Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2188: Cục diện rắc rối (1)

Ba người Bạch Tiểu Thăng và Miro đi lòng vòng bên ngoài khoảng bốn mươi phút, còn ra tay đánh một đám côn đồ lưu manh một trận. Chuyện công việc lại không nói được chút nào.

Trên đường trở về, tâm trạng Miro có vẻ không cao, thậm chí có thể nói là có chút chán nản. Tất nhiên, anh ta ở trong tình trạng này thì chẳng thể đàm phán được.

Mọi người trở lại doanh nghiệp kia, khi đi đến tòa nhà văn phòng thì đoàn thương nghiệp khảo sát còn chưa kết thúc, các quản lý cao cấp của doanh nghiệp này đều đi cùng, lãnh đạo chính không có một người, chỉ có một vị Phó giám đốc điều hành.

Phó giám đốc điều hành kia vừa thấy được ngài Miro liền bị dọa cho giật mình, vội vàng chạy tới và tươi cười nói:

- Ngài Miro...

- Lập tức dẫn chúng tôi tới phòng nghỉ dành cho khách quý. Anh không cần nói thêm một câu nào nữa, tôi đang thấy rất phiền, cẩn thận tôi bảo anh cút đấy, có nghe không!

Miro mở miệng lại sặc mùi thuốc súng.

Phó giám đốc điều hành kia bị dọa cho giật mình, vội vàng liên tục gật đầu.

- Tôi hỏi anh có nghe không?

Miro chờ lâu không nghe được câu trả lời liền nổi giận nói.

- Là ngài không cho tôi nói chuyện mà.

Phó giám đốc điều hành kia uất ức nói.

Bạch Tiểu Thăng vội vàng mỉm cười hoà giải và nói với Phó giám đốc điều hành kia:

- Làm phiền anh đi trước dẫn đường.

Phó giám đốc điều hành kia nhìn về phía Miro, thấy ngài Miro cũng có ý này thì không dám nhiều lời, lập tức đi trước dẫn đường.

Chờ Phó giám đốc điều hành dẫn đám người Bạch Tiểu Thăng, Miro đến phòng khách quý, bảo người đưa cà phê hoa quả tới, anh ta bị Miro tiện tay cho lui, sau khi đi ra mới không nhịn được thở hắt ra một cái, sờ trán đã đầy mồ hôi.

Ông chủ phía sau này tức giận như vậy, đúng là khủng khiếp.

Sau khi Phó giám đốc điều hành suýt nữa mất việc mà chẳng biết tại sao sắp xếp người chờ ở cửa xong liền nhanh chân chạy xa, muốn đi tìm người quản lý chính, cũng chính là lãnh đạo trực tiếp của anh ta.

Anh ta nghĩ kỹ rồi.

Hôm nay tâm trạng của ngài Miro nhìn không được tốt lắm, không thích hợp biểu hiện ở trước mặt ngài ấy, chỉ có thể để cho lãnh đạo của mình qua, nếu chẳng may giám đốc điều hành nhất thời không hầu hạ được, cút đi, mình cũng thuận lợi thăng chức, vậy ngược lại cũng không tệ...

...

Sau khi cửa đóng lại, Miro ngồi đối diện Bạch Tiểu Thăng nghỉ ngơi, uống cà phê.

Trong phòng không có người khác, Bạch Tiểu Thăng đã sớm nói với Miro: Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh không chỉ là trợ thủ đắc lực của anh, còn là thân tín tuyệt đối của anh, không cần giấu giếm gì cả.

Bạch Tiểu Thăng đã nói vậy, Miro tất nhiên sẽ không e ngại nữa.

Tất nhiên bọn họ vẫn nói tiếp chủ đề ban đầu, chỉ có bốn chữ là "Cò kè mặc cả".

Miro kéo giá lên rất cao, Bạch Tiểu Thăng ép xuống rất thấp.

Hai bên dần đi về giữa, thử thăm dò điểm mấu chốt của đối phương.

Sau hai giờ giao phong, toàn tranh cãi, nhưng giá của hai bên ngược lại đã gần hơn rất nhiều.

Đương nhiên, muốn có kết quả vào hôm nay là không thể được.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh ngồi im bên cạnh lắng nghe, không hề nói xen vào.

Phần lớn thời gian Miro đều biểu hiện giống như một playboy, tay ăn chơi bất cần đời, nhưng một khi tiến vào giai đoạn đàm phán kinh doanh lại giống như thay đổi thành một người khác vậy.

Trong lúc đàm phán thì tư duy nhanh nhẹn, miệng lưỡi linh hoạt như lò xo, không ngừng đào hố gài bẫy cho đối thủ, sau đó không ngừng ở một thời điểm nào đó sẽ đột nhiên lật bài.

Miro như vậy làm cho Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh không nhịn được phải giật mình.

Chiến trường giao dịch không có khói thuốc súng lại che giấu sát khí, chém giết không hề tốn máu thịt.

Đám người Lâm Vi Vi không phải chưa từng tham gia các loại đàm phán kinh doanh tương tự, mà bọn họ tham gia nhiều, kiến thức nhiều, càng như vậy, bọn họ càng có thể cảm nhận được sự đáng sợ của Miro.

Những hành vi hoang đường của anh ta trước đây đã che giấu hoàn hảo cho anh ta bây giờ, làm cho hai người cũng phải suy nghĩ hồi lâu.

May là Bạch Tiểu Thăng, sợ rằng nếu đổi thành một người khác đã phải ngã ở chỗ của Miro rồi.

Đối mặt với Miro, Bạch Tiểu Thăng vẫn bình tĩnh, vẻ mặt thoải mái thản nhiên, trí nhớ tốt của anh được thể hiện ra hoàn toàn, không chỉ tránh được tất cả cạm bẫy do Miro bố trí một cách hoàn hảo, còn thuận tiện đào hố cho đối phương.

Hai người này đang không ngừng đào hố cho đối phương, thăm dò khả năng hợp tác của nhau.

Nói đến cuối, bọn họ đều mệt mỏi.

Dù nói thế nào cũng tốn rất nhiều trí não.

- Ngài Miro, tôi thấy hôm nay lại nói tới đây thôi. Trao đổi lần đầu có thành quả như vậy đã làm người ta mừng rỡ rồi, tôi cũng phải trở về thương lượng với mọi người đã.

Bạch Tiểu Thăng uống cà phê và đề nghị.

- Dừng lại ở điểm này sao? Vậy chính là thừa nhận giá trước mắt, nhưng nếu vậy bên phía tôi sẽ chịu thua thiệt rồi.

Miro không nghe theo.

Bạch Tiểu Thăng ung dung cười, để cốc cà phê xuống nói:

- Anh xem, hôm nay chúng tôi tới chỗ anh khảo sát, không ngờ lại gặp hai nhóm cướp ở bên ngoài. Nói thế nào đây? Nếu như chúng tôi đi nói với hoàng thất Karan là hoàn cảnh đầu tư không tốt, vậy tất nhiên sẽ được coi trọng cao đội. Tôi nghĩ hoàng thất Karan nhất định sẽ tiến hành điều tra sâu hơn, tất nhiên sẽ cho đoàn thương nghiệp chúng tôi một câu trả lời thỏa đáng. Mà chuyện phát sinh ở gần doanh nghiệp của các anh. Ngài Miro, anh cảm thấy điều đó sẽ mang tới ảnh hưởng bất lợi cho doanh nghiệp của các anh hay không?

Bạch Tiểu Thăng lại nói không quá rõ ràng.

Chỉ có điều đối với những người có chỉ số IQ và EQ như bọn họ, đây chính là chuyện không cần nói cũng biết, nói quá rõ ràng trái lại không tốt.

- Cái này...

Miro hơi trầm ngâm một lát, sau đó vẻ mặt thành khẩn nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Tôi cảm thấy dừng lại ở đây là vừa vặn, tôi công nhận, lần sau chúng ta lại theo đó trò chuyện tiếp là được rồi.

Miro đã khiếp sợ.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh không nhịn được nhìn nhau, bọn họ luôn cảm thấy người trước mắt và vừa rồi căn bản không cùng một người.

Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến những tiếng ồn ào.

Nghe tiếng động thì hẳn người đi khảo sát bên kia đã trở về.

Ngay sau đó có tiếng gõ cửa vang lên, sau khi nghe được tiếng Miro mời vào, có người đẩy cửa thò người vào. Đó chính là giám đốc hành chính của doanh nghiệp này.

Giây phút nhìn thấy Miro, trên mặt giám đốc hành chính liền tươi cười nói:

- Ngài Miro, cuộc khảo sát đã kết thúc, các vị khách đều đã trở về.

- Tôi biết rồi.

Miro gật đầu, sau đó anh ta nhìn người giám đốc hành chính kia và thuận miệng tò mò nói:

- Tại sao lại là anh tới thông báo?

Người giám đốc hành chính kia vội vàng cười nói:

- Tôi mới biết ngài trở về nên chạy tới đây, vẫn luôn ở ngoài cửa canh chừng, không dám quấy rầy, khi thấy các vị khách đến, tôi mới vào báo cáo với ngài.

Miro gật đầu, tùy ý nói:

- Được, anh làm không tệ. Anh dẫn mọi người tới phòng họp lớn, chúng tôi sẽ lập tức qua đó.

- Vâng.

Người giám đốc hành chính kia cung kính gật đầu và lui ra ngoài.

Đứng bên cạnh ông ta còn có Phó giám đốc điều hành.

Bạn cần đăng nhập để bình luận