Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2082: Gọi tôi ngài Brown! (2)

Không phải là nhân cơ hội kéo một người trung lập như mình tới bên phía bọn họ, công kích lực lượng “hệ phương đông” trong nội bộ tập đoàn sao.

- Đúng là nên cho thằng nhóc Trung Quốc này một vài bài học, để cho cậu ta biết mình có bao nhiêu phân lượng.

Lão Brown bất chợt nói:

- Nhưng bộ xương già này của tôi còn tạm được, không cần người khác giúp đỡ. Còn nữa, Caroline à, tôi cũng đã từng này tuổi rồi, nói không chừng một hai năm, hoặc sớm hơn nữa sẽ phải từ chức, thật sự không có lòng dạ nào liên thủ, cô thứ lỗi.

Lão Brown đánh một chiêu Thái Cực.

Bên kia điện thoại, Caroline nghe được liền nhíu mày.

Lão Brown nói gì mà nhanh chóng sẽ từ chức chứ. Lời này ông ta cũng đã nói hết nửa năm, một năm, bây giờ còn nói phải một năm, hai năm nữa, thật không biết lão già này có suy nghĩ từ chức thật hay không.

Trong lòng Caroline thầm giễu cợt, trong miệng lại nói khác hẳn:

- Ngài vẫn có tinh thần như vậy, sớm từ chức làm gì. Đây chính là tổn thất của tập đoàn, cá nhân tôi rất không đồng ý...

- Đúng, tôi còn tưởng rằng các người đều nghĩ xong người nối nghiệp giúp tôi, sớm ủng hộ anh ta lên chức chứ.

Ngài Brown nửa đùa nửa thật nửa nghiêm túc nói ra một câu như vậy, cắt ngang lời cô ta.

Caroline phái "Đặc sứ" đi tới khu Châu Phi, âm thầm liên hệ với Phó tổng giám đốc điều hành Saitou, sau lưng hợp tác với đám ruồi nhặng vây quanh, ngoài sáng đưa ra công trạng, dụng tâm đã quá rõ ràng rồi.

- Xem ngài nói kia, ngài Brown, chúng tôi là...

Caroline nghe lão Brown vừa nói vậy thì vội vàng muốn giải thích.

- Được rồi, Caroline, có một số việc, trong lòng chúng ta hiểu rõ là được. Cũng giống như lần này, chúng ta ăn ý liên thủ, tất cả vấn đề đều dừng lại ở mười doanh nghiệp này, tránh cho truy cứu trách nhiệm tới cô và Saitou thì không được tốt lắm. Tôi chỉ hy vọng, trước khi tôi lui xuống, cô và phó tổng giám đốc Ma Căn kia đừng quan tâm tới người nối nghiệp bên phía tôi là tốt rồi!

Lão Brown không mềm không cứng rắn nói lời này, cũng xem như là một lần nhắc nhở.

Bê kia điện thoại, Caroline im lặng một giây rồi bất chợt mỉm cười nói:

- Ngài nói rất đúng, tôi nhớ kỹ rồi.

Sau đó, hai người nói chuyện không lâu liền kết thúc.

Vừa mới lúc này, cửa văn phòng lão Brown bị gõ.

- Bước vào đi.

Lão Brown đặt chiếc điện thoại di động xuống, trầm giọng nói.

Có người cười đẩy cửa đi vào. Đó là một người béo mập, Tick - giám đốc điều hành khu Châu Phi của tập đoàn Chấn Bắc.

Lão Brown ở chỗ này, anh ta cũng chạy tới đây.

- Ngài Brown, chuyện ngài căn dặn tôi đã an bài xong hết rồi. Tất cả hành tung liên quan tới Bạch Tiểu Thăng kia, chúng tôi đều sẽ nắm giữ, bất kỳ trao đổi nào liên quan tới cậu ta ở Hisuri, chúng tôi đều sẽ lập tức nhận được tin tức.

Tick mỉm cười và nói với lão Brown.

Tuy nói Tick cũng là một giám đốc điều hành, nhưng ở chỗ của lão Brown quả thật giống như một người cấp dưới chịu khó.

- Cực khổ rồi, Tick.

Lão Brown nhìn Tick nhoẻn miệng cười, lộ vẻ thân thiết:

- Thời gian qua, tâm tình tôi không tốt, có chút tức giận với cậu, cậu cũng đừng để ý.

- Không không, rất nhiều chuyện, tôi làm không được tốt.

Tick vội vàng mỉm cười nói.

Tuyệt đối ân cần, tuyệt đối cung kính.

Tick cũng là do lão Brown một tay dẫn dắt đến vị trí bây giờ, lão Brown biết rõ anh có đủ năng lực, còn có một trái tim biết ơn, luôn nghe theo lệnh của mình, tất nhiên rất thỏa mãn.

- Được rồi, chuyện liên quan tới Bạch Tiểu Thăng sẽ do cậu chịu trách nhiệm chú ý, có tin tức gì cũng không cần nói cho tôi biết nữa.

Lão Brown cười hòa ái nói.

- Chúng ta vẫn tiếp tục nhằm vào cậu ta sao?

Tick có vài phần thận trọng nói:

- Nhưng Bạch Tiểu Thăng này... Kiêm chức vụ quan trọng trong Bộ giám sát, chúng ta còn tiếp tục như thế, có thể, có thể không thích hợp không...

Lão Brown híp mắt lại:

- Thế nào, cậu sợ rồi sao?

Tick vội vàng xua tay:

- Không không, xem ngài nói kìa, chỉ cần là mệnh lệnh của ngài, cho dù là… cho dù là người đứng đầu Bộ giám sát đích thân đến thì đã sao! Tôi là sợ ngài sẽ rước lấy một chút phiền toái thôi!

Lão Brown thấy Tick cũng có vài phần lo sợ không yên thì lập tức cười, biết anh ta cũng có lòng tốt thôi.

- Được rồi, tôi tự có chừng mực, cậu đi làm việc đi.

Lão Brown nói, ánh mắt thâm trầm:

- Họ Bạch dương oai trên đầu tôi, cơn giận của tôi đâu có dễ hết như vậy. Còn phải cho cậu ta thêm vài phần đặc sắc nữa!

Ngài Tick kia mở miệng còn muốn nói điều gì, thấy lão Brown không muốn nghe thì lập tức ngậm miệng, cung kính lui ra ngoài.

Tick mới đi ra cửa đã gặp phải Saitou, vẻ mặt người đàn ông da đen trợ lý của anh ta lạnh lùng, nghiêm khắc.

- Ngài Saitou, ngài qua đây.

Tick tươi cười chủ động nói.

- Hừ.

Saitou hừ một tiếng, lạnh lùng nhìn Tick rồi giơ tay gõ cửa.

Tick ngượng ngùng cười, xoay người rời đi, nhưng đi được vài bước, anh ta lại quay đầu, liếc nhìn Saitou với ý tứ không rõ, mới quay người vội vàng rời đi.

Sau khi được cho phép, Saitou đi vào văn phòng của ngài Brown.

- Cậu tới rồi.

Ngài Brown nhíu mày nhìn Saitou, ánh mắt có vài phần thâm trầm, hoàn toàn không có vẻ mặt ôn hòa như khi đối mặt với Tick.

- Tại sao? Sao cậu lại dính dáng với Caroline. Người phụ nữ kia mà cậu cũng dám trêu chọc! Cô ta bán đứng cậu lúc nào, cậu cũng không biết được đâu!

Ngài Brown nhíu mày nói.

Saitou cúi thấp đầu, trong miệng thầm thì:

- Nếu không phải họ Bạch quấy phá, làm sao có thể bị người khác biết được.

- Đần độn!

Lão Brown hầm hầm nói:

- Tôi thấy cậu vẫn không hề biết hối lỗi! Cậu có biết tôi tốn bao nhiêu công sức mới ép được chuyện tệ hại này xuống không? Cậu muốn cầm công trạng, muốn thăng chức như vậy sao?

Saitou hình như cũng bị kích thích, ngẩng đầu lớn tiếng nói:

- Chỉ dựa vào tên Tick kia, anh ta cũng xứng trở thành tổng giám đốc sự nghiệp khu Châu Phi sao? Anh ta thăng chức, tôi là người đầu tiên không phục!

- Vậy cũng không tới phiên cậu!

Lão Brown thấy Saitou dám chống đối mình khi không có ai thì lập tức nổi giận.

Vừa ồn ào như vậy lại không có người ngoài, Saitou dứt khoát buông ra, tức giận nói:

- Tôi không biết ngài suy nghĩ thế nào, không ngờ lại ủng hộ tên con nuôi đầu heo Tick kia lên chức, tôi là con ruột của ngài đấy, cha của tôi ạ!

Ánh mắt lão Brown sắc bén:

- Khốn kiếp, đang trong lúc làm việc đừng gọi tôi là cha! Gọi tôi là ngài Brown!

Bạn cần đăng nhập để bình luận