Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 278: Phòng game online của tôi, nhận thua!



Truyền thông Trung Kinh, văn phòng Tổng giám đốc.

Tống Trường Không cau mày, ngồi ở chỗ đó yên tĩnh chờ đợi.

Bỗng nhiên có âm thanh gõ cửa.

- Vào đi!

Tống Trường Không cho là Trần Trường Khoảnh hoặc là Bạch Tiểu Thăng đến nên trầm giọng nói.

Kết quả người đến lại là trợ lý của ông ta.

- Tống tổng, phòng để tổ chức tiệc rượu tối nay của phòng truyền hình điện ảnh đã đươc bố trí xong xuôi. Khi nào thì ngài có thể qua xem một chút a?

Trợ lý hỏi ý kiến của ông ta.

Tống Trường Không nhíu mày, suy nghĩ một chút rồi nói.

- Đợi lát nữa, tôi giành ra một chút thời gian đi xem. Bây giờ tôi còn muốn cùng hai vị phó tổng nói chuyện, cậu trước đi qua xem tình huống cụ thể của bên bọn họ như thế nào.

- Vâng.

Trợ lý gật gật đầu, quay người muốn rời đi.

Cửa vừa mở ra, hắn liền thấy Trần Trường Khoảnh đứng ở ngoài cửa, giơ tay đang muốn gõ cửa.

- Tống tổng, Trần tổng đã tới ạ.

Trợ lý cất giọng nói với Tống Trường Không, sau đó mời Trần Trường Khoảnh vào.

Trần Trường Khoảnh rất tùy ý gật đầu, một câu cũng không có nói.

Vị phó tổng mới này rất ngạo mạn a.

Người trợ lý âm thầm suy nghĩ.

Hắn không có khả năng cùng một vị phó tổng nói lý, vì thế lúc này rón rén đi ra ngoài đóng cửa lại.

Mới vừa quay người lại, hắn lại thấy ở phía xa có một người vội vàng chạy tới.

Trong công ty chạy tới chạy lui, thành bộ dáng gì!

Trợ lý của Tống Trường Không nhịn không được muốn quát lớn, nhưng sau đó thấy rõ người chạy tới là ai lập tức sững sờ.

Đây không phải Bạch Tiểu Thăng, Bạch phó tổng sao!

Nhìn Bạch Tiểu Thăng vẻ mặt lo lắng, dáng vẻ thở hồng hộc, đây nhất định là có việc gấp.

Trợ lý của Tống Trường Không tranh thủ thời gian thay hắn gõ cửa.

- Cảm ơn!

Bạch Tiểu Thăng vội vã như vậy nhưng vẫn không quên cảm ơn một tiếng, sau đó mới đẩy cửa vào.

Bạch phó tổng, thật là khiêm tốn hữu lễ! Điểm ấy so Trần tổng mạnh hơn nhiều!

Đem hai người so sánh, trợ lý của Tống Trường Không nhịn không được thầm khen một tiếng, ấn tượng đối với Bạch Tiểu Thăng càng tốt hơn một chút.

- Bạch tổng, cậu cũng đến đây thật đúng lúc!

Tống Trường Không nhìn Bạch Tiểu Thăng đi vào, gật đầu, đứng dậy khỏi vị trí của mình, chỉ lên màn hình máy vi tính của mình, hướng về Trần Trường Khoảnh nói.

- Trần tổng, cậu tới xem một chút những thứ này đi.

Nhìn cái gì?

Trần Trường Khoảnh khẽ giật mình, đi qua.

Tống Trường Không mở máy tính lên, mở ra một bài báo, chữ đã được phóng to ra nên cho dù không ngồi xuống cũng có thể thấy rất rõ ràng.

Trần Trường Khoảnh đọc nhanh như gió, đảo qua mấy trăm chữ, biến sắc, chủ động nắm chặt con chuột, kéo xuống xem hết.

Sau khi xem xong, sắc mặt của hắn càng khó coi hơn.

- Tống tổng, cái này. . .

Trần Trường Khoảnh nhịn không được hỏi.

- Đừng có gấp, còn có những bài báo khác, tiếp tục xem đi!

Tống Trường Không bĩu môi nói.

Mở hết các bài báo khác.

Trần Trường Khoảnh không nói một lời, kéo xuống từng trang, từng trang xem, mỗi khi nhìn xong một bài sắc mặt của hắn lại phân vân xem có nên kéo xuống tiếp không.

Xem hết, sắc mặt của Trần Trường Khoảnh âm trầm đi rất nhiều.

- Trần tổng a, hai người các cậu cạnh tranh nhau muốn làm ra công trạng, tôi có thể lý giải. Tôi thậm chí còn ủng hộ các hai phòng của mọi người, công bằng công chính đọ sức.

Tống Trường Không nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Trần Trường Khoảnh thở dài, lời nói thấm thía có đạo lý.

- Nhưng mà hết thảy nên lấy đại cục làm trọng, không thể chỉ vì một điểm công trạng trước mắt mà hại cả phòng, hại hình tượng của công ty, điều này tuyệt đối không thể chấp nhận được! Cậu nói xem các cậu làm những hoạt động này, khiến cho người tham gia chửi rủa, những cái này sẽ một truyền mười mười rồi truyền trăm, hiệu ứng trên internet tôi nghĩ cậu cũng biết chứ!

Cậu làm cái này để đổi lấy công trạng có khác gì mổ gà lấy trứng không!

Tống Trường Không một bộ dáng đau lòng nói ra những lời như thế.

Bạch Tiểu Thăng đứng ở bên cạnh xem nãy giờ, trong lòng có cảm giác buồn cười nhưng trên mặt cũng không lộ vẻ gì khác thường.

Trần Trường Khoảnh nhìn Tống Trường Không, há hốc mồm, giống như đang muốn nói cái gì, lại bị Tống Trường Không ngăn lại.

- Trần tổng, tôi nói những lời này không phải để chỉ trích cậu, càng không là phải giáo huấn cậu, tôi chỉ là làm vì một cái chức tống giám đốc thôi, nói để đề tỉnh cậu. Sự tình hiện giờ đã thành cái dạng này, chúng ta cũng không cần truy cứu nữa. Hãy tìm cách để giảm thiệt hại xuống mức tấp nhất đi.

Tống Trường Không khẩn thiết nói.

Ông ta nói như vậy rõ ràng chính là muốn phòng game online dừng lại tất cả các hoạt động.

Trần Trường Khoảnh nhíu mày, mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng, lại nhìn màn hình một chút.

Tống Trường Không là tổng giám đốc, bình thường sẽ không có thời gian lên mạng xem những cái này, huống hồ cái này đều là những đoạn văn ngắn.

Hiện tại xảy ra vấn đề, gọi mình tới nói chuyện là được rồi vì sao còn phải gọi Bạch Tiểu Thăng tới.

Đây rõ ràng là do Bạch Tiểu Thăng tìm đến!

Trần Trường Khoảnh lúc này cười lạnh nói.

- Những bài báo này là Bạch tổng phát hiện a, thật sự không hổ là làm tin tức, hiệu suất rất tốt nha!

Trần Trường Khoảnh ngược lại không có hoài nghi là Bạch Tiểu Thăng tìm người làm, chỉ cho là bọn họ phái chuyên gia nhìn chầm chầm tin tức trên mạng.

- Đây là điều nên làm!

Bạch Tiểu Thăng một mặt khiêm tốn, vô cùng thành khẩn nói.

- Đều là vì muốn tốt cho công ty, những thứ này làm tổn hại đến lợi ích công ty, tổn thương mặt mũi của phòng game online. Nếu thấy những thứ này mà lại giấu điếm thì đến khi lớn chuyện ai mà gánh nổi đây.

Nói xong, Bạch Tiểu Thăng ngáp một cái.

- Thật không phải, hôm qua chúng tôi tăng ca làm việc, làm đến quá nửa đêm, mới có thể đem một vài tin tức trái chiều quan trọng loại bỏ. Hiện giờ, tôi cam đoan mọi người sẽ không thể tìm thấy một bài báo tiêu cực như thế này trên internet đâu.

Bạch Tiểu Thăng mở to mắt nói lời bịa đặt chẳng biết xấu hổ mà còn tranh công.

Hắn tối hôm qua rõ ràng là ngủ rất sớm, ngủ rất say, khóe mắt sưng vù kia rõ ràng là do tối hôm qua trước khi đi ngủ uống quá nhiều nước.

Chân chính thức đêm là Trần Trường Khoảnh hai vành mắt đen thui kia.

Với lại những bài báo này, căn bản không có lan truyền lên internet thì làm sao có thể tìm được.

- Vậy tôi còn phải cảm ơn cậu rồi!

Trần Trường Khoảnh hừ lạnh nói.

- Không cần cám ơn, tranh thủ thời gian làm chính sự quan trọng hơn.

Bạch Tiểu Thăng khiêm tốn đáp lại.

- Không sai, hiện giờ không phải là thời điểm nói chuyện phiếm, cần phải mau chóng đem hết thảy khả năng ngăn chặn không để chuyện này phát sinh thêm nữa.

Tống Trường Không quả quyết nói.

- Vậy ý của ngài là?

Trần Trường Khoảnh khẽ nhíu mày hỏi.

Theo những gì bọn họ tính toán trong đêm qua, những hoạt động này tuyệt đối không thể ngừng lại, nếu dừng lại bọn họ liền thua ngay!

Nhưng nếu không dừng thì vấn đề lớn sẽ xảy ra!

Tính nghiêm trọng, không cần Tống Trường Không cường điệu, Trần Trường Khoảnh cũng có thể tưởng tượng được.

- Cậu lập tức làm cho phòng game online đem tất cả các hoạt động dừng lại, đồng thời đem hoạt động trở thành hoạt động tri ân. Những người đã dùng tiến mua vật phẩm ảo thì bây giờ tặng họ một chút gì đó.

Tống Trường Không nói.

Đình chỉ hoạt động, còn phải đưa miễn phí đồ vật!

Trần Trường Khoảnh nheo mắt.

Trong game online vật phẩm ảo cũng không là đơn giản chỉ là một chút số liệu, khi bọn chúng bị cho lên cửa hàng, bị trao đổi bằng vàng ròng bạc trắng trong một khắc đó, thuộc tính của bọn chúng cùng vật phẩm trong thực tế đã không khác nhau lắm.

Đưa tặng đồ vật, cũng là muốn nện tiền vào a!

Số tiền kia chỗ nào cho ra, tự nhiên là phòng trò chơi ra, phòng trò chơi chỗ nào ra, tự nhiên là từ bên trong công trạng đã có a!

Chẳng những công trạng sẽ ngừng tăng, còn muốn giảm xuống!

Trần Trường Khoảnh buồn bực.

- Có vấn đề gì sao? !

Tống Trường Không thấy biểu hiện của hắn thì hỏi.

Có! Bởi như vậy, Trần Trường Khoảnh tôi liền thua, thua bởi Bạch Tiểu Thăng!

Nhưng mà có thể cự tuyệt sao?

Cự tuyệt một yêu cầu hợp lý của tổng giám đốc? Đùa nghịch với lửa sao? !

Trần Trường Khoảnh không làm được!

Với lại, vấn đề này nếu như bị Tống Trường Không báo cáo lên trên, coi như bản thân mình có bối cảnh bất phàm, chỉ sợ cũng sẽ chịu không nổi.

Tổn hại lợi ích công ty, tức là tổn hại lợi ích tập đoàn, đây chính là chụp mũ, chụp cho mình không dậy nổi.

- Tôi không có ý kiến!

Trần Trường Khoảnh hít sâu một hơi, sắc mặt từ giãn ra.

- Tôi thấy điều này rất đúng!

Trần Trường Khoảnh mình, thua người chứ không thua trận!

Tống Trường Không hài lòng gật đầu.

Cuối cùng, Trần Trường Khoảnh, Bạch Tiểu Thăng cùng nhau từ văn phòng tổng giám đốc đi ra ngoài.

Hai người không nói một tiếng.

- Bạch tổng, chúc mừng cậu, lần này cậu thắng!

Trần Trường Khoảnh sắc mặt bình tĩnh nói với Bạch Tiểu Thăng.

- Phòng game online của tôi nhận thua!

Sau đó, Trần Trường Khoảnh cũng không quay đầu lại, nhanh chân rời đi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận