dỗ " này.

Bạch Tiểu Thăng dùng rất có giọng nói rất từ tính, đọc xong một đoạn tạp chí.

Lâm Vi Vi nghe được thì rất hứng thú, còn Demi Rose thì cảm thấy như đang nhận hình phạt.

- Anh Tiểu Thăng nói tiếng Tây Ban Nha thật tốt, nói thêm cho em xem còn có nội dung gì thú vị không?

Lâm Vi Vi còn rất thích lắng nghe.

Bạch Tiểu Thăng gật gật đầu, bắt đầu tìm kiếm thêm nội dung tạp chí, dịch từng cái cho cô ấy nghe.

- Đủ rồi !

Bên cạnh, bỗng nhiên truyền đến một tiếng nói tức giận.

Lâm Vi Vi kinh ngạc nhìn sang, bỗng thấy gương mặt Demi Rose lạnh lùng, giống như nợ cô ta bao nhiêu tiền, nhìn cũng không nhìn Lâm Vi Vi, trực tiếp trừng mắt về phía Bạch Tiểu Thăng,

- Vị tiên sinh này, xin anh yên tĩnh một chút được không? Nơi này là không gian công cộng, không phải nơi ở tư nhân của anh!

- Anh đừng có quá đáng !

Demi Rose nghiến răng nghiến lợi, dữ dằn nói.

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng.

Lâm Vi Vi lại có chút xấu hổ, cô ấy thật sự tưởng là bọn họ nói chuyện, gây ảnh hưởng đến người khác. Tuy nhiên cô cũng cảm thấy phản ứng của cô gái này có điểm không thích hợp, đối xử với Bạch Tiểu Thăng vô cùng. . ."Ác liệt" .

Nhưng mà bọn họ "Đã làm sai trước", nên Lâm Vi Vi nhanh chóng nở nụ cười xin lỗi.

Gương mặt lạnh lùng của Demi Rose căn bản không để ý tới Lâm Vi Vi xin lỗi, hừ một tiếng rồi kéo mạnh rèm vải chỗ mình lại.

Lâm Vi Vi thấy nhàm chán, xấu hổ cười một tiếng, chuyển hướng sang Bạch Tiểu Thăng đè thấp giọng nói,

- Chị ở sát vách. . .

- Khả năng có bệnh thần kinh, vừa rồi anh thấy một tiếp viên nam hàng không, còn nửa quỳ vì cô ấy phục vụ kia mà.

Bạch Tiểu Thăng nói làm như có thật.

Lâm Vi Vi đồng tình nhìn rèm vải bên kia một chút,

- Đáng tiếc, xinh đẹp như vậy. À, không đúng, nếu mà bệnh thần kinh, còn có thể đi máy bay. . .

Không còn nói chuyện về Demi Rose, Lâm Vi Vi bắt đầu nhỏ giọng hỏi Bạch Tiểu Thăng,

- Lúc đợi chuyến bay, Thorne tiên sinh gọi điện thoại tới nói, sắp xếp xong xuôi nhà hàng, muốn phái xe tới đón tiếp chúng ta, anh Tiểu Thăng, anh bảo em từ chối, vì sao thế ? Vậy chúng ta qua đó như thế nào, bắt taxi à?

Trước khi lên máy bay, Bạch Tiểu Thăng cự tuyệt cái hảo ý này của Thorne.

Sau khi lên máy bay, Lâm Vi Vi còn chưa kịp hỏi.

- Khoa Lý Sâm Kevin, an hem Arrie, đang ở trong các thành phố gần thành phố chúng ta tới, đường xe mất có ba giờ, bọn họ nói đến đón chúng ta, chúng ta cũng không thể từ chối tấm lòng tốt được.

Bạch Tiểu Thăng cười giải thích với Lâm Vi Vi,

- Chỉ là lên máy bay, điện thoại di động tắt đi, không có cách nào liên hệ. Nhưng mà anh đã nhắn tin, nói cho bọn họ biết đại khái thời gian đến nơi, sau khi xuống máy bay sẽ liên lạc lại.

Nghe Bạch Tiểu Thăng giải thích như thế, Lâm Vi Vi lập tức gật gật đầu.

Kỳ thực Lâm Vi Vi còn rất hợp nhau với Arrie.

Arrie đã sớm muốn mời cô đến Châu u làm khách, giới thiệu nhiều địa phương lãng mạn.

Lâm Vi Vi cũng mong chờ từ lâu.

Có một cơ hội như thế, tự nhiên cô rất vui mừng.

. . .

Demi Rose nằm ở chỗ ngồi của mình, loáng thoáng còn có thể nghe được, đối phương bàn luận về mình, nói mình bị bệnh thần kinh.

Demi Rose hận không thể giật rèm vải ra, mắng to đối phương, nhưng mà như thế cũng quá đanh đá một chút, căn bản không xứng với thân phận của cô.

Thời điểm Demi Rose nghiến răng nghiến lợi, cũng may giọng nói bên ngoài ngừng bặt, tiếng bước chân cũng xa dần.

Cô gái kia dường như là rời đi.

Demi Rose vụng trộm nhấc lên một góc rèm, nhìn thấy rèm vải đối diện cũng kéo lên, nam nhân chán ghét kia tựa hồ lại trốn đi ngủ.

- Ngủ, ngủ như chết !

Demi Rose xì một tiếng, trong lòng còn mắng,

- Mục đích của chúng ta thế nhưng là giống nhau, anh cũng đừng lại để cho tôi gặp được, bằng không, tôi phải dẫn người xé miệng của anh, đoạt vệ sĩ của anh, lại đem nữ thư ký của anh đánh thành đầu heo. . .

Demi Rose ngầm ngầm đã quyết tâm đưa ra quyết định này.

Demi Rose không tính toán được "Đến thời điểm làm sao trút giận", bất tri bất giác ngủ thiếp đi.

Chờ tiếng nhắc nhở máy bay hạ xuống vang lên, cô mới tỉnh lại, giãn ra một cái lưng mỏi như mèo.

Ngủ được cũng không tệ lắm, tâm tình Demi Rose cũng đỡ một ít, kéo rèm ra liền liếc nhìn đối diện, nhìn chằm chằm vào gương mặt "Đáng ghét" của Bạch Tiểu Thăng, cô còn ngầm ngầm quyết định, máy bay hạ cánh nhất định phải tiếp cận hắn, đến lúc phải khiến cho hắn biết rõ rằng, đã đến địa bàn của mình, khiến cho hắn sống không bằng chết !

Sau khi máy bay dừng hẳn, tiếp viên hàng không thông báo cho mọi người chuẩn bị xuống máy bay, các hành khách bắt đầu lục dục chuẩn bị.

Bạch Tiểu Thăng cầm đồ vật của mình lên, đi ra khỏi chỗ ngồi nhanh chóng đi ra ngoài, cả quá trình cũng không thèm liếc nhìn về phía Demi Rose ngồi bên cạnh.

Lâm Vi Vi ở phía sau cũng bước nhanh tới, đi sau lưng Bạch Tiểu Thăng.

Demi Rose ngấm ngầm nhìn chằm chằm Bạch Tiểu Thăng, trong đôi mắt đẹp ấy lại ẩn ẩn lóe ra quang mang "Cừu hận cùng hưng phấn".

Nơi này là thành phố Bristol Sayr là sân nhà của nàng!

Máy bay vừa hạ cánh, nàng đã muốn cho cái tên người Châu Á này đẹp mắt !

Bạn cần đăng nhập để bình luận