Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2254: Những câu nói làm người ta tổn thương (1)

- Chúng ta lại gặp mặt rồi, ngài Alger!

Bạch Tiểu Thăng tươi cười, ở trước mặt mọi người nhiệt tình bắt tay Alger. Người nào không biết, còn tưởng hai người là bạn thân thiết đấy.

- Chúng ta lại gặp mặt...

Đối mặt với Bạch Tiểu Thăng, Alger cố cười gượng, lúc bắt tay, trong lòng lại không yên ổn.

Trước đây, hắn cảm thấy bị Bạch Tiểu Thăng làm cho mất mặt, trong lòng mới căm hận, lại muốn ép Bạch Tiểu Thăng phải cúi đầu ký hợp đồng với mình, bởi vậy mã heo che tim mà nghe theo lời Lisa kiến nghị, âm mưu hãm hại Bạch Tiểu Thăng.

Những chuyện sau đó huyên náo lớn như vậy, hắn cũng không muốn.

Nhưng mũi tên đã rời cung không thể nào quay trở lại được, lại thêm cậu ruột Wagner quyết tâm muốn trừng trị người Trung Quốc này, hắn có thể không giúp một tay sao?

Nhưng chẳng ai ngờ được người Trung Quốc này rơi vào đường cùng còn có thể xoay chuyển được tình thế, không ngờ lại là bạn thân của con trai đại tù trưởng tối cao!

Vào giây phút Alger biết được điều đó, quả thật cảm giác như mình đạp trúng tấm sắt, gãy xương đau đớn nào ai biết...

Cậu hắn Wagner và ngài Mira cấp trên của cậu hắn đã trực tiếp bị bắt giam.

Mà hắn, ban đầu có là người trong ban ngành đặc biệt của Osan tìm tới cửa, những người này thật ra không làm khó hắn, nói đã nắm giữ tất cả chứng cứ về hắn, có thể lập tức truy tố hắn, đưa hắn đi khu mỏ ở phía tây bắc Osan để cải tạo cả đời.

Nếu hắn không muốn thì quay trở về thương lượng với Hogson cha hắn xem nên cho Osan, cho đại tù trưởng tối cao một câu trả lời thế nào...

Alger đương nhiên không muốn để cho cuộc sống của mình "thoải mái" như vậy nên đồng ý với "kiến nghị" của những người này, hốt hoảng trốn về trong nhà.

Hogson mới từ Châu u trở về suýt nữa bị con ruột làm cho tức chết.

Hogson đặc biệt gọi Vanas về, đóng kín cửa lại thương lượng với ông ta trong suốt hai ngày, lúc này mới để cho Vanas dẫn theo Alger tới cửa xin lỗi, nhằm giải quyết chuyện này.

Lúc này, Alger gặp lại Bạch Tiểu Thăng có cảm giác sợ hãi.

Ngay cả Vanas cũng nghiêm túc hơn khi thấy Bạch Tiểu Thăng ở đây.

Osan cho người Trung Quốc này một danh hiệu cố vấn thương mại đặc biệt gì đó, đây là chức vụ quỷ gì chứ? Ông ta chưa từng nghe qua!

Phía sau chuyện này lại có âm mưu gì? Cho dù ông ta còn không biết, nhưng luôn cảm thấy hoảng hốt lo sợ.

Khi thấy Bạch Tiểu Thăng nhiệt tình bắt tay Alger, Trần Phi Tù cười, làm một động tác "mời", có vẻ rất khách sáo với Vanas và Alger.

- Mời hai vị ngồi.

Vanas, Alger lại ngồi xuống.

Trần Phi Tù và Bạch Tiểu Thăng cùng ngồi đối diện với bọn họ. Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh cũng ngồi vào bên cạnh.

Có người hầu đi qua đưa trà và điểm tâm tới cho bốn người Bạch Tiểu Thăng, Trần Phi Tù.

- Các vị đi đường xa đến đây, có cần uống chén trà, nghỉ ngơi một lát không?

Trần Phi Tù mỉm cười, lộ ra hàm răng trắng và nói với hai người Vanas.

- Ngài Awakwalakra không cần khách sáo đâu, chúng tôi vừa mới uống một chén trà rồi.

Vanas cười và khách sáo nói.

Alger cũng cố nặn ra một nụ cười.

Trần Phi Tù thật sự không khách khí nữa, mỉm cười nói:

- Thật sao? Vậy thì tốt lắm, chúng ta lại đi thẳng vào vấn đề, đỡ phải nói đến bữa trưa cũng không nói xong lại tiếp đón hai vị không được chu đáo.

Bọn họ ngồi xuống, còn không mấy hàn huyên đã nói thẳng vào vấn đề chính, cũng khiến cho Vanas và Alger cảm thấy bị áp lực.

Vanas hắng giọng một cái, liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng rồi nhìn Trần Phi Tù mỉm cười nói:

- Ngài Awakwalakra, ngài quả nhiên là một người làm việc thực tế, điều này làm tôi rất kính phục. Chỉ có điều... Bây giờ bắt đầu luôn à? Làm vậy có thể… hơi bất tiện hay không.

Ý của Vanas là Bạch Tiểu Thăng dù sao cũng chỉ là một người ngoài, ông ta có mấy lời không tiện nói ra.

Bạch Tiểu Thăng rất bình tĩnh cầm một chén trà lên, uống từng hớp nhỏ.

- Không có gì bất tiện cả. Hôm nay ngài Vanas muốn nói gì đều có thể nói ở trước mặt mấy người bạn này của tôi. Cho dù là liên quan đến bí mật riêng tư cũng vậy. Ngài cho rằng danh hiệu cố vấn thương mại đặc biệt của ngài Bạch là giả sao? Tôi có thể nói cho ngài biết, đây là quyết định chính thức của đại tù trưởng tối cao, ở Osan không gì hữu hiệu hơn điều này!

