Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2297: Nghĩ cách cứu nhanh nhất trong lịch sử (2)

Một người da trắng trung tuổi nhìn chẳng có sức sống dẫn theo một người vệ sĩ da đen rất cao lớn đi đến, ánh mắt nhìn lướt qua mọi người một cái đã làm bọn họ phải liên tục rùng mình.

- Đại ca.

- Đại cả.

Đám người kia đều ăn nói khép nép, cung kính gọi.

Đại của của bang Lửng Mật khẽ gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Lorna ở trong góc phòng rồi phất tay một cái, cho mọi người rời đi.

Nhưng trước khi bọn họ đi, đại ca này đã chậm rãi nói:

- Chuyện này xong xuôi sẽ cho mỗi người chúng mày mười ngàn đô la.

Những lời này lập tức làm cho mắt đám người kia sáng ngời.

Nhưng lấy tính cách bủn xỉn của đại ca, sợ rằng bản thân hắn phải nhận được tiền thuê gấp một nghìn lần.

Mười triệu đô la à? Cô gái kia thật sự đáng giá nhiều như vậy sao?!

Những người này đều thầm than và rời ra ngoài.

Tên đại ca đi thẳng về phía Lorna hôn mê, lúc chỉ còn cách khoảng hai ba bước chân liền dừng lại, lặng lẽ nhìn chằm chằm vào cô ta mất mấy giây mới cười lạnh nói.

- Con nhóc, cô sớm tỉnh lại rồi đúng không? Tôi nhìn thấy sợi dây trên tay cô là hiểu rồi, bản lĩnh giỏi lắm. Tôi vừa đi qua thì cô sẽ tấn công tôi, đúng không.

Tên đại ca nói chuyện với Lorna, nhưng chờ một lát vẫn không nghe thấy tiếng trả lời.

Dưới ngọn đèn mờ tỏ, Lorna nằm yên tĩnh ở đó, vẫn không nhúc nhích, lại giống như thật sự đang hôn mê, lại giống như tên đại ca kia đã đoán sai vậy.

- Cô giả vờ, cô cứ giả vờ đi. Chỗ tôi có súng, có cần tôi bắn một phát vào chân cô không?

Tên đại ca ung dung nói.

Lorna lập tức ngồi dậy và tháo sợi dây trên tay xuống, đá rơi sợi dây trên chân ra ngoài, trong tay cầm một lưỡi dao mỏng như cánh ve, cảnh giác nhìn đối phương, dường như đã sẵn sàng liều mạng bất kỳ lúc nào.

- Tôi lừa cô thôi, cô nhóc. Cho dù xung quanh đây chẳng có ai, bình thường tôi sẽ không dễ dàng động tới súng, một khi có chút tiếng động thì sẽ không an toàn nữa, không phải sao.

Tên đại ca cười rất khó coi, nói.

- Ông là ai, tôi với ông không thù không oán, tôi cũng chẳng có tiền, ông bắt tôi làm gì?

Lorna tức giận nói.

Tên đại ca không trả lời, chỉ vào lưỡi dao trong tay Lorna và nói với vẻ mặt ôn hoà:

- Nào, đưa cái đó cho tôi. Cô là con gái mà cầm thứ quá nguy hiểm như vậy, tôi thật sự không dám yên tâm nói chuyện với cô đâu.

Lorna nhìn lưỡi đao trong tay mình, lại nhìn tên đại ca kia, không ngờ cô đứng dậy và ngoan ngoãn đưa ra:

- Ông tới lấy đi.

Tên đại ca kia mỉm cười giơ tay ra lấy.

Lưỡi dao mỏng như cánh ve kia bỗng nhiên như vật sống, không ngừng di chuyển ở trên năm ngón tay của Lorna, sau đó bị cô ta dùng ngón trỏ và ngón giữa kẹp lấy, rạch mạnh về phía cánh tay của đối phương.

Nhưng không đợi lưỡi dao chạm đến da của đối phương, tên đại ca đã xoay cổ tay một cái lại nhẹ nhàng tránh thoát, sau đó gập ngón tay gõ mạnh lên cổ tay của Lorna.

