Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 159: Lại bị từ chối?



Tôn Hướng Đông vẻ mặt hung ác.

Ông ta đã biểu đạt thành ý với Thượng Văn Thư, chỉ cần Thượng Văn Thư đuổi Bạch Tiểu Thăng, ông ta nguyện ý tạm thời ngưng đối đầu với Bách Niên Cộng Trúc, thậm chí có thể hợp tác.

Nếu là trước đây Tôn Hướng Đông tin chắc Thượng Văn Thư sẽ không kháng cự được lợi ích hấp dẫn như thế này!

Thượng Văn Thư say mê sự nghiệp, đối với công trạng vô cùng tham lam. Vì là đối thủ cũ của ông ấy nên Tôn Hướng Đông biết rất rõ, một mực lấy lợi ích của Bách Niên Cộng Trúc ra dẫn dụ.

Thử nghĩ xem, chỉ cần đuổi một quản lý hạng mục nho nhỏ, thì có thể có được rất nhiều lợi ích. Thượng Văn Thư nổi danh là lão hồ ly, đương nhiên sẽ để tâm tới món hời này rồi.

Cho nên, Tôn Hướng Đông gọi cho ông ấy một cuộc điện thoại. Lúc đó ông ta hoàn toàn không suy nghĩ đến kết quả thế nào mà là suy nghĩ tiếp theo nên đối phó với Bạch Tiểu Thăng như thế nào.

Kết quả, Thượng Văn Thư từ chối.

Sao lại có thể dứt khoát như thế, triệt để như thế!

Một chút cũng không nghĩ ngợi, một chút cũng không khách khí!

Chỉ có chiến chứ không có hòa!

Nhưng mà hiện tại Tôn Hướng Đông rất sửng sốt do mình đi sai kế hoạch sao? Đã vậy còn bị người ta từ chối!

Những người biết Tôn Hướng Đông đều rõ ông ta tâm cơ xảo quyệt, còn có danh xưng là Gia Cát, sao có thể chịu được nỗi nhục này.

- Thượng tổng, đây là câu trả lời của anh sao?

Tôn Hướng Đông không nhịn được ngồi thẳng lưng lên, trịnh trọng hỏi:

- Anh biết rõ câu nói đó có ý nghĩa gì! Anh không cho tôi mặt mũi, thật muốn trở mặt với tập đoàn Hướng Đông sao? Chỉ là một quản lý hạng mục cỏn non, một người làm công mà đối đầu với tôi sao?

Khi nói ra những câu này chính Tôn Hướng Đông cũng cảm giác không thể tưởng tượng nổi!

Từ lúc nào mà lão hồ ly tinh thông tính toán, đặt lợi ích lên trên hết lại biến thành một lãnh đạo quý trọng nhân viên như vậy.

Chuyện này nếu truyền ra ngoài có thể làm chuyện cười cho một đám người đấy.

Bên kia điện thoại, Thượng Văn Thư im ắng cười lạnh.

Nếu đổi lại là người khác, Tôn Hướng Đông nói ra điều kiện như vậy ông ta sẽ lập tức đồng ý. Đừng nói chỉ là một quản lý hạng mục, hai người ông ta cũng chấp nhận.

Thế nhưng, đây lại là Bạch Tiểu Thăng!

Cậu ta có thể là thành viên của một bộ phận cao tầng trong tập đoàn, một bộ phận có quyền thế lớn nhất, thậm chí ngay cả tôi cũng phải kiêng kị!

Ông vậy mà kêu tôi đuổi cậu ta, để cho tôi tự cắt đứt tiền đồ của mình sao!

Ông mới là kẻ không biết cái gì!

Thượng Văn Thư trong lòng cười lạnh.

- Tôn tổng, tôi luôn chú trọng công việc của người khác, luôn luôn có nguyên tắc, cũng có điểm mấu chốt, có đảm đương, loại chuyện lấy nhân viên đi đổi lợi ích ấy tôi sẽ không làm đâu!

Thượng Văn Thư nói chính nghĩa, sau đó lạnh giọng cười một tiếng.

- Còn có, là tập đoàn Hướng Đông của ông chủ động muốn khai chiến chứ không phải Bách Niên Cộng Trúc chúng tôi. Khi vừa mới bắt đầu, ông cố ý hướng mũi kiếm về phía chúng tôi, hiện tại, ông muốn tiếp tục. . .

- Chúng tôi sẽ làm một đối thủ xứng đáng đối đầu với ông đến cùng!

Dứt lời, Thượng Văn Thư cúp điện thoại.

- Hô, Mẹ kiếp thật thoải mái!

Thượng Văn Thư đứng lên, nhìn điện thoại cười lạnh nói.

- Tôn tặc, tôi đã sớm muốn nói với ông như thế!

Thượng Văn Thư luôn tao nhã lịch sự, từ trước tới giờ không bao giờ nói tục, vậy mà bây giờ lại chửi bâng quơ hai tiếng.

- Mẹ nó!

Trong xe, Tôn Hướng Đông chửi ầm lên, hung hăng ném di động.

Điện thoại kia văng lên văng xuống hai lần rồi lăn dưới sàn.

Tài xế lái xe sợ hãi khẽ run một cái, xém chút nữa là lái xe lệch hướng, vội vàng chỉnh lại tay lái, sợ hãi nhìn người trong kính chiếu hậu, sắc mặt của ông ta đang rất âm trầm.

Tôn Hướng Đông trước mặt thủ hạ chửi bâng quơ, chuyện này rất hiếm thấy.

"Mình sẽ không bị diệt khẩu hoặc bị khai trừ chứ." Tráng hán trong lòng run rẩy suy nghĩ.

- Hôm nay Tôn tổng đi ra ngoài mà không xem lịch hoàng đạo sao, nhiều lần vấp phải trắc trở, nhìn ông ấy giận muốn điên lên kìa. . .

- Lũ khốn kiếp này!

Trên trán Tôn Hướng Đông hiện lên đầy gân xanh, nặng nhọc thở phì phò.

Quá khinh người!

Thượng Văn Thư còn nói năng chính nghĩa, muốn tuyên chiến với mình, bày ra sắc mặt nghiêm nghị chính nghĩa, như chỉ có mình là tiểu nhân vậy!

Điều này không bình thường!

Tôn Hướng Đông cau mày.

- Bạch Tiểu Thăng rốt cuộc có lai lịch gì, không lẽ là người thân của Thượng Văn Thư? Tại sao lại bảo vệ cậu ta đến thế!

Tôn Hướng Đông nghĩ đi nghĩ lại vẫn không thể hiểu được.

- Được rồi, Thượng Văn Thư không hợp tác với mình, tự nhiên sẽ có người khác chịu hợp tác.

Tôn Hướng Đông âm trầm cười sau đó cúi người nhặt điện thoại di động của mình lên.

Tiếng cười kia vang vọng ở trong xe khiến cho người nghe được rùng mình, lái xe không nhịn được mà nuốt ngụm nước miếng.

Quá kích thích, hôm nay cậu ta nhìn thấy một mặt mà Tôn tổng không muốn người khác biết, chắc chắn không lâu sau đó hoặc là thăng chức hoặc là bị đá.

Tôn Hướng Đông lại gọi cho một số điện thoại sau đó an tĩnh chờ đợi.

Thượng Văn Thư cự tuyệt, nhưng người này tuyệt đối sẽ không.

- Alo.

Cuối cùng cũng có người bắt máy, một giọng nói trầm thấp truyền đến.

Đây là ông bạn già của ông ta!

Hai người đã hợp tác không phải lần một lần hai!

Tôn Hướng Đông nở nụ cười âm hiểm nói.

- Lần trước tôi tặng cho ông một căn biệt thự, nghe nói ông đã tặng lại cho một quý nhân, xem ra muốn lên chức à. Vương Duệ, Vương tổng!

Người Tôn Hướng Đông gọi chính là Vương Duệ.

Bọn họ là người quen cũ!

Lúc này, Vương Duệ đang ở nhà, hắn mặc một cái áo choàng tắm thoải mái dễ chịu. Có một người phụ nữ xinh đẹp, đang đứng sau lưng ông ta, dùng đôi tay nhỏ như bạch ngọc xoa nắn vai cho ông ấy.

Người phụ nữ này là người đứng đầu một hộp đêm, Vương Duệ có qua đó chơi mấy lần, rất thích cô ta nên cho người đưa về đây làm kim ốc tàng kiều.

Người mà ông ta nương nhờ kỳ thật chính là Tôn Hướng Đông.

Vương Duệ đã cùng Tôn Hướng Đông bắt đầu hợp tác từ rất lâu rồi.

Đây chính là vì sao ông ta muốn tiền có tiền, khi đấu đá với những người trong Bách Niên Cộng Trúc, đối phó với Thượng Văn Thư cũng được người đa mưu túc trí như Tôn Hướng Đông chỉ điểm cho. Ngoài ra còn được Tập Đoàn Hướng Đông ủng hộ nên sự nghiệp phát triển rất tốt.

Không phải Thượng Văn Thư không bằng Tôn Hướng Đông, cũng không phải là Tôn Hướng Đông là Gia Cát chuyển thế, mọi chuyện bày mưu nghĩ kế, tính toán đều không bỏ sót.

Mà là do có Vương Duệ làm nội gián!

Đến cả Trần Cửu Thiên cũng không biết, Vương Duệ còn giấu một thân phận như thế này!

- Tôn tổng, đã trễ thế như vậy rồi ngài còn gọi điện thoại cho tôi, có chuyện gì sao?

Vương Duệ uể oải hỏi, cũng không bảo người phụ nữ bên cạnh tránh ra.

Người phụ nữ này, có phải là người Tôn Hướng Đông xếp vào bên cạnh mình không, ông ta cũng không rõ.

Nhưng mà Vương Duệ cũng không quan tâm, dù sao ông ta chỉ để ý sắc đẹp, thân thể, cũng không phải thật sự cưới làm vợ, phải nuôi.

- Tự nhiên có việc muốn hợp tác, lần này vẫn như cũ không thể thiếu lợi ích cho Vương tổng.

Tôn Hướng Đông cười nói.

Trước đó bọn họ đã hợp tác rất nhiều lần nhưng cũng chẳng phải là giao tình gì. Mỗi lần đều ra giá sòng phẳng, hai bên đồng ý liền thực hiện.

Tên Bạch Tiểu Thăng này đầu tiên khiến cho cha mình không vui, sau đó lại khiến con trai lớn uể oải trầm mặc, mới vừa rồi còn dám cự tuyệt mình, cho đến chuyện của Thượng Văn Thư, hắn càng nghĩ lại càng tức giận.

Tôn Hướng Đông tính một chút, liền ra giá hơn chục triệu, ông ta cũng muốn có người thay cả nhà mình xả giận!

- Tốt, ngài nói đi.

Vương Duệ uể oải nói.

- Cậu có biết Bạch Tiểu Thăng không? Cậu ta là một quản lý hạng mục của hạng mục chủ lực kỳ này bên ông đó!

Tôn Hướng Đông hỏi.

Bạch Tiểu Thăng!

Vương Duệ bỗng nhiên ngồi dậy, cau mày, trầm giọng nói.

- Ngài hỏi cậu ta làm gì?

Ngữ khí của Vương Duệ hơi nghiêm trọng.

Tôn Hướng Đông cười nói.

- Tôi muốn cậu, đuổi tên tiểu tử này cho tôi!

Vương Duệ nhất định sẽ giúp mình, dù sao cũng đã hợp tác nhiều năm như vậy rồi.

Lần này, Tôn Hướng Đông cực kỳ chắc chắn.

- Về cơ bản, liên quan tới Bách Niên Cộng Trúc, chúng ta chuyện gì cũng có thể bàn luận.

Vương Duệ trả lời, quả nhiên không khiến mình thất vọng.

Tôn Hướng Đông mừng rỡ.

- Nhưng chuyện này. . . Không cần bàn luận gì hết!

Bạn cần đăng nhập để bình luận