Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 269: Đi thong thả, không tiễn



Lời này của Lâm Vi Vi, kém chút làm Lâm Bắc Thần nghẹn chết.

Chỉ vì ưa thích làm một tên trợ lý nhỏ, cho nên không đi làm Phó tổng thanh tra! Bạch Tiểu Thăng cho cô ta vị trí trợ lý này, chỗ ngồi là vàng sao!

Lâm Bắc Thần không nhịn được, muốn nói thêm một câu.

Lâm Vi Vi này cũng quá không biết điều!

Đối mặt với sự từ chối của Lâm Vi Vi, Trần Trường Khoảnh cũng sững sờ, đôi mắt hiện lên một vòng dị sắc.

Tuy nhiên, rất nhanh liền khôi phục như thường, trên mặt hắn vẫn như cũ nở nụ cười khiêm tốn.

- Chớ nóng vội tù chối, lời mời của tôi luôn có tác đụng!

Trần Trường Khoảnh nhìn Lâm Vi Vi, chân thành nói.

- Ngài có sự kiên trì của ngài, tôi có sự lựa chọn của tôi!

Lâm Vi Vi luôn vô cùng lễ phép, lần đầu tiên từ chối có hơi cường ngạnh.

Lời này không riêng gì làm Lâm Bắc Thần có chút khó coi, ngay cả Trần Trường Khoảnh nụ cười cũng có chút chìm xuống.

Bạch Tiểu Thăng dùng loại thuốc mê gì, để cô gái xinh đẹp tài giỏi như vậy nhất quyết ở chỗ này.

Trần Trường Khoảnh bỗng nhiên có chút ghen ghét.

Hắn thấy mọi thứ của mình đều mạnh hơn nhiều so với Bạch Tiểu Thăng, ngay cả chức vị đều cao hơn một bậc, dựa vào đâu mà bị cự tuyệt?

Trần Trường Khoảng rất ít bị người từ chối, trong lòng bỗng nhiên có chút khó chịu.

Đương nhiên, tất cả khó chịu đều là từ sự khiêu khích của Bạch Tiểu Thăng, cuối cùng cũng muốn tính ở trên đầu Bạch Tiểu Thăng.

Đối với người con gái xuất sắc như Lâm Vi Vi, Trần Trường Khoảnh sẽ không tức giận.

Mà ngược lại, sự nhiệt tình của hắn đối với Lâm Vi Vi, cũng càng tăng thêm một chút.

Đối với đàn ông mà nói, cô gái càng khó chinh phục thì càng kích phát hứng thú.

Đối với Lâm Vi Vi, hắn cũng là như thế.

- Tôi kiên trì, tôi mời.

Trần Trường Khoảnh lại lần nữa cười nói.

Lần này, Lâm Vi Vi không nói gì thêm, mà là cười một tiếng, dùng tay làm dấu mời.

- Trần tổng đến phòng truyền thông internet mới của chúng tôi, Bạch tổng nhất định hoan nghênh, mời đến văn phòng của Bạch tổng ngồi một chút.

Lâm Vi Vi thay đổi chủ đề.

- Cũng được!

Trần Trường Khoảnh hơi suy nghĩ một chút, rồi gật đầu.

Lúc đầu, hắn chỉ là muốn tới đây một lần, nhìn xem tình huống bên này, có cơ hội chê cười Bạch Tiểu Thăng một chút, cũng là cực kỳ vui lòng.

Kết quả, sau khi tới, hắn ngoài ý muốn phát hiện Lâm Vi Vi xuất sắc như vậy.

Nên là Trần Trường Khoảng đột nhiên muốn cùng Bạch Tiểu Thăng trò chuyện.

Lâm Vi Vi dẫn đường.

Ba người đi tới văn phòng Bạch Tiểu Thăng.

Mắt thấy trở lại chốn cũ, nhưng nơi đó đã không thuộc về mình, trong lòng Lâm Bắc Thần có chút cảm giác khó chịu, đối với Bạch Tiểu Thăng càng thêm oán hận.

Nếu không phải Bạch Tiểu Thăng, hắn vẫn còn làm chức tổng thanh tra, làm sao đến mức như chó nhà có tang!

Đến bên ngoài cửa phòng làm việc của tổng thanh tra, Lâm Vi Vi nhẹ nhàng gõ hai tiếng, liền đẩy cửa ra.

Trần Trường Khoảnh có chút khó hiểu.

Lâm Vi Vi lễ nghi phương diện luôn có biểu hiện không có thể bắt bẻ, làm sao bây giờ trở nên "Không hiểu quy củ" như thế.

Ở văn phòng của phó tổng mà lại không đợi trả lời, trực tiếp đẩy cửa vào sao?

Ở dưới cái nhìn của Trần Trường Khoảnh, điều này quả thực có chút khó tin, đổi lại là hắn nhất định sẽ nổi giận.

Lâm Vi Vi thấy thế, Cười giải thích nói.

- Bạch tổng của chúng tôi chính là người như vậy, quy định chỉ cần gõ cửa là có thể, không cần chờ đợi trả lời.

Trần Trường Khoảnh khẽ gật đầu, trong lòng lại có chút khinh thường.

Chỉ có những người đến từ công ty nhỏ không có quy củ, mới không quan tâm những lễ nghi này, Bạch Tiểu Thăng này chính là một ví dụ sống sờ sờ.

Ngoài ra, Trần Trường Khoảnh nghe nói Tống Trường Không cũng xuất thân từ công ty nhỏ, điều này cũng có thể lý giải, hai người này giống như có thói quen như vậy a.

Lúc Trần Trường Khoảnh đi vào, kinh ngạc phát hiện Bạch Tiểu Thăng đang nằm sấp trên bàn.

Giống như đang. . . ngủ?

Đây là loại lãnh đạo gì!

Trần Trường Khoảnh ánh mắt có chút khinh miệt.

- Bạch tổng của chúng tôi gần đây quá mệt mỏi.

Lâm Vi Vi nói khẽ.

Lập tức, nàng đi tới gọi Bạch Tiểu Thăng, thanh âm êm dịu, động tác rất có nhẹ nhàng, như một cô hầu gái, không đành lòng đánh thức chủ nhân, nhưng lại không thể không gọi.

Trần Trường Khoảnh thấy ước ao ghen tị, nhìn Bạch Tiểu Thăng lại nhiều hơn mấy phần không vừa mắt.

Lâm Bắc Thần cũng thấy nhịn không được nuốt nước miếng, nghĩ đến sau này mình phục nguyên chức, nhất định phải tìm nữ trợ lý, phải đẹp, phải ôn nhu, giống như là Lâm Vi Vi vậy.

Về phần Lâm Vi Vi, hắn là không làm bất kỳ ý tưởng gì.

Không nói đến Bạch Tiểu Thăng, liền là Trần Trường Khoảnh đều đối với nàng ưu ái, mình lại có ý nghĩ với nàng, không phải là muốn chết à.

- A, ngủ quên mất.

Bạch Tiểu Thăng ngáp một cái, giụi hai mắt, nhìn thấy là Lâm Vi Vi, cười áy náy.

Tối hôm qua hắn là nghiên cứu phương án lại một lần, còn thuận tiện phân tícht thị trường Châu u bên kia một chú.

Dù sao, tên Ron béo này sau khi trở về, liền một chút tin tức đều không có truyền tới, cũng không biết đến cùng là ra sao rồi.

Bạch Tiểu Thăng trong lòng thì kêu tên béo này, lại lo lắng Kesson xảy ra vấn đề, sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch đã định của trung kinh truyền thông, ảnh hưởng đến hợp tác song phương, cho nên lại lần nữa đối với thị trường bên kia tiến hành nghiên cứu.

Việc này khá mệt mỏi, hắn khó tránh khỏi phải nghỉ ngơi một hồi.

Lâm Vi Vi quan tâm cười, đối với Bạch Tiểu Thăng nhẹ giọng nói.

- Bạch tổng, Trần tổng bọn họ tới.

- Ồ?

Bạch Tiểu Thăng giờ mới nhìn đến Trần Trường Khoảnh và Lâm Bắc Thần đã đến phòng làm việc của hắn, đang nhìn chằm chằm vào bản thân mình.

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng, đứng dậy.

- Trần tổng tới, hoan nghênh hoan nghênh.

- Bạch tổng một ngày trăm công ngàn việc, vất vả rồi!

Trần Trường Khoảnh cười nhạt một tiếng.

- Đến, tới ngồi!

Bạch Tiểu Thăng đưa Trần Trường Khoảnh đến ghế sô pha.

Lâm Bắc Thần cẩn thận đi ở phía sau.

Có Bạch Tiểu Thăng, khí thế của hắn liền không đủ.

Lâm Vi Vi nhanh nhẹn chào hỏi, rồi mang trà lên cho mọi người, sau đó lui ra ngoài. Lâm Bắc Thần ở đây, cũng có chút đứng ngồi không yên, tìm cái cớ, đi ra.

Trong văn phòng, chỉ còn lại hai người Bạch Tiểu Thăng và Trần Trường Khoảnh.

Hai người này mặt mỉm cười, rất tùy ý trò chuyện, đều là chút chủ đề ngoài lề, nếu không biết còn cho rằng bọn họ là bạn bè đang ôn chuyện.

Thời gian nói chuyện mất khoảng nửa chén trà.

Trần Trường Khoảnh chuyển chủ đề đến Lâm Vi Vi.

Hắn và Bạch Tiểu Thăng vốn không quen biết, có thể nói cũng đã nói xong, tự nhiên muốn nói "Chính sự", đây cũng là nguyên nhân hắn muốn đến ngồi một chút.

- Bạch tổng, tôi muốn từ bên cậu điều người sang bên tôi. Người này, tôi rất thưởng thức, hi vọng Bạch tổng có thể cho chút thể diện.

Trần Trường Khoảnh nói.

Hắn thấy song phương cùng cấp, ngẩng đầu không gặp cúi đầu gặp, mình một tên phó tổng lại là lần đầu mở miệng, Bạch Tiểu Thăng sẽ cho hắn mặt mũi này.

- Ồ?

Bạch Tiểu Thăng vẻ mặt hiếu kì.

- Lâm Vi Vi, tôi cảm thấy cô ấy rất khá, tôi dự định điều tới, để cô ấy làm chức Phó tổng thanh tra.

Trần Trường Khoảnh nói.

Hắn không sợ Bạch Tiểu Thăng sẽ làm gì đó, Trần Trường Khoảnh hắn làm việc, sẽ không giải thích.

- Vi Vi làm Phó tổng thanh tra?

Bạch Tiểu Thăng khẽ giật mình.

Nhưng mà nhìn Trần Trường Khoảnh đang vui vẻ, còn có ý tứ của hắn, Bạch Tiểu Thăng đã hiểu, chỉ sợ vị phó tổng này phong lưu phóng khoáng, ý không ở trong lời a.

- Không tốt lắm.

Mặt của Bạch Tiểu Thăng không thay đổi rồi cự tuyệt.

- Không có gì không tốt, lãnh đạo an bài, nhân viên liền muốn phục tùng. Tôi nghĩ cô ấy cũng không có ý kiến.

Trần Trường Khoảnh có chút bá đạo, tức giận nói.

Là đàn ông bá đạo đã quen.

- Bạch tổng nếu như đáp ứng, lần này phòng truyền thông internet có thua, cá nhân tôi cũng sẽ giúp đỡ mọi người một triệu!

Trần Trường Khoảnh kìm nén không được, nói điều kiện.

Lúc đầu, Bạch Tiểu Thăng còn nghĩ lưu cho mấy phần mặt mũi, Trần Trường Khoảnh nhấc lên tiền, Bạch Tiểu Thăng sầm mặt lại.

- Trần tổng, lời thì anh cũng đã nói, trà cũng uống, không có việc gì thì mời trở về đi!

Bạch Tiểu Thăng thẳng tiếp hạ lệnh trục khách, hắn đối với Trần Trường Khoảnh chỉ có một điểm hảo cảm giờ đã mất hết.

Cái người đàn ông này phong lưu phóng khoáng, ra vẻ chính trực đường hoàng, khiến hắn không thích.

- Bạch tổng, cậu không đồng ý sao?

Trần Trường Khoảnh thanh âm lạnh lẽo.

Hắn đến trung kinh truyền thông trước, nguyên nhân do gia thế, còn không có người dám cự tuyệt hắn như thế, đừng nói một tên nho nhỏ phó tổng, thân phận ở đằng sau của hắn, ngay cả Tống Trường Không đều phải cho hắn mấy phần mặt mũi.

Bạch Tiểu Thăng nghiêm túc nhìn Trần Trường Khoảnh, mỗi chữ mỗi câu đối với người đàn ông này nói.

- Ở chỗ tôi, người là của tôi. Người của tôi, anh ít nghĩ đến thì hơn! ! !

Bạn cần đăng nhập để bình luận