Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 649: Tôi là Bạch Tiểu Thăng



Hoắc Đông đạo sư vừa nói câu này, toàn trận lập tức yên tĩnh, đám người không thể tưởng tượng nổi nhìn vị lão đạo sư này.

Hắn nói hắn có tư cách gọi điện thoại cho tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa?

Hắn còn quen biết ngài tổng giám đốc sao!

- Ngài giám đốc khu Đại Trung Hoa biết bao nhiêu lần trọng kim lễ vật mời lão sư đi làm cố vấn, thậm chí hứa hẹn, chỉ cần lão sư muốn thì có thể làm đại sự vụ quan trên danh nghĩa. Lão sư nhiều lần cự tuyệt bởi vì bận làm nghiên cứu quan trọng. Bất quá vị trí này một mực vẫn được giữ lại vì ngài ấy. Ngươi cảm giác được, ngài ấy có tư cách này hay không?

Phùng Ly âm trầm, quát hỏi.

Chỉ một câu đã làm cho đám người kinh hãi.

Đại sự vụ quan danh dự, trường kỳ giữ lại ghế!

Bạch Kiêu Thừa cũng sợ ngây người.

Hắn vạn lần không nghĩ tới, Hoắc Đông đạo sư lại còn có bối cảnh mãnh liệt như vậy.

- Ở trước mặt lão sư của tôi các vị tốt nhất nên lễ phép một chút, ông ấy là bạn của tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa chúng ta đó!

Phùng Ly hừ lạnh một tiếng.

Đám người hồi hộp, nhịn không được nuốt ngụm nước miếng.

Năng lực của Hoắc Đông đạo sư, lại lần nữa để cho đám người rung động.

Bạch Tiểu Thăng cũng vô cùng ngoài ý nhìn Hoắc Đông đạo sư, không nghĩ tới ông ta lại còn có cái tầng quan hệ này.

Mục Bắc Thần kinh dị nhìn Hoắc Đông đạo sư, ánh mắt chớp lên.

Trịnh Thanh Hồng cũng rung động im lặng.

Bọn họ cũng không ngờ rằng, Hoắc Đông đạo sư cùng tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa vậy mà có quan hệ gần như thế.

Bây giờ có đại nhân vật năng lực mạnh như thế đứng ra giúp đỡ thật không biết tên hỗn đản Bạch Tiểu Thăng này có vận khí cứt chó gì!

Hai người này vừa hâm mộ, vừa hận.

- Hiện tại ta đã điều tra rõ ràng, vị tiên sinh này, căn bản vốn không biết trước đề và đáp án, hắn hoàn toàn bằng vào năng lực của mình để trả lời!

Hoắc Đông đạo sư uy nghiêm hiển hách, hướng mọi người kết luận.

Mọi người không khỏi gật đầu.

Có đại nhân vật cam đoan như thế cam đoan, bọn họ tự nhiên là tin tưởng.

Khi tất cả người đều tin tưởng, Bạch Tiểu Thăng lại ho khan một tiếng:

- Chuyện này, tôi đã sớm biết rõ đáp án.

Đột nhiên lại nói một câu lập tức để cho mọi người đang ngồi như mộng.

Thậm chí, ngay cả Hoắc Đông đạo sư cùng Phùng Ly sự vụ quan trên bục giảng cũng sững sờ.

Đã được chứng minh trong sạch, Bạch Tiểu Thăng lại "Nhận tội".

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Bạch Tiểu Thăng nói như vậy, không phải nhất thời làm chuyện ngu ngốc, cũng không phải động kinh.

Hắn thẳng thắn, tự nhiên là có nguyên nhân.

Ngày tuyển bạt đầu tiên, liền áp đảo mọi người, trở thành người mạnh nhất, cái này không phải chuyện gì tốt, chuyện này sẽ khiến mọi người coi hắn làm địch nhân lớn nhất, sau này trong vòng ba tháng, hắn sẽ trở thành “công địch” của tất cả mọi người!

Bạch Tiểu Thăng không có ngu như vậy!

Hắn phải khiêm tốn!

Phải để đám người này biết rõ, hắn thắng được cũng không thoải mái.

- Những vấn đề này, tôi muốn hỏi Phùng Ly sự vụ quan, cô lấy từ đâu?

Bạch Tiểu Thăng hỏi.

Trong lòng hắn biết rõ ràng, những vấn đề này rất có thể là từ bên trong những ý tưởng của mình mà chọn ra.

- Tôi là người cung cấp cho Phùng Ly, nàng cải biên một chút.

Hoắc Đông đạo sư thay Phùng Ly trả lời.

- Vậy ngài, lại là từ chỗ nào có được?

Bạch Tiểu Thăng cười hỏi.

- Những vấn đề này là do tôi thu thập được. Là do một nhân vật không hề tầm thường ở Trung Kinh chúng ta Trung Kinh khai sáng “công ty, ngành nghề, thị chính hợp một thể phát triển, tạo nên một hình thức thành thị mới”.

Hoắc Đông đạo sư thành thật trả lời, nhưng cũng có chút nghi ngờ nhìn Bạch Tiểu Thăng, không biết hắn hỏi chuyện này để làm gì.

Mọi người đang ngồi cũng hai mặt nhìn nhau, không rõ ràng cho lắm.

Chỉ có Mục Bắc Thần cả ngươi bỗng nhiên co rụt lại,

- Như Hoắc Đông đạo sư nói, vị nhân vật không hề tầm thường ở Trung Kinh kia, hẳn là. . .

Trên bục giảng, Phùng Ly nhịn không được nhìn về phía đạo sư.

- Lão sư, ngài nói vị nhân vật lợi hại kia, tên là gì?

Phùng Ly hiếu kỳ hỏi.

Ngày ấy, nàng đã muốn hỏi. Đáng tiếc, Hoắc Đông đạo sư bị hiệu trưởng của đại học Trung Kinh kéo đi họp, nàng cũng không có cơ hội được biết.

- Tên của hắn là Bạch Tiểu Thăng.

Hoắc Đông đạo sư dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, mở miệng nói.

Bạch Tiểu Thăng!

Vừa nói ra ba chữ kia, Hoắc Đông đạo sư bỗng nhiên cảm thấy một cỗ không khí quỷ dị ngưng kết.

Tất cả mọi người trong nháy mắt cũng giống như trúng ma chú đều đứng im ngay cả học sinh của ông ta Phùng Ly cũng thế.

- Thế nào?

Hoắc Đông đạo sư giật mình, vội vàng hỏi.

- Cũng không có gì?

Bạch Tiểu Thăng lầm bầm một tiếng.

Tất cả mọi người cũng đồng loạt nhìn về phía hắn.

- Tôi chính là Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng bình tĩnh nói.

- Ngươi, là Bạch Tiểu Thăng?

Hoắc Đông đạo sư kinh sợ thất sắc la lên, ông ấy không thể tin vào tai của mình.

Ông ta chưa bao giờ có cơ hội được gặp người kia, lúc nào cũng mong muốn được gặp một lần. Vậy mà bây giờ người đó đang ở ngay trước mắt!

- Nếu như ngài là án theo những ý tưởng kia của tôi, để thôi diễn ra những vấn đề này, rất hiển nhiên, tôi đã sớm biết rõ đáp án.

Bạch Tiểu Thăng nhún vai, nhìn mọi người cười nói,

- Cho nên, tôi cũng không mạnh hơn mọi người bao nhiêu, chỉ là tôi may mắn một chút thôi.

Lúc này mới là lời mà Bạch Tiểu Thăng chân chính muốn nói với mọi người.

Ta không phải thiên tài, không phải yêu nghiệt, các ngươi đừng cho là ta mạnh đến biến thái, về sau cũng không cần nhằm vào ta. . .

- Tỉnh An Giang của chúng tôi có tổ chức một lần tuyển bạt công ty gương mẫu cấp tỉnh, tôi cũng là dùng mấy tháng suy nghĩ, mới dùng cái này đạt được sự tán thành của lãnh đạo.

Bạch Tiểu Thăng cố ý khuếch đại thời gian.

- Thì ra là thế, cái này khó trách!

- Không nghĩ tới sai sót ngẫu nhiên, dùng là từ chỗ của hắn diễn sinh ra vấn đề.

- Thì ra là như vậy, lúc đầu ta còn thực sự coi hắn là một vị yêu nhân kinh thiên.

Đám người cảm thán, cảm khái khí vận của Bạch Tiểu Thăng, đồng thời cũng nhẹ nhàng thở ra.

Cùng yêu nghiệt kinh người thi thố cái áp lục đó ai thử qua rồi mới biết được!

Như thế này còn hiểu được, ta nói Bạch Tiểu Thăng không có khả năng cùng mình chênh lệch to lớn như thế, hắn còn từng là bại tướng dưới tay mình mà!

Mục Bắc Thần cũng nhẹ nhỏm hơn.

- May mắn thôi.

Trịnh Thanh Hồng cũng nhàn nhạt nói.

Ngay cả hắn cũng nhẹ nhàng thở ra.

Thời điểm này trong đám người chỉ có Triệu Thiên Trạch vẫn như cũ dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Nàng tin tưởng vững chắc nam nhân này không có đơn giản như vậy, dù sao, nam nhân có thể tiện tay đem suy nghĩ của nàng đề thăng lên một cấp bậc thì đã gần đến yêu nghiệt rồi.

Nhưng mà, Triệu Thiên Trạch cũng không có nói nhiều.

Bạch Tiểu Thăng giải thích, làm cho mọi người rất hài lòng.

Phùng Ly rung động, thật sâu nhìn Bạch Tiểu Thăng một chút, cấp tốc khôi phục lại bình tĩnh, lạnh lùng liếc mắt Bạch Kiêu Thừa:

- Bạch Kiêu Thừa tiên sinh, như thế, ngươi có hài lòng chưa?

Bạch Kiêu Thừa ngây ngốc không biết phải làm sao.

- Ta sẽ đề bạt lên tổng bộ, huỷ bỏ chức vụ của ngươi, để trừng trị!

Phùng Ly lạnh giọng nói.

Bạch Kiêu Thừa một mặt đắng chát, vô lực ngồi xuống.

- Ha ha, thì ra ngươi là Bạch Tiểu Thăng tiên sinh, tha thứ lão hủ ánh mắt vụng về!

Hoắc Đông đạo sư nhìn Bạch Tiểu Thăng hưng phấn nói.

- Một hồi sau khi kết thúc, còn xin ngươi đến chỗ ta ngồi một chút,bộ lý luận kai của ngươi ta còn muốn lĩnh giáo một hai!

Bị Hoắc đạo sư mời tại hiện trường, mọi người không khỏi cực kỳ hâm mộ.

- Được ạ.

Bạch Tiểu Thăng cũng gật đầu cười một tiếng.

Hoắc Đông đạo sư hướng Phùng Ly gật gật đầu, nhường lại bục giảng cho Phùng Ly sau đó đi xuống.

Phát biểu tiếp tục.

Nhưng mà, người phía sau có nói hay đi nữa cũng không làm cho người đang ngồi hứng thú lắm.

Rất nhanh, đợt tập huấn buổi đầu tiên kết thúc.

Hoắc Đông đạo sư trước tiên lôi Bạch Tiểu Thăng đi.

Mục Bắc Thần thừa cơ đi đến chỗ Trịnh Thanh Hồng, cười nói,

- Lão tiên sinh quen biết tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa khu, Bạch Tiểu Thăng sẽ không sẽ được cái cơ duyên gì chứ?

Trịnh Thanh Hồng nhìn hắn một cái, lạnh lùng cười,

- Ngươi không tin tưởng người của bộ sự vụ?

- Không biết!

Dứt lời, Trịnh Thanh Hồng phớt lờ Mục Bắc Thần, nghênh ngang rời đi.

Mục Bắc Thần ngoài cười nhưng trong không cười nhìn hắn bóng lưng một chút,

- Không bị lừa sao!

Bạn cần đăng nhập để bình luận