Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 930: Tôi đã tiện tay làm một phần!



Liên tiếp một tuần, Bạch Tiểu Thăng dẫn theo Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh cùng Lâm Kha đi du ngoạn sơn thủy của Vân Hải. Bọn họ ăn hải sản, nếm hoa quả vùng nhiệt đới, lặn ở biển, nghỉ ở suối nước nóng, chơi đến mức quên cả trời đất.

Còn nhóm Tổng giám đốc hơn mười công ty con của tập đoàn ở Vân Hải kia thì đang đau khổ cả một tuần nay.

Rất nhiều người đã tập hợp lại cùng nhau để "hưởng chung tình báo", nhưng càng nói lại càng hoảng sợ.

- Tôi nghe nói tên Bạch Tiểu Thăng này hay dùng thủ đoạn xảo trá, đoàn điều tra dưới tay có tầm ba năm mươi người, coi như việc lông gà vỏ tỏi đều có thể điều tra ra được!

- Hắn mới nhận chức được hơn một tháng nhưng tuần nào cũng làm ra động tĩnh rất lớn, âm thanh chấn động tổng bộ! Mà tuần này vẫn chưa có tin tức gì đâu! Lần này có thể nào sẽ bắt chúng ta ra khai đao hay không?

- Hắn muốn bắt chúng ta lập uy? Quan mới đến thường sẽ đốt ba đống lửa, nhưng hắn đã đốt được bao nhiêu đống rồi!

- Anh với tôi cũng không mắc sai lầm lớn gì, có cần phải e sợ như thế sao?

- Người anh em! Anh dám nói chính mình sạch sẽ trăm phần trăm, một chút sai lầm cũng không có sao? Nếu anh có thể yên tâm để cho hắn tùy tiện điều tra thì anh với tôi còn cần ngồi đây làm gì?

- Coi như không có sai lầm lớn gì, nhưng nếu điều tra ra những sai lầm nhỏ kia thì tiền đồ của chúng ta sẽ gặp rất nhiều phiền phức!

Đám lão đại này, mười người thì có 8 người hận không thể làm cho Bạch Tiểu Thăng đi nhanh khỏi đây.

Những người này cũng đã báo cáo lại tình huống cho người sau lưng mình, nhưng quỷ dị chính là tin tức truyền đi như bánh bao đánh chó, một đi không trở về.

Những người đứng sau bọn họ đều là người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực hoặc sự vụ quan, thậm chí, có cả người phụ trách khu vực.

Nhưng mà, Bạch Tiểu Thăng là ai chứ?

Sự vụ quan kiểu mới vừa nhận chức!

Từ các loại dấu hiệu trước đó cho thấy, cái chức vị này của Bạch Tiểu Thăng không khác biệt lắm so với việc trong tay cầm Thượng Phương Bảo Kiếm cả!

Sớm trách móc rồi mở cuộc điều tra, nhưng lại chậm chạp không hành động. Trong này chả lẽ không có gì chuyện ẩn dấu ở bên trong sao?

Có phải đó là chủ ý của tổng giám đốc Hạ Hầu Khải hay không?

Có phải là đang câu cá, dùng những mồi câu nhỏ này để câu những con cá lớn như bọn hắn hay không?

Vì người đứng đầu một công ty nhỏ mà trêu chọc đến nhân vật cấp Ma Vương, sau đó dẫn lửa thiêu thân thì rất không đáng!

Trong một tuần này, các phương gần như đồng thời im lặng không nói, chỉ ở trong bóng tối quan sát diễn biến.

Nhưng mà, trong Bộ Sự Vụ cũng ẩn ẩn có tin đồn truyền ra, khen chê nửa nọ nửa kia đối với việc Bạch Tiểu Thăng làm ở Vân Hải.

Nơi nào có người thì nơi đó có tranh đấu, có thế lực thì sẽ có thế lực đối lập.

Giống như hình với bóng luôn luôn cùng tồn tại.

Cho nên, những người có lợi ích liên quan thì âm thầm chửi bới Bạch Tiểu Thăng, nhưng cũng có người đưa ra lời ủng hộ đối với hắn.

Những ngày gần đây, Hạ Hầu Khải cũng nghe được những chuyện này.

Lý Hạo Phong tổ chức người đi sưu tầm các loại tin đồn.

Những thứ đó nhìn qua thì vô dụng, nhưng nếu tập trung chú ý thì luôn có thể nhìn ra được thứ gì đó ở bên trong.

Hơn nữa, những sự vụ quan thả ra tiếng gió đều được sắp xếp vào bảng danh sách quan sát đặc biệt.

- Đầu cá nheo Bạch Tiểu Thăng này, cuối cùng cũng khiến cho đầm nước đọng lật lên bọt nước không nhỏ! Sau đó, tôi phải thưởng cho cậu ta một chút!

Hạ Hầu Khải vẫn còn tâm trạng nói đùa với Lý Hạo Phong.

- Bạch Tiểu Thăng mới bắt đầu nhận chức đã cầm xuống hai anh em Trần Cửu Thiên và Trần Cửu Tranh. Sau đó lại một đường lấy được nhiều thành tích, nếu như hắn lại điều tra thành công hai vụ lớn thì sợ là có thể thăng lên đại sự vụ quan rồi!

Lý Hạo Phong cười trả lời.

Nếu bàn về công tích thì bên trong những sự vụ quan hiện giờ, chỉ có duy nhất Lâm Ngọc là có thể cùng Bạch Tiểu Thăng ngang nhau. Những người còn lại cũng chỉ có thể nhìn theo bóng lưng.

Hạ Hầu Khải gật gật đầu.

- Chỉ là Tiểu Bạch còn quá trẻ tuổi!

Hạ Hầu Khải chép miệng một cái,

- Đương nhiên, ở nơi này của tôi thì chuyện này cũng không còn là vấn đề nữa. Chỉ là, tôi vẫn sợ cậu ta không thể gánh chịu trọng trách nặng nề của nó!

Hạ lão đúng là ái tài, quý tài.

Lý Hạo Phong cười nói,

- Nếu thật sự lại làm ra được công lao lớn gì đó, thì chỉ sợ ngài muốn ngăn cũng ngăn không được hắn thăng chức đâu!

Hạ Hầu Khải cười ha hả,

- Vậy thì ủng hộ hắn thăng chức thôi!

Vân Hải.

Người dẫn phát các phương bạo động Bạch Tiểu Thăng hiện đang cùng Lâm Kha, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh, hưởng thụ món ăn đặc sắc của nhà hàng thứ bảy, sau đó ngồi bình luận nhà hàng hải sản này cùng trước đó có khác biệt gì.

- Tôi nói này! Anh chừng nào thì bắt đầu tiến hành điều tra đối với những công ty kia thế, đến bây giờ cũng qua một tuần rồi.

Lâm Kha một bên nói, một bên đưa một miếng thịt bò hấp rượu kiểu pháp nhét vào trong miệng, sau khi nhai nuốt thì liên tiếp gật đầu,

- Ừm, ở đây có thêm hành tây cùng hương liệu, cảm giác so với nhà hàng kia thì trơn mềm hơn một chút.

Nàng hỏi như vậy làm cho Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cũng không nhịn được nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, hai người bọn họ cũng có chút nóng vội.

Thế nhưng Bạch Tiểu Thăng lại giống như đã quên đi chuyện này vậy.

- Gấp làm gì.

Bạch Tiểu Thăng ung dung nói, sau đó bóc vỏ một con tôm ra ăn.

- Lời đều đã nói ra rồi, nếu lại không có động tác gì thì người ta sẽ thấy thế nào!

Lâm Kha nói,

- Anh có biết không! Bây giờ lòng người ở Vân Hải đều bàng hoàng, trong Bộ Sự Vụ cũng đã xuất hiện tin đồn rồi.

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng,

- Thế thì mục đích chẳng phải đã đạt đến rồi sao!

Lời này khiến cho Lâm Kha sững sờ, nhưng mà nàng ngẫm nghĩ một chút rồi cười nói,

- Thì ra anh đang đánh rắn động cỏ. Nếu đã là đánh rắn động cỏ thì hoàn toàn không cần để ý đến suy nghĩ của mấy con rắn kia.

- Ai nói vậy?

Bạch Tiểu Thăng ném vỏ tôm lên bàn, sau đó dùng khăn ướt lau sạch tay rồi cười nói,

- Bản báo cáo lên Bộ Sự Vụ cũng đã tiện tay làm xong rồi, chỉ cần sửa chữa một chút là có thể báo lên. Các công ty ở Vân Hải này thật sự không có vấn đề lớn chân chính. Cho nên, phần nội dung báo lên cũng không phải nhằm vào một nhà nào đó, mà là nói ra vấn đề trọng điểm.

Bạch Tiểu Thăng nói một câu để ba người Lâm Kha lập tức sững sờ, thậm chí còn quên cả nhai nuốt đồ ăn ở trong miệng.

- Anh nói cái gì?

Lâm Kha kinh ngạc nói.

- Báo cáo đã hoàn thành?

Lâm Vi Vi không thể tưởng tượng nổi hỏi.

- Lúc nào vậy?

Lôi Nghênh cũng rất kinh ngạc.

Rất giật mình sao?

Bạch Tiểu Thăng không nhịn được muốn hỏi một câu.

Rất giật mình!

Hắn không cần hỏi, trên mặt ba người cũng đã viết lên câu trả lời đó.

Trong một tuần, đi du sơn ngoạn thủy.

Ban ngày thì quậy, ban đêm có đôi khi còn đi uống rượu, thời gian làm lúc nào?

Không bình thường, quan trọng là ai làm!

Ba người Lâm Kha mắt lớn trừng mắt nhỏ, nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng,

- Những ngày gần đây tôi có yêu cầu Hàn gia vài thứ, bọn họ cũng vô cùng phối hợp, cho nên tôi đã kết hợp một chút rồi làm. Tôi nghĩ mọi người cũng biết, có vấn đề gì hay không thì chỉ cần người Hàn gia hỗ trợ, so với để những người ngoài như chúng ta điều tra thì thuận tiện hơn nhiều. Hơn nữa cũng không phải nhằm vào một công ty nào đó, mà chỉ tiến hành điều tra đối với tình trạng hiện nay rồi phản hồi lại.

- Thậm chí có thứ này hay không cũng không quan trọng!

- Bởi vì mục đích của chúng ta cũng không phải là vạch trần, đả kích ai đó! Mà là 'Làm rối'!

Lời tuy như thế, nhưng mà ba người Lâm Kha vẫn vô cùng kinh ngạc nhìn vào Bạch Tiểu Thăng như cũ.

Bọn họ tất nhiên biết rõ, bản thân Bạch Tiểu Thăng làm việc vô cùng cẩn thận và nghiêm túc, văn bản báo cáo này tất nhiên sẽ làm đến trình độ không thể bắt bẻ được.

Hắn nói chỉ tiện tay làm, nhưng cũng không phải hai chữ "Tùy tiện" có thể miêu tả được!

Mà những thứ này, được hoàn thành lúc rảnh rỗi mà ngay cả ba người bọn họ cũng không biết. Đúng là không thể tưởng tượng nổi!

- Anh còn là người sao?

Lâm Kha không nhịn được nói.

- Cô mắng tôi làm cái gì?

Bạch Tiểu Thăng không nhịn được liếc nàng một cái, sau đó nhìn về phía Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh,

- Cô ấy mắng tôi.

- Chúng tôi. . . Cũng cảm thấy như vậy!

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cùng trả lời làm cho Bạch Tiểu Thăng triệt để im lặng.

Lúc này.

Công ty Hàn gia, văn phòng của Hàn Đống.

Hàn Đống dường như đã thu được tin tức gì đó nên bỗng nhiên đứng dậy, thấy thanh kêu lên,

- Cái gì, đại biểu của bọn họ ngày mai muốn đến Vân Hải!

- Tin tức này có thể tin được không!

Bên trong ánh mắt của Hàn Đống có thêm chút ngưng trọng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận