Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2103: Bạch Tiểu Thăng vạch kế hoạch (1)

Fiwood tổng giám đốc Công ty Yorkgo nhân lúc đoàn thương nghiệp tới khảo sát, cung cấp manh mối điều tra mới cho đám người Bạch Tiểu Thăng, nhưng quá trình lại che che giấu giấu, thậm chí không tiếc diễn ra một trò khôi hài, biến thành vô ý tiết lộ, thật sự có thể nói là tốn công tốn sức.

Vậy trong đó lại có một vấn đề mới.

Công ty Yorkgo là do Tick giám đốc điều hành khu Châu Phi của tập đoàn trực tiếp quản lý, Fiwood cũng lẽ ra phải là người của anh ta, vậy người ở phía sau sai khiến Fiwood cung cấp đầu mối “đương nhiên" cũng phải là Tick.

- Trong lúc chúng tôi điều tra biết được, Tick là con nuôi của ngài Brown, xưa nay luôn kính cẩn nghe lời ngài Brown, tối thiểu trước mặt mọi người là như vậy. Lúc này, ngài Tick làm như vậy là coi như bỏ đá xuống giếng đối với Saitou con trai của ngài Brown sao?

Nhắc tới điều này, Lâm Vi Vi không nhịn được nói.

Biết được mình bị người diễn trò lừa gạt, thật ra trong lòng Lâm Vi Vi vẫn rất khó chịu.

- Nếu là Tick, anh ta sẽ dùng người nhà làm chuyện này sao? Từ chỗ người nhà tiết lộ ra manh mối, một khi để người ta biết được, vậy sau này làm sao đối mặt với ngài Brown, giải thích cũng không rõ! Lần này, chúng ta đề nghị điều tra, cho dù ngài Brown bị mất mặt nhưng chức quyền vẫn còn, hơn nữa ông ta ở tập đoàn căn cơ rất cứng, đơn giản là không đẩy sạch.

Lôi Nghênh nói:

- Tick không phải tự gây phiền toái sao?

Trong những qua lại trước kia của bọn họ đủ tồn tại một người tâm phúc nào đó có năng lực, thật ra là người của đối thủ cố ý làm ra hành động gì đó, đào hố phá người này. Có thể ngài Tick kia chính là như vậy, bản thân anh ta thậm chí có thể vẫn hoàn toàn không biết gì về điều này.

- Nếu nói vậy, còn ai có thể ở phía sau màn điều khiển?

Lâm Vi Vi xoa cằm nói.

- Nhiều lắm.

Bạch Tiểu Thăng ở bên cạnh tùy ý mỉm cười nói:

- Các người quên rồi sao? Toàn bộ nguồn gốc sự kiện điều tra có liên quan rất lớn với quý bà Caroline bờ bên kia đại dương.

Anh vừa nhắc tới, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh nghe xong lập tức giật mình tỉnh táo lại.

Bọn họ làm sao có thể quên người phụ nữ kia!

Phải biết rằng trước đây bọn họ gặp phải Jenny chính là do Caroline phái qua.

- Chẳng lẽ, Yorkgo Fiwood cũng bị Caroline thu mua?

Lâm Vi Vi sửng sốt nói:

- Vậy cô ta đang tính làm gì, giúp chúng ta sao?

- Tôi cảm thấy giống như gây xích mích cho chúng ta và ngài Brown khu Châu Phi đối đầu, cô ta ngồi trên núi xem hổ đấu, ngư ông ngồi hưởng lợi thì đúng hơn.

Lôi Nghênh nói.

Chuyện hình như lập tức đã rõ ràng.

- Tôi cũng không nói Fiwood chính là người của Caroline. Suy nghĩ quá xa sẽ phá tan giàn giáo, phát tán tư duy.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói:

- Có nghĩ tới không, Fiwood còn có khả năng là người của ai nữa.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh kinh ngạc nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Còn có người khác sao?!

- Ngài Brown.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười cho ra đáp án.

Đáp án này thực sự làm cho Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh có chút nghẹn họng.

Ngài Brown sắp xếp Fiwood cung cấp cho bọn họ manh mối mới có thể một lần nữa trách hỏi con trai mình sao?

Đây cũng quá xa xôi, đi quá giới hạn, quá khoa trương rồi.

- Vậy ông ta điên rồi sao?

Lâm Vi Vi không nhịn được nuốt nước miếng, lẩm bẩm nói.

- Chúng ta điều tra doanh nghiệp có vấn đề, đủ có bóng dáng của bên phía Caroline, lẽ nào ngài Brown cho rằng những doanh nghiệp dưới tay ông ta đã âm thầm thối rữa, là mượn tay chúng ta để loại bỏ vấn đề?

Lôi Nghênh suy nghĩ theo hướng này.

- Vậy con của ông ta phải làm thế nào, lại... không cần nữa sao?

Lâm Vi Vi vẫn không tin.

Lôi Nghênh lập tức cười:

- Dựa vào năng lực của ngài Brown, có khi có cách chứng minh con của ông ta bị mất quyền lực, vậy cũng có thể giải oan cho Saitou con của ông ta. Hơn nữa, manh mối mới liên quan đến doanh nghiệp hình như không hoàn toàn thuộc sự quản lý trực tiếp của Saitou.

Lâm Vi Vi ngẩn người một lát, hình như cũng cảm thấy có chút đạo lý, lẩm bẩm nói:

- Vạch kế hoạch như vậy, thật là đủ... kỳ dị.

Lôi Nghênh cũng tán thành gật đầu.

- Các người còn tưởng thật à?

Bạch Tiểu Thăng cười ha hả ngắt lời thán phục của hai người:

- Tôi chính là tùy tiện trò chuyện phát tán tính tư duy một chút, rốt cuộc sự thật thế nào, tôi cũng không biết đâu.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh ngẩn người, không nhịn được liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Nói có mũi có mắt, hóa ra anh không biết, cũng không có căn cứ...

- Vậy… làm sao bây giờ?

Lâm Vi Vi lẩm bẩm nói.

Không biết rõ người phía sau là ai, bọn họ luôn cảm thấy không được tự nhiên, cảm giác là lạ...

Bạch Tiểu Thăng ngược lại cười:

- Vừa rồi không phải chúng ta đã nói rồi sao? Có manh mối lại điều tra a, có vấn đề thì tìm ra vấn đề! Cần gì quan tâm phía sau anh ta là ai, cần gì quan tâm mắt anh ta thế nào! Chúng ta cứ theo đối phương chờ mong đi xuống một đoạn, cũng đâu phải sẽ vẫn bị nắm mũi dẫn đi. Suy nghĩ nhiều như vậy làm gì?

Nghe Bạch Tiểu Thăng vừa nói vậy, hai người Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cũng cảm thấy đơn giản hơn.

Cũng đúng, bọn họ trước sau là người làm việc, chuyện so chiêu với đối phương lao tâm lao lực như vậy cứ giao cho Bạch Tiểu Thăng là được rồi.

Hai người lập tức cũng cảm thấy "suy nghĩ thông suốt".

- Trước mắt chúng ta có những manh mối mới, trong tuần này, các người cũng không cần hành động. Muốn điều tra cũng phải lặng lẽ đi thăm dò từ phía sau, nói với những nhân viên của Bộ giám sát, càng bí mật càng tốt.

Bạch Tiểu Thăng ung dung thông báo một câu như vậy.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh nghe vậy thì nhìn nhau.

- Anh Tiểu Thăng, anh sợ đánh rắn động cỏ sao?

Lâm Vi Vi không nhịn được nói.

Lôi Nghênh cũng nói:

- Là bởi vì giai đoạn điều tra trước kết thúc, anh không muốn ép quá chặt, làm cho ngài Brown cho rằng chúng ta cố ý nhằm vào ba con bọn họ, khiến cho đến lúc đó sức cản mọc lan tràn, rắc rối không ngừng?

Hai người suy đoán như vậy, nghe cũng có lý.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói:

- Thật ra tôi làm vậy là vì mình không thể để cho người ta lợi dụng mình vô nghĩa, tối thiểu phải để người ta làm việc cho chúng ta, hắn cung cấp thêm chút điểm bắn quan trọng mới được. Vừa bắt đầu lại có tiếng động, vậy còn không cho bọn họ chết đẹp sao.

Ví dụ này làm cho Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh không biết nói gì hơn.

Chỉ có điều Bạch Tiểu Thăng nói gì, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đều sẽ tuân theo.

Dù sao phương hướng lớn vẫn là do anh tới quyết định.

- Được, tất cả nghe theo anh.

- Hiểu rõ.

Hai người này nói với Bạch Tiểu Thăng như thế.

Sau khi nói những chuyện này, nửa đoạn đường sau, Bạch Tiểu Thăng và Lâm Vi Vi trò chuyện :hợp tác” với công ty Yorkgo.

Hợp tác này không phải là hợp tác trực tiếp.

Lúc trước đã nói, Bạch Tiểu Thăng dự định dùng cách thức gián tiếp, thông qua và doanh nghiệp có hợp tác với công ty Yorkgo để tiến hành hợp tác, gián tiếp tới chia một chén súp.

Đám người Giả Thành Sơn được đã trao đổi hợp đồng với đối phương khi ở công ty Yorkgo.

Thật ra trước khi đi, Bạch Tiểu Thăng đã từng trao đổi ý kiến với bọn họ, sẽ do bọn họ dẫn đầu hợp tác, tiếp sau tới giai đoạn cần các loại nguyên liệu, thành phẩm và vận tải kho hàng vân vân, Bạch Tiểu Thăng sẽ gia nhập liên minh, giúp đám người Giả Thành Sơn lấy được cách thức tốt hơn, giá tiền thấp hơn để giải quyết. Đương nhiên, Bạch Tiểu Thăng cho ra giá "thấp hơn" cũng chỉ là nhằm vào những nhà kinh doanh vốn có hoa hồng.

Thật ra, trong này vẫn có không gian lợi nhuận rất lớn.

Xét chỉnh thể, chuyện này là cả hai cùng thắng, có thể làm cho hợp tác giữa bọn họ chặt chẽ hơn, quan hệ càng thêm khăng khít, làm cho liên minh thương nghiệp từ ngắn hạn đi về hướng dài hạn, một lần hành động lại có nhiều lợi ích.

Đám người Giả Thành Sơn tất nhiên vui lòng.

Ở trên đường đi, Bạch Tiểu Thăng và Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh nói thầm về những sắp xếp có liên quan tới các phương diện này.

Thao tác thỏa đáng, loại tham gia hợp tác gián tiếp lại có thể giải quyết doanh nghiệp trong tay Bạch Tiểu Thăng và tự có vấn đề doanh nghiệp "Sản xuất quá dư thừa".

Đồng thời có thể thông qua những doanh nghiệp của Giả Thành Sơn, đúng lúc tiếp xúc, học tập được công nghệ, kỹ thuật mới nhất bên này và nhận được thành phẩm có chất lượng cao nhưng giá thấp.

Về sau có thể dùng cách thức này nhiều hơn trong các bạn liên minh.

Làm cho tất cả bạn liên minh đều trở thành bộ phận hợp tác và trợ giúp chính, tập trung thành một khối như vậy.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cũng lấy ra cuốn sổ tay tùy thân, cố ghi lại tất cả những căn dặn của Bạch Tiểu Thăng, cũng rất có hứng thú với cách thức này của Bạch Tiểu Thăng, mong đợi có chút thu hoạch.

Trên đường vừa đi vừa nói, thời gian trôi qua rất nhanh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận