Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1669: Hạ Hầu Khải thông báo (2)

Hạ Hầu Khải chợt dừng lại và nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, nghiêm túc nói:

- Nhưng bởi vậy, tôi phải nhắc nhở cậu một tiếng.

Bạch Tiểu Thăng ngồi thẳng người nghe.

- Chúng ta có thể trong vòng một năm ngắn ngủi, đạt được thành tích lớn như vậy. mọi việc thuận lợi nhờ vào đều là nhờ vào cậu tập trung rất nhiều người giỏi. Nhưng cậu nhất định phải nhận rõ một thứ còn ẩn giấu bên trong!

Bạch Tiểu Thăng im lặng lắng nghe, không nói một lời nào

- Sách n Tư với cậu là cùng trong một tập đoàn, hợp tác của hai người tương đối bền chắc. Nhà họ La thật sự coi trọng là tập đoàn Chấn Bắc, tiếp đó đến nhà họ Ngụy. Mà nhà họ Ngụy lại coi trọng tập đoàn Chấn Bắc và nhà họ La. Thật ra ba nhà này tồn tại cùng một cấp bậc, có cơ hội có thể triển khai hợp tác quy mô lớn như vậy đều rất để bụng. Hơn nữa, từ trên phương diện mặt mũi, bọn họ cũng không muốn vừa hợp tác lại kết thúc ảm đạm, không có thành tựu gì tốt! Những người giàu có, có thế gia, tập đoàn tài chính siêu cấp cũng thích sĩ diện, bọn họ không ném nổi mặt mũi này! Cho nên, ngay từ lúc mới bắt đầu, bọn họ sẽ không dễ dàng chơi trò giả tạo với nhau, trong hợp tác ban đầu sẽ hết sức ứng phó! Về phần Đằng Vân, Bắc Phong, Hạo Vũ thì càng không cần phải nói. Tôi nói những điều này, Tiểu Thăng, cậu phải nghe rõ…

- Một năm qua, chúng ta thành công mới là chuyện đương nhiên! Nếu không, mấy bên bọn họ cũng sẽ không có ai đồng ý!

- Bất kể là nhà họ La, hay là nhà họ Ngụy, vì 'thành công' này, thậm chí bọn họ cũng có thể tự tổn hại lợi ích ngầm mà mình nhất định có được! Cậu đừng thấy tất cả mọi người kiếm lời bát đầy chậu đầy, nhưng có người cầm chén, có người lại cầm chậu!

Ánh mắt Bạch Tiểu Thăng hơi nghiêm lại.

- Năm đầu tiên có thể anh tốt, tôi tốt, mọi người đều tốt, nhưng sau đó thì sao?

Hạ Hầu Khải nghiêm túc nói:

- Lại cần tới người ràng buộc là cậu suy nghĩ, để cho bọn họ tiếp nhận việc lấy hay bỏ khiến bọn họ thỏa mãn! Kiếm được tiền, hay là lợi!

Hạ Hầu Khải nói lời này lại giống như đang kể cho Bạch Tiểu Thăng nghe.

Lúc này, Bạch Tiểu Thăng giống như một người thuần thú, sư tử, hổ, báo săn đều vây quanh anh, có thể rất nghe lời, tiếp nhận sự điều khiển của anh, thậm chí đi săn bắn tập thể, vui vẻ chia sẻ với nhau. Nhưng một khi nhu cầu của con thú hoang không được thỏa mãn, cũng có thể xé nát người thuần thú, cho dù chỉ để phát tiết mà thôi.

Bạch Tiểu Thăng nghiêm túc gật đầu.

- Thật ra, có lẽ là tôi nói quá lời, đây chỉ là tôi lo ngại nên nhắc nhở một chút.

Hạ Hầu Khải nói.

- Không, ngài nói điều này rất đúng trọng tâm, tôi cảm ơn ngài!

Bạch Tiểu Thăng hoàn toàn nghiêm túc nói.

Hạ Hầu Khải cười:

- Vậy tôi lại nói tiếp.

Bạch Tiểu Thăng gật đầu.

- Dưới cục diện hoàn toàn tốt đẹp, mọi người cùng có lợi, cùng thắng này cũng tiềm ẩn nguy cơ. Chúng ta không nói tới Châu u, Bắc Mỹ, nhà họ La, nhà họ Ngụy, điều này quá xa với chúng ta, cho dù là Sách n Tư khu Châu u cũng thế. Chúng ta lại nhắc tới Á Châu, nhắc tới khu Đại Trung Hoa, nhắc tới Trung Quốc đi.

Vẻ mặt Hạ Hầu Khải trở nên nghiêm trọng, nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Chúng ta đưa xí nghiệp mạnh bên ngoài vào, hợp tác với Đằng Vân, Bắc Phong, Hạo Vũ, tạo ra cục diện tráo bài trên rất nhiều thị trường của Trung Quốc. Đây là chuyện tốt, còn chuyện xấu thì sao?

- Chúng ta kiếm bát đầy chậu đầy, vậy có người phải mất đi miếng thịt mỡ lớn?

- Có thể có người cho rằng, tôi buôn bán lời còn để ý tới người khác làm gì? Cạnh tranh công bằng, anh không bằng tôi, đáng đời bị đào thải, đúng không?

Hạ Hầu Khải tự hỏi tự trả lời:

- Đúng, mà cũng không đúng. Đạo lý chỉ là đạo lý, nhưng nếu như thế giới này còn nói chuyện theo đạo lý, vậy đâu có xảy ra nhiều chuyện lộn xộn như vậy!

- Ý của ngài là chúng ta động tới miếng bánh của người khác, chắc chắn sẽ tạo ra rất nhiều kẻ địch ẩn nấp bên trong!

Bạch Tiểu Thăng nghiêm trọng nói.

Hạ Hầu Khải cười:

- Tôi thích nói chuyện với cậu, vừa điểm tới liền hiểu rõ rồi! Không sai, chính là ý này!

- Tiểu Thăng à.

Hạ Hầu Khải nghiêm mặt:

- Có thể cậu cảm thấy tập đoàn Chấn Bắc khu Đại Trung Hoa chúng ta có quy mô lớn như vậy, còn có ba xí nghiệp lớn mạnh Đằng Vân, Bắc Phong, Hạo Vũ làm bạn, có người nào có thể dao động được. Cho dù là Dược Mã ở trước mặt chúng ta cũng chỉ là một đám ô hợp, không chịu nổi một đòn.

- Nếu cậu thật sự nghĩ như vậy thì sai hoàn toàn!

Hạ Hầu Khải than thở nói:

- Trung Quốc là nơi hổ nằm rồng ẩn, công ty cũng vậy, chúng ta mạnh mẽ, ở các doanh nghiệp tư dân có thể xem như là hàng đầu, nhưng các lĩnh vực như thông tin, khai thác mỏ, bất động sản, bán lẻ, vận tải, có rất nhiều đại gia cũng không thua kém gì chúng ta, thậm chí còn mạnh hơn! Ngoài việc đó ra, thuốc lá, thông tin, năng lượng mới của Quốc Tự Hào mới thật sự là đại gia, so với các tập đoàn tài chính siêu cấp trên thế giới, chỉ mạnh chứ không kém hơn!

- Đương nhiên, chúng ta và bá chủ Quốc Tự Hào chắc chắn không có lĩnh vực xung đột. Tôi muốn nói là những doanh nghiệp tư nhân mạnh mẽ như chúng ta. hành động một lần nữa xào bài, định nghĩa lại thị trường mới của chúng ta có lẽ sẽ khiến cho bọn họ bị tổn thất ở trên một vào lĩnh vực phát triển.

- Mâu thuẫn cũng lại tới!

Hạ Hầu Khải nghiêm nghị nói:

- Nếu như mấy đại gia doanh nghiệp tư nhân sẽ liên thủ lại đấu với chúng ta, Dược Mã nhỏ bé kia tuyệt đối không thể so sánh được!

Bạch Tiểu Thăng nghe Hạ Hầu Khải nói, cũng cảm thấy ớn lạnh.

- Vậy ý của ngài?

- Tôi muốn nghe thử cách nhìn của cậu, cậu thấy tôi hi vọng cậu làm như thế nào, cậu tính cẩn thận giậm chân tại chỗ, hay là không quan tâm, chờ binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn.

Hạ Hầu Khải nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng hỏi.

Bạch Tiểu Thăng suy nghĩ.

Qua mấy phút, Hạ Hầu Khải cứ nhìn anh như vậy.

Bạch Tiểu Thăng hình như đã nghĩ ra, lúc ngẩng đầu lên thì hai mắt sáng ngời:

- Sau này, khi chúng ta phát triển phải tìm kiếm người hợp tác ở trong nước rộng hơn! Thứ nhất, có thể đẩy mạnh thị trường Trung Quốc, chỉ có bánh ga-tô càng lớn, tất cả mọi người ăn no mới giảm bớt mâu thuẫn, thứ hai làm sản nghiệp của dân tộc phát triển mạnh hơn, đây là một chuyện tốt, các ban ngành có liên quan cũng sẽ ủng hộ, thứ ba, chúng ta suy nghĩ về lâu dài, còn phải đi ra ngoài... kiếm tiền của toàn thế giới!

Đi kiếm tiền của toàn thế giới!

Khi Bạch Tiểu Thăng nói những lời cuối cùng này, ngay cả anh cũng thấy tâm thần phấn chấn, cảm giác trong lòng dường như có một dòng nước nóng ấm dâng trào.

Hạ Hầu Khải mỉm cười gật đầu.

- Bước đầu tiên, chúng ta có thể thử thành lập một liên minh thương nghiệp rộng rãi.

Hạ Hầu Khải nói:

- Thật ra, lúc này nó đã không phải là điều gì mới mẻ. Trong nước đã có thương hội với phạm vi cấp tỉnh, hơn nữa còn tồn tại rất nhiều, tư cách tiêu chuẩn gì cũng quyết định sứ mạng của nó có thể đi được bao xa!

Bạch Tiểu Thăng gật đầu và thở hắt ra một hơi, nhìn Hạ Hầu Khải mỉm cười và nói:

- Tôi hiểu rồi! Tôi sẽ nghiêm túc suy nghĩ về chuyện này, cũng móng ông Hạ giúp đỡ cân nhắc!

Hạ Hầu Khải cũng cười:

- Thật ra cũng không thể làm ngay một lúc, từ từ sẽ đến, suy nghĩ sẽ rõ.

- Cũng có thể đặc biệt thành lập một tổ chức ở dưới thương hội, giúp đỡ các chủ xí nghiệp trẻ tuổi, nếu như những đối tác tiềm ẩn bằng lòng, cũng là nhân tài quản lý cao cấp cần thiết cho những xí nghiệp này của chúng ta.

Bạch Tiểu Thăng không nhịn được nói.

Chỉ trong một năm, Mặc Thành Cự đã khiến cho công ty dược phẩm công nghệ sinh học Phi Thăng trở nên nổi tiếng trong ngành, Bạch Tiểu Thăng càng hiểu rõ hơn tầm quan trọng và sự quý giá của nhân tài quản lý cao cấp!

Nghìn quân dễ có, một tướng khó cầu!

Đặc biệt là trên cương vị nhân vật số một có thể gánh vác được một xí nghiệp lớn, tin tưởng chủ các công ty lớn đều cầu người tài như khát nước.

- Chuyện như vậy cũng phải làm từ từ.

Hạ Hầu Khải mỉm cười và nói.

Một bình trà, một cuộc nói chuyện, Bạch Tiểu Thăng đều nghiêm túc ghi nhớ ở trong lòng.

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng, Hạ Hầu Khải lại trò chuyện tới những đề tài tương đối thoải mái hơn.

Bạch Tiểu Thăng nửa đùa nửa thật nói với Hạ Hầu Khải, anh muốn xin nghỉ một thời gian, bên này phải giao cho Ông Hạ chú ý.

- Cậu thật sự nỡ đi ra ngoài để lại bộ xương già này sao.

Hạ Hầu Khải cười:

- Nhưng được cái tôi cũng là người có tính cách không chịu ngồi yên, nếu cậu thật sự bảo tôi không cần suy nghĩ chuyện gì, mang chim đi tới công viên dạo chơi, hoặc ở nơi yên tĩnh đánh Thái Cực gì đó, tôi ngược lại sẽ phiền muộn đến chết mất.

Bạch Tiểu Thăng cũng cười. Thật ra, lúc này có rất nhiều người chịu trách nhiệm ở các khu vực đều quen công việc, chuyện thật sự cần người cấp cao nhất quyết định đều giảm đi hơn 90%, cũng không khiến cho ông Hạ phải mệt mỏi được.

Bạch Tiểu Thăng nói xin nghỉ, Hạ Hầu Khải lại biết anh muốn đi xuống các bòn ban sự nghiệp dưới tập đoàn, khảo sát hợp tác.

Một năm qua, các phòng ban sự nghiệp lớn đều ném cành ô liu mời Bạch Tiểu Thăng, hy vọng có thể hợp tác với bên này.

Bạch Tiểu Thăng cũng không thể lần nào cũng mặc kệ người ta được.

Bạn cần đăng nhập để bình luận