Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1799: Viện trưởng đích thân tới đón

Chiếc xe chở ba người Bạch Tiểu Thăng tiến vào học viện, qua lớp kính thủy tinh, Bạch Tiểu Thăng thấy ở trên quảng trường phía trước có mấy chục người đang đứng.

Chiếc xe của bọn họ vừa vào, tất cả mọi người bên kia đều nhìn qua, hình như đang chờ bọn họ.

- Tất cả đều chuẩn bị xong rồi sao!

Bạch Tiểu Thăng không nhịn được khẽ cười, quay đầu liếc nhìn Jimmy và vỗ nhẹ vào vai của anh ta, mỉm cười nói:

- Cậu chuẩn bị xong chưa, Jimmy?

- Sir... sĩ quan huấn luyện Bạch, tôi chuẩn bị xong rồi!

Jimmy vội nói.

Nhưng Bạch Tiểu Thăng nhìn ra được Jimmy vẫn có chút hồi hộp, không quá tin tưởng vào những gì mình đã nói trên đường.

Dẫn dắt lớp bọn họ đánh bại lớp kèn lệnh sao?

Đây không phải là mơ mộng hão huyền sao...

Dù nghĩ thế nào, anh ta cũng không thấy không thể thực hiện được...

Nhưng sĩ quan huấn luyện Bạch đã nói chuyện đầy tự tin như vậy, anh ta cũng tạm thời nghe theo.

Một lúc nữa tới khi diễn tập, sĩ quan huấn luyện nói thế nào, mình lại bảo mọi người trong lớp làm như thế nào, không sai một chữ, cẩn thận đối chiếu thực hiện không sai một giây, về phần kết quả thế nào... Dù sao, sau này anh ta cũng không trách được chúng ta...

Jimmy thầm hạ quyết định.

Lúc này, nếu như thực hiện không đúng, để cho sĩ quan huấn luyện Bạch đổ lỗi, bọn họ sẽ không chịu nổi đâu...

Ánh mắt Bạch Tiểu Thăng sắc bén tới mức nào, tất nhiên nhìn ra trong lòng Jimmy đang suy nghĩ gì, nhưng anh chỉ mỉm cười, không nói gì.

So sánh lớp Jimmy và lớp kèn lệnh, về phương diện năng lực cá nhân sẽ chênh lệch rất xa, muốn so sánh từng người thì một người của lớp kèn lệnh cũng có thể đấu lại mấy người lớp Jimmy, điều này cũng không phải là khoa trương.

Nhưng theo Bạch Tiểu Thăng thấy, lớp Jimmy cũng không phải không có chỗ đáng khen.

Về khả năng phối hợp chỉnh thể, khả năng nghe lệnh thì lớp của Jimmy tuyệt đối vượt qua lớp kèn lệnh luôn xem mình làm trung tâm.

Không phải là không thể thắng.

Nhưng cần những người này nghe lời anh!

Mà điều này lại vừa vặn là “sở trường” của lớp Jimmy...

Chiếc xe đỗ lại, ba người Bạch Tiểu Thăng và Jimmy xuống xe, chiếc xe bảy chỗ kia được hai người bên an ninh lái đi.

Theo Jimmy dẫn đường, ba người Bạch Tiểu Thăng đi về phía đám người.

Mấy chục người này lần lượt đứng thành hai nhóm, tất cả đều nhìn về ba người Bạch Tiểu Thăng, đặc biệt là Bạch Tiểu Thăng.

Hàng người bên trái mặc áo chống đạn màu đen, bên thắt lưng trang bị súng bắn phẩm màu, bọn họ đứng rời rạc, còn vừa nói vừa cười, trên mặt mỗi người đều lộ ra sự thoải mái, cao ngạo, ánh mắt bọn họ nhìn Bạch Tiểu Thăng đều có chút khinh thường.

Không cần nghĩ cũng biết đây là "Lớp kèn lệnh" của đám người Tây Nhã.

Đám người đứng bên phải mặc áo chống đạn màu xanh đậm, đứng tương đối nghiêm túc, không mấy người nói cười chỉ yên tĩnh nhìn Bạch Tiểu Thăng, trên mặt có vài phần tôn trọng.

Chắc đây là bạn của Jimmy.

Bạch Tiểu Thăng nhìn hai nhóm người, trong lòng cảm thấy thú vị.

Nói chung, ở trong trường học bình thường, các học sinh của lớp kém đều là những phần tử hoạt bát thích gây sự, bất cần đời, nhưng ở đây, lớp cao cấp nhất mới như vậy, lớp kém không ngờ lại có kỷ luật vô cùng tốt.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh cũng có suy nghĩ tương tự, cảm giác là lạ.

Vào lúc Bạch Tiểu Thăng đến gần, hai nhóm người này phân ra hai bên trái phải. Từ phía sau có mấy người đi tới. Dẫn đầu là một người trung tuổi mỉm cười nhìn Bạch Tiểu Thăng. Sau lưng ông còn dẫn theo Nicholas, Farro, Monica, còn có mấy người của lớp của Jimmy.

Nhưng rõ ràng, đám người Nicholas đi sát đầu, mấy người của lớp Jimmy nhắm mắt đi theo phía sau như người hầu.

Bạch Tiểu Thăng thấy bất kể là lớp của Jimmy hay là lớp kèn lệnh đều vô cùng cung kính người trung tuổi kia, trong lòng đã có vài phần suy đoán. Ở học viện này, ngoại trừ Vân Quang Chi còn ai có thể có vinh quang đặc biệt này? Vừa nghĩ anh cũng biết được.

Quả nhiên, Jimmy khẽ kêu lên:

- Là viện trưởng Anthony!

Bạch Tiểu Thăng khẽ mỉm cười và bước nhanh theo Jimmy. Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh theo sát phía sau.

Anthony qua đón, cười ha ha nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Ngài Bạch, không, giáo viên Bạch, cuối cùng ngài cũng tới rồi. Tôi đã chờ từ lâu!

Vừa mới bắt đầu, viện trưởng đã vô cùng nhiệt tình, xem ra thật sự nể mặt Bạch Tiểu Thăng.

- Không dám, tôi thật sự xấu hổ khi còn làm phiền ngài ở chỗ này chờ tôi.

Bạch Tiểu Thăng cười và nắm tay với Anthony.

Trên mặt Anthony vô cùng mừng rỡ, còn thân thiết vỗ vào cánh tay của Bạch Tiểu Thăng giống như gặp được người trẻ tuổi tài cao vậy.

Đổi thành người khác mà nhận được vinh quang đặc biệt như vậy, hẳn phải vừa mừng vừa lo.

Bạch Tiểu Thăng lại bình tĩnh, làm cho Anthony phải âm thầm gật đầu.

- Hôm nay vốn nghĩ là ngày đầu tiên ngài tới đây, tôi sẽ dẫn ngài đi gặp mặt những giáo viên nòng cốt trong học viện chúng tôi, sau đó mở tiệc chào mừng, nhưng theo quy trình của học viện lại có một buổi diễn tập. Mọi người nghe nói ngài được Vân lão ra sức đề cử nên đều muốn mở mang kiến thức về phong thái của giáo viên Bạch. Cho nên, tôi đã tự ý làm chủ, vẫn mong giáo viên Bạch tạm thời vất vả một hồi, tham gia buổi diễn tập này.

Anthony mỉm cười và nói, chú ý cẩn thận tới sự biến hóa trên gương mặt của Bạch Tiểu Thăng.

Sở dĩ ông ta chủ động chạy đến đây đón, còn vô cùng khách sáo nói lời này, lại khen ngợi Bạch Tiểu Thăng một hồi, cũng là muốn làm cho anh bỏ xuống khúc mắc trong lòng, “bình yên nhảy vào hố ".

Anthony cho rằng Bạch Tiểu Thăng không biết sự khác biệt giữa "lớp kèn lệnh" và lớp bình thường, sẽ không có tâm tình mâu thuẫn, hẳn là dễ "lừa gạt".

Kết quả, Bạch Tiểu Thăng không ngờ lại đáp ứng còn thoải mái hơn sự tưởng tượng của Anthony, thậm chí còn mỉm cười gật đầu, chủ động nói:

- Không thành vấn đề, tôi có thể bắt đầu tham gia bất kỳ hoạt động gì của học viện!

Lời nói này đủ tuyệt vời!

Anthony cũng ngây người, sau đó cười to, giơ ngón cái với Bạch Tiểu Thăng:

- Tôi đã biết được giáo viên Bạch không tầm thường mà. Vậy... xin mời!

Anthony dẫn theo Bạch Tiểu Thăng đi tới giữa hai nhóm người, đám người Nicholas một đường ngả ngớn quan sát Bạch Tiểu Thăng.

Người của lớp kèn lệnh càng huyên náo hơn, phát ra tiếng bàn luận.

- Đó là Bạch Tiểu Thăng kia à?

- Rất trẻ tuổi, nhìn không có gì nổi bật cả!

- Vì sao Vân lão coi trọng hắn như vậy, vẫn để hắn làm giáo viên, nghe nói chúng ta đều phải tới nghe hắn giảng bài đấy!

- Ha ha, nếu như hôm nay hắn mắt mặt ở trước mặt cả học viện thì đừng trách tôi bỏ học!

- Đúng đúng, nếu như hắn là thùng cơm, chúng ta đều không tới giờ dạy của hắn!

Những tiếng nói rất nhỏ giống như tiếng côn trùng kêu vang, gần như cùng lúc nên tạo thành âm thanh không nhỏ.

Anthony không nhịn được khẽ hắng giọng để cho bọn họ yên tĩnh một chút, sau đó cố ý làm mặt giận quát:

- Ầm ĩ cái gì, các người không có chút quy củ nào cả!

Người của lớp kèn lệnh không dám cãi lại, cũng không dám nhìn qua.

Anthony vừa nhìn về phía lớp của Jimmy liền cười tủm tỉm gật đầu khích lệ nói:

- Không tệ, kỷ luật lớp các cậu rất tốt, vẫn luôn tốt như vậy.

Jimmy ở bên cạnh vội cười nói vài câu khiêm tốn.

Anthony quay đầu nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, cười tủm tỉm nói:

- Buổi diễn tập lần này, học viện sao có thể để cho ngài dẫn đầu một đám cứng đầu được, lớp này kỷ luật nghiêm, sẽ do ngài tới dẫn dắt, ngài thấy thế nào.

Lời nói này thật "hay", viện trưởng thật có trình độ.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh không nhịn được nhìn nhau. Nếu không phải bọn họ sớm biết rõ tình hình, biết lớp kèn lệnh và Lớp của Jimmy có chênh lệch tn, bọn họ hẳn cũng sẽ tin "lòng tốt này" là thật mất.

Anthony làm lãnh đạo lớn thật có trình độ, bẫy người cũng giống như cho người ta lợi ích lớn vậy, so với những kẻ bên kinh doanh thì đúng là còn lợi hại hơn hẳn.

Đám người Nicholas âm thầm cười lạnh.

Ban đầu, bọn họ còn muốn lén làm một diễn tập nhỏ, khiến cho Bạch Tiểu Thăng mất mặt ở trước mặt lớp bọn họ, sau đó mới trắng trợn tuyên bố ra ngoài, nhưng không biết sao, học viện lại biết, viện trưởng lại còn ủng hộ bọn họ, còn bảo cả học viện tới quan sát, đây là muốn chỉnh chết họ Bạch này à? Cũng không biết Viện trưởng Anthony làm sao lại có thù oán lớn với hắn như vậy.

Nhưng đã viện trưởng ủng hộ như thế, bọn họ tất nhiên phải "cố gắng hết sức", chơi chết họ Bạch này!

Lớp Jimmy sao?

Người lớp kèn lệnh nhìn những người này và đều âm thầm cười nhạo, bọn họ xưa nay thậm chí còn không thèm để mắt tới đám người "bỏ đi" này.

Lớp Bắc 2 được cả học viện công nhận là lớp kéo chân, một đám bùn cát.

Nhưng hôm nay, đám bùn cát này ngược lại có chút tác dụng, bùn cát biến thành cát chảy, cũng đủ làm cho Bạch Tiểu Thăng rơi vào trong đó.

Tuyệt đối là cả đời khó gặp!

Mà đối mặt với “lòng tốt” của Anthony, Bạch Tiểu Thăng mỉm cười, vẻ mặt hình như vẫn rất hài lòng:

- Hoàn toàn tùy thuộc vào sắp xếp của viện trưởng!

Trong lòng Bạch Tiểu Thăng thầm nghĩ - tôi hi vọng lớp kèn lệnh - đám con trời, bảo bối trong lòng ông có thể có năng lực chịu đựng tốt.

Hôm nay sẽ là ngày tăm tối nhất của cuộc đời bọn họ!

Bạn cần đăng nhập để bình luận