Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1844: Lại một người ngưỡng mộ?

Đám người Bạch Tiểu Thăng ngồi xe taxi, nửa đường lại đổi hướng và đi về phía phố người Hoa.

Trên đường, Bạch Tiểu Thăng mời Hồng Liên giúp đỡ mình thư giãn thần kinh, có thể làm cho mình bớt mệt mỏi.

Có Hồng Liên giúp đỡ, những điều này tất nhiên không thành vấn đề.

Chờ đến phố người Hoa, mệt mỏi trên tinh thần của Bạch Tiểu Thăng đã giảm 70, 80%.

Mà ở trong mắt Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh, Bạch Tiểu Thăng chẳng qua là chợp mắt một lúc mà thôi.

Đến điểm hẹn, ba người Bạch Tiểu Thăng thấy Bạch Nguyệt Phong. Cô đại tiểu thư nhà họ Bạch ở phố người Hoa ăn mặc rất nghiêm túc, cũng đặc biệt tuyệt mỹ khi đứng ở bên đường, phía sau là mấy vệ sĩ mặc comple và đi giày da, phía sau là một loạt chiếc xe chở hầu hạ.

Đây xem như là lần đầu bọn họ thấy được đại tiểu thư phô trương.

Thấy được ba người Bạch Tiểu Thăng để ý chiến trận phía sau mình, Bạch Nguyệt Phong cũng rất bất lực, nhìn ba người nhún vai cười gượng:

- Cha tôi nói, nếu tôi muốn ra cửa vào buổi tối thì phải như vậy, nếu không sẽ không an toàn...

Bạch Tiểu Thăng cười gật đầu, đặc biệt thông cảm.

Lúc này trời đã dần tối, đèn đường cũng đã lên, các cô gái ra cửa thì tất nhiên phải cẩn thận một chút.

Cuối cùng, bốn người leo lên một chiếc xe được đặt với giá trị mấy trăm triệu tiền Trung Quốc.

Xe kia rất cao rất lớn, với dáng vẻ không khác với xe RV, trong xe quả thật giống như một phòng khách lớn, ánh đèn sáng ngời, trang trí sang trọng, dưới chân trải thảm cao cấp được làm thủ công, bên trong vang vọng tiếng nhạc nhẹ nhàng du dương, tủ rượu cao hai mét bày đầy các loại rượu đắt tiền.

Cho dù ba người Bạch Tiểu Thăng có kiến thức rộng rãi, cũng không ngừng gật đầu, thầm than nhà họ Bạch quả nhiên biết hưởng thụ.

- Đây là một trong những chiếc xe riêng của cha tôi, mọi người đừng khách sáo, tùy ý đi.

Bạch Nguyệt Phong nói xong đã tự mình đi trước tủ rượu lấy một chai rượu nồng độ thấp, lắc lắc với ba người và mỉm cười nói:

- Một lúc nữa chúng ta phải đi tham gia một bữa tiệc, còn có thể nhấm nháp rượu khác, trên đường đi uống tạm cái này là được.

Ba người Bạch Tiểu Thăng khách tùy chủ, tất nhiên không có điều gì dị nghị.

Chiếc xe này di chuyển vô cùng vững vàng, nếu không để ý thậm chí sẽ không có cảm giác đang đi.

Thông qua lớp thủy tinh kín đáo có thể thấy rõ cảnh đêm bên ngoài nhưng bên ngoài lại không nhìn thấy rõ tình hình bên trong.

Mọi người ngồi quanh sô pha, vừa thưởng thức rượu ngon, nghe nhạc, vừa cười nói.

Khi nói đến đề tài Bạch Tiểu Thăng lên chức thần tốc, Bạch Nguyệt Phong cũng không nhịn được tò mò, không ngừng truy hỏi Bạch Tiểu Thăng:

- Sao anh làm được vậy? Chỉ trong hai năm, không ngờ lại đạt tới vị trí mà chị của Robert phải mất mười năm mới đạt được! Phải biết rằng bối cảnh gia tộc bọn họ đặc biệt không tầm thường lại có nhiều hợp tác cùng tập đoàn Chấn Bắc. Anh thì một không có bối cảnh gia tộc tác động, hai không có dùng tới quan hệ của nhà Tuyết Liên, chỉ có một mình... lại có thể dùng hai năm làm được đến mức như vậy?

Bạch Nguyệt Phong rất tò mò.

- Cũng không có gì, cố gắng một chút là được.

Bạch Tiểu Thăng cầm ly rượu mỉm cười, thưởng thức rượu màu hổ phách giống như Quỳnh Tương Ngọc Dịch và thản nhiên trả lời.

Cố gắng một chút là được?

Lời này làm cho Bạch Nguyệt Phong không nhịn được liếc nhìn anh.

Tôi tin anh mới là lạ đấy!

Bạch Tiểu Thăng vẫn thản nhiên.

Lâm Vi Vi không nhịn được cười và nói với Bạch Nguyệt Phong:

- Anh Tiểu Thăng chỉ khiêm tốn thôi, thật ra anh ấy rất lợi hại đấy.

Lâm Vi Vi vừa nói ra đề tài này liền thao thao bất tuyệt.

- Cô biết không, anh ấy có thể gảy đàn dương cầm khúc nhạc từ cấp tám trở lên, trình độ thư pháp cực cao, biết ủ rượu, nấu ăn ngon, giám định và nhiều loại khác, tôi thấy loại nào cũng phải đạt được tiêu chuẩn của chuyên gia. Còn nữa, anh ấy biết võ công còn có cực mạnh, hôm qua cô cũng thấy được đấy. Anh ấy và Lôi Nghênh liên thủ đánh cho nhiều người như vậy chật vật không chịu nổi. Còn nữa, còn nữa...

Lâm Vi Vi theo Bạch Tiểu Thăng mấy năm đã chứng kiến qua rất nhiều chuyện không thể tin nổi của anh, nói liên tục hai mươi phút cũng không có ý dừng.

Thái độ Lôi Nghênh khác thường, không trầm mặc ít nói và thỉnh thoảng còn bổ sung.

Bạch Nguyệt Phong nghe đến trợn tròn mắt, liên tục kinh ngạc kêu không thể tin nổi, không ngừng nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng tìm chứng cứ xem có đúng không.

- Tôi chỉ hiểu sơ qua thôi, không khoa trương như Vi Vi nói vậy đâu.

- Chỉ có hứng thú mà thôi, không đáng nói.

- Cái này cũng không có gì...

Bạch Tiểu Thăng càng khiêm tốn, càng làm cho Bạch Nguyệt Phong thán phục hơn.

Cuối cùng Bạch Nguyệt Phong quả thật dùng ánh mắt nhìn người ngoài hành tinh nhìn anh, không nhịn được “đề nghị” với Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh:

- Bằng không, chúng ta đưa anh ta vào viện nghiên cứu cắt ra nghiên cứu, tôi rất nghi ngờ anh ta là người ngoài hành tinh, nếu không phải thì cũng từ nơi nào đó xuyên qua. Ôi, tôi đã xem qua rất nhiều tiểu thuyết xuyên qua của Trung Quốc, tôi thấy đó chính là chân tướng.

Bạch Nguyệt Phong thậm chí buộc Bạch Tiểu Thăng "nói rõ chân tướng", bảo anh thẳng thắn nói xem mình từ nơi nào xuyên qua.

Điều này khiến cho Bạch Tiểu Thăng rất bất đắc dĩ.

Thật may là lúc này chiếc xe ngừng lại, trợ lý kéo tấm ngăn trước khoang xe và báo cáo với Bạch Nguyệt Phong:

- Đại tiểu thư, chúng ta đến nơi rồi.

Lúc này Bạch Tiểu Thăng mới thở phào một cái, chỉ vào cửa xe và nhắc nhở Bạch Nguyệt Phong:

- Đến rồi, chúng ta nhanh xuống xe thôi.

Nghe vậy, Bạch Nguyệt Phong mới có thể tạm thời dừng lại.

Ba người Bạch Tiểu Thăng xuống xe, mới phát hiện ra trước mặt bọn họ là một tòa nhà cao chọc trời.

Bạch Tiểu Thăng nhìn xung quanh, phát hiện ở đây có ánh đèn sáng ngời, các loại kiến trúc cũng rất khí thế.

Nơi đây cũng là một đoạn đường trung tâm của Ganand.

Phần chính của tòa nhà cao chọc trời là khách sạn, bao ăn uống, ngắm cảnh, hội nghị các loại, người ra vào đều ăn mặc tinh tế, có thân phận đặc biệt.

May là hôm nay ba người Bạch Tiểu Thăng đi trụ sở chính, ăn mặc đều tương đối trang trọng, khi gặp Bạch Nguyệt Phong cũng thấy cô mặc rất lịch sự.

Lúc ấy, Bạch Tiểu Thăng liền nghĩ đến tiêu chuẩn của nơi sẽ đi hẳn không thấp, cũng không hỏi xem có cần quay về thay đồ hay không.

Mà Bạch Nguyệt Phong thấy Bạch Tiểu Thăng ăn mặc phù hợp thì cũng không nói gì.

- Đi thôi.

Bạch Nguyệt Phong dẫn đám người Bạch Tiểu Thăng đi vào trong, hai vệ sĩ của nhà họ Bạch theo sát.

- Cô còn chưa nói cho chúng tôi biết tới đây làm gì đâu?

Bạch Tiểu Thăng không nhịn được khẽ hỏi Bạch Nguyệt Phong.

Hôm qua Bạch Nguyệt Phong nói đi tới một nơi thú vị, trên xe còn nói tham gia bữa tiệc.

Bữa tiệc và thú vị hình như không quá dính dáng với nhau thì phải.

Tối thiểu thì ở trong hiểu biết của Bạch Tiểu Thăng là như vậy.

Bạch Nguyệt Phong vừa đi vào trong vừa khẽ nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Hôm nay tôi nhận lời mời của người bạn, tới tham gia bữa tiệc sinh nhật bạn của bạn tôi. Sẽ có rất nhiều ngôi sao tham dự, còn có thể biểu diễn một chút. Trong đó có nghệ sĩ hài và ngôi sao ca nhạc, hẳn là chơi rất vui.

Thì ra là thế.

Bạch Tiểu Thăng mới chợt hiểu ra.

Nhưng sao nghe lại khó đọc như vậy, “bạn", “bạn của bạn" thật dễ bị líu lưỡi.

Nhưng nghĩ đến những người bạn của Bạch Nguyệt Phong nhất định không đơn giản, một bữa tiệc sinh nhật có thể khiến cho rất nhiều ngôi sao tới trợ giúp đã nói rõ điều này rồi.

Mọi người đi vào trong, khi đến đại sảnh thì thấy một nhóm người từ một lối khác đi tới.

Dẫn đầu là một nam một nữ đang nói chuyện, trong lúc lơ đãng nhìn thấy Bạch Nguyệt Phong, mắt hai người này đều sáng ngời.

- Nguyệt Phong!

Một cô gái với dáng vẻ đặc trưng của con lai rõ ràng hưng phấn phất tay, tách khỏi đám người, chân đi giày cao gót cao tới tám phân bước nhanh tới.

Cô rất đẹp nhưng vẫn kém hơn Bạch Nguyệt Phong, cũng không bằng Lâm Vi Vi, chỉ có điều trông cô có vẻ sang trọng quý phái, chắc cũng phải có xuất thân không tầm thường. Cô vừa nhìn thấy Bạch Nguyệt Phong đã chạy tới, hành động này lại không đúng với quy củ của nhiều gia đình giàu có.

Từ điểm đó có thể thấy cô có thể trở thành người bạn Bạch Nguyệt Phong cũng không phải vô lý.

- Jessica.

Bạch Nguyệt Phong thấy đối phương cũng rất vui vẻ, còn không quên thuận miệng khẽ nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Cô ấy là bạn thân của tôi, cũng là bạn học thời đại học.

Còn có quan hệ bạn học này sao?

Bạch Tiểu Thăng thấy Jessica cuối cùng đã chạy tới, hai cô gái còn rất vui vẻ nắm tay nói chuyện.

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng lại ngẩng đầu nhìn về phía đám người đang chậm rãi đi đến.

Dẫn đầu đám người kia là một người đàn ông da trắng có tuổi tác tương đương với Bạch Tiểu Thăng, nhìn mặt mũi quả thật giống như ngôi sao với nụ cười mỉm rất quyến rũ.

Lúc này, hắn đang nhìn thấy Bạch Nguyệt Phong và Jessica.

Bạch Tiểu Thăng nghe Jessica thì thầm nói nhỏ với Bạch Nguyệt Phong:

- Wow, tôi giới thiệu đại soái ca Cooper cho cô, sao cô lại không đồng ý qua lại với người ta chứ? Hắn vô cùng ngưỡng mộ, vô cùng thích cô đấy. Khi biết Robert cũng theo đuổi cô, hắn rất không vui, thậm chí cũng muốn đi tìm Robert quyết đấu. Tôi nói này, hôm nay là bữa tiệc sinh nhật của hắn, cô cũng đừng thờ ơ như trước kia, xem như cho tôi một chút mặt mũi được không.

Bạch Tiểu Thăng nghe đến đó thì không nhịn được kinh ngạc.

Lại một người ngưỡng mộ Bạch Nguyệt Phong nữa sao?

Thiên kim nhà họ Bạch đại gia đứng đầu phố người Hoa quả nhiên là một cô gái được trăm nhà cầu xin, lại có nhiều người ngưỡng mộ như vậy.

Thật ra anh có thể hiểu được chuyện này.

Nhà họ Bạch bất luận là tiền tài, quyền thế, uy tín, địa vị đều nổi tiếng ở nước M thậm chí là Bắc Mỹ, đại tiểu thư như thế lại đang vừa vặn ở tuổi kết hôn, các trai đẹp tài giỏi của các gia tộc làm sao không nhớ thương được.

Sợ rằng trước kia Ngụy Tuyết Liên cũng vậy, chỉ có điều bây giờ cô ấy chỉ thuộc về mình! Bạch Tiểu Thăng thầm nghĩ.

Lúc này, Bạch Tiểu Thăng ngẩng đầu nhìn người đàn ông đẹp trai đi tới, thầm nghĩ.

Cooper là hắn sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận