Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2286: Tôi là chủ vùng đất, tôi sợ ai (2)

Brady nghĩ tới đây liền dứt khoát nhíu mày lên tiếng:

- Ngài Bạch Tiểu Thăng, phía thứ tư trong miệng ngài là người bạn mà ngài muốn đưa vào kinh doanh phát triển ở Osan sao?

- Đến lúc này mà anh ta lại tiến vào Eisenlag? Vậy ngài nghĩ ba phía chúng tôi có thể đồng ý không?

- Chúng tôi có dính dáng với nhau về mặt lợi ích, một khi xảy ra mâu thuẫn thì phải giải quyết thế nào?

- Trong bữa cơm này, ngài có lòng tốt tiết lộ với chúng tôi hay là muốn ra mặt ép chúng tôi phải gật đầu chứ?

- Ngài có thể nói rõ ràng không?

Brady liên tiếp đặt câu hỏi, mỗi câu đều khiến người ta mất lòng!

Anh ta thấy, Bạch Tiểu Thăng sai ở chỗ một lần tập trung tất cả mọi người, để lộ ra lợi ích mà mọi người đều quan tâm ra, còn mở miệng nhắc tới phía thứ tư - "bạn" của cậu ta.

Rõ ràng điều này làm trong lòng người ta thấy mâu thuẫn, thậm chí phát sinh cảm giác đối lập!

Lại thêm mình kích động như vậy, cho dù ở trước mặt Hogson, Anlos không nói gì, trong lòng cũng nhất định sẽ trồng một hạt giống bất mãn!

Chờ sau này, mình sẽ tìm bọn họ liên kết, chắc chắn bọn họ sẽ không từ chối nữa!

Bạch Tiểu Thăng à Bạch Tiểu Thăng, cậu dù sao vẫn còn quá trẻ, không ngờ lại phạm vào sai lầm thấp kém như vậy!

Brady âm thầm cười lạnh.

Thật ra anh ta và Bạch Tiểu Thăng chưa từng có ân oán cá nhân, nhưng Bạch Tiểu Thăng hại anh ta làm việc không thông suốt, lại đối đầu với Bạch Tuyên Ngữ, anh ta không thể để cho Bạch Tiểu Thăng sống tốt, tối thiểu là phải loại cậu ta ra khỏi Osan bên này.

Mặc dù Hogson, Anlos không nói gì nhưng lại nhìn nhau.

Có thể thấy những lời này của Brady đã có hiệu quả.

Trong lòng Brady mừng thầm, trên mặt lạnh lùng nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng không ngờ lại còn có tâm tư uống hớp canh cuối cùng một cách đầy tao nhã, sau đó anh nhẹ nhàng giơ một ngón tay lên.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh lập tức tiến lên, lần lượt đặt một danh sách ở trước mặt ba người.

- Mấy vị xem trước một chút, đây là doanh nghiệp thứ tư muốn tiến vào Osan, về phần ai muốn tới Eisenlag thì tôi còn không biết.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười.

Cái gọi là không biết cũng chỉ là một lí do thoái thác thôi. Cơ mật thương mại làm sao có thể báo cho mọi người biết được.

Về phần để cho ba người nhìn danh sách tổng thể cũng không sao, bởi vì những doanh nghiệp này đều đã chính thức bắt đầu làm việc, cũng có thể xuất hiện trên tin tức.

Nhưng ba người không biết, những doanh nghiệp cũng có liên quan tới “phía thứ tư” mà Bạch Tiểu Thăng đã nói tới mà thôi.

Trong danh sách này có tên của các doanh nghiệp kinh doanh liên quan đến gia tộc Hoa kiều, còn có tài phiệt Kiểu u Mỹ, Trung Quốc và Châu Á.

Tin tưởng ba người đang ngồi đây sẽ được "nâng cao tinh thần"!

Quả nhiên, ba người hơi Hogson, Anlos, Brady xem lướt qua, ánh mắt rét lạnh.

Trong hai, ba mươi doanh nghiệp đầu danh sách, bọn họ có thể không để mắt tới bất kỳ doanh nghiệp nào, cho dù là tất cả cũng tới cũng chẳng có cảm giác gì.

Vấn đề ở chỗ nếu như bọn họ đóng vai trò là "phía thứ tư ", vậy thế lực khắp nơi phía sau bọn họ chẳng phải đã liên kết với nhau sao?

Vậy thì quá đáng sợ!

Cho dù ba người đều nắm giữ tài sản giàu ngang với một nước, cũng không chịu nổi tồn tại cấp với bọn họ ở các châu tập trung thành nhóm phái doanh nghiệp sang đây đâu!

- Ngài Bạch Tiểu Thăng, đây là phía thứ tư mà ngài đã nói sao?

- Bạn của ngài rốt cuộc là thần thánh gì vậy, không ngờ có thể kéo tất cả nhà họ La ở Châu u, nhà họ Ngụy và nhà họ Bạch ở Bắc Mỹ, nhà họ Tần ở Nam Mỹ... đều tập trung lại với nhau!

- Còn có nhiều doanh nghiệp Trung Quốc và Châu Á như vậy, điều này...

Thấy ba người đều chấn động, Bạch Tiểu Thăng mỉm cười.

- Osan phê chuẩn hợp tác cùng các ngài, thật ra bọn họ cũng đã bắt đầu đầu tư rồi. Bất luận là phía Osan hay bản thân tôi đều hi vọng các người ở các nơi liên kết hợp tác, ở Osan thậm chí Tây Phi là một mối quan hệ hợp tác cùng thắng, mà không phải là cạnh tranh đối lập, bài xích.

- Trung Quốc chúng tôi có câu - hợp lại thì cả hai cùng thắng, đấu nhau lại cả hai đều bại!

- Tôi tặng lại cho mọi người!

Hogson, Anlos nhìn nhau, không lên tiếng.

Chuyện như vậy có liên quan đến lợi ích của gia tộc, bọn họ làm sao có thể gật đầu mỉm cười, lại đồng ý không cạnh tranh mà chỉ hợp tác được.

Brady thấy thế thì cười lạnh ném bảng danh sách này xuống, tức giận nói:

- Ngài Bạch Tiểu Thăng, nói cho cùng, không quan tâm người bạn kia của ngài có lai lịch thế nào, hắn cũng đang tổ chức cho các nơi tới đoạt mối làm ăn của chúng tôi. Trong trường hợp này, ngài lại nói với chúng tôi là không nên cạnh tranh với người ngoài, ép chúng tôi phải đồng ý! Vừa rồi tôi yêu cầu, ngài còn chưa trả lời đấy! Vậy bây giờ tôi lại muốn biết, có phải ngài cũng muốn dùng quyền lực của ngài, dành lợi ích trước cho bạn ngài ở Eisenlag này hay không?

Những lời này mới là thật giết người giết cả tâm.

Bầu không khí lập tức trở nên vi diệu.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đứng phía xa đều nhíu mày nhìn nhau.

Ngài Brady này rõ ràng là cùng một tập đoàn với Bạch Tiểu Thăng lại không ngừng nói ra những lời sắc bén, từng bước ép sát.

Bạch Tiểu Thăng đối mặt với những lời truy hỏi của Brady vẫn duy trì sự bình thản, cũng không phản bác.

- Ngài Brady, ngài quá kích động rồi.

Anlos ở bên cạnh khuyên nhủ, lại nhìn Bạch Tiểu Thăng cười nói:

- Ngài Bạch Tiểu Thăng, không biết lần này Osan mở ra khu vực nào của Eisenlag vậy?

Hogson cũng nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Bất cứ việc gì cũng tạm thời không nên kích động, nếu muốn được chia bánh ga-tô thì phải nói trước xem bánh ga-tô lớn tới mức nào đã

Brady cũng chớp chớp mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười và nói:

- Đại tù trưởng Ogad căn dặn tôi tới chịu trách nhiệm từ phía tây khu ngoại ô Eisenlag đến dãy núi phía xa, sau này khu thương mại, vành đai công nghiệp của thành phố cũ cũng có thể nói là vành đai có tiền đồ kinh tế lớn nhất ở khu trung bộ của Osan.

Anh còn chưa nói xong thì ba người đã nóng mắt.

Đây chính là lợi ích quan trọng nhất!

Brady không phản đối, lúc này trầm giọng gào to:

- Ngài Hogson, ngài Anlos, tôi kiến nghị ba người chúng ta đồng thời xin với Osan, đổi Bạch Tiểu Thăng - người không liên quan với nơi đây tới bàn chuyện hợp tác! Nơi đây quá quan trọng với chúng ta!

Theo Brady thấy, nếu ba phía đồng thời liên kết, mãnh liệt yêu cầu thì phía Osan nhất định phải đáp ứng.

Bạch Tiểu Thăng phải bị loại!

Hogson, Anlos lập tức im lặng.

Hình như ngay cả bọn họ cũng bắt đầu cảm thấy lời Brady nói không sai.

- Nếu liên quan tới vấn đề khai thác khu ngoại ô phía tây Eisenlag cho đến dãy núi phía xa thì tôi sợ là ba vị chỉ có thể nói chuyện với tôi. Cho dù đại tù trưởng Ogad phản đối cũng vô dụng.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười và nói.

- Nực cười!

Brady bỗng nhiên đứng dậy, cười lạnh quát:

- Bạch Tiểu Thăng, cậu nghĩ cậu là ai chứ? Lời nói của cậu thật sự có quyền quyết định ở Osan sao? Cậu có biết những khu vực cậu vừa nói tới có ý nghĩa thế nào với Osan không? Cậu chẳng qua chỉ là một cố vấn thương mại còn thật sự cho rằng mình quan trọng lắm sao? Cậu làm rõ ràng thân phận của cậu trước đi rồi hãy quay lại nói chuyện với chúng tôi!

Brady rõ ràng muốn trở mặt với mình ở ngay trước mặt mọi người.

Bạch Tiểu Thăng vẫn bình tĩnh nhìn anh ta và giơ tay lên.

Lâm Vi Vi ở phía sau lập tức đi tới, đưa một tập tài liệu vào trong tay anh.

Bạch Tiểu Thăng cầm tài liệu qua và ném lên trên bàn.

Cái gì vậy?

Brady híp mắt lại, Hogson, Anlos cũng nhìn sang.

Bạch Tiểu Thăng nói với giọng đều đều:

- Đây là một phần nghị định bổ nhiệm do đại tù trưởng Ogad tự mình ban ra. Tôi chính là tù trưởng của mảnh đất này, tất cả quy hoạch phù hợp với Osan đều do tôi quyết định, bao gồm…

- Chuyện hợp tác hay không hợp tác với ai!

- Nói cách khách, tôi chính là địa chủ, nếu tôi muốn tạo điều kiện cho bạn tôi thì không cần phải đánh tiếng với bất kỳ người nào, không cần nhận được sự đồng ý của bất kỳ ai trong các ngài!

Bạch Tiểu Thăng nói mấy câu đã làm ba người kia nghẹn họng nhìn trân trối.

Mắt Brady trợn trừng.

Bạch Tiểu Thăng là… tù trưởng của mảnh đất này à!

- Bây giờ, ngài đã hiểu chưa? Ngài Brady.

Bạch Tiểu Thăng không cười nữa, ánh mắt lạnh lùng chỉ vào chiếc ghế đối diện:

- Hoặc là ngài ngồi xuống ăn cơm, nói chuyện với tôi. Hoặc mời ngài đi cho.

- Nhưng… về sau cũng không cần nói chuyện nữa!

Bạn cần đăng nhập để bình luận