Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2565: Bỏ phiếu biểu quyết (2)

Ôn Ngôn ở trước mặt mọi người xúc động mở miệng:

- Lão chủ tịch từng nói qua, Bộ Giám sát tuyệt đối không nuông chiều trước các vấn đề, tuyệt đối không buông tha cho một người xấu, cũng không đổ oan cho một người tốt. Chúng tôi sẽ mau chóng điều tra rõ ràng về những người này, nếu có thể tiếp tục làm việc thì chắc chắn sẽ mau chóng thu xếp cho bọn họ vào chỗ, người không thể giữ lại dùng thì sẽ mau chóng xử lý! Kết quả điều tra sẽ lập tức được thông báo với mọi người!

Thật là công bằng quang minh!

Bạch Tuyên Ngữ nghe vậy liền cười lạnh ngay trước mặt tất cả mọi người.

Bạch Tiểu Thăng ngồi ở chỗ đó, trong lòng lại thầm thở dài.

Nếu thật sự điều tra không ra vấn đề lại dùng tiếp, tâm tư của người kia cũng sớm chẳng còn.

Hơn nữa Bạch Tiểu Thăng cũng rất nghi ngờ, không biết những người này có phải thật sự tệ đến mức cần phải điều tra trong giai đoạn quan trọng này hay không.

Trong chuyện này, Ôn Ngôn và Basil kẻ xướng người hoạ, người sáng suốt ở đây có ai mà không nhìn ra...

Không ngờ Ôn Ngôn lại cùng Hội đồng quản trị đi tới một bước như vậy...

- Chủ tịch Tuyên Ngữ, tôi đưa ra đề nghị thế này.

Basil lại một lần nữa mỉm cười lên tiếng nói:

- Kế hoạch của ngài rất tốt, tình thế cũng thật sự khẩn cấp, vừa rồi tôi cũng nhìn ra, muốn điều động người từ các khu lớn của chúng ta đi thì thật sự quá sức. Không bằng như vậy đi, kế hoạch của ngài vẫn như cũ, bên ngài Ôn Ngôn vẫn tiếp tục điều tra, còn về những người bị thiếu sẽ do Hội đồng quản trị chúng ta chịu trách nhiệm an bài.

Basil thật ra vô cùng tự tin, nói:

- Có thể nói là Hội đồng quản trị của tập đoàn chúng ta có nhân tài đông đúc, đừng nói mười tám người, cho dù là hai mươi tám, ba mươi tám người qua trợ giúp cũng không thành vấn đề, năng lực chỉ đáng tin hơn chứ không kém!

Ông ta nói đến mức này, mọi người còn không hiểu được ẩn ý bên trong thì cũng không cần ngồi ở đây nữa.

Ôn Ngôn cứng rắn muốn điều tra, Hội đồng quản trị Basil còn nói có thể ra người, rõ ràng chính là Hội đồng quản trị mượn giai đoạn khó khăn này, muốn nhét người của mình vào trong.

Mà một khi đã bước vào, sau này muốn đuổi cũng đuổi không đi.

Không ngờ Hội đồng quản trị lại có tham vọng lớn như thế, vừa thu xếp cho một Phó chủ tịch bước vào, lại muốn tiến thêm một bước mở rộng kết quả cuộc chiến, nếu để cho bọn họ thực hiện được, vậy sau này thế nào chẳng ai có thể nói được!

Còn nữa, Ôn Ngôn làm vậy coi như là công khai lập trường của mình, ăn ý với Hội đồng quản trị sao?

- Người Hội đồng quản trị tất nhiên đều là nhân tài, nhưng chưa chắc thích hợp cho ban quản lý.

Bạch Tuyên Ngữ trầm giọng nói.

Basil lập tức cười ha hả, nói:

- Tôi chỉ thuận miệng nói như vậy, kiến nghị như vậy thôi. Thân là Phó chủ tịch tập đoàn luôn phải đưa ra phương án có tính xây dựng trong thời điểm thích hợp. Nếu chủ tịch Tuyên Ngữ cảm thấy không thích hợp thì thôi. Nhưng ngài Ôn Ngôn nói chuyện này vẫn phải báo lên cho Hội đồng quản trị quyết định. Dù sao, ngài Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị từ chối thẳng Bộ Giám sát điều tra, điều này không thích hợp, cũng ảnh hưởng tới danh tiếng của ngài.

Bạch Tiểu Thăng thở dài.

Mặc dù Basil là một người không khôn ngoan, nhưng làm một lính hầu lại đủ rồi.

Một khi chuyện hôm nay được báo lên Hội đồng quản trị, vậy bên kia đưa ra quyết định gì sẽ không thể sửa đổi, bởi vì quy trình này một khi được thực hiện lại phải "Giải quyết theo việc chung".

Bạch Tuyên Ngữ là người giữ nghiêm quy củ, sợ rằng cũng chỉ có thể tuân theo.

Tám chín phần là Hội đồng quản trị làm việc không khác với lời Basil nói, đồng ý với kế hoạch của Bạch Tuyên Ngữ kế, nhưng người sẽ thay đổi một nhóm, đổi lại thành người của bọn họ.

Bởi vậy, Hội đồng quản trị xem như là đã hoàn toàn đạt được mong muốn...

Phản ứng đầu tiên của rất nhiều người đang ngồi đây, bao gồm cả Bạch Tuyên Ngữ tất nhiên là không muốn giao quyền quyết định đến cho Hội đồng quản trị bên kia.

Nhưng Basil nói ra quy định ở trước mặt mọi người, nếu muốn phản đối Bộ Giám sát điều tra vụ án, vậy phải là chủ tịch chính thức của tập đoàn, hoặc là Hội đồng quản trị.

Nói cách khác bất cứ người nào đang ngồi đây, bao gồm cả Bạch Tuyên Ngữ đều không có quyền ngăn cản Bộ Giám sát làm việc.

- Ngài Basil, không biết sau khi ngài nhậm chức có đọc thuộc chế độ của tập đoàn không? Dưới tình huống này, chúng ta vẫn không cần nóng lòng làm phiền Hội đồng quản trị.

Bạch Tuyên Ngữ chậm rãi nói:

- Bởi vì còn có một khâu chưa thực hiện đấy!

- Thật sao?

Basil kinh ngạc mỉm cười nói:

- Vậy không biết chủ tịch Tuyên Ngữ muốn nói tới khâu nào?

Bạch Tuyên Ngữ trầm giọng phổ cập kiến thức cho ông ta:

- Trong cuộc họp ngày hôm nay, là cuộc họp cấp bậc cao nhất của ban quản lý tôi - 'Cuộc họp mười lăm người', trên quyền lực của người đại diện như tôi, có thể bỏ phiếu quyết định tất cả mọi chuyện lớn bao gồm cả hành động của Bộ Giám sát, về chuyện có giao cho Hội đồng quản trị xử lý hay không, vẫn còn quá sớm!

Basil nghe vậy liền ngừng cười, chớp chớp mắt nhìn về phía Ôn Ngôn.

- Chủ tịch Tuyên Ngữ nói vậy là muốn đề nghị bỏ phiếu nghị quyết sao?

Ôn Ngôn mở miệng nói.

- Đây cũng là quyền lực của tôi. Sao? Cậu có dị nghị gì à?

Bạch Tuyên Ngữ thản nhiên nói.

Ôn Ngôn không lên tiếng, ngồi xuống.

- Ôi, ôi ôi, không được, không được.

Bạch Tuyên Ngữ chưa mở miệng tuyên bố tiến vào giai đoạn bỏ phiếu, lại nghe có người không ngừng nói "Kêu thảm".

Mọi người theo bản năng nhìn sang, lại thấy Basil bỗng nhiên giơ tay che bụng, vẻ mặt đau khổ.

- Chủ tịch Tuyên Ngữ, cái này, tôi bỗng nhiên muốn đi nhà vệ sinh, có thể tạm dừng một chút được không, mười phút là được rồi, tôi tôi… có thể ăn phải thức ăn hỏng.

Basil thỉnh cầu nói.

Lần đau bụng này thật là quá mức trùng hợp đi.

Vẻ mặt mọi người đều kỳ quái.

Ai cũng biết sở trường của Basil rất giả vờ, rất có khả năng là tìm cơ hội mật báo cho Hội đồng quản trị bên kia, nhưng cũng không thể trực tiếp vạch trần, không nể mặt Phó chủ tịch này.

Hơn nữa, con người có ba cái gấp, có đôi khi bị đau bụng đi ngoài thì giống như cuồng phong bão tố, chớp mắt liền tới, không ai có thể bảo đảm người ta nói là giả được...

Bạch Tiểu Thăng không khỏi liếc mắt Basil, trong lòng xúc động, trước đó mình đúng là đã đánh giá thấp Basil này, cho rằng ông ta không dũng không mưu, tâm trạng dễ dàng để lộ ra ngoài, chẳng qua chỉ là một lính hầu.

Nhưng bây giờ xem ra, không phải như vậy.

Basil người này có thể rất dễ dàng làm ra chuyện trơ trẽn không để ý tới mặt mũi, cho dù ông ta đã là Phó chủ tịch.

Chỉ cần kết quả mà không sợ gì hết, người này mới là loại người khó đối phó nhất!

Ngay trước mặt tất cả mọi người, Bạch Tuyên Ngữ cũng sững sờ, bất chợt có phần bất đắc dĩ liếc nhìn thời gian, nói với mọi người:

- Vậy nghỉ ngơi mười phút.

- Ngài Basil, ngài mau đi đi.

Bạch Tuyên Ngữ cố gắng không nhìn ngài Basil kia, tùy tiện vẫy tay.

- Cảm ơn chủ tịch Tuyên Ngữ, ôi, cái bụng của tôi.

Basil rời đi như một trận gió.

Bạch Tuyên Ngữ cũng có chút phiền muộn, đứng dậy rời khỏi chỗ và đi ra phía ngoài.

Các vị Phó chủ tịch, Tổng giám đốc sự nghiệp đang ngồi ở đây đều đứng dậy, có người đi nhà vệ sinh, cũng có người ra ngoài hít thở không khí.

Bạch Tiểu Thăng ngồi ở chỗ đó không hề động đậy, nghĩ chỉ có mười phút mà thôi, tùy tiện suy nghĩ một lát cũng hết giờ.

Nhưng vào lúc này, Bạch Tiểu Thăng cảm giác điện thoại di động trong túi mình rung lên.

Bạch Tiểu Thăng lấy điện thoại di động ra, không ngờ phát hiện là tin nhắn do Ôn Ngôn gửi tới cho mình. Anh lại ngước mắt, không ngờ Ôn Ngôn ngồi đối diện đã ra ngoài từ lúc nào.

Bạch Tiểu Thăng mở tin nhắn ra.

- Tiểu Thăng, lần này cậu phải giúp tôi.

Ôn Ngôn mới đầu chính là một câu yêu cầu.

Sau đó, từng tin tức không ngừng được gửi đến, Bạch Tiểu Thăng lần lượt xem.

- Tiểu Thăng, mười tám người tôi điều tra có một nửa có quan hệ với Ma Căn, Caroline, hoặc là bạn liên minh hoặc là cấp dưới cũ, phạm phải vấn đề vô cùng nghiêm trọng! Cậu thật sự muốn tốt cho tập đoàn lại không thể bỏ mặc bọn họ tham dự vào chuyện liên quan đến huyết mạch của tập đoàn được!

- Trước đây tôi không muốn đánh rắn động cỏ, là vì sau khi Ma Căn, Caroline mất chức, bọn họ đã âm thầm cấu kết, không thể một lưới bắt hết thì cuối cùng sẽ trở thành tai họa. Giờ phút này tôi lại không thể để cho bọn họ nhân cơ hội lập công, chạy trốn sự trừng phạt được.

- Theo tôi được biết, những người này trong lòng oán giận cậu, thậm chí muốn đi trả thù cậu bất kỳ lúc nào. Cho dù không thể thực hiện ở trong tập đoàn, nhưng rất có khả năng sẽ uy hiếp tới an toàn hằng ngày của cậu, nhất định phải cẩn thận!

- Chỉ cần bỏ phiếu thông qua, để cho Hội đồng quản trị tới quyết định, tôi sẽ dùng hết khả năng, bảo đảm những kẻ được chọn sau đó có thể gánh trọng trách, sẽ không phụ kế hoạch tốt của Bạch Tuyên Ngữ...

- Tôi biết giữa tôi và cậu có hiểu lầm, nhưng dù sao chúng ta cũng là bạn, là anh em, lâu dài tôi đối xử với cậu thế nào, cậu cũng hiểu rõ rồi, trong chuyện này cậu cần phải đứng trung một chỗ với tôi...

Xem ra, Ôn Ngôn đang thuyết phục mình.

Bạch Tiểu Thăng thừa nhận, có mấy lời của anh ta quả thật khiến mình rất cảm động.

Dù sao, Ôn Ngôn là người bạn trên đường anh đi tới.

Đúng lúc này, Ôn Ngôn gửi đến một câu cuối cùng:

- Rốt cuộc thế nào, tôi mong cậu lập tức cho tôi thái độ đi.

Bạch Tiểu Thăng nghĩ thật lâu, mới nhắn tin lại.

- Bất kể thế nào, anh dù sao cũng là người bạn của tôi, là người anh em của tôi. Để cho tôi suy nghĩ một lát đã!

Sau đó, bên Ôn Ngôn gửi đến một biểu tượng mặt tươi cười.

Không bao lâu, Ôn Ngôn trở về, ngồi xuống đối diện với Bạch Tiểu Thăng, ánh mắt chờ mong nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng nhìn chằm chằm vào anh ta một lát và nhoẻn miệng cười.

Ôn Ngôn thấy thế liền cười, trong lòng cũng hiểu nhưng không nói ra.

Lát sau, Bạch Tuyên Ngữ cũng trở về chỗ ngồi, người ra ngoài cũng lần lượt quay lại, bao gồm cả ngài Basil vội vàng ra ngoài kia.

Không bao lâu, Bạch Tuyên Ngữ thấy mọi người đã có mặt đầy đủ, liền cao giọng nói:

- Bây giờ, mọi người có thể bỏ phiếu.

Mọi người ở đây đều gật đầu.

Bạch Tuyên Ngữ liếc mắt Ôn Ngôn, Basil, mới cao giọng nói với mọi người:

- Ai cho rằng việc điều tra của Bộ Giám sát nên để lại sau, tán thành danh sách nhân viên điều động ngay lập tức, xin giơ tay!

Bạn cần đăng nhập để bình luận