Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2217: Lại một lần đàm phán thất bại (1)

Bạch Tiểu Thăng và ngài Wagner kia vào một phòng nghỉ nhỏ trong phòng tiệc. Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh còn có những người đi theo ngài Wagner đều giữ ở ngoài cửa, tránh cho có người làm phiền cuộc nói chuyện của hai người này.

- Thật sự xin lỗi, ngài Bạch, bởi vì một chút công việc nên chúng tôi không có khả năng tham gia nghi thức hoan nghênh vào ban ngày.

Ngài Wagner mỉm cười và nói xin lỗi Bạch Tiểu Thăng trước:

- Cho tới bây giờ ngài bộ trưởng vẫn không có cách nào chạy tới đây được, bởi vì hắn ấy phải đi gặp hội đồng nhà nước tối cao để tiến hành báo cáo, cho nên chỉ có thể nhờ tôi tới. Ngài bộ trưởng muốn biểu đạt sự áy náy và rất hoan nghênh đối với ngài và đoàn doanh nghiệp Trung Quốc.

Trước đây Bạch Tiểu Thăng đã tìm hiểu qua cơ cấu của Osan. Tiểu vương quốc Osan khác với tiểu vương quốc Elsa, tiểu vương quốc Karan, ở đây có hội nghị tối cao do sáu đại tù trưởng tạo thành, và chọn tổng thống ra từ trong đó. Phó tổng thống quản lý đất nước, hàng năm thành viên lãnh đạo của bộ thương mại đều phải đi tới gặp hội đồng tối cao để báo cáo công tác, một khi không thể khiến cho hội đồng tối cao thỏa mãn, bọn họ lại có nguy cơ bị mất chức.

Sợ là ngài bộ trưởng của bọn họ có muốn đến cũng không có thời gian, thật ra anh có thể hiểu được điều này.

- Ngài Wagner, ngài và bộ trưởng của ngài quá khách sáo rồi.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói.

Thấy thái độ của Bạch Tiểu Thăng rộng lượng và ôn hoà, ngài Wagner mỉm cười nâng ly mời.

Bạch Tiểu Thăng đáp lễ, hai người đều nhấp một hớp rượu.

- Người Trung Quốc thân thiện và khoan dung, tôi đúng là trăm nghe không bằng một thấy.

Ngài Wagner mỉm cười nói:

- Cho dù bộ thương mại chúng tôi vì bận rộn công việc có hơi thất lễ, nhưng chúng tôi tuyệt đối không để cho người bạn Trung Quốc phải thất vọng đâu. Ngài xem…

Ngài Wagner nói xong liền rút từ trong túi công văn của mình ra một tập tài liệu, mỉm cười và đưa cho Bạch Tiểu Thăng:

- Đây là khung sườn hợp tác thương mại do ngài bộ trưởng và tôi cùng lập ra, tổng cộng có liên quan đến hai mươi ngành sản xuất, bốn mươi doanh nghiệp, nếu như các ngài bằng lòng, chúng tôi sẽ giúp các ngài thương lượng với những doanh nghiệp này, bảo đảm sẽ dành cho đoàn thương nghiệp các ngài điều kiện ưu đãi tốt nhất, dựa vào đó để thúc đẩy hợp tác lớn giữa hai bên!

Ngài Wagner với gương mặt thận trọng, từ lúc mới tới đến bây giờ vẫn luôn duy trì nụ cười mỉm.

Khi ông ta nói ra những lời này lại có vẻ hơi phấn chấn.

Chỉ có điều Bạch Tiểu Thăng vẫn bình tĩnh, khách sáo cười, lật xem những tài liệu này trước.

Ngài Wagner vừa nhấp rượu, vừa lặng lẽ quan sát Bạch Tiểu Thăng.

Trong lòng ông ta không nhịn được cảm thấy kinh ngạc.

Ông ta đã sớm nghe nói người dẫn đầu đoàn doanh nghiệp Trung Quốc là một doanh nhân trẻ tuổi lại không có mấy danh tiếng, không ngờ quả nhiên đúng vậy, người này thật sự có thể giữ được bình tĩnh, đối mặt với hợp tác lớn như vậy, không ngờ lại có biểu hiện bình tĩnh.

Người này không đơn giản!

Khi trong lòng ngài Wagner thầm khen ngợi, Bạch Tiểu Thăng lật xem khung sườn của bản hợp tác thương nghiệp, nhìn nội dung thì trong lòng đã có phần hiểu rõ.

Không ngờ ban ngành của đám người Wagner lại làm như thế, đây là đóng gói một đống hợp tác lớn, muốn nhân cơ hội một hơi nhét vào chỗ phía bên mình.

Phương diện này đúng là có mức độ ưu đãi không nhỏ, về chỉnh thể hình như có lợi cho bên phía mình.

Nhưng nếu như thật sự ký, cũng sẽ mang đến công lao và thành tích lớn cho đám người Wagner, có thể sẽ khiến cho bọn họ vượt qua nguy cơ của công tác báo cáo lần này.

Theo lẽ thường cũng xem như là "cả hai cùng thắng".

Nhưng theo Bạch Tiểu Thăng thấy, trong này chỉ sợ có một phần ba là thích hợp với phía bên mình.

Dù sao Bạch Tiểu Thăng cũng là dẫn đầu, một đường đi qua và chứng kiến quá nhiều hợp tác, biết đám người Đổng Thiên Lộ, Lư Thiên Đạo quan tâm tới điều gì hơn, còn hy vọng ký hợp đồng với những ngành sản xuất nào, cũng biết bây giờ bọn họ còn lại bao nhiêu "Khẩu vị".

Rõ ràng, thứ ngài Wagner cho ra quá “mập mạp" và "phức tạp", cho dù ưu đãi nhìn như thích hợp nhưng lại không phù hợp.

Nếu như suy nghĩ đến nhu cầu của mọi người trong đoàn thương nghiệp, sợ rằng cũng không dùng tới một phần ba những thứ trong này...

Sở dĩ Bạch Tiểu Thăng kiên nhẫn lật xem từng cái một, là muốn cân nhắc một chút, một lúc nữa nên làm sao uyển chuyển biểu đạt được nhu cầu của bên phía mình, làm sao từ chối những hợp tác không thích hợp.

Bạch Tiểu Thăng lật xem hai mươi phút, ngài Wagner kiên trì chờ hai mươi phút, trong lúc đó còn nhìn đồng hồ hai lần.

Lần này, ngài Wagner tới đây là mang theo hy vọng tha thiết của ngài bộ trưởng, cũng liên quan đến bát ăn cơm của bản thân ông ta, tất nhiên nóng lòng mong nhận được một kết quả đáng mừng.

Sau khi nhận được kết quả này, ông ta còn phải lập tức lên đường chạy về, tranh thủ viết báo cáo về thành quả của ngày hôm nay.

Lúc này, bọn họ đang tranh thủ từng giây từng phút, muốn được sống muốn được thăng cấp cao hơn.

Thấy Bạch Tiểu Thăng vẫn còn chậm rãi đọc, ngài Wagner thật sự không nhịn được, mỉm cười hỏi:

- Ngài Bạch, ngài thấy phần hợp tác này thế nào?

Bạch Tiểu Thăng cuối cùng ngẩng đầu, nhìn về phía đối phương, cười nói:

- Cũng không tệ lắm.

Theo ngài Wagner thấy, câu trả lời này thật sự quá "bình thản", thiếu cảm giác ngạc nhiên và kích động.

Rõ ràng là không quá thỏa mãn.

- Thật ra và phương diện có liên quan tới ưu đãi, đặc biệt là phương diện chính sách vẫn có thể thương lượng được, đảm bảo nhất định sẽ thỏa mãn các người. Dù sao Trung Quốc là đất nước thân thiện với chúng tôi, các ngài là khách quý đáng kính nhất của chúng tôi, chúng tôi rất mong đợi có thể hợp tác được với các ngài.

Ngài Wagner luôn miệng nói:

- Tất cả mọi chuyện liên quan tới hợp tác, nếu như các ngài cảm thấy số lượng quá lớn thì trong giai đoạn đầu có thể ký trước 80, 90 % cũng được.

Đối mặt với ngài Wagner tích cực như vậy, Bạch Tiểu Thăng chỉ có thể mỉm cười nói:

- Chúng tôi sẽ mau chóng nghiêm túc suy nghĩ về khung sườn của hợp tác lớn này. Chỉ có điều ngài biết đấy, thật ra bản thân tôi hay bất kỳ một doanh nhân nào trong đoàn thương nghiệp đều không có phân biệt cao thấp gì, cho nên tôi cần phải thương lượng với bọn họ đã...

Bạch Tiểu Thăng nói lời này, lập tức làm cho ngài Wagner hơi sốt ruột.

Còn thương lượng nữa à?

Thương lượng thêm mấy ngày, nói không chừng ban ngành của bọn họ sẽ phải thay đổi tất cả nhân viên mất, đến lúc đó không biết sẽ lợi cho ai nữa.

Ngài Wagner hận không thể làm cho Bạch Tiểu Thăng lập tức ký tên.

- Ngài Bạch, tôi nghe nói về chuyện của ngài ở Karan bên kia, tôi biết ngài có thể toàn quyền làm chủ được chuyện trong đoàn thương nghiệp các ngài. Ngài có uy vọng, cũng có năng lực này.

Wagner không ngờ lại muốn nịnh nọt Bạch Tiểu Thăng.

- Cho nên chuyện này, không bằng ngài cứ gật đầu trước, ký một tít, tôi cũng có thể ăn nói được với bên trên.

Wagner nghĩ rất hay, chỉ cần Bạch Tiểu Thăng là người dẫn đầu đoàn thương nghiệp ký tên, vậy tính là xong.

Sau này có xảy ra biến cố gì thì có thể đổ hết tất cả vấn đề lên đoàn doanh nghiệp Trung Quốc bên này.

Bạch Tiểu Thăng đã làm ăn ở trong giới kinh doanh nhiều năm, cho dù quan hệ không quá gần với giới chính trị, cũng biết trên đời này có rất nhiều chuyện đều giống nhau.

Dưới tình thế cấp bách, Wagner này rõ ràng xem anh như một đứa con nít.

Bạch Tiểu Thăng đặt tài liệu lên bàn và đẩy về phía Wagner, mỉm cười nói:

- Ngài Wagner ngài quá cất nhắc tôi rồi. Chuyện bên phía Karan, chúng tôi cũng đã họp rất nhiều lần, tôi mới được tạm thời đề cử đi ra. Nhưng lần này lại khác, các vị doanh nhân khác còn không biết, tôi không làm chủ được. Hơn nữa lần đó, hành vi của chúng tôi cũng đã bị lãnh đạo cấp trên phê bình rồi.

Bạch Tiểu Thăng rõ ràng muốn từ chối.

Bạn cần đăng nhập để bình luận