Lorna kêu thảm một tiếng "Ôi", lưỡi dao trong tay đã bay ra ngoài.

Tên đại ca nụ cười lạnh lùng nhìn rất dữ tợn:

- Cô gái, cô mới học được một chút đã đòi ra ngoài lăn lộn, còn dám giở trò ở trước mặt tôi, còn sớm mười ngàn năm đấy.

Một tay Lorna ôm lấy cổ tay bị đau, căm phẫn trừng mắt nhìn đối phương, cơ thể hơi cong xuống giống như một con mèo tức giận lại chuẩn bị nhào qua.

Kết quả, tên đại ca vừa nhấc tay khác lên, thứ trong tay đã ngắm chuẩn vào cô.

Nhìn họng súng đen ngòm, Lorna lập tức đàng hoàng lùi lại, sau đó vẻ mặt đầy uất ức hỏi:

- Sao ông phải đối xử với tôi như vậy chứ?

Tên đại ca nhìn dáng vẻ đáng thương của Lorna thì lập tức mỉm cười nói:

- Quả nhiên rất giỏi quyến rũ đàn ông.

- Sao tôi đối xử với cô như vậy à? Đương nhiên là bởi vì bạn trai cô, tên Robert kia rồi!

- Các người muốn bắt tôi về rồi đòi tiền chuộc từ anh ấy?

Lorna lập tức nói.

Tên đại ca cười ha ha:

- Tiền đã nhận được rồi, cô nhóc ạ. Là do người trong gia tộc bạn trai cô gửi tới.

Lorna nghe vậy liền sửng sốt.

Lẽ nào người trong gia tộc của Robert lại chuộc thân cho cô? Không đúng, gia tộc của Robert không phải ở Bắc Mỹ xa xôi sao?

Tên đại ca hừ lạnh một tiếng nói:

- Người trong gia tộc của anh ta mới là người bỏ tiền thuê chúng tôi bắt cô!

Lorna giật mình nhìn đối phương.

- Cô còn thật sự nghĩ là rằng chuyện giữa cô và anh ta là câu chuyện cổ tích tốt đẹp cô bé lọ lem và hoàng tử sao? Tôi cho cô biết, đừng tin những câu chuyện cổ tích của phương tây. Hoàng tử làm sao có thể cưới một người phụ nữ có thân phận địa vị hoàn toàn không phù hợp được. Cô cũng thế thôi. Để tránh cho cô phá hủy danh dự của gia tộc bọn họ, bọn họ đã bỏ tiền để tôi xử lý cô.

Tên đại ca cười lạnh nói.

Vẻ mặt Lorna biến đổi.

Ông ta vừa nói vậy, cô ta tất nhiên cũng hiểu ra.

Tên đại ca mỉm cười và nói:

- Nhưng cô yên tâm, tôi sẽ không cần tính mạng của cô. Tôi sẽ thu xếp cho cô đi chỗ khác, làm vợ của người khác. Cả đời cô đại khái sẽ không thấy được Robert của cô nữa.

Lời nói này làm cho Lorna khiếp sợ.

- Tôi sẽ không để cho ông được như ý đâu!

Lorna cắn môi dưới, hung hăng nói.

Tên đại ca lạnh lùng nhìn cô ta:

- Ở trước mặt tôi, bất kỳ thủ đoạn nào của cô cũng chỉ là vô dụng thôi, cô bỏ xuống ý định chống cự đi, đừng để cho tôi phải dùng bạo lực với cô!

- Nếu không, mắt cô sẽ mất đi ánh sáng.

- Cổ họng của cô sẽ mất đi giọng nói.

- Hai chân cô không thể đi lại được...

Tên đại ca chậm rãi nói mấy câu, quả thật làm cho người ta khiếp sợ tới cực độ.

- Robert sẽ tìm được tôi.

Lorna cắn răng nói.

- Ha ha, thật sao?

Tên đại ca cười ha hả như nghe được một chuyện nực cười vậy.

- Anh ấy nhất định sẽ tới tìm tôi, anh ấy sẽ tìm được tôi thôi.

Lorna lớn tiếng nói:

- Đến lúc đó, anh ấy tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ông đâu!

Tên đại ca nghe được câu này thì quả thật ôm bụng cười.

- Cô cho rằng ngài Robert kia là ai, là siêu nhân sao? Cô bảo anh ta tới tìm cô à, tới đi. Tôi vẫn phải nói cho cô biết, chúng tôi ở đây, cho dù tất cả cảnh sát ở Eisenlag đều được điều động, cũng sẽ không dễ dàng tìm được...

Tên đại ca còn chưa nói dứt lời đã nghe được được từng tiếng động kỳ lạ truyền đến.

m thanh từ xa đến gần với tiếng gầm rất mãnh liệt, hơn nữa còn dày đặc.

m thanh dường như còn từ trên đầu truyền đến.

Tên đại ca lập tức ngẩng đầu, nghi ngờ nhìn về phía trần nhà kho, lẩm bẩm:

- Máy bay trực thăng à?

Giờ phút này, từng tiếng còi cảnh sát liên tiếp vang lên quả thật giống như sóng biển, giống như dời núi lấp biển từ bốn phương tám hướng truyền đến.

Xung quanh nhà kho này cũng có một vài cửa sổ, bên ngoài cửa sổ vốn tối đen như mực không nhìn thấy được sáng.

Nhưng vào giờ phút này, dường như mặt trời lại mọc lên, vô số ánh sáng chói mắt không ngừng thi nhau chiếu vào, ánh sáng trắng làm người ta chói mắt.

- Sao vậy?!

Tên đại ca kia không nhịn được kêu lên thất thanh.

Lorna cũng choáng váng.

- Không xong rồi, đại ca, không xong rồi. Bên ngoài, bên ngoài đều là cảnh sát, có xe thiết giáp, có mấy cái máy bay trực thăng bay trên trời nữa!

Có người la hét chạy vào.

Tên đại ca kia nhìn đàn em của mình với ánh mắt như nhìn người điên.

Đúng lúc này, bỗng nhiên có tiếng rầm rầm truyền đến. Một bức tường của nhà kho bị đâm thủng, một chiếc xe thiết giáp xuất hiện, nòng pháo chuyển động, lập tức nhắm ngay vào đầu tên đại ca kia.

Người kia lập tức choáng váng.

Ngày thường bị súng chỉ vào đầu đã đủ khoa trương rồi, giờ bị pháo chỉ vào đầu, đây là ngày tháng điên cuồng gì vậy...

Theo sát phía sau là vô số đặc công mặc trang phục giống như "người ngoài hành tinh" tràn vào, trực tiếp bao vây 360 độ tên đại ca vừa rồi còn tuyên bố không ai có thể tìm được mình.

Tên đại ca ngây người một lát, sau đó chậm rãi nằm sát xuống đất, hai tay giơ cao quá đầu, thậm chí không dám thả lấy một cái rắm nữa.

- Lorna!

Robert kêu to một tiếng và xông vào.

Lorna thấy anh ta thì lập tức kích động, mừng muốn rơi nước mắt, kêu to và nhào tới.

Phía sau, ba người Bạch Tiểu Thăng cũng xuất hiện ở cửa kho hàng. Cục trưởng Hank mỉm cười đi theo bên cạnh.

- Hay cho một anh hùng cứu mỹ nhân.

Lâm Vi Vi thấy cảnh tượng như vậy liền dùng tiếng Trung Quốc tặc lưỡi nói:

- Có phải Robert nợ chúng ta một ân tình lớn không?

- Đây chỉ là chuyện nhỏ thôi.

Bạch Tiểu Thăng nhìn cảnh tượng bên trong và khẽ cười, cũng dùng tiếng Trung Quốc nói:

- Caroline cho một trợ lực như thế, anh ta sẽ càng cố gắng hơn nữa!

Bạn cần đăng nhập để bình luận