Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2430: Khách quý Trung Quốc (2)

- Nhưng bây giờ, tập đoàn phái một người xuống giải quyết vấn đề của chúng tôi. Tôi cũng không biết anh ta có thể mang đến khoản tiền này không. Một khi mang đến, chúng tôi không có cách nào lại đi mượn tạm nữa, bởi vì không có lý do. Nếu anh ta không giải quyết vấn đề tiền bạc cho chúng tôi, vẫn phải do bản thân chúng tôi đi mượn thì thế nào cũng dễ nói. Tôi nói vậy, ngài Zakri đã hiểu chưa?

Hóa ra, vấn đề kẹt ở đây!

Zakri trả lời:

- Vậy tôi đã hiểu rõ rồi.

Trong lòng Zakri thầm chửi người được tập đoàn Chấn Bắc phái xuống giải quyết vấn đề giúp công ty Ice Spring Valley.

Đã qua bao lâu rồi, sao tên khốn kia còn chưa lộ diện chứ?

Chuyện này có được hay không cũng phải cho người ta một kết quả mới đúng!

Dù thế nào Zakri cũng không ngờ được, đợi lát nữa đại gia mà ông ta sắp tiếp đón Bạch Tiểu Thăng chính là người bây giờ ông ta đang chửi bới...

- Ngài Zakri, ngài yên tâm, nếu cần chúng tôi sẽ tìm ngài đầu tiên, dù sao chúng ta đã hợp tác không phải một hai lần, chúng tôi đặc biệt tin tưởng ngài. Ở phương diện này có thể nói không người nào có thể 'Uy tín' được bằng ngài.

Bên kia điện thoại Jonas nhấn mạnh.

Hắn làm vậy cũng là muốn cho Zakri một liều thuốc an thần.

Từ việc hôm nay nhận được cuộc điện thoại này, có thể thấy ngài Zakri này gần đã nóng nảy rồi

- Được, ngài Jonas, có lời nói này của ngài tôi cũng yên tâm rồi. Có cơ hội, chúng ta sẽ tiếp tục hợp tác.

Trong điện thoại, Zakri mỉm cười nói.

- Vậy hôm nào đó tôi lại mời ngài uống trà.

- Không, đáng lẽ phải là tôi mời ngài mới đúng.

Sau khi nói khách sáo một câu, cuộc nói chuyện cũng kết thúc.

Zakri bỏ điện thoại xuống, nặng nề thở hắt ra một hơi.

Hợp tác bên kia có thể quá xa vời, bây giờ ông ta càng thêm chờ mong có thể có được thu hoạch từ người khách Trung Quốc.

Cẩn thận nhớ lại người thanh niên Trung Quốc không muốn tiết lộ thân phận kia, Zakri vẫn tin tưởng chắc chắn vào phán đoán của mình.

Nhưng con trai của mình Beno nghi ngờ cũng không phải không có đạo lý...

- Nói chung, gặp mặt lại xem tiếp.

Zakri lẩm bẩm nói.

Chờ đợi luôn làm người ta cảm giác nó dài dằng dặc.

Zakri chỉ có thể dựa vào xử lý công văn trong công ty để giết thời gian, nhưng vẫn không yên lòng.

Thật vất vả mới chờ đến giờ giao hẹn, Zakri cầm điện thoại di động đi tới bên cạnh cửa sổ sát đất của văn phòng, do dự không biết mình có nên gọi điện thoại cho Bạch Tiểu Thăng hỏi một câu hay không.

Đúng lúc này, có người gõ cửa.

Zakri xoay người nhìn về phía cửa, cao giọng nói một câu:

- Vào đi.

Khi ông ta vừa nói thì người bên ngoài đã đẩy cửa bước vào, rõ ràng căn bản không chờ câu trả lời, gõ cửa chỉ là để nhắc nhở mà thôi.

Người dám hành sự như vậy tất nhiên không phải là ai khác, Zakri thấy người bước vào quả nhiên là con trai mình - Beno.

- Ba, người đến rồi!

Beno chỉ nói ngắn gọn một câu.

Ánh mắt Zakri lập tức sáng như đuốc:

- Người Trung Quốc à?

- Người Trung Quốc!

Zakri lập tức chỉnh lại quần áo, thả lỏng cơ mặt, thay vào đó là vẻ tươi cười.

- Đi thôi, của đi đón khách!

Nhóm người Bạch Tiểu Thăng tổng cộng tới năm chiếc xe, đều là loại xe hơi sang trọng, có hơn hai mươi người bước xuống, mỗi người đều có khí chất hơn người.

Bạch Tiểu Thăng được mọi người vây quanh, ra sân một cách chói mắt.

Nhưng Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh không hề xuất hiện ở trong đám người.

Bọn họ có việc khác phải làm, sao có thể dễ dàng xuất đầu lộ diện ở bên này được.

Khi Zakri dẫn theo Beno ra đón, Bạch Tiểu Thăng dẫn theo một đám người đi cùng dừng lại ở đại sảnh tầng một của tòa nhà lớn này, bản thân anh lại chắp tay sau lưng, thưởng thức cảnh giăng đèn kết hoa chào đón.

Những trang trí này thật ra mang đậm phong cách của Trung Quốc, có thể nhìn ra được bọn họ đã tốn nhiều công sức.

- Ngài Bạch, hoan nghênh khách quý ghé thăm!

Từ xa, Zakri đã nhiệt tình cao giọng nói, bước chân cũng bước nhanh hơn.

Khi còn cách Bạch Tiểu Thăng mấy bước, ông ta đã đưa tay ra.

- Ngài Zakri.

Bạch Tiểu Thăng quay đầu cười, giơ tay bắt tay với đối phương.

Hai người chào hỏi, nói chuyện ở trước mặt mọi người.

Beno đứng sau lưng ba mình, âm thầm quan sát Bạch Tiểu Thăng.

Vừa rồi, anh ta thậm chí còn chưa gặp được người, cũng chỉ nghe người phía dưới báo cáo, đã vội vàng đi nói cho ba mình biết.

Lúc này, anh ta rốt cuộc nhìn thấy "Ngài Bạch" mà ba mình nhắc tới, Beno không cảm thấy đối phương có gì hơn người.

Vụ kinh doanh trị giá mười tỷ à?

Người này có thể tự mình quyết định được sao?

Beno vẫn rất nghi ngờ Bạch Tiểu Thăng.

Nhưng nhìn những người đi theo phía sau Bạch Tiểu Thăng, bản thân Beno cũng cảm thấy được khí thế của mỗi người đều không tầm thường.

Từ quần áo tới cách đi đứng, từ lời nói tới việc làm, có vài thứ khó mà giả vờ được.

- Xem ra người Trung Quốc này quả thật có chút địa vị.

Beno quan sát từng những đi theo Bạch Tiểu Thăng, ngược lại có chút tán thành với anh.

- Nào nào, mời ngài Bạch vào bên trong.

Zakri nhiệt tình mời, đồng thời ánh mắt cũng nhìn lướt qua những người đi theo phía sau Bạch Tiểu Thăng.

Zakri ở trong giới kinh doanh nhiều năm như vậy, ánh mắt tất nhiên hơn hẳn Beno.

Nhìn lướt qua những người được Bạch Tiểu Thăng dẫn đến, ông ta cũng âm thầm gật đầu.

- Ngài Zakri, chúng tôi tới đây cũng chỉ ngồi xe không bao lâu, không nói tới đi đường mệt nhọc gì, tôi thấy cũng không cần nghỉ ngơi đâu, chúng ta trực tiếp tham quan đi.

Bạch Tiểu Thăng chỉ tay về phía sau:

- Tôi dẫn tới những người này, có nhân viên kế hoạch cao cấp, có chuyên gia thẩm định đất đai. Ngài bảo người dẫn bọn họ đi tới hiện trường xem hai mảnh đất kia, đừng làm chậm trễ tiến trình bên phía chúng tôi.

- Đúng rồi, tôi còn dẫn đến luật sư, pháp vụ, tài liệu liên quan tới đất đai cũng cần xem qua một lần.

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói:

- Tôi đã báo cáo chuyện này với gia tộc, bọn họ lại cho tôi tất cả đoàn đội, nói gì mà đầu tư phải có quy trình, tôi cũng chỉ có thể chiếu theo đó để làm, dù sao muốn một lần lấy từ trong nhà ra một khoản tiền lớn như vậy cũng không phải là số lượng nhỏ.

- Tôi hiểu, tôi hiểu.

Zakri mỉm cười liên tục gật đầu, chỉ tay vào Beno:

- Đây là con trai của tôi Beno, lát nữa sẽ cho nó thu xếp.

Beno lập tức tiến lên, cười và giơ tay về phía Bạch Tiểu Thăng nói:

- Ngài Bạch, hân hạnh gặp mặt.

- Hân hạnh gặp mặt.

Bạch Tiểu Thăng cười với vẻ lười biếng, tùy ý bắt tay Beno.

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng lại quay sang Zakri nói tiếp:

- Ngài Zakri, đây là lần đầu tiên tôi đầu tư một mình nên gửi gắm kỳ vọng rất cao. Tôi muốn một tiếng cất lên khiến ai nấy đều kinh ngạc, cái này gọi là mạ vàng. Cho nên tôi hi vọng hai bên chúng ta đều thỏa mãn.

Zakri liên tục gật đầu.

Beno cũng cười gật đầu theo.

Trước đây chưa từng gặp Bạch Tiểu Thăng, Beno rất nghi ngờ. Sau khi gặp được người thật, không hiểu sao đối phương cho anh ta một cảm giác yên tâm.

Bởi vì người con cháu gia đình giàu có quý tộc này không mưu mà hợp với suy nghĩ trong đầu anh ta.

Chỉ là trên chi tiết hợp tác càng rắc rối nghiêm túc hơn, càng khiến cho anh ta yên tâm hơn mà thôi.

Beno làm sao biết được, Bạch Tiểu Thăng được Hồng Liên trợ giúp, tuyệt đối có kỹ năng diễn xuất hàng đầu.

- Mời ngài Bạch đi bên này.

Zakri giơ tay làm động tác mời Bạch Tiểu Thăng, sau đó xoay mặt lại nói với Beno:

- Con đi thu xếp tới hiện trường mảnh đất đi.

Beno lập tức gật đầu, dẫn đường cho một nhóm người do Bạch Tiểu Thăng dẫn đến.

Beno cũng càng nhiệt tình hơn.

Dù sao lần này tới, có lẽ là khách quý thật sự sẽ thay đổi việc kinh doanh của gia tộc mình!

Zakri cũng có tâm lý này.

Hai cha con bọn họ không biết là mình bị lừa.

Thay đổi thì đúng là có thay đổi thật, chỉ có điều tốt hay xấu lại khó có thể nói trước...

Bạn cần đăng nhập để bình luận