Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2358: Làm ăn lớn (1)

Bạch Tiểu Thăng buồn cười nhìn ngài Lever trước mặt này, ít nhiều có chút bất đắc dĩ, hai bên mới gặp nhau lần đầu, còn chưa hiểu rõ, ông ta đã muốn lôi kéo một người xa lạ như mình cùng phát tài.

Nghe thế nào cũng có cảm giác hơi khoa trương.

Nhưng Bạch Tiểu Thăng nhìn ra được ngài Lever này là nghiêm túc, không phải nói đùa, hơn nữa từ chi tiết nhỏ này cũng có thể kết luận người này không phải là kẻ lường gạt gì.

Thời buổi bây giờ có vài kẻ lừa đảo sẽ cải trang thành người thành công, trà trộn ở những nơi nhân vật nổi tiếng thường lui tới, hoặc giả vờ tình cờ gặp người, tay không bắt sói trắng, mượn con gà để trứng, thủ đoạn lừa gạt vô số khó có thể đề phòng được, người bị mắc lừa cũng không ít.

Cao thủ lừa đảo rất khó bị nhìn ra, bởi vì bọn họ đã luyện lời nói và việc làm thậm chí tư duy rất tốt, làm người ta khó phân biệt được thật giả.

Nhưng tình huống này sẽ không xảy ra ở trên người của Bạch Tiểu Thăng.

Lấy thân phận của Bạch Tiểu Thăng bây giờ, anh qua lại tiếp xúc đều là các ông trùm thật sự, thấy nhiều "Hàng thật", tất nhiên có thể lập tức phát hiện ra “hàng giả".

Kẻ địch của Bạch Tiểu Thăng cũng đều là người giỏi giang, Bạch Tiểu Thăng đấu trí đấu tâm cùng bọn họ còn không bị thua thiệt, làm sao có thể bị những kẻ lừa đảo lừa được.

Hơn nữa, Bạch Tiểu Thăng làm việc đều là chức vụ lớn, còn làm đến Phó Bộ giám sát của tập đoàn ở trụ sở chính, có kẻ xảo quyệt nào mà chưa gặp qua, có thể nói là chuyên môn đấu với những kẻ "lừa đảo", đầu óc sớm được luyện kỹ rồi.

Cho nên Bạch Tiểu Thăng đảo mắt nhìn qua lại có thể đoán được ngài Lever này đúng là một doanh nhân, hơn nữa từ lúc ông ta nói tới việc kinh doanh của gia tộc, có thể thấy được vẻ kiêu ngạo, tự hào trên gương mặt ông ta, cũng biết việc kinh doanh của nhà bọn họ cũng không nhỏ, ông ta cũng rất khiêm tốn.

Về phần tại sao bèo nước gặp nhau, Ngài Lever lại chắc chắn mình có thể hợp tác kinh doanh với ông ta? Có thể người ta cũng có ánh mắt quan sát và tiêu chuẩn phán đoán riêng.

Bạch Tiểu Thăng còn chưa có tự luyến đến mức cho rằng người bên ngoài không có được ánh mắt và suy nghĩ như mình.

- Vậy không biết Ngài Lever muốn hợp tác kinh doanh gì với tôi vậy?

Bạch Tiểu Thăng hỏi.

Lever cười hì hì, không hề e ngại nói thẳng:

- Kinh doanh hương liệu.

Bạch Tiểu Thăng sửng sốt, ban đầu còn tưởng rằng là loại hợp tác gì.

Chỉ là... hương liệu thôi sao?

Bạch Tiểu Thăng có rất nhiều công ty riêng nhưng không có liên quan đến lĩnh vực này, nhưng anh quản lý khu Đại Trung Hoa của tập đoàn Chấn Bắc, phía dưới có trăm nghìn doanh nghiệp của tập đoàn, muốn chọn ra ba bốn công ty chuyên môn kinh doanh hương liệu cũng không khó.

- Ngài Bạch, ngài cho rằng kinh doanh cái này nhỏ sao?

Lever qua sắc mặt và lời nói đã nhìn ra ý này của Bạch Tiểu Thăng, lập tức cười khanh khách nói.

- Sao có thể thế được.

Bạch Tiểu Thăng nhún vai một cái nói:

- Trong lịch sử thương mại của thế giới, đồ sứ, tơ lụa, lá trà, hương liệu Châu Á đều là sản phẩm được ưa chuộng, tồn tại đỉnh cao trong buôn bán, tôi làm sao có thể cho rằng kinh doanh hương liệu là nhỏ được. Ở trong lịch sử Trung Hoa, hương liệu như hồ tiêu đã có thời còn đắt hơn vàng.

- Nhưng sau khi hội nhập toàn cầu, kết nối tin tức nhanh hơn, những nơi có nhu cầu hận không thể đồng thời biết rõ các nơi trên thế giới, vận chuyển càng có hiệu suất nhanh nhất từ trước tới nay, sẽ không lại xuất hiện thị trường nào đắt hơn vàng nữa. Tôi lại chưa từng làm nghề này, nếu tùy tiện tiến vào, nếu làm ăn nhỏ thì tôi không có hứng thú, bỏ vốn lớn lại không cạnh tranh được với các ông trùm trong ngành.

Bạch Tiểu Thăng nói thật:

- Hơn nữa, tôi thật sự không có hứng thú lắm về điều này.

Bạch Tiểu Thăng nói đến đây lại mỉm cười:

- Hơn nữa nếu thật sự muốn tìm phía hợp tác, hình như ngài Lever cũng không nên dựa vào duyên phận như thế, không phải nên sàng lọc sau đó khảo sát à?

Lever nhìn thanh niên Trung Quốc trước mắt chậm rãi nói chuyện, trong ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc và thưởng thức.

Người này cho ông ta cảm giác mãnh liệt - đối phương tuyệt đối không phải là nhân vật tầm thường!

- Sàng lọc? Khảo sát? Điều đó cần phải có thời gian, mà bây giờ tôi thiếu nhất chính là thời gian.

Lever xúc động nói.

Vậy ông còn uống một cốc cà phê uống tới hết cả buổi sáng...

Bạch Tiểu Thăng rất bình tĩnh, trong lòng lại thầm phỉ nhổ.

Lever liếc nhìn xung quanh rồi đứng dậy, đi tới ngồi xuống bên cạnh Bạch Tiểu Thăng, mỉm cười nói:

- Ngài Bạch, tôi thấy ngài là một người thông minh. Trung Quốc các người có câu châm ngôn 'không nói vòng vo trước mặt người thông minh', tôi nói thẳng nhé.

Bạch Tiểu Thăng cũng muốn nghe thử ông ta muốn nói thẳng gì với mình.

- Hương liệu này quả thật nhiều loại tới mức đếm không xuể, có cái có thể ăn, có cái có thể dùng, từ thức ăn đến mỹ phẩm đều có tác dụng quả thật quá rộng.

Lever nói.

- Lại nói bên Kustier, ngài vừa thưởng thức qua thức ăn của bọn họ, có phải thấy ăn rất ngon, vị rất đặc biệt đúng không?

- Dân địa phương tăng thêm hương liệu, ít nhất mỗi món ăn đều thêm ba loại trở lên, món ăn phức tạp thậm chí phải tăng tới mười loại, khoa trương, chính là khoa trương như vậy đấy.

- Ngoài việc đó ra, sản phẩm đặc biệt như son môi, mỹ phẩm của bọn họ ở đây cũng được thêm vào hương liệu đặc biệt. Có thể nói Kustier là một trong những quốc gia thích hương liệu trên thế giới.

Bạch Tiểu Thăng gật đầu, lẩm bẩm nói:

- Theo tôi được biết, Châu Á cũng có đất nước thích hương liệu tương tự như vậy.

Lever nói tiếp:

- Trước đây không lâu, Kustier gặp phải một trận sóng thần hiếm có, thật không khéo đã phá hỏng mấy nhà kho chuyên tích trữ hương liệu của mấy nhà xưởng. Số hương liệu vốn có thể tự cấp tự túc trên thị trường đã bị đả kích lớn, mà tôi đã nắm giữ 80% hương liệu còn lại của đất nước này trong tay, đương nhiên trên mặt nổi thì không ai biết, tôi cũng sẽ không để lộ ra tin tức này, làm vậy chẳng khác nào kéo thù hận cho mình, ngài hẳn có thể hiểu được điều này.

Bạch Tiểu Thăng gật đầu, sau đó nghi ngờ nói:

- Những nhà xưởng hương liệu này hoàn toàn có thể nhập khẩu bổ sung.

Lever muốn nhân cơ hội lũng đoạn thị trường hương liệu của Kustier, sợ rằng sẽ thành người si nói mộng.

Lever cười ha hả:

- Ngài không biết sóng thần mang đến cho bọn họ tổn thất lớn tới mức nào đâu. Muốn vận chuyển đường biển và đường hàng không nhanh thì phải xây dựng trên cơ sở có đủ tài chính chống đỡ. Mấy công ty này tập trung, liên kết với nhau để báo tàu biển chở khách chạy định kỳ mua đồ, kết quả nửa đường gặp phải bão, thuyền chìm. Bây giờ, bọn họ đã nhóm lửa trên người, bản thân khó bảo đảm, còn nhập hàng thế nào được chứ.

Bạch Tiểu Thăng lập tức thầm than thở, sóng thần này cũng đã khiến cho ngành hương liệu ở Kustier gặp phải tai họa ngập đầu.

- Vậy những người cùng ngành ở nước ngoài hẳn đã biết tình hình bên này, không có ai muốn nhân cơ hội đánh vào thị trường bên này sao?

Bạch Tiểu Thăng hỏi.

Lever vỗ đùi:

- Hừ, bọn họ ngược lại muốn nhưng căn bản không biết rõ bên đây khan hiếm nhất là hương liệu gì?

Bạch Tiểu Thăng nhất thời kinh ngạc.

- Ví dụ như dân bản xứ gọi là hương liệu Mary Ha, Siracaka, tất cả đều phải được nghiền thành bột. Anh đi miêu tả với bên cung ứng hàng hóa ở Châu u, Châu Mỹ, Châu Phi, bọn họ cũng không biết là gì vậy.

Lever nói:

- Người của Kustier lại rất ương ngạnh, biết rõ để cho người ngoài tiến vào thị trường trong nước mình thì bọn họ sẽ không có cơ hội đông sơn tái khởi, cho nên bọn họ cắn răng không đi tìm kiếm tài chính ở bên ngoài, càng không có người nào chịu tiết lộ những hương liệu nghiền thành bột kia, vậy làm sao có hàng nhập vào được.

Bây giờ đang là thời đại thông tin mà thật sự còn có thể có chuyện như vậy sao? Bạch Tiểu Thăng cũng thấy kinh ngạc.

Lever mỉm cười nói:

- Cho nên, tôi thậm chí có thể bảo đảm những doanh nhân hương liệu ở nước khác cũng đừng mong vào được.

Bạch Tiểu Thăng nhìn Lever với ý tứ sâu xa.

- Nghe ngài Lever nói vậy, hình như ngài biết à? Những người Kustier kiên cường kia hình như đặc biệt thẳng thắn với ngài đấy.

Lever nghe vậy liền cười hì hì:

- Không nói dối gì anh, vợ tôi chính là người Kustier, ba vợ tôi chính là thương nhân buôn bán hương liệu ở đây. Nếu không, cơ hội này làm sao có thể rơi xuống trên đầu tôi được!

Lúc này Bạch Tiểu Thăng mới hiểu rõ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận