Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2429: Khách quý Trung Quốc (1)

Ở dưới sự tập hợp của Bạch Tiểu Thăng, đêm đó nhân viên bộ Giám sát ở quần đảo Kagash lại tập trung ở thành phố Domido.

Bạch Tiểu Thăng bao một phòng riêng ở nơi mình nghỉ tạm để mở tiệc đón mừng bọn họ.

Sau khi qua ba vòng rượu, năm lượt món ăn, Bạch Tiểu Thăng đóng cửa lại và mở một cuộc họp nhỏ với mọi người, thu xếp chặt chẽ một vài chuyện cần phải tiến hành.

Sáng sớm hôm sau, Bạch Tiểu Thăng còn đang ăn sáng đã nhận được điện thoại của Zakri.

- Ngài Bạch, hôm qua ngài nói sáng hôm nay sẽ đến chỗ tôi, ngài tính lúc nào thì lên đường để tôi chuẩn bị cho xe tới đón ngài?

Trong điện thoại, giọng Zakri nhiệt tình nói.

Ông ta cũng sợ đại gia lớn Bạch Tiểu Thăng này chạy mất, kết quả là mình uổng công vui vẻ một hồi, vì vậy mới sáng sớm đã tích cực như thế.

- Phái xe tới à? Vậy thì không cần. Tôi nghĩ đại khái hai giờ sau, chúng tôi sẽ đến nơi.

Bạch Tiểu Thăng liếc nhìn đồng hồ, miễn cưỡng trả lời.

- Vậy tôi xin đợi ngài đại giá tới đây!

Zakri sung sướng nói tạm biệt Bạch Tiểu Thăng.

Zakri cúp máy ngồi trong phòng làm việc, vẻ tươi cười mới từ từ biến mất.

Lúc này, ở bên cạnh Zakri có một người thanh niên khoảng hơn ba mươi tuổi, ngoại hình đoan chính, vừa rồi vẫn nín thở tập trung tinh thần lắng nghe.

Thấy cuộc trò chuyện kết thúc, người trẻ tuổi không nhịn được nói với Zakri:

- Ba, ngài thật sự cho rằng người thanh niên Trung Quốc kia có năng lực tới thu mua hoặc là đầu tư đất đai của chúng ta sao?

Phải biết rằng, giá trị của hai mảnh đất này kinh người, thậm chí đủ để cho bọn họ xuất hiện cùng những ông trùm lớn trong giới kinh doanh như tập đoàn Chấn Bắc, Quốc tế Gaolun.

- Beno, con đang nghi ngờ năng lực quan sát của ba sao?

Zakri trừng mắt nhìn con trai mình, rất mất hứng.

- Cho dù là Jonas của công ty Ice Spring Valley được công nhận là cáo già cũng không có bản lĩnh che mờ được mắt ba, ba có thể nhìn nhầm được một người trẻ tuổi sao?

Người thanh niên được gọi là Beno vội nói:

- Con không phải có ý này, nhưng dù sao chúng ta giữ hai mảnh đất với giá trị cao tới mười tỷ đô la! Theo ngài nói, tuổi tác đối phương thậm chí chỉ tương đương với con, có thể quyết định được chuyện lớn như vậy sao? Ngài nói hắn chắc hẳn có bối cảnh thâm hậu, nhưng bây giờ ngài còn chưa biết hắn đến từ gia tộc nào.

Zakri vừa nghe con trai nói vậy cũng nhíu mày.

- Hôm qua tôi đúng là rất tin tưởng cậu ta, cũng dùng điện thoại của cậu ta để nói chuyện qua điện thoại với mấy vị doanh nhân lớn có quen biết, xác nhận từng giao tiếp với cậu ta. Nhưng giống như lời con nói, từ đầu đến cuối, ba không hiểu nhiều về cá nhân cậu ta...

- Vậy đợi lát nữa cậu ta tới, lại cẩn thận quan sát đi. Dù sao tay chúng ta nắm núi vàng núi bạc, không thể bảo đảm không ai có ý định kỳ quái cả!

Beno nói.

Thấy con trai mình nhiều lần nhắc tới tài sản của nhà mình, Zakri lại thở dài nhíu mày nói:

- Tôi đã nói với con bao lần, sao con không chịu nhớ chút nào thế?

Beno sửng sốt, không biết tại sao ba mình lại nổi nóng.

Zakri tiếp tục giáo huấn:

- Đúng, hai năm trước giá hai mảnh đất này của chúng ta tăng lên rất nhanh, nếu cứ tăng không đổi, giá năm nay chưa hẳn đã không thể lên tới chục tỷ đều.

- Nhưng bây giờ không phải đã gặp bão, sóng thần rồi sao? Lại thêm kinh tế của Kagash hai năm qua giảm sút, đã xuất hiện dấu hiệu có nguy cơ, chục tỷ sợ là không thể với tới được.

- Chúng ta tiếp tục giữ lấy nó như vậy, chỉ là để nâng cao lòng tin cho nhân viên trong doanh nghiệp của mình, tăng giá trí đối với bên ngoài thôi.

- Sao con còn thật sự tin, còn luôn nhắc tới bên miệng vậy!

Zakri nói có phần tức giận.

Mình đã nói tới đề tài này lâu rồi, ngay cả con ruột mình cũng không biết rõ tình hình, lại tin là thật.

Còn nữa, cho dù có nắm lấy núi vàng núi bạc, còn có thể móc ra miếng tiếp theo lót dạ hay không còn chưa biết đâu.

Doanh nghiệp của gia tộc suy sụp, kết quả còn không phải là chật vật bán đất đai đi à?

So với đến lúc đó trở thành chuyện nực cười, ngược lại không bằng trong lúc phong quang tìm một người mua hoặc đại gia đầu tư.

Nếu không, ông ta cũng sẽ không vội vàng đánh chủ ý tới người thanh niên Trung Quốc kia.

Beno hiểu được, hóa ra ba mình tức giận là vì mình tự cho rằng đã cầm được mảnh đất đắt đỏ, tỏ ra tâm cao khí ngạo.

Beno vẫn có vài phần không phục, chỉ thấy ba cơn tức nên không dám tranh luận trên chuyện này, chỉ nói:

- Nói chung, người Trung Quốc kia tới, chúng ta phải cố gắng phân biệt rõ ràng, đừng để cho kẻ đó lừa gạt.

Zakri thật ra cũng không phản đối điều này.

Ông ta xua tay về phía Beno nói:

- Con đi chuẩn bị đi, nói chung nghi thức hoan nghênh phải có vẻ trịnh trọng một chút, không thể có sơ hở trên phương diện này được.

- Vâng.

Beno gật đầu, không nói thêm gì đã xoay người rời đi.

Chờ văn phòng này chỉ còn lại một mình Zakri, ông ta không khỏi nhíu mày, hai tay chống cằm, vừa suy nghĩ vừa thì thào:

- Như đã nói qua, không thể gửi hết hy vọng vào người Trung Quốc kia. Chắc vẫn phải liên hệ với cả hai bên nếu nhớ có hợp tác cũng có thể kiếm lời thêm một khoản, để hóa giải tình trạng khẩn cấp trước mắt.

"Hợp tác" mà Zakri nhắc tới chính là làm "người trung gian ", bắc cầu cho Chi nhánh quốc tế Gaolun và công ty Ice Spring Valley, giúp bọn họ mượn tạm tài chính, bản thân mình kiếm chút chi phí giúp đỡ.

Thật ra Công ty chi nhanh Gaolun hoàn toàn có thể trực tiếp tiến hành mượn nóng tài chính của công ty Ice Spring Valley, vì sao còn phải trả phí cho ông ta, rõ ràng sau những thao tác đó đã xuất hiện thêm một khoản lợi ích lớn, còn nó chảy vào trong túi của ai...

Zakri căn bản lại không quan tâm tới những điều này.

Ông ta cảm thấy mình là một thương nhân cẩn thận tuân theo "bổn phận", chính là không nên hỏi thì không hỏi tới, yên ổn kiếm phần tiền lời của mình là đủ rồi.

Nhưng lần này, rõ ràng là "Hợp tác" đã sớm giao hẹn xong, không ngờ kéo dài thời gian mãi, mắt thấy càng lúc càng mờ mịt, Zakri lại không thể ngồi yên.

Không phải ông ta vội vàng kiếm tiền, chờ sung rụng, mà ông ta sợ sẽ xuất hiện "kẻ thứ ba" khác chen mất vị trí của ông ta.

Cho nên sau khi suy nghĩ một lúc, Zakri trực tiếp gọi điện thoại cho Jonas của công ty Ice Spring Valley.

Lần này mượn nóng tài chính vẫn là do bên phía công ty Ice Spring Valley đưa ra.

Ngoài mặt, công ty Ice Spring Valley muốn mượn một khoản tiền từ chỗ của ông ta, dùng để bồi thường số máy móc tổn thất cho Quốc tế Gaolun.

Trên thực tế, chỗ ông ta không có tiền, khoản tiền kia vẫn phải lấy từ Chi nhánh quốc tế Gaolun.

Mà trước đó, ông ta phải lấy một phần đất đai ra làm thế chấp, lấy tiền từ chỗ Chi nhánh quốc tế Gaolun, sau đó cho công ty Ice Spring Valley vay nóng.

Toàn bộ quy trình này nhìn như phức tạp, thật ra chỉ là một vòng tròn.

Lúc này chậm chạp không được thúc đẩy, Zakri tất nhiên phải liên hệ với người mượn trước.

Lúc này, Zakri trực tiếp gọi cho Jonas.

Thường ngày, ông ta thường trao đổi với "Người liên lạc" riêng.

Điện thoại nhanh chóng được kết nối, đầu kia truyền tới một giọng nói trầm thấp.

- Là ngài Zakri sao?

- Đúng, là tôi, Ngài Jonas.

Zakri nói chuyện với giọng điệu quen thuộc, mỉm cười hạ giọng nói:

- Bên ngài có tiện nói chuyện không?

Bên kia điện thoại mơ hồ truyền đến tiếng đóng cửa, sau đó giọng nói khàn khàn trầm lắng lại vang lên.

- Bây giờ không thành vấn đề rồi.

Zakri trực tiếp vào vấn đề:

- Vậy ngài Jonas, chuyện chúng ta đã bàn trước đây, sao bây giờ không có động tĩnh gì vậy? Liên quan tới khoản tiền kia...

Nói đến đây, Zakri đúng lúc dừng lại, để cho Jonas tự mình nói.

- Ngài Zakri, tôi biết ngài muốn hỏi gì.

Đầu kia, Jonas khẽ nói:

- Nhưng bây giờ tôi không tiện hạ quyết định mượn hay không cho mượn.

Lời nói này lập tức Zakri làm ngẩn người.

Thường ngày, Jonas hình như không suy tính về phương diện này.

Ở trong điện thoại, Jonas nói tiếp:

- Ngài cũng biết lần này công ty tôi ngoài mặt mượn tiền là có lý do gì đấy, nhưng theo quy trình, chúng tôi phải báo cáo lên trên tập đoàn về khoản thiếu hụt tài chính này, nếu tập đoàn không giúp, vậy chúng tôi có thể đi mượn tiền trong dân gian, sau đó để tập đoàn chi, hoặc tạm trả lại từ trong doanh thu, trước đây đều như vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận