Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2445: Lời đồn là con dao (1)

Tại trụ sở chính Tập đoàn Chấn Bắc, sau cuộc họp cấp cao được tổ chức vào buổi sáng, trong vòng một tuần, lời đồn không ngừng nổi lên ở khắp nơi.

Cũng không ai biết nguồn gốc của lời đồn này, không biết lời đồn được truyền ra thế nào, dù sao càng đồn thì càng nghiêm trọng.

Sau bảy ngày, Caroline đi tìm người giám đốc hành chính, khi đi qua một đoạn hành lang yên tĩnh lại nghe có người ở trong góc đang xì xào bàn tán.

Một vài lời nói lọt vào tai, làm cho Caroline phải nhíu mày, dừng chân lắng nghe.

Robert – thư ký luôn đi theo bên cạnh Caroline thấy vẻ mặt Caroline không ổn thì lập tức muốn đi qua bắt người đang truyền ra lời đồn.

Caroline giơ tay ngăn cản Robert, tập trung tinh thần tiếp tục lắng nghe.

Robert cũng vội vàng xua tay với người bên cạnh, để bọn họ đừng lên tiếng.

Hai người đang buôn chuyện hoàn toàn không phát hiện ra bên này có người, vẫn còn đang nói hăng say.

-... Tôi cho cô biết, hai cổ đông lớn phía sau Quốc tế Gaolun thật ra đều là do gia tộc của Phó tổng giám đốc Ma Căn nắm giữ, lại coi như gia tộc của Phó tổng giám đốc Ma Căn vốn có cổ phần của Quốc tế Gaolun, cô nói trên thực tế Quốc tế Gaolun là của ai?

- Đương nhiên là Phó tổng giám đốc Ma Căn!

- Không sai! Chi nhánh quốc tế Gaolun ở Kagash không chỉ một lần ngầm buôn bán với các công ty con của tập đoàn, đó là moi đi rất nhiều rất nhiều tiền. Đây là chưa tính tới nơi khác! Cô nói xem, một Quốc tế Gaolun đã đào của chúng ta bao nhiêu tài sản. Chà chà, cô cho rằng Phó tổng giám đốc Ma Căn không hề hay biết à?

- Theo cách nói của anh, phu nhân Margaret của Bộ sự nghiệp thứ sáu cũng khó tránh khỏi có liên quan. Các doanh nghiệp của tập đoàn ở bên phía Kagash đều do bà ta quản lý đấy.

- Cho nên mới nói trong này nước sâu lắm! Tôi không sợ nói ra hù chết cô, nhưng mọi người đều đang đồn đây là âm mưu lấy trộm lợi ích của tập đoàn!

- Xuỵt! Xuỵt! Lời này không thể nói lung tung được đâu! Làm không tốt cô sẽ mang tội phỉ báng đấy!

- Sợ cái gì. Tôi nói với cô nhé, ngay cả các quản lý chính cũng đang nói về chuyện này, tôi nói lại không được à? Ở đây cũng không có cameras giám sát, cô có mật báo tôi cũng không nhận.

- Cô giỏi lắm, chúng ta có quan hệ thế nào chứ? Tôi lại đi mật báo vì chuyện này à? Tôi cũng đâu có được lợi lộc gì! Chỉ có điều đã ầm ĩ như vậy, sao lãnh đạo cấp cao của tập đoàn lại không hỏi tới. Đây không phải là đang dung túng sao...

- Cô lại không hiểu rồi. Có câu quyền cao chức trọng, khó có thể lay động. Phó tổng giám đốc Ma Căn người ta là phó tổng giám đốc đấy! Ôi, tôi lại nói cho anh biết, gia tộc của Caroline hình như đã dính dáng với gia tộc của Phó tổng giám đốc Ma Căn đấy.

- Đúng là tin tức động trời!

Caroline nghe vậy liền híp mắt lại, ánh mắt lúc sáng lúc tối.

Robert thấy thế, lập tức xin chỉ thị có nên đi bắt hai người này lại không.

Caroline khoát tay, ra hiệu để nghe tiếp.

- Hơn nữa tôi còn nói cho cô biết một bí mật lớn mà người ngoài không biết nhé.

Một giọng nói thần thần bí bí nói.

- Bí mật gì?!

Một giọng nói khác lập tức trở nên phấn khởi.

- Năm đó, khi ông chủ tịch hội đồng quản trị còn ở đây, Phó tổng giám đốc Ma Căn đã không ít lần giúp phu nhân Margaret, hơn nữa còn không cần báo đáp. Cô xem bây giờ phu nhân Margaret vẫn phát triển mạnh như vậy, nghĩ lại hai mươi, ba mươi năm trước là dáng vẻ thế nào chứ? Sau khi vợ qua đời, Phó tổng giám đốc Ma Căn vẫn không cưới ai, phu nhân Margaret nhiều năm như vậy cũng không lấy chồng, cô còn không biết chuyện gì xảy ra sao?

- Cô vừa nói vậy, tôi cũng thấy thú vị đấy!

- Không thì sao chứ? Cô không thấy Phó tổng giám đốc Ma Căn và phu nhân Caroline thường qua lại rất gần sao...

- Wow, nghĩ lại cũng phải!

Nghe đến đây, ngay cả Caroline cũng nghe không nổi nữa, hung hăng bước nhanh ra ngoài.

Cách đó mười mét, hai nhân viên nữ đang vừa ăn hoa quả vừa buôn chuyện, bên cạnh không có ai nên bọn họ nói chuyện rất to.

Từ thẻ bài trên ngực bọn họ có thể thấy được, một người là của phòng hành chính, một người là của phòng hậu cần.

Vẻ mặt Caroline vô cảm, đi thẳng về phía hai người này. Robert dẫn người đuổi theo sát phía sau.

Hai nhân viên nữ bị tiếng bước chân làm kinh động, theo bản năng nhìn sang, khi nhận ra Caroline, hai người đều biến sắc.

Một người sợ đến mức không dám động đậy, một người khác thông minh cơ trí, xoay người lại muốn chạy.

- Đứng lại cho tôi!

Caroline sa sầm mặt, trầm giọng gào to.

Thân là Tổng giám đốc sự nghiệp khu Bắc Mỹ, Caroline xây dựng được ảnh hưởng từ lâu, cô ta vừa nổi giận đe dọa một tiếng, nhân viên nữ muốn chạy kia lập tức sợ đến mức không dám động đậy.

Vẻ mặt Caroline thâm trầm đi qua bên cạnh bọn họ, ánh mắt sắc bén như dao lướt qua mặt hai người.

Hai người này sợ tới mức co rúm lại chẳng khác nào học sinh tiểu học mắc sai lầm lớn.

Caroline căn bản không nhìn các cô, cũng không tức giận mắng chửi hoặc là răn dạy, chỉ là lúc đi qua người cuối cùng, giơ tay chỉ về phía sau và lạnh lùng nói:

- Tìm người quản lý của bọn họ, đưa tới cho tôi!

Robert đuổi theo phía sau, đáp:

- Vâng!

Vẻ mặt hai nhân viên nữ khổ sở, muốn xin tha lại không dám, chỉ đành phải ngoan ngoãn cúi đầu bất lực nhận lệnh.

Robert ngoắc tay thu xêp người đi làm chuyện này, bản thân thì vội vàng đuổi theo sau lưng Caroline.

Khi đi về phía trước một đoạn, vẻ mặt Caroline càng lúc càng khó coi, bước chân cũng càng thêm nặng nề.

Mơ hồ lại có tiếng người vọng đến:

- Ôi, cô biết không, gần đây tôi nghe được vài nghe đồn...

- Là chuyện bên phía Châu Đại Dương kia chứ gì, tôi cũng nghe nói rồi...

- Các người biết trong cuộc họp của lãnh đạo cấp cao một tuần trước nói gì không...

Nhưng Caroline đi về phía trước, giọng nói này bỗng nhiên dừng lại, xung quanh trở nên im lặng.

Caroline chợt dừng lại, Robert ở phía sau bất ngờ không kịp đề phòng, suýt nữa va vào người cô ta.

Sau đó, Caroline hừ lạnh một tiếng và híp mắt lại, trầm lạnh nói:

- Gần đây, tổng bộ đều là những tiếng chỉ trích như vậy sao?!

Đây không chỉ là công kích đối với Phó tổng giám đốc Ma Căn, phu nhân Margaret, còn kéo bản thân cô ta vào trong đó!

Đồn rằng Caroline cô ta là người phụ nữ của Phó tổng giám đốc Ma Căn, đây là xem cô ta thành người nào chứ!

Càng kinh người hơn là lời đồn liên quan đến kinh doanh gần như chính là sự thật, là chuyện kinh doanh mờ ám của bọn họ!

Caroline sao có thể bình tĩnh giống như không có chuyện gì chứ.

Mấy ngày qua Robert đi theo Caroline ở bên ngoài, lúc này nghe Caroline hỏi vậy thì vội vàng gọi người của mình vẫn luôn ở trong tập đoàn mấy ngày qua tới.

- Mấy ngày qua đều đồn những lời này sao?!

Robert hỏi.

Người kia không dám che giấu:



- Hai ngày trước còn đỡ một chút, mấy ngày gần đây lại càng nhiều hơn...

Caroline tất nhiên nghe được, sắc mặt khó coi.

Robert xua tay cho người kia rời đi, bản thân tiến đến bên cạnh Caroline, khẽ nói:

- Chị Caroline, theo tôi thấy, đây rõ ràng là có người cố ý truyền ra!

- Còn cần cậu phải nói nữa à!

Vẻ mặt Caroline có phần dữ tợn, hung hăng nói nhỏ:

- Không phải là người khác, nhất định là Bạch Tiểu Thăng kia!

- Nhưng anh ta... còn đang ở bên Châu Đại Dương mà.

Bạn cần đăng nhập để bình luận