Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1310: "Bầu trời sống động" của khu Đại Trung Hoa (2)

- Hai người có thể đừng nói như vậy được không, chúng ta kỳ thực đều không khác nhau là mấy, chênh lệch cực nhỏ, đặt ở trong mắt bên phía tổng bộ, chỉ sợ là không đến mức quá quan trọng để phân chia cao thấp.

Lý Hạo Phong cười nói.



Lập tức ánh mắt của hắn ung dung, cười mỉm nói,

- Bất quá, đúng là có một người, thành tích còn cao hơn nhiều so với chúng ta, càng có uy tín cao ở khu Đại Trung Hoa này hơn!



Lý Hạo Phong nói điều này, sau khi Phùng Ly, Lâm Kha, Trần Vũ Thành, Dư Doanh nghe xong khẽ giật mình, hai con ngươi lập tức sáng lên.



Bọn hắn biết rõ người Lý Hạo Phong nói tới là ai.



Bạch Tiểu Thăng !



Có can đảm ở trong nghịch cảnh lớn lao, quả quyết kiên trì so kiếm với cả thế lực của Trầm Bồi Sinh, chỉ huy tất cả mọi người vững vàng giữ vững trận địa. . .



Có can đảm trong tình huống Hạ Hầu Khải lâm bệnh, trong giây phút đám người dễ dàng nhất mất đi lý trí nhất, có thể kiên quyết ngăn lại tất cả mọi người. . .



Có can đảm ở trong hoàn cảnh bị người một nhà tính kế, quả quyết không để ý tới chính mình, vì những người bị khai trừ tìm kiếm việc làm. . .



Con người Bạch Tiểu Thăng này, đơn giản khiến cho người ta nghĩ đến mà nhiệt huyết sôi trào.

Ngay cả đám người ở đây cũng đều nguyện ý tới cộng tác, nguyện ý nghe hắn triệu tập !



Mà lần này, Trầm Bồi Sinh sở dĩ có thể bị rơi đài, hắn càng là người có công lao lớn nhất!



Tuy rằng mọi người ở khu Đại Trung Hoa bên này, liên tiếp gây ra phiền toái cho Trầm Bồi Sinh, dẫn tới đối nghịch, nhưng nhìn như nguy hiểm lớn, trên thực tế bọn hắn là hành động theo cả nhóm, ngược lại rất an toàn.



Tục ngữ nói "Luật pháp không đổ lỗi cho công chúng", tuy rằng biểu hiện có vẻ mù quáng, nhưng cũng rất thực tế.



Trầm Bồi Sinh cũng thực sự không dám xử trí đám người bọn họ trên quy mô lớn, làm Tổng giám đốc đại diện, muốn cho bên trên nhìn thấy năng lực của bản thân, vậy cũng chỉ có thể dùng cách duy trì ổn định làm chủ.



Từ một điểm này nói lên, đám người kỳ thực vẫn luôn ở vào tình trạng nguy hiểm thấp.



Bạch Tiểu Thăng thì lại khác.



Hắn vốn lẻ loi một mình tiến về tổng bộ, ở trong tình huống cơ hồ không có sự trợ giúp từ bên ngoài, hết thảy toàn bộ mọi việc đều nhờ vào chính hắn !



Mức độ nguy hiểm trong đó, cũng có thể tưởng tượng ra được.



Mà Bạch Tiểu Thăng lại làm được, vẫn là trong thời gian sớm nhất khiến cho Tổng bộ tiến hành xét xử Trầm Bồi Sinh, đến ngày thứ hai liền hạ xuống thông báo xử lý.



Loại tốc độ này, loại hiệu suất này, ai có thể địch lại!



Vẻn vẹn chỉ bằng vào chuyện này, mặc kệ là Lý Hạo Phong, hay là Trịnh Thiên Hồng, Hứa Du Nhược cũng đều phải bội phục!



Bỏ qua biểu cảm của đám người lúc này, Hạ Hầu Khải vuốt râu, mỉm cười nhìn bọn hắn.



Chính bản thân Hạ Hầu Khải cũng thật sự muốn đề cử Bạch Tiểu Thăng lên trên tổng bộ!



Chỉ bất quá, tuổi tác của Bạch Tiểu Thăng, cũng thật sự là quá mức trẻ tuổi.



Coi như tổng bộ không câu nệ trong việc tìm hiểu lí lịch một người, nhưng cũng vẫn là quá bất hợp lí.

Cùng lắm bên phía tổng bộ sẽ chỉ khen ngợi Bạch Tiểu Thăng, mà sẽ không cân nhắc trao cho hắn cơ hội trở thành Tổng giám đốc chấp hành khu Đại Trung Hoa.



Hạ Hầu Khải cười nói,

- Liên quan tới Bạch Tiểu Thăng, tôi tự nhiên đề cử cậu ấy lên trên cao tầng tổng bộ, mặc kệ tổng bộ có cân nhắc hay không, đây là điều tôi phải làm, cũng là điều cậu ấy nên được. Nhưng mà trừ cái đó ra, tôi vẫn còn muốn đề cử thêm hai, ba người, trong số các vị ở đây, cũng có người bo bo giữ mình, tôi sẽ không cân nhắc đến tình cảm xa gần, sẽ chỉ vì tập đoàn mà chọn lựa một nhân vật thích hợp nhất. . .



Cho tới bây giờ Hạ Hầu Khải đều là chí công vô tư, cũng chính là điểm này, khiến cho đám người cảm thấy kính nể.



Ngay sau đó, Hạ Hầu Khải đang định nói đến một vài nhân tuyển trong lòng hắn.



Đám người cũng đều đang chăm chú quan sát, chờ đợi lắng nghe.



Kết quả, vào lúc này, điện thoại di động của Hạ Hầu Khải vang lên, là tin nhắn thứ nhất.



Mới đầu, hắn không muốn xem, nhưng sau đó lại luân phiên vang lên ba tiếng, tất cả mọi người nhìn qua, Hạ Hầu Khải mới cầm điện thoại di động ra, mở khoá nhìn xem.



Bốn tin nhắn đầu tiên, đều là Bạch Tiểu Thăng gửi tới.



Một tin nhắn cuối cùng là "Tình hình như thế, chúc ngài ngủ ngon", ba tin nhắn trước hẳn là có tin tức gì đó.



- Nhắc tới là xuất hiện ngay, linh thiệt mà.

Hạ Hầu Khải đưa cho mọi người thấy, cười nói,

- Là Bạch Tiểu Thăng !



Đám người đều cười một tiếng.



Biết rõ người bên ngoài không thể nào thấy được nội dung, Hạ Hầu Khải nhìn qua, và thông báo lại cho mọi người.



- Bạch Tiểu Thăng nói, cậu ấy đang chờ đợi lãnh đạo bên trên tổng bộ triệu kiến, thời gian quay trở về sẽ trễ một chút.

Hạ Hầu Khải nhìn mọi người một cái, ha ha cười nói,

- Cũng đúng, lần này tên nhóc ấy xem như đạt được công lớn, lãnh đạo tập đoàn cũng đều muốn gặp mặt, cũng là điều tất nhiên.



Đám người nhìn nhau và cười cười.



- Chuyện thứ hai. . . Cậu ấy nói đến đến một cái thông báo, không cho phép được thông báo với người khác.

Hạ Hầu Khải ra vẻ nổi giận,

- Tên nhóc này còn lải nhải, ngay cả tôi cũng không thể nói cho người khác?



Sau đó, Hạ Hầu Khải nhìn về phía tin nhắn thứ ba, cười đắc ý,

- Vẫn là nói không phải.



Đám người cười chờ đợi.



- Tổng bộ vì khen ngợi cậu ấy, đặc biệt thăng cậu ấy trở thành. . .

Nụ cười trên mặt Hạ Hầu Khải trực tiếp cứng lại, thay vào đó là chấn kinh, đôi mắt trừng lớn,

- Tổng giám đốc chấp hành khu Đại Trung Hoa!

Nửa câu sau, Hạ Hầu Khải hét lớn lên, toàn bộ thân thể đều ngồi thẳng dậy.



Mới đầu, đám người còn mỉm cười nhẹ nhàng và lắng nghe, kết quả là, nghe được một câu Tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa!



Lập tức trong phòng này toàn bộ mọi người đều bất động, hai con ngươi trợn lồi ra.



Bọn hắn không có nghe lầm chứ !



Trở thành Tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa!



Bạch Tiểu Thăng !



Thật sự là Bạch Tiểu Thăng !



Đám người khó có thể tin được.



Trước đây chưa từng có, trong thời gian nhanh chóng như vậy liền xác định được nhân tuyển, thậm chí không có hỏi thăm qua Hạ lão.



Bất quá dù có hỏi, Hạ lão cũng nói, chuẩn bị đề cử Bạch Tiểu Thăng.



Không dám tin tưởng chính là, tại sao Bạch Tiểu Thăng được bên trên tổng bộ lựa chọn. Không có khả năng đơn giản chỉ vì hắn ra mặt, khai báo truy cứu tội trạng của Trầm Bồi Sinh như vậy.

- Nhân tài dự trữ của Tổng bộ, còn có thành tích của tất cả mọi người, còn có hành vi điều tra, nhất định là có vị lãnh đạo nào đó nhìn trúng cậu ấy!

Hạ Hầu Khải hít vào một hơi thật sâu.



Đám người cũng cảm thấy cách giải thích này tuy rằng hời hợt, nhưng tựa hồ là hợp lý nhất.



Đám người rung động trọn vẹn mất một phút đồng hồ.



Sau cùng, vẫn là Lý Hạo Phong nâng chén đầu tiên, nở nụ cười chân thành tha thiết,

- Vậy một chén rượu này, vì chúc mừng cho tân nhiệm Tổng giám đốc chấp hành khu Đại Trung Hoa của chúng ta, vì Bạch Tiểu Thăng !



Hạ Hầu Khải nhìn thấy người đầu tiên tiếp nhận sự thật này là Lý Hạo Phong, không khỏi vui mừng.



Không có lòng ghen tị, không có cảm thấy bất công, thừa nhận một người, dù là trẻ tuổi hơn so với chính mình, thời gian công tác ngắn hơn so với chính mình, người này là Lý Hạo Phong.



Trong lòng Hạ Hầu Khải trừ Bạch Tiểu Thăng ra, hắn chính là người thứ hai ông muốn đề cử lên tổng bộ.



- Tuy rằng tôi không quá bội phục, nhưng vẫn là muốn chúc mừng cậu ấy !

Trịnh Thiên Hồng cười nói,

- Về sau cũng có thể khoe khoang, năm đó tôi còn cùng chung sức hợp tác cùng với Tổng giám đốc chấp hành khu Đại Trung Hoa.



- Cạn ly !

Hứa Du Nhược cũng cười nói.



- Cạn ly !

Tất cả mọi người cùng nở nụ cười nâng chén, vì Bạch Tiểu Thăng mà thật tâm chúc mừng !



Bạch Tiểu Thăng có thể không nghĩ tới, hắn đem tin tức báo cho Ngụy Tuyết Liên, Ngụy Tuyết Liên sau đó nói cho gia gia mình. Hắn đem tin tức báo cho Hạ Hầu Khải, kết quả càng nhiều người biết.

Hắn vốn cho là, hai vị này tuyệt đối không có khả năng đem tin tức tiết lộ cho người khác, nhưng một người đều không giữ vững bí mật. . .



Hai ngày sau đó, Hạ Hầu Khải nhận được lời thỉnh cầu hoặc rõ ràng, hoặc bóng gió từ phía những người phụ trách tiểu khu vực, nhóm Đại sự vụ quan, thỉnh cầu hắn vì chính mình đề cử lên trên tổng bộ.



Hạ Hầu Khải biết rõ hoa rơi trúng vào người Bạch Tiểu Thăng, nhưng vẫn là một vấn đề rất đau đầu, khó khăn để cự tuyệt toàn bộ. . .



Cũng là trước khi Bạch Tiểu Thăng muốn về khu Đại Trung Hoa, Hạ Hầu Khải rốt cục bộc phát sự bực tức,

- Cậu không về ngay, bên này tôi thật sự không nhịn được nữa.



Bạch Tiểu Thăng thông báo ngày trở về, lúc này Hạ Hầu Khải mới ra mặt, tổ chức cuộc hội nghị với hai mươi bốn vị lãnh đạo ở tổng bộ, nói rõ là đàm luận liên quan tới vấn đề chức vị Tổng giám đốc, cũng là vì nghênh đón Bạch Tiểu Thăng, cho hắn cơ hội biểu diễn.



Nhóm quản lý cao cấp kia không hề biết rõ tình hình, đều cảm thấy tâm trạng phấn chấn, cùng chung một sự mong chờ.



Lúc nghe thấy phải chờ đợi Bạch Tiểu Thăng trở về, rất nhiều người đều cảm thấy khó giải thích.



Có người cũng thấy hi vọng, là Bạch Tiểu Thăng mang đến cơ hội cho mọi người, chờ một chút cũng không sao.



Bọn hắn không biết, chính mình đang chờ là Bạch Tiểu Thăng, càng là vị trí bọn hắn tha thiết ước mơ, lại nhất định không thể đạt được.



Tổng giám đốc chấp hành khu Đại Trung Hoa!

Bạn cần đăng nhập để bình luận