Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 165: Xảy ra chuyện!

Sau một tuần, đội thi công vào dựng sân khấu, cách khánh thành hạng mục chỉ còn hai tuần.

Ngày hôm nay, Bạch Tiểu Thăng ở trong phòng làm việc của mình, xem xét các chi tiết.

- Không ổn rồi, quản lý Bạch, xảy ra chuyện rồi!

Một người vội vàng xông vào, sắc mặt có chút trắng bệch, thở hồng hộc.

Là Trưởng phòng công trình!

- Xảy ra chuyện gì?

Bạch Tiểu Thăng kinh ngạc đứng dậy.

Phòng công trình không phải đang cùng đội thi công xây dựng sân khấu à, không lẽ sân khấu bên kia xảy ra vấn đề?

- Ngài mau đi xem một chút đi, khung đỡ nửa bên sân khấu sập rồi!

Trưởng phòng công trình lòng vẫn còn sợ hãi nói.

Lúc đó hắn ở ngay bên cạnh nói chuyện phiếm với đội trưởng đội thi công, khung đỡ cao mấy mét ở sau lưng đột nhiên đổ xuống, ống sắt bay đến, cách hắn chỉ có vài mét!

Bây giờ nghĩ lại, tình cảnh lúc đó, bây giờ hắn vẫn còn sợ hãi. Hắn nói một câu đó xong liền không nói được nữa.

- Có làm bị thương người nào không đó!

Bạch Tiểu Thăng quát hỏi một tiếng khiến hắn bừng tỉnh.

-Không có!

Trưởng phòng công trình nhanh chóng lắc đầu, nhưng hơi chần chờ một chút lại bổ sung.

- Đội thi công bên kia, hình như có người bị va phải eo đã được người của bọn họ đưa đi bệnh viện! Nhưng có vẻ cũng không nghiêm trọng, chỉ là quần áo có chút bẩn, không thấy máu.

- Đi, chúng ta đi xem một chút!

Bạch Tiểu Thăng bước nhanh, đi phía trước.

- Thông báo cho phó tổng Vương Duệ chưa đó!

- Vương Duệ phó tổng đã đến, là ông ấy bảo tôi thông báo cho anh!

Trưởng phòng công trình hoang mang rối loạn trả lời.

Bạch Tiểu Thăng vừa đi, nhanh chóng suy nghĩ.

Dự án lần này là hắn làm, không có chi tiết nào bên trong hắn không biết rõ, thậm chí bao gồm dựng sân khấu.

Bởi vì quy định yêu cầu cùng độ khó, bọn họ không khoán trắng cho công ty hoạt động mà tự tìm đội thi công.

Sân khấu khung giá đỡ, dùng không phải là kiến trúc ống thép, mà là áp lực khung đỡ, thuận tiện tháo gỡ, chịu sức nặng lớn, nhẹ nhàng an toàn.

Vì sao lại xuất hiện tình trạng "Tan ra thành từng mảnh" đây?

Lòng băn khoăn của Bạch Tiểu Thăng dần dần tăng lên.

Chờ hắn chạy tới, đã có rất nhiều người vây quanh hiện trường, dù ở xa cũng nghe thấy âm thanh ồn ào.

- Xảy ra chuyện rồi, làm người khác bị thương, chuyện này các anh nhất định phải cho tôi một lời giải thích!

Một giọng nói hùng hậu hữu lực vang lên.

Là đội trưởng đội thi công Đại Chu.

Người đàn ông cao lớn thô kệch này, giọng ồm ồm nói đi nói lại.

- Anh đừng vội, chúng tôi đang xử lý, người có phụ trách khối này đang đến đây!

Vương Duệ hết sức an ủi.

- Tóm lại, chuyện này không xong đâu!

- Đúng, không xong!

- Các người phải phụ trách, chịu hoàn toàn trách nhiệm!

Ba năm người đứng sau lưng Đại Chu, lớn tiếng kêu la.

Lúc đầu Bạch Tiểu Thăng vội vàng đi qua, thấy cảnh này, nhướng mày, bước chân ngừng lại.

]

Trưởng phòng công trình muốn đi qua cũng bị hắn kéo lại.

- Chúng ta đi xem một chút.

Bạch Tiểu Thăng vẻ mặt không thay đổi nói.

A?

Trưởng phòng công trình khó hiểu nhìn Bạch Tiểu Thăng, đây đã là lúc nào rồi, Bạch quản lý còn bình thản như thế!

Phải biết, chuyện này có thể lớn cũng có thể nhỏ!

Xử lý thỏa đáng, có thể tiếp tục thi công, nếu xử lý không tốt, bị phanh phui ra, cục giám sát tham gia điều tra thì vấn đề sẽ biến lớn!

Bạch Tiểu Thăng mặt không biến sắc, giống như người xem náo nhiệt, vô thanh vô tức nhìn xem.

Đại Chu kêu la, người bên cạnh cũng kêu la theo.

Bạch Tiểu Thăng cảm thấy một màn này giống như cố tình náo loạn hơn!

Bình thường khi xảy ra chuyện, Đại Chu người đội trưởng thi công này, trước tiên phải đi bệnh viện xem xét vết thương của anh em chứ không phải ở chỗ này náo loạn!

Ánh mắt Bạch Tiểu Thăng đảo qua.

Những người trong đội thi công, ngoại trừ mấy người đang ra sức ồn ào, những người khác uể oải đứng bên cạnh nhìn.

- Lúc đó, chỉ có một người bị va vào eo?

Bạch Tiểu Thăng thấp giọng hỏi Trưởng phòng công trình.

- Anh chắc chắn không?

- Chắc chắn.

Trưởng phòng công trình gật đầu.

- Bên trong đám người đi đến bệnh viện có người của chúng ta không?

Bạch Tiểu Thăng hỏi.

- Điều này. . . Lúc đó tương đối gấp, tương đối loạn, là người của bọn họ đưa đi.

Trưởng phòng công trình ngượng ngùng nói.

Nếu không có!

Bạch Tiểu Thăng nhìn khung đỡ đổ nát phía xa,

Công trình này mặc dù có độ khó, nhưng mà được xây dựng bởi một đội thi công có kinh nghiệm thì không thể thành như thế.

Tan ra thành từng mảnh?

Không thể tin nổi nhất là khung đỡ đều sập, làm bị thương người hắn có thể hiểu được, nhưng mà tại sao lại va vào eo người?

- Bạch Tiểu Thăng, Bạch Tiểu Thăng còn chưa tới sao!

Bạch Tiểu Thăng đang suy tư, Vương Duệ nghiêm nghị quát lên.

Sau đầu hắn đầy mồ hôi, cả người xúc động.

Đường đường là phó tổng giám đốc Bách Niên Cộng Trúc, bình thường đều lớn tiếng quát người khác. Hiện tại trở thành người giảng hòa, bị một người đội trưởng thi công bị chỉ mặt mũi vừa nói vừa quát.

Hắn khó mà chịu đựng được.

- Bạch Tiểu Thăng, cậu còn không qua đây!

Vương Duệ nổi trận lôi đình, thấy Bạch Tiểu Thăng còn đang trầm tư, lập tức tức giận gào thét.

Vậy mà Bạch Tiểu Thăng lại đứng một bên nhìn náo nhiệt, đáng giận vô cùng!

Nếu như ánh mắt có thể giết người, Bạch Tiểu Thăng đã bị Vương Duệ đâm chết một ngàn lần một vạn lần.

Xung quanh các Trưởng phòng câm như hến!

Lãnh đạo lớn nổi giận, bọn họ cũng sợ tai bay vạ gió.

- Khối an toàn này là cậu phụ trách hả, cậu giải thích cho tôi! Không, hiện tại cậu cho bọn họ một lời giải thích!

Vương Duệ kiềm chế lửa giận, dựng râu trừng mắt, chỉ Đại Chu, quay lưng lại.

Bạch Tiểu Thăng vẻ mặt không thay đổi, đi tới trước mặt Đại Chu.

- Cậu là người chịu trách nhiệm!

Đại Chu lập tức vẻ mặt dữ tợn, tiến lên, muốn đưa tay túm Bạch Tiểu Thăng.

- Đứng lại đó!

Bạch Tiểu Thăng sầm mặt lại, bỗng nhiên gầm thét một tiếng, vẻ mặt hung lệ.

Đại Chu không kịp đề phòng, bị giật mình một trận.

Người xung quanh cũng bị tiếng quát này làm giật mình.

- Chuyện gì xảy ra, nói đi!

Bạch Tiểu Thăng nghiêm mặt hướng về phía sân khấu ra hiệu.

Nét mặt của hắn, giống như là đồ vật nhà mình tự dưng bị người khác làm hỏng, giờ đang tra hỏi.

Đại Chu nuốt ngụm nước miếng, trì hoãn một chút.

- Chuyện gì xảy ra, tôi đây phải hỏi cậu mới đúng? Các cậu cung cấp vật liệu xây dựng có vấn đề! Hiện hại người của tôi nhập viện rồi! Cậu nói chuyện này nên xử lý thế nào, bây giờ làm sao, chúng ta tìm cảnh sát để điều tra thêm!

- Đúng!

- Tìm cảnh sát! Điều tra!

Mấy người sau lưng Đại Chu cũng la ầm lên.

Bốn phía các Trưởng phòng lo sợ bất an nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Thậm chí trong mắt một số còn lộ ra oán trách. Bạch Tiểu Thăng đến, thái độ quá mức cường ngạnh, đúng là muốn làm to ra.

Ánh mắt Vương Duệ lạnh lùng.

"Căn cứ năm 2016 ban bố (Thành phố thiên Nam, điều luật quản lý an toàn cho công trình xây dựng), Chương 06: Điều tra tai nạn trong xây dựng và điều luật xử lý, thứ năm mươi ba, năm mươi bốn điều quy định.

Bạch Tiểu Thăng mặt không biểu tình, nói rõ các điều luật.

Trên đường hắn đến đây đã nhờ Hồng Liên tìm hiểu qua các quy định pháp luật, có thể nói so với bất cứ người nào ở đây, dù là là luật sư cũng hiểu biết hơn!

Đây cũng là nguyên nhân hắn không sợ hãi, an tâm đứng ở ngoài quan sát nguyên nhân.

- Hiện trường tiêu chuẩn thương vong, xa không đủ để cục giám sát tham gia. Trừ phi người cấp dưới bị đả thương eo kia, xương cốt đứt gãy, nội tạng vỡ vụn, hoặc là hiện tại người đó đã chết, dùng ống thép đâm bản thân mấy lỗ thủng. . . Nhưng mà nếu xảy ra chuyện, anh cũng là người đầu tiên phải chịu trách nhiệm!

Bạch Tiểu Thăng lạnh lùng hừ một tiếng.

Đại Chu ánh mắt co rụt lại, ánh mắt có chút trốn tránh.

- Tôi đã phái người đi bệnh viện, nếu người của anh không có chuyện gì. . . Vậy chúng ta liền nói một chút về vấn đề tổn thất của bên chúng tôi, tổn hại vật liệu xây dựng thì không nói. Theo hợp đồng, công trình không đạt thời hạn, anh phải bồi thường. . .

- Anh bồi thường nổi sao!

Bạch Tiểu Thăng vẻ mặt sắc lạnh, gầm lên giận dữ.

Đại Chu bị dọa khẽ run rẩy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận