Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2458: Lại gặp nhau (1)

Bạch Tiểu Thăng cũng chỉ dùng một cúc áo đã khiển trách bốn người kia. Bốn nam nữ trẻ tuổi quần áo ngăn nắp, ngạo mạn vô lễ che miệng, sờ đầu, ấn mũi, xoa mắt, trong giây lát đúng là vinh quang mất hết, hiện ra hết vẻ hoảng loạn chật vật.

Nhưng sau khi nhất thời thất thố, bọn họ cũng nhanh chóng khôi phục lại lý trí.

Người đẹp tóc dài lên tiếng giễu cợt Lâm Vi Vi đầu tiên không làm nũng kêu khổ với hai người đàn ông đi kèm, mà nhìn người phụ nữ búi tóc cao, vội vàng tỏ vẻ quan tâm:

- Tiver, cô có ổn không? Mắt cô thế nào, có bị thương không?!

Trên thực tế, người phụ nữ búi tóc cao là người cúc áo đập trúng cuối cùng, chịu lực nhẹ nhất, từ bị chút đau đớn ngắn ngủi thì gần như không bị thương tích gì, thậm chí sợ hãi còn lớn hơn đau đớn.

- Tôi vẫn tốt, Kuna.

Người phụ nữ búi tóc cao phất tay nói.

Người thanh niên cao ráo cũng lập tức quan tâm Tiver:

- Tiver, hay để anh xem giúp em xem em có bị thương gì không?

- Bing.

Tiver thật sự nhìn về phía đối phương, trong giọng nói cảm giác có chút uất ức, tủi thân.

Người thanh niên được gọi là Bing cẩn thận nhìn kỹ vào hai mắt của Tiver, chăm chú dụng tâm nhìn đủ một phút mới mỉm cười nói:

- Thật may mà không tổn thương đến vẻ xinh đẹp của em.

Lời này thật sự là hoàn toàn nịnh nọt.

Người phụ nữ Kuna nghe được thì khóe miệng thoáng hạ xuống, âm thầm đau xót nhưng nhanh chóng khôi phục lại vẻ mặt.

Người thanh niên ngăm đen bên cạnh không tiện xum xoe với người phụ nữ tên Tiver, chỉ đành phải ở bên lầm bầm:

- Vừa rồi đúng là gặp quỷ, thứ bay vào là vật gì mà lại tổn thương chúng ta vậy? Chẳng lẽ là linh kiện trong thang máy rơi ra? Không được, chúng ta phải kiện bọn họ!

Có đau hay không chưa nói, thình lình xảy ra vẫn làm bọn họ bị giật mình, hơn nữa còn mất mặt ở trước mặt bạn gái, điều này không thể nhẫn nhịn được.

- Finn nói rất đúng, chúng ta tuyệt đối không thể tha thứ chuyện này!

Người đẹp tóc dài Kuna cũng đầy căm phẫn nói.

Bing và Tiver cũng lạnh lùng gật đầu, hình như rất tán thành.

- Khụ, các ngài, các cô.

Một giọng nói khách khí vang lên từ phía sau lưng mọi người.

Bốn người cả nam lẫn nữ quay đầu, thấy ông già đi cùng giơ tay về phía bọn họ, trong tay nắm một thứ.

- Vừa rồi tôi tìm được cái này, chính là nó đã tấn công các vị!

Mọi người nhìn chăm chú, sau đó kinh ngạc nhìn nhau.

- Thứ gì vậy?

- Một cái cúc áo à?

- Chính là nó bay vào tổn thương chúng ta sao?

- Đây là cúc áo ở đâu ra vậy?

Bốn người đặc biệt ngạc nhiên.

Ông cụ ho khan một tiếng, nói:

- Tôi nhặt được trên mặt đất. Tôi đoán, chắc là người Châu Á cuối cùng kia ném vào.

- Người đàn ông Châu Á cuối cùng kia?!

- Là hắn!

- Hóa ra là tên khốn kiếp kia giở trò quỷ!

- Không thể bỏ qua cho hắn được!

Bốn người lập tức lên tiếng.

- Lần sau gặp phải bọn họ, chuyện này kiên quyết không thể bỏ qua như vậy được!

Cuối cùng, vẻ mặt Bing rét lạnh, giơ tay cầm cái cúc áo này qua và cứng rắn nói.

Những người khác lập tức gật đầu.

- Không đáng để những kẻ đáng ghét kia làm ảnh hưởng tới tâm trạng của chúng ta. Chúng ta hãy vui vẻ lên đi. Lần này Bing mời chúng ta đến Wanyu thì phải cố gắng vui đùa một chút.

Kuna lại cười hì hì nói với Bing:

- Lần này ngài Bing của chúng ta lợi hại, trực tiếp lên chức Phó tổng công ty HBB đấy.

Công ty HBB ở Wanyu là một công ty tổng hợp cỡ lớn, nổi tiếng trong cả châu Đại Dương này.

Bởi vì nó thực tế chịu sự quản lý của tập đoàn Chấn Bắc – tập toàn tài chính lớn cấp thế giới!

- Không thành vấn đề.

Bing nghe vậy liền cười phóng khoáng, cố ý nói nhẹ nhàng với Tiver:

- Tiver, lần này em khó lắm mới đến được Wanyu, phải để cho anh làm tròn trách nhiệm của người làm chủ đấy.

Tiver nghe vậy liền cười ngọt ngào, xúc động gật đầu.

Có thể nhìn ra được, cô ta cũng có ý với Bing.

- Cô Tiver, cô xem ba người bạn là chúng tôi quanh năm đều ở tại Wanyu, thường gặp mặt, chỉ có cô là quý khách, để chiêu đãi cô, Bing chắc chắn phải lấy ra đồ tốt nhất, không chừng chúng tôi cũng có thể được hưởng lây đấy.

Finn nháy mắt ra hiệu, nói:

- Tôi biết anh ấy giấu một chai rượu ngon hơn sáu năm, cô nhất định phải bảo anh ấy lấy ra mọi người được hưởng đấy.

Ngay trước mặt Tiver, Bing không hề keo kiệt mỉm cười nói:

- Chỉ cần Tiver muốn, có thứ tốt gì tôi cũng có thể lấy ra được!

Nghe nói tới đây, Tiver cười càng ngọt ngào hơn.

Kuna ở bên cạnh cũng cười theo nhưng sâu trong đôi mắt lại thoáng có chút đố kị lóe lên.

Lại nói tiếp, ba mẹ Kuna và Finn cũng giữ chức vụ quan trọng trong công ty con của tập đoàn Chấn Bắc ở Wanyu.

Ba của Bing còn là tập đoàn Chấn Bắc còn đứng đầu công ty HBB.

Có thể nói giữa bọn họ là ở trong một vòng, trưởng thành lớn lên, thường ở cùng một chỗ chơi.

Bing đẹp trai có tài, Kuna khó tránh khỏi có tình cảm sâu đậm hơn với anh ta.

Nhưng lúc này, Bing lại xum xoe với Tiver, Tiver cũng có tình ý với anh ta.

Điều này đặc biệt ghét.

Nhưng Tiver có thân phận đặc biệt, đến từ một gia tộc lớn hết sức lợi hại, trong gia tộc còn có một người lớn tuổi lợi hại đang làm Phó tổng giám đốc của tập đoàn Chấn Bắc, tên là Ma Căn.

Kuna cũng biết rõ mình không bằng người ta, biết rõ người lớn tuổi giữa hai bên đều đang làm trong một tập đoàn lớn, một khi đắc tội Tiver, cô ta tuyệt đối sẽ không có trái cây ngon mà ăn.

Lần này, ông già vừa nhặt được cúc áo kia trên thực tế là đi cùng Tiver tới Wanyu, là một nhân vật rất quan trọng trong gia tộc lớn của bọn họ, có người nói ông ta sẽ bàn chuyện công việc với công ty HBB.

Kuna cũng không biết nhiều hơn.

Còn người trung tuổi đi cùng bọn họ lại là do ba của Bing phái tới cùng bàn chuyện.

Ban đầu, Bing mời cô ta và Finn qua bên đó chơi, bên cạnh còn có một người như thế đi theo, nghĩ thế nào cũng cảm thấy không được tự nhiên.

Lúc trở về lại thêm một lão già, càng chẳng biết tại sao.

Thật ra, Kuna cũng từng nghi ngờ, trước đây Bing mời bọn họ tới căn bản là có việc trong người nên thuận tiện kéo bọn họ theo làm nền.

Về phần tại sao thì không biết được.

Có lẽ là theo nhà Tiver bàn chuyện buôn bán, cảm thấy không đủ trọng lượng mới dẫn theo cô và Finn, xem như thể hiện ra mối quan hệ với hai công ty khác?

Điều này cũng có chút buồn cười, cho dù cô ta và Finn đều đang thực tập ở công ty của ba mẹ mình, nhưng điều này thật ra không đủ trọng lượng.

Bất kể nói thế nào, qua lại thành hàng tất cả đều thông suốt.

Nhưng lần này bọn họ trở về vốn tính đi máy bay, là cô chủ Tiver kia cứ nhất quyết tới hòn đảo này, muốn mua đá quý đặc biệt gì đó nên mới kéo dài mất một ngày, lại nghe nói vì thời tiết khiến chuyến bay chậm lại, vừa vặn Moonlight Bird Princess chuyển hàng ở đây nên cô ta lại muốn đi tàu du lịch.

Chuyến đi này tất cả mọi người nhân nhượng cô ta vô điều kiện.

Thật ra, trong lòng Kuna này vẫn khó chịu.

Ai ở nhà mà không phải là hòn ngọc quý trên tay, tâm can bảo bối, kết quả ra cửa một chuyến, mình đã bị so sánh thành không đáng giá một xu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận