Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1943: Tin tức tốt của Mã Vĩ Tiễn (1)

Người gọi điện thoại tới cho Bạch Tiểu Thăng muộn thế này chính là Mã Vĩ Tiễn, lâu như vậy, cuối cùng ông ta cũng có tin tức. Trước đây, anh nửa đe dọa nửa thu mua mới khiến cho kẻ gió chiều nào xoay chiều ấy này ra sức, làm việc cho mình.

Khi đó, Mã Vĩ Tiễn tuyên bố, có cấp trên trong công ty của mình biết được bí mật của Ambre, biết những việc Caroline bày mưu đặt kế cho Ambre làm những chuyện đó. Ông ta nói có thể thu xếp cho Bạch Tiểu Thăng và người kia gặp mặt một lần.

Lúc đó, Bạch Tiểu Thăng nghĩ ra tay từ Ambre trước rồi mở rộng tới các sản nghiệp kinh doanh khác của gia tộc của Caroline, một đường tìm hiểu nguồn gốc, kéo tơ bóc kén, cuối cùng làm rõ ràng xem gia tộc của Caroline rốt cuộc xâm chiếm bao nhiêu tài sản của tập đoàn Chấn Bắc, cũng tiện tính toán với cô ta.

Sở dĩ, Bạch Tiểu Thăng thà ra tay từ bên ngoài cũng không muốn dùng quyền của mình ở Bộ giám sát tại trụ sở chính để đột phá từ bên trong tập đoàn tất nhiên cũng có đạo lý của anh.

Thứ nhất, Caroline nắm giữ tập đoàn Chấn Bắc khu Bắc Mỹ nhiều năm, còn có phó tổng giám đốc Ma Căn che chở nên căn cơ thâm hậu, độ khó để điều tra lớn tới mức nào thì có thể tưởng tượng được, cuối cùng rất có khả năng sẽ không có kết quả.

Thứ hai, Bạch Tiểu Thăng cũng sợ đánh rắn động cỏ, làm người ta đề phòng.

Cho nên có con đường Mã Vĩ Tiễn này, Bạch Tiểu Thăng vẫn rất chờ mong.

Chỉ có điều lúc này, tin tức do Mã Vĩ Tiễn đưa tới lại đúng vào thời điểm mọi người bận rộn nhất, Lâm Vi Vi khó tránh khỏi tiếc nuối:

- Tại sao mọi chuyện lại cùng nhau tới thế, đây là muốn mệt chết người à?

Lôi Nghênh nhún vai, biểu thị đúng lúc không có cách nào.

Bạch Tiểu Thăng ra hiệu cho hai người không lên tiếng, sau đó bấm điện thoại nhận nghe máy.

Theo Bạch Tiểu Thăng thấy, chuyện anh lén hợp tác với gia tộc phía sau đám người Tây Nhã và Jack vẫn cần phải giữ bí mật. Anh hi vọng thành lập một liên minh thương mại nhỏ ở Bắc Mỹ, làm nguồn thương mại bí mật của mình.

Cho dù chính thức ký hợp đồng với những gia tộc kia xong, Bạch Tiểu Thăng cũng sẽ báo bọn họ biết - đừng tuyên bố ra bên ngoài!

Để cho những gia tộc kia buông tha cơ hội tuyên truyền tốt như vậy cũng hơi khó, cũng sẽ khiến cho bọn họ nghi ngờ nguyên nhân Bạch Tiểu Thăng phải làm như vậy.

Nhưng dù sao cũng có cách.

Bạch Tiểu Thăng nói cho bọn họ biết, ít ngày nữa sẽ giật dây bắc cầu cho bọn họ hợp tác lớn với phía bên ngoài, trong thời gian có thể sẽ rất gần.

Bạch Tiểu Thăng còn nói cho bọn họ biết, thân là quản lý cao cấp tầng của tập đoàn Chấn Bắc, anh không được phép làm như vậy.

Vì vậy, anh hi vọng bọn họ làm việc khiêm tốn, không nói ra ngoài.

Tin tưởng lợi ích chung quy có thể giải quyết được chuyện liên quan đến vấn đề lợi ích, những gia tộc kia sẽ sẵn lòng cắm đầu đi kiếm số tiền lớn hơn.

Mà lúc này, Bạch Tiểu Thăng cũng không hy vọng Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh vô tình nói ra miệng bị Mã Vĩ Tiễn nghe được.

Đây là cẩn thận cơ bản nhất.

Lúc này Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh yên tĩnh trở lại.

Bạch Tiểu Thăng đã bắt đầu nói chuyện với Mã Vĩ Tiễn.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh không lên tiếng, lắng tai nghe.

- Thật sao? Ngài Mã đã tìm được cơ hội thích hợp cho chúng tôi gặp mặt à? Rất tốt, đúng là vất vả cho ông rồi.

- Ừ, hóa ra cấp trên của ngài sắp tham gia một bữa tiệc, ngài muốn chúng tôi nhân cơ hội này đi tiếp xúc với ông ta à? Có thể.

- Ngài đã chuẩn bị xong thiệp mời của bữa tiệc à? Ngài đã có lòng rồi. Ngày mai tôi sẽ cho người ta qua lấy.

- Thời gian diễn ra bữa tiệc là tối ngày kia. Địa điểm ở... Được, tôi nhớ kỹ rồi.

- Lần này, cho dù không có cơ hội gặp mặt riêng nhưng không sao, ngài Mã tôi còn phải cảm ơn ngài. Ngài không cần tự trách làm gì.

- Chuyện tôi đã hứa với ngài thì ngài cứ yên tâm đi. Tôi quyết không nuốt lời, sẽ thực hiện cùng với bữa tiệc ngày kia.

Bạch Tiểu Thăng và Mã Vĩ Tiễn nói chuyện chỉ có mười mấy phút, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh biết được gần hết nội dung.

Sở dĩ Bạch Tiểu Thăng lặp lại tin tức quan trọng dữ là để cho hai người nghe.

Anh bỏ điện thoại xuống, vẻ mặt bình tĩnh không vui không buồn.

Lâm Vi Vi không nhịn được nói:

- Anh Tiểu Thăng, Mã Vĩ Tiễn lại không nghi ngờ về chuyện này à?

Bạch Tiểu Thăng nhìn về phía cô, cười hỏi:

- Nghi ngờ gì?

- Về chuyện vì sao chúng ta nóng lòng hỏi thăm chuyện của Ambre và tập đoàn, mục đích vì sao lại muốn ngang nhiên đối đầu với Caroline?

Lâm Vi Vi không nhịn được nói:

- Vậy Mã Vĩ Tiễn lại... thật sự không sợ sao?

Gia tộc của Caroline không chỉ ở Ganand mà còn có năng lực lớn trong toàn bộ Châu và cả ở thủ đô của nước M.

Mã Vĩ Tiễn kiếm được số tiền này cũng có cảm giác như lưỡi dao đẫm máu vậy.

Mã Vĩ Tiễn không có khả năng là anh hùng, ông ta nghe Bạch Tiểu Thăng hứa hẹn lớn, lúc đó cũng rơi vào tình thế bắt buộc, sau đó ông ta không sợ hãi, không hối hận sao?

Vậy liệu có thể xảy ra biến cố ở trên người ông ta không...

Lâm Vi Vi lo lắng chính là điều này.

- Trong giới kinh doanh, một người đã nắm lấy nhược điểm của một người khác thì không nhất định sẽ lập tức dùng tới. Khi thật sự dùng có thể chỉ dùng một lần, khi đó đã qua bao lâu thì ai còn có thể điều tra lúc đầu là do ai tiết lộ bí mật chứ?

Lôi Nghênh nói:

- Tôi nghĩ Mã Vĩ Tiễn cũng có suy nghĩ này.

Bạch Tiểu Thăng cười nói với Lâm Vi Vi:

- Mã Vĩ Tiễn có nghi ngờ hay không thì thế nào. Ông ta sợ hay không, hối hận hay không lại thế nào. Chúng ta muốn là một ván cờ, ông ta cho chúng ta một bàn cờ. Vậy không phải tốt rồi sao?

Bạch Tiểu Thăng tươi cười có chút lạ.

Nhưng Lâm Vi Vi vẫn cảm giác mơ hồ.

- Được rồi, không cần suy nghĩ xem Mã Vĩ Tiễn thế nào nữa. Hai người tốt nhất vẫn nên lo lắng chuyện trên đầu chúng ta đã. Trước mười hai giờ đêm nay, hai người sẽ phải bận rộn rồi. Quay về khách sạn, tôi sẽ phụ cho hai người.

Bạch Tiểu Thăng nói.

Lúc này Lâm Vi Vi mới thu lại cảm xúc từ chuyện của Mã Vĩ Tiễn.

- May Mã Vĩ Tiễn nói là ngày kia, không ảnh hưởng tới sắp xếp của chúng ta hôm nay. Tiểu Thăng bảo với đám người Jack chỉ ký hợp đồng duy nhất vào ngày mai, nếu không chỉ sợ sẽ lại trùng thời gian mất.

Lôi Nghênh vừa vùi đầu làm việc vừa nói.

- Đúng vậy, tôi chính là có ý này.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói.

Ngay sau đó, anh còn nói:

- Các người gửi tài liệu đi, tôi chợp mắt một lúc đã. Vừa rồi mười mấy người thay phiên mời rượu nên tôi uống rượu có hơi nhiều, may là tửu lượng của tôi tạm được.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh tất nhiên gật đầu.

Bạch Tiểu Thăng dựa vào ghế nhắm mắt dưỡng thần.

Chút rượu này tất nhiên không làm khó được Bạch Tiểu Thăng, Hồng Liên sẽ giúp anh tỉnh rượu.

Trong lòng Bạch Tiểu Thăng đang lặng lẽ suy nghĩ về những việc làm trong thời gian gần đây, bao gồm cả việc mà Mã Vĩ Tiễn vừa nói cho anh biết.

Bạch Tiểu Thăng không phải là thần. Sở dĩ anh gặp chuyện bình tĩnh là do phần lớn thời gian đều suy nghĩ trước, sớm sắp xếp và chuẩn bị trước thôi.

Trong lúc Bạch Tiểu Thăng tạm thời nghỉ ngơi, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh cũng cố gắng hết sức nhẹ chân nhẹ tay, không quấy rầy anh.

Trên đường không nói chuyện.

Chờ đến chỗ khách sạn, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh đã gửi xong tài liệu cho mười bốn người, ngoại trừ Tây Nhã, đồng thời đều lập tức nhận được câu trả lời.

Với mười bốn gia tộc nhỏ, cộng thêm nhà của Taylor là mười lăm đoàn thể thương mại xem như đám người Bạch Tiểu Thăng đã thành lập được lô cốt đầu cầu thương mại ở Bắc Mỹ, tất cả đều thuận lợi, sau này liên minh thương mại Bắc Mỹ thuộc về Bạch Tiểu Thăng đều sẽ sinh ra từ đó.

Đêm đó, vừa mới mười một giờ, đám người Bạch Tiểu Thăng đã nhận được câu trả lời đến từ tất cả mười bốn gia tộc. Những gia tộc kia hoàn toàn đồng ý với hợp đồng hợp tác, cũng hy vọng ngày hôm sau sẽ ký hợp đồng với Bạch Tiểu Thăng, hi vọng nhanh chóng hợp tác với doanh nghiệp khu Đại Trung Hoa của tập đoàn Chấn Bắc.

Bọn họ rất nhiệt tình, hình như hận không thể qua ký hợp đồng ngay đêm đó.

Chuyện này diễn ra xuôi gió xuôi nước, làm cho tâm trạng của Bạch Tiểu Thăng không xấu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận