Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2513: Đảo ngược (2)

Chẳng lẽ người phụ nữ Caroline này điên rồi? Cô ta lên tiếng gì chứ, hét lên thì có. Hơn nữa vừa mở miệng không ngờ lại hét lên ra lệnh các Phó tổng giám đốc yên tĩnh.

Ba người Ôn Ngôn, Ma Căn, Lý Vận Nguyên lập tức nghi ngờ nhìn về phía Caroline.

- Các vị, cá nhân tôi có sở trường về hợp đồng, kiểm tra, tài khoản, tin tưởng các ngài đều biết.

Caroline nghiêm túc nói:

- Cho nên Phó tổng giám đốc Ma Căn từng mời tôi xem qua mấy thứ này.

Cô ta vừa nói vậy, tròng mắt của Phó tổng giám đốc Ma Căn đột nhiên co lại.

Có mấy lời, cho dù mọi người đều biết cũng không thể nói ra trước mặt mọi người được. Caroline điên rồi sao?

Chứng cứ do Bộ sự nghiệp thứ sáu nộp lên, Ma Căn là phó tổng giám đốc nên tất nhiên có thể xem qua.

Nhưng Caroline có thân phận gì, cô ta sớm xem qua, nói vậy là rất không thỏa đáng, đặc biệt không thể nào nói nổi!

Phó tổng giám đốc Ma Căn bỗng nhiên ý thức được, điều có thể làm cho Caroline bất chấp tất cả nói như vậy ở trước mặt mọi người, tất nhiên phải rất nghiêm trọng mà mình không biết.

Quả nhiên, Caroline chỉ thẳng vào một phần chứng cứ trên màn hình khác, trầm giọng nói:

- Đây không phải những tài liệu chứng cứ mà chúng tôi đã xem qua, nó bị người ta đánh tráo!

Những lời này vừa nói ra, mọi người thoáng ngẩn ra, sau đó không nhịn được ồ lên.

- Đánh tráo à?

- Thật không vậy?

- Tôi đã nói rồi, nhìn những tài khoản và hợp đồng này, hình như hoàn toàn không có vấn đề gì.

...

Đồng tử của Phó tổng giám đốc Ma Căn chợt co lại, lập tức nhìn về phía trên màn hình lớn kia, chỉ có điều phần ông ta tự mình làm cực ít, cho dù là ở trong chuyện này cũng vậy.

- Caroline, cô nói thật chứ?

Phó tổng giám đốc Ma Căn lập tức quát.

- Tôi có thể thề, thứ này đã từng bị người đổi qua!

Caroline trầm giọng nói.

Những lời nói chuyện này của hai người thật sự khiến cho mọi người đang ngồi đay phải giật mình.

Người khác có thể nghi ngờ, Ôn Ngôn không thể không lên tiếng, bởi vì vừa rồi ngoại trừ Phó tổng giám đốc Ma Căn cũng chỉ có anh ta sờ qua USB, nhiều nhất còn có một nhân viên điều khiển.

Caroline nói lời này, rõ ràng là đang nghi ngờ anh ta.

Ôn Ngôn đi thẳng về phía thiết bị và rút USB ra, đưa cho Phó tổng giám đốc Ma Căn và Caroline:

- Phó tổng giám đốc Ma Căn, phu nhân Caroline, chứng cứ này là do các người lấy ra, ở đây nó cũng chỉ qua tay tôi và nhân viên điều khiển bên kia, tất cả đều được thực hiện ở trước mắt bao nhiêu người. Ở chỗ này của chúng ta cũng có cameras giám sát có thể xem lại. Đồ có vấn đề hay không, cũng nên cho mọi người một câu trả lời!

Phó tổng giám đốc Ma Căn không nói tiếng nào, cầm USB kia qua cho Caroline.

Caroline nhận lấy và cẩn thận quan sát, lại không khỏi sửng sốt.

Thứ này nhìn qua chính là cái USB cô ta xem hôm qua, nói chung không có điểm gì khác biệt, hoàn toàn không khác nhau.

Nhưng cô ta vẫn tin chắc, chỉ là USB giống nhau nhưng nội dung bên trong tuyệt đối khác nhau!

- Tôi yêu cầu xem cameras giám sát!

Caroline nói.

Lúc này Phó tổng giám đốc Ma Căn cũng gật đầu.

Chuyện quan trọng như vậy, tất nhiên không có người nào phản đối.

Lúc này Ôn Ngôn bảo nhân viên kỹ thuật thực hiện ngay tại đó.

Thật ra toàn bộ quá trình từ lấy USB ra, đến phát tin cũng chỉ có chút thời gian, cho dù xem từng hình cũng không mất bao nhiêu lâu.

Trong phòng họp này trong có trang bị camera HD, còn không chỉ từ một góc, sau khi phát lại hình ảnh này nhiều lần, mọi người đang ngồi vẫn không thấy xảy ra bất cứ vấn đề gì.

Vẻ mặt Phó tổng giám đốc Ma Căn và Caroline lập tức trở nên hết sức khó coi.

- Cô xác định, đồ đã được đổi qua sao?

Phó tổng giám đốc Ma Căn thậm chí nghiêm khắc nói nhỏ với Caroline.

Ánh mắt Caroline phức tạp, cô ta đặc biệt tin chắc vào phán đoán của mình.

Nội dung phát ra quả thật không đúng, tối hôm qua lúc cô ta tự mình kiểm tra, cảm giác phấn khởi này không phải là giả.

Đồ ban đầu thật sự có thể bẫy chết Bạch Tiểu Thăng, nhưng vừa rồi cô ta xem lại không có vấn đề quá lớn.

Điều này chứng tỏ đặc biệt có vấn đề!

Nếu đồ thật sự từng bị động vào, thậm chí đổi qua, vậy cô ta lại cảm thấy không thể tin nổi, không thể nào diễn ra!

Bởi vì bất kể là sửa hay đổi đều cần phải hiểu rất rõ về nội dung, hơn nữa trong thời gian ngắn sẽ không thể làm được.

Quan trọng là đồ được đổi vào giờ nào...

Đây mới là chỗ khiến cho Caroline đặc biệt không thể tưởng tượng nổi, câu đó cực kỳ khó giải.

Bạch Tiểu Thăng ngồi ở chỗ đó, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh, bất kể Caroline và Phó tổng giám đốc Ma Căn nhìn thế nào cũng không nghĩ ra được.

Trong mắt anh mơ hồ có chút ý cười giễu cợt.

Caroline nói không sai, đồ quả thật từng bị đổi!

Nhưng không phải vừa rồi.

Cũng không phải ở đây mà chính là trong nhà Caroline!

Những cái gọi là chứng cứ đến từ chỗ của phu nhân Margaret, bà ta tất nhiên có chuẩn bị sao chép và giao cho mình.

Không chỉ vậy, những thứ được sửa đổi cũng xuất phát từ bên chỗ của phu nhân Margaret.

Có thể làm ra một phiên bản khác không chê vào đâu được như vậy, thậm chí Caroline vừa nhìn cũng không nhận ra, tất nhiên cũng được cho ra từ cùng một nhóm người, mới có thể làm được như vậy.

Về phần tại sao treo đầu dê bán thịt chó ở chỗ của Caroline, thật ra cũng không khó.

Chắc hẳn chỉ cần một nội gian mà Caroline cũng không ngờ, là được.

Đó chính là em trai Caroline - Robert!

Dù có đánh chết, Caroline cũng sẽ không nghĩ tới người mình tin tưởng nhất, cho tới nay vẫn xem là chị em có thể tin được lại đào hố ngay trước mắt cho cô ta.

- Phó tổng giám đốc Ma Căn, phu nhân Caroline, các người cũng xem nhiều lần như vậy, có phải hoàn toàn không có vấn đề hay không.

Ôn Ngôn nhíu mày, trầm giọng nói.

Nói muốn xem video giám sát thì cũng đã nhìn, còn xem nhiều lần như vậy, cho dù là mọi người đang ngồi đây cũng thấy có chút mất kiên nhẫn, đang nhìn hai người đấy.

- Nếu các người không thể cung cấp nhân chứng vật chứng hữu hiệu hơn, vậy tôi chỉ có thể tin tưởng ngài Bạch Tiểu Thăng là vô tội, mà các người lại bị tình nghi là vu oan hãm hại người khác.

Ôn Ngôn dùng thái độ rất khách sáo để nói ra những lời rất không khách sáo.

Phó tổng giám đốc Ma Căn và Caroline chợt biến sắc, nhìn nhau.

Nếu đồ bị đổi, còn có thể nói có người lén đổi, vì sao những nhân chứng này cũng thay đổi lời khai, bọn họ rõ ràng đã bị bên phía mình mua chuộc rồi.

Ai có thể có bản lĩnh này xoay chuyển lập trường của những người này chứ?

Phó tổng giám đốc Ma Căn và Caroline không hẹn mà cùng nghĩ đến một người, phu nhân Margaret!

Cho dù bọn họ không muốn thừa nhận, càng không thể tin được, nhưng lúc này không có lời giải thích thứ hai!

Phu nhân Margaret phản bội bọn họ!

Điều này quá nghiêm trọng, quá đáng sợ, cũng quá không thể tưởng tượng nổi!

Nếu đúng là vậy, tình hình quá phức tạp, hậu quả khó có thể dự đoán được, làm cho bọn họ đều cảm thấy khủng hoảng, thậm chí hơn cả hận phu nhân Margaret.

Lúc này điều bọn họ nên làm không phải là tiếp tục dây dưa. Chuyện đã tiến hành đến mức này, bọn họ đã không có thủ đoạn công kích nữa.

Bây giờ điều bọn họ cần phải làm là nhanh chóng thu tay lại, tốt nhất là nhanh chóng kết thúc buổi hội nghị đáng chết này, sau đó đi xử lý biến động bên phía phu nhân Margaret bên kia!

Phó tổng giám đốc Ma Căn và Caroline nhanh chóng dùng mắt trao đổi ý kiến.

Phó tổng giám đốc Ma Căn cao giọng nói:

- Tình huống bây giờ xảy ra một vài vấn đề, tôi giữ nguyên ý kiến, nói từ vu oan hãm hại nói vẫn còn quá sớm. Trong vòng một tuần, tôi sẽ cho tập đoàn một lời giải thích hợp lý.

Phó tổng giám đốc Ma Căn nói những lời này cũng có nghĩa là đã tuyên bố kết thúc giai đoạn lên án Bạch Tiểu Thăng.

Mọi người ở đây liếc mắt nhìn nhau với tâm trạng khác nhau.

Phó tổng giám đốc Ma Căn và Caroline đều trở về chỗ ngồi của mình.

- Vậy bây giờ, còn có ai muốn lên tiếng nữa không?

Ôn Ngôn hỏi.

Mọi người không ai lên tiếng.

Phó tổng giám đốc Ma Căn cũng đã nói vậy, cho dù là Lý Vận Nguyên cũng không nói thêm gì nữa, để lại cho ông ta chút mặt mũi.

Ông nghĩ, đến lúc đó nếu Phó tổng giám đốc Ma Căn không lấy ra được lời giải thích hợp lý, ông tất nhiên sẽ nắm lấy không buông.

Cũng đúng lúc này, một người không chút hoang mang đứng lên.

Người đó chính là Bạch Tiểu Thăng.

- Tất cả đều không có lời nào muốn nói sao?

Bạch Tiểu Thăng nhìn mọi người xung quanh, sau đó cười, ánh mắt nhìn về phía Phó tổng giám đốc Ma Căn trở nên vô cùng sắc bén.

- Như vậy thì tôi có!

Bạn cần đăng nhập để bình luận