Trần Phi Tù nói vô cùng chắc chắn.

Sau đó, Trần Phi Tù mỉm cười liếc nhìn Alger, nói với ẩn ý sâu xa:

- Hơn nữa chuyện trước đây không phải là bắt đầu từ người bạn này của tôi sao? Vậy giải quyết chuyện này ngay trước mặt anh ấy mới đúng chứ!

Alger cảm giác như đang nói mình nên rất không tự nhiên, nâng chén trà lên che giấu cảm xúc.

Vanas cười khan một tiếng:

- Nếu đã vậy, tôi sẽ bắt đầu luôn.

Lúc này Trần Phi Tù mới gật đầu.

- Chuyện kia đã mang tới phiền toái không nhỏ cho ngài Bạch Tiểu Thăng và cho Osan. Lần này chúng tôi tới đây là biểu đạt sự áy náy của mình. Chuyện đó đều là do Alger trẻ người non dạ, cộng thêm bị một người người phụ nữ tên là Lisa mê hoặc, mới gây ra sự cố đó. Nhưng những điều Alger làm sau đó đều là do Mira, Wagner cứng rắn yêu cầu, hắn mới làm chuyện không nên làm, phạm phải sai lầm không nên có. Chúng tôi hy vọng bên phía Osan có thể bỏ qua mâu thuẫn lúc trước, rộng lượng tha thứ cho hắn, gia tộc Hogson chúng tôi sẽ vô cùng cảm ơn, đồng thời lên kế hoạch trong vòng năm năm tăng thêm đầu tư vào Osan, hy vọng có thể hàn gắng lại mối quan hệ giữa hai bên, hi vọng sẽ không vì chuyện này mà ảnh hưởng đến tương lai của hai bên.

Vanas nói những lời này có thể xem là chuồn chuồn đạp nước.

Cái này là muốn lật sang một trang mới.

Trần Phi Tù không nhịn được chợt cười lạnh, không để ý đến ánh mắt dò hỏi của Vanas mà liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng nói:

- Anh thấy thế nào?

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười để chén trà trong tay xuống.

Vanas và Alger không hẹn mà cùng nhìn anh.

- Nếu ngài Vanas đã thay mặt Alger lên tiếng, vậy tôi thay cậu lên tiếng được chứ?

Bạch Tiểu Thăng hỏi Trần Phi Tù.

Trần Phi Tù Nhất Nhạc làm một động tác "mời" rất lịch sự.

Vanas thấy thế thì lập tức muốn lên tiếng.

Trần Phi Tù không để cho Vanas có cơ hội này, nói ngay trước mặt của ông ta và Bạch Tiểu Thăng:

- Anh là cố vấn thương mại đặc biệt do ba tôi quyết định, trong chuyện này lại là người trong cuộc, còn là người bạn thân thiết nhất của tôi, anh thay tôi lên tiếng đâu chỉ không thành vấn đề, tất cả do anh tới quyết định cũng được! Nếu anh nói chuyện này cho qua, tôi sẽ lập tức đi báo lại với ba tôi. Quyết định của anh chính là quyết định của tôi!

Trần Phi Tù nói xong còn liếc nhìn Vanas.

Lời Vanas định nói lập tức nghẹn trong cổ họng.

- Ngài Awakwalakra, ngài nói vậy thì không tốt lắm đâu.

Bên cạnh, Alger gượng cười nói chen vào:

- Anh ta chỉ là một cố vấn mà thôi, làm sao có thể làm chủ thay ngài...

Alger thấy, nếu để cho người Trung Quốc này quyết định chuyện này, nhất định sẽ cực kỳ bất lợi cho bọn họ!

Alger vừa nói xong, trái tim Vanas lập tức rơi xuống, không nhịn được trừng mắt ngăn cản hắn.

Bây giờ là tình huống gì, Alger có quyền lên tiếng sao? Hắn vẫn không biết rõ tình cảnh của mình à?

Vanas thật muốn mắng thằng cháu ngu ngốc này của mình.

Trần Phi Tù quay sang nhìn Alger, ánh mắt lạnh lùng.

- Ngài ở nhà tôi, chỉ trích tôi nói không đúng, hay là nói quyết định này của ba tôi là sai?

- Tôi không có ý này, tôi chỉ là...

Alger chợt biến sắc, vội nói.

Vanas hận không thể bịt miệng người cháu này lại.

Nói bậy một câu còn chưa đủ, lại muốn nói tiếp à!

- Ngài chỉ là cái gì? Ở đây có phần cho ngài nói chuyện sao, ngài Alger!

Trần Phi Tù lạnh lùng nói:

- Hay là ngài cảm thấy không cần thiết phải đàm phán nữa!

Ánh mắt, lời nói của Trần Phi Tù làm cho Alger sợ đến mức co rúm người lại.

Vanas vội vàng mỉm cười nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Tôi cũng đồng ý với quyết định của ngài Awakwalakra, ngài Bạch, mời ngài tới phát biểu ý kiến một chút!

Bạch Tiểu Thăng nhìn thấy cảnh tượng trước mặt như vậy thì cười nhạt, liếc nhìn Trần Phi Tù.

Lúc này vẻ mặt Trần Phi Tù mới trở lại bình thường, làm một động tác "mời" với Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng cũng không khách sáo nữa, liền mở miệng.

- Những gì ngài Alger đã làm trước đây, chúng tôi không quan tâm ngài ấy là cố tình hay không, cũng không quan tâm ngài ấy có phải bị uy hiếp, không thể làm theo ý mình hay không. Chúng tôi chỉ nhìn kết quả, không hỏi nguyên nhân!

Bạch Tiểu Thăng chậm rãi nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận