Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1704: Nghi ngờ lẫn nhau

Lúc này, trong lòng Hồng Thành Thiên gia chủ Hồng gia rất bối rối. Thiên Tự Quốc Tế ký hợp đồng với mấy công ty con của mình đã khiến cho dư luận xôn xao, cả thế giới đều biết.

Hẳn nhà họ Lâm bên kia sẽ hiểu nhầm tô!

Hồng Thành Thiên vốn định nhanh chóng đi giải thích với Lâm Thiên Nghĩa.

Tuy nói quan hệ giữa hai nhà gắn bó thân thiết, nhưng một khi có hiềm khích, nghi ngờ hình thành, sẽ tạo thành vết nứt khó có thể xóa mờ giữa hai nhà.

Hồng Thành Thiên không thích nhìn thấy điều này.

Nhưng sau khi Hồng Thành Thiên nghe con gái Hồng Vũ nói, biết được Lâm Thần Thăng lại đi tới Thiên Tự Quốc Tế làm Phó tổng giám đốc điều hành, suy nghĩ của ông ta đã thay đổi, cũng nhạy bén nhận thấy được trong phương diện này có một nguy cơ cực lớn!

Nói ra khả năng tính toán, tài trí, năng lực, thủ đoạn của Hồng Vũ đều được Hồng Thành Thiên tán thành.

Hồng Vũ cũng biết bây giờ gia tộc và nhà họ Lâm đứng cùng nhau, trên thực tế là trạng thái “đối địch” với Thiên Tự Quốc Tế.

Vậy Hồng Vũ làm sao có thể bị kích động ký bốn hợp đồng...

Trừ khi là Lâm Thần Thăng cầu xin cô!

Hồng Thành Thiên biết, chỉ khi có liên quan đến Lâm Thần Thăng, chỉ số thông minh của con gái mình sẽ bị xuống đến giá trị âm.

Không có cách nào, nam nữ một khi yêu vào thì luôn nhận "chế độ" “cúi đầu xưng thần".

Hồng Thành Thiên nhíu mày, trong lòng cân nhắc về việc này.

Lâm Thần Thăng chạy tới Thiên Tự Quốc Tế, sau đó kích động Hồng Vũ ký hợp đồng hợp tác sao?

Đây là ý định của bản thân cậu ta sao?

Hay là muốn ra ngoài lăn lộn phong quang, bỏ xuống cái mũ củi mục nhà họ Lâm?

Loại giải thích này ngược lại hợp lý, nhưng sự thật là vậy sao...

Nghĩ tới đây, trong lòng Hồng Thành Thiên này lại thầm oán trách Lâm Thiên Nghĩa.

Cậu thật sự nuôi được đứa cháu ngoan, thật sự mang lại mặt mũi cho nhà họ Lâm, “đi theo địch" còn muốn mang theo một phần quà lớn, còn muốn khiến nhà họ Hồng tôi trở thành bất nhân bất nghĩa với nhà họ Lâm cậu!

Điểm chết người chính là Lâm Thiên Nghĩa còn lên tiếng chất vấn “Hợp đồng là do con gái ông ký, người khác bảo cô ta ký thì cô ta liền ký, ông là gia chủ lại không hề hay biết gì sao?

Mình hoàn toàn không thể phản kích!

Đương nhiên, Hồng Thành Thiên cũng chẳng phải không thể nhịn được những điều này, chỉ là có một vấn đề khác thật sự nghiêm trọng!

Đó chính là liên minh thương nghiệp do hai nhà Lâm, Hồng làm chủ đạo, vì tình trạng trước mắt, sẽ có người thay lòng mà muốn rời đi!

Trong liên minh thương nghiệp do hai nhà làm chủ đạo, tuy những gia tộc nhỏ và doanh nghiệp tư nhân giống như thiên lôi, hai nhà bọn họ sai đâu đánh đó, nhưng không có nghĩa là những người này không có suy nghĩ riêng, làm con rối không có mong muốn!

Trước đây, Thiên Tự Quốc Tế đưa ra cái giá cực cao để tìm kiếm hợp tác, nói thật, rất nhiều doanh nghiệp đều động tâm, là Hồng Thành Thiên và Lâm Thiên Nghĩa "ngăn cơn sóng dữ", lén nhiều lần tổ chức cuộc họp mới ngăn chặn ý nghĩ của bọn họ.

Nhưng bây giờ thì thế nào?

Nhà họ Hồng gióng trống khua chiêng hợp tác với Thiên Tự Quốc Tế, điều này xem như là ván cầu quan hệ thân thiết với nội địa tập đoàn Chấn Bắc khu Đại Trung Hoa.

Nhà họ Lâm thì sao, một kẻ vô dụng cũng có thể chạy đến Thiên Tự Quốc Tế làm Phó tổng giám đốc điều hành!

Vậy thì tướng ăn này chẳng phải quá khó coi sao?

Người trong liên minh thương nghiệp thấy, sẽ nghĩ thế nào!

Được lắm, hai gia tộc lớn các người bảo chúng tôi đứng nhìn, dựa vào chúng tôi ngăn chặn Thiên Tự Quốc Tế, sau đó tự mình ăn mảnh...

Vậy về sau, ai còn nghe lời hai nhà họ Lâm, Hồng nữa.

Nghĩ tới đây, Hồng Thành Thiên lại nhíu mày, trong ánh mắt còn lộ vẻ kinh ngạc khác thường.

Ông ta còn muốn đến một khả năng, một khả năng tăm tối.

Tại sao một kẻ "vô dụng" như Lâm Thần Thăng phải chạy tới Thiên Tự Quốc Tế làm Phó tổng?

Nghe con gái nói xong, trong lòng Hồng Thành Thiên vẫn để ý vấn đề này.

Là một nước cờ hay của Thiên Tự Quốc Tế bên kia sao?

Cho củi mục nhà họ Lâm một chức vụ giả lại cao, bảo cậu ta đi thuyết phục con gái mình ký hợp đồng, lấy chuyện này tới đánh động vào quan hệ giữa hai nhà Lâm, Hồng và liên minh thương nghiệp do bọn họ làm chủ đạo?

Càng nghĩ, Hồng Thành Thiên lại thấy không thể tin được.

Nếu sự thật là vậy, người vạch ra kế hoạch này phải yêu nghiệt tới mức nào, tính toán sâu tới mức nào!

Nhưng nhìn thế nào, chức Phó tổng giám đốc điều hành của Lâm Thần Thăng cũng không phải là một chức vụ giả.

Hồng Thành Thiên gõ ngón tay vào mi tâm của mình, cố suy nghĩ sâu hơn.

Dù sao trong đầu mình muốn suy nghĩ thế nào cũng được.

Nói đến, Lâm Thần Thăng, thằng nhóc vô dụng của nhà họ Lâm kia,

Cho dù mang danh nghĩa là một kẻ vô dụng nhưng không thật sự là kẻ bỏ đi, ngay cả ông cụ nhà họ Lâm cũng phải tán thành, vợ chồng mình đều nhận định cậu ta chỉ hơi nóng nảy, sau một thời gian có kinh nghiệm là có thể không kém hơn Lâm Thần Thành!

Nhà họ Lâm để cho Lâm Thần Thăng làm việc từ tầng đáy lên, cũng không phải vì bỏ mặc cậu ta, mà vừa vặn là rèn luyện!

Hồng Thành Thiên nghĩ đến lần trước khi mình gặp mặt Lâm Thần Thăng đã nói chuyện rất nhiều, Lâm Thần Thăng cũng biết thái độ của gia tộc với mình.

Người như vậy có thể dễ dàng bị người ta lừa, thậm chí đi "Đi theo địch" sao?

Cho dù đúng, không lẽ Lâm Thiên Nghĩa hoàn toàn không phát hiện ra sao?

Dù nghĩ thế nào, Hồng Thành Thiên cũng thấy không tin nổi.

Hồng Thành Thiên không giống Lâm Thiên Nghĩa, chưa bao giờ biểu hiện ra giống như một kẻ nhiều âm mưu, nhưng cũng không có nghĩa ông ta không thể có suy nghĩ tư duy “không nên có”.

Cũng như lúc này, Hồng Thành Thiên đang suy nghĩ - Nếu như Lâm Thần Thăng đi Thiên Tự Quốc Tế, Lâm Thiên Nghĩa biết, thậm chí là do cậu ta sắp xếp thì sao?

Thậm chí tất cả những điều này... đều là do Lâm Thiên Nghĩa sắp xếp!

Tưởng tượng này rất lớn, Hồng Thành Thiên lại thấy không phải không có khả năng.

Lâm Thiên Nghĩa vì người rất giỏi tính toán, nếu cậu ta bỏ ra nhiều thời gian và công sức thì có khả năng suy tính và sắp xếp tất cả những điều này.

Về phần vừa rồi cậu ta gọi điện thoại tới cho mình, cố ý hỏi thăm xem mình và Bạch Tiểu Thăng có từng tiếp xúc không... cũng có thể chỉ là thủ thuật che mắt để giải thích!

Hồng Thành Thiên thậm chí tưởng tượng ra tính hợp lý trong đó.

Gây ra ầm ĩ lớn như vậy, mình nhất định sẽ áy náy và muốn bồi thường cho nhà họ Lâm. Cho dù trước đây ký hợp đồng với Thiên Tự Quốc Tế và tập đoàn Chấn Bắc khu Đại Trung Hoa, cũng sẽ tạm dừng hợp tác sâu hơn, đồng thời sẽ không xen vào chuyện nhà họ Lâm và bên kia triển khai hợp tác gì đó.

Không những vậy, nhà họ Hồng còn có thể nhắc nhở trong liên minh thương nghiệp, những doanh nghiệp thuộc thế lực nhà họ Hồng sẽ phối hợp với nhà họ Lâm, xem như bù đắp lại chuyện nhà họ Hồng ký hợp đồng với Thiên Tự trước.

Nếu vậy, xem ra nhà họ Lâm mới là người chiến thắng cuối cùng!

Lần này Hồng Thành Thiên suy nghĩ rất có tinh hoa của "thuyết âm mưu".

Cho dù Hồng Thành Thiên vẫn cho người ta ấn tượng rất thô lỗ, rất thẳng thắn, nhưng không có nghĩa trong lòng ông ta thật sự là người như vậy.

Dù sao, chỉ dựa vào ngay thẳng căn bản không thể chống đỡ một gia tộc lớn ở Tương Cảng!

Chỉ có điều Hồng Thành Thiên không thể hiện rõ ràng, chỉ chôn sâu trong lòng mà thôi.

- Gia chủ, gia chủ!

Hồng Thành Thiên đang chìm vào suy nghĩ, mãi đến khi thân tín bên cạnh liên tục gọi, ông ta mới lấy lại tinh thần.

Thân tín kia chỉ vào điện thoại trên mặt bàn của Hồng Thành Thiên, điện thoại di động kia đang không ngừng rung lên.

Rõ ràng có người gọi điện thoại tới.

Không ngờ trên điện thoại hiện ra tên của Lâm Thiên Nghĩa!

- Lâm Thiên đã xem tin tức kia rồi sao?

Hồng Thành Thiên ép xuống tâm trạng của mình, thầm nghĩ.

Bây giờ cách cuộc trò chuyện trước đó không lâu.

Ông ta có thể đoán ra được Lâm Thiên Nghĩa gọi điện thoại tới để nói gì.

- Hi vọng những suy đoán của tôi vừa rồi là lấy bụng tiểu nhân mà đo lòng quân tử, hiểu nhầm Lâm Thiên Nghĩa và nhà họ Lâm.

Hồng Thành Thiên cầm điện thoại di động lên, trong lòng thầm nghĩ:

- Nhưng vào lúc này, quan hệ giữa hai nhà Lâm, Hồng đã không bằng mười năm trước cũng là sự thực không cần tranh cãi. Bất kỳ gia tộc nào cũng không thể thật sự gắn bó thân thiết, cho dù là anh em ruột thịt còn có lúc mỗi người đi một ngả, hơn nữa... quan hệ của thế hệ trẻ trong hai nhà cũng không bằng trước đây!

Nếu không phải vậy, Hồng Thành Thiên sẽ không nghĩ tới chuyện làm đám hỏi gia tộc giữa hai nhà, Lâm Thiên Nghĩa cũng sẽ không đồng ý...

Cuối cùng, Hồng Thành Thiên nhận nghe điện thoại, giọng nói có vẻ gấp gáp:

- Thiên Nghĩa, vừa rồi tôi còn muốn gọi điện thoại cho cậu! Tôi đã biết những tin tức đang ầm ĩ ở trên mạng. đồng thời, tôi cũng kiểm tra sự thật từ chỗ Hồng Vũ. Đúng là con bé đã hẹn ký hợp đồng với bên Thiên Tự!

Hồng Thành Thiên vừa mở màn đã vô cùng "thẳng thắn" nói ra trước, cho thấy ông ta "thẳng thắn vô tư ".

- Anh Hồng, bây giờ chuyện này làm cho tôi rất bị động!

Ở trong điện thoại, giọng Lâm Thiên Nghĩa trầm xuống.

Không oán trách nhưng lại có giọng điệu chỉ trích.

Cái "lỗi" này đập xuống, tôi quả thật không lời nào để nói. Lâm Thiên Nghĩa yêu cầu cái gì, chỉ cần không quá đáng tôi đều sẽ đáp ứng... Hồng Thành Thiên thầm nghĩ, nhưng dù làm thế nào, ông ta cũng không thể quên được suy đoán không muốn tin tưởng kia.

Hồng Thành Thiên chỉ thoáng trầm ngâm một lát rồi nói:

- Nhưng chuyện này... Thiên Nghĩa cậu biết không?

- Nó có ẩn tình khác!

Hồng Thành Thiên cảm thấy, bất kể thế nào cũng không thể để một mình bọn họ gánh tội này trên lưng được!

Bạn cần đăng nhập để bình